Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 548
Ma Mị Hồng Trần
21/04/2024
Cứ cho là có đi, chắc chắn cũng không lớn hơn tổ trưởng tổ thủ vệ Hạ Vân Đỉnh được!
Nếu nói như thế, hi sinh Lâm Phong là lựa chọn tốt nhất!
Mà đúng lúc này. Phùng Mục Trần vẫn luôn im lặng chợt lên tiếng:
“Ông nói Hạ Vân Đỉnh muốn giết Lâm Phong?”
“Phải! Thưa ngài Mục Trần!”
Tôn Trọng lập tức cung kính nói.
Adv
Cho dù là ông ta hay Lý Đại Long đều biết Phùng Mục Trần, cũng biết trong cơ thể ủa thanh niên nhìn thì bình thường này có sức mạnh kinh khủng cỡ nào!
Điều khiến ông ta thấy khó hiểu là vì sao người luôn thờ ơ với mọi chuyện như Phùng Mục Trần lại có hứng thú với chuyện này?
“Ha ha... Hạ Vân Đỉnh này đúng là thú vị!”
Phùng Mục Trần chợt bật cười.
Adv
“Mục Trần, ý cậu là...”
Tư Đồ Vân Tiêu hơi kinh ngạc.
“Không có gì! Chuyện này mấy ông đừng để ý, để tôi xử lý! Tôi muốn xem xem Hạ Vân Đỉnh giết Lâm Phong kiểu gì!”
Phùng Mục Trần cười lạnh một tiếng.
Anh ta vừa dứt lời ba người Tư Đồ Vân Tiêu, Lý Đại Long và Tôn Trọng khẽ giật mình, không hiểu ý của Phùng Mục Trần!
“Mục Trần, chẳng lẽ cậu biết Lâm Phong?”
Tư Đồ Vân Tiêu hỏi.
“Cậu ta... là tiểu sư đệ của tôi!”
Phùng Mục Trần bĩnh tĩnh nói xong, lấy điện thoại ra gọi cho ai đó.
Điện thoại kết nối rất nhanh, bên kia vang lên một giọng nói lạnh lùng:
“Ngày nào cũng nhiều chuyện thế hả! Không biết ban đêm tôi bề bộn nhiều việc sao?”
“Nhị sư tỷ, tiểu sư đệ xuất hiện rồi! Bây giờ đang ở Vân Xuyên, có người muốn triệu tập mười vạn quân bắn chết cậu ta!”
Phùng Mục Trần nhanh chóng nói.
Đầu bên kia điện thoại nghe vậy bèn yên lặng hồi lâu, sau đó không nói gì đã cúp máy.
Thấy vậy, khóe miệng Phùng Mục Trần cong lên.
Nhị sư tỷ là người bao che nhất, có lẽ giờ này đang trên đường về!
“Có cần gọi cho đám Đại sư huynh không nhỉ?”
Phùng Mục Trần suy nghĩ một lát rồi lắc đầu.
Nếu như đám Đại sư huynh, Tam sư huynh, Tứ sư huynh, Ngũ sư huynh biết chuyện này, có lẽ toàn bộ tổ thủ vệ kia sẽ bị lật tung!
Có Nhị sư tỷ về là đủ rồi!
Mà khi nhìn thấy cảnh này, ba người Tư Đồ Vân Tiêu đứng một bên cảm thấy hoang mang.
Trong đầu của bọn họ hiện lên bóng người xinh đẹp cùng khôn mặt lạnh lùng.
Người phụ nữ bạo lực kia sắp về rồi?
Mẹ ơi...
Lâm Phong là sư đệ của người phụ nữ bạo lực kia ư?
Trách gì cứ hở ra là đập người ta thành sương máu, hai người này đúng là đúc ra từ một khuôn!
...
Vừa rạng sáng ngày hôm sau.
Cả nhà Lâm Phong, Trần Y Nặc, Tiểu Luyến Luyến ngồi ăn bữa sáng.
Lúc này, có mấy đứa nhóc chạy vào, gọi Tiểu Luyến Luyến ra ngoài chơi.
“Ba, mẹ, con đi chơi với các bạn!”
