Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 618
Ma Mị Hồng Trần
22/04/2024
Lúc này.
Một trưởng lão Ngũ Độc Giáo nói với Độc Tam Kinh:
“Giáo chủ, máu đã đổ hết rồi!”
“Nhanh thế sao? Xem ra thứ ở bên dưới này còn khủng bố hơn tôi tưởng!”
Trong mắt Độc Tam Kinh lóe lên một tia nóng bỏng!
Adv
Quái vật bên dưới càng mạnh, lão ta càng phấn khích!
Bởi vì đây là bí mật mà Tổ Sư Ngũ Độc Giáo để lại!
Năm xưa!
Ngũ Độc Giáo cũng là một thế lực lớn có tiếng.
Adv
Tổ Sư Ngũ Độc Giáo thậm chí có thể sánh ngang với chưởng giáo Đạo môn, Phật Đà của Phật Môn, cùng với nhiều cường giả khác chia nhau thiên hạ.
Mà khi Tổ Sư Ngũ Độc Giáo đang ở đỉnh cao nhân sinh.
Lão ta đã lo xa, sợ rằng Ngũ Độc Giáo sau này sẽ suy tàn, nên đã mất một trăm năm để thu thập các loại độc trên đời, luyện chế ra một con quái vật vô cùng mạnh mẽ!
Sau đó dùng bia Phong Ma, phong ấn con quái vật này ở đây, đồng thời bày trận