Tiểu Luyến Luyến nhanh chóng ăn hết cháo trong bát, sau đó chạy ra ngoài chơi với mấy đứa nhóc nhà họ Trần.
Nếu nói như thế, hi sinh Lâm Phong là lựa chọn tốt nhất!
Mà đúng lúc này. Phùng Mục Trần vẫn luôn im lặng chợt lên tiếng:
“Ông nói Hạ Vân Đỉnh muốn giết Lâm Phong?”
“Phải! Thưa ngài Mục Trần!”
Tôn Trọng lập tức cung kính nói.
Adv
Cho dù là ông ta hay Lý Đại Long đều biết Phùng Mục Trần, cũng biết trong cơ thể ủa thanh niên nhìn thì bình thường này có sức mạnh kinh khủng cỡ nào!
Điều khiến ông ta thấy khó hiểu là vì sao người luôn thờ ơ với mọi chuyện như Phùng Mục Trần lại có hứng thú với chuyện này?
“Ha ha... Hạ Vân Đỉnh này đúng là thú vị!”
Phùng Mục Trần chợt bật cười.
Adv
“Mục Trần, ý cậu là...”
Tư Đồ Vân Tiêu hơi kinh ngạc.
“Không có gì! Chuyện này mấy ông đừng để ý, để tôi xử lý! Tôi muốn xem xem Hạ Vân Đỉnh giết Lâm Phong kiểu gì!”
Phùng Mục Trần cười lạnh một tiếng.
Anh ta vừa dứt lời ba người Tư Đồ Vân Tiêu, Lý Đại Long và Tôn Trọng khẽ giật mình, không hiểu ý của Phùng Mục Trần!
“Mục Trần, chẳng lẽ cậu biết Lâm Phong?”
Tư Đồ Vân Tiêu hỏi.
“Cậu ta... là tiểu sư đệ của tôi!”
Phùng Mục Trần bĩnh tĩnh nói xong, lấy điện thoại ra gọi cho ai đó.
Điện thoại kết nối rất nhanh, bên kia vang lên một giọng nói lạnh lùng:
“Ngày nào cũng nhiều chuyện thế hả! Không biết ban đêm tôi bề bộn nhiều việc sao?”
“Nhị sư tỷ, tiểu sư đệ xuất hiện rồi! Bây giờ đang ở Vân Xuyên, có người muốn triệu tập mười vạn quân bắn chết cậu ta!”
Phùng Mục Trần nhanh chóng nói.
Đầu bên kia điện thoại nghe vậy bèn yên lặng hồi lâu, sau đó không nói gì đã cúp máy.
Thấy vậy, khóe miệng Phùng Mục Trần cong lên.
Nhị sư tỷ là người bao che nhất, có lẽ giờ này đang trên đường về!
“Có cần gọi cho đám Đại sư huynh không nhỉ?”
Phùng Mục Trần suy nghĩ một lát rồi lắc đầu.
Nếu như đám Đại sư huynh, Tam sư huynh, Tứ sư huynh, Ngũ sư huynh biết chuyện này, có lẽ toàn bộ tổ thủ vệ kia sẽ bị lật tung!
Có Nhị sư tỷ về là đủ rồi!
Mà khi nhìn thấy cảnh này, ba người Tư Đồ Vân Tiêu đứng một bên cảm thấy hoang mang.
Trong đầu của bọn họ hiện lên bóng người xinh đẹp cùng khôn mặt lạnh lùng.
Người phụ nữ bạo lực kia sắp về rồi?
Mẹ ơi...
Lâm Phong là sư đệ của người phụ nữ bạo lực kia ư?
Trách gì cứ hở ra là đập người ta thành sương máu, hai người này đúng là đúc ra từ một khuôn!
...
Vừa rạng sáng ngày hôm sau.
Cả nhà Lâm Phong, Trần Y Nặc, Tiểu Luyến Luyến ngồi ăn bữa sáng.
Lúc này, có mấy đứa nhóc chạy vào, gọi Tiểu Luyến Luyến ra ngoài chơi.
“Ba, mẹ, con đi chơi với các bạn!”
Tiểu Luyến Luyến nhanh chóng ăn hết cháo trong bát, sau đó chạy ra ngoài chơi với mấy đứa nhóc nhà họ Trần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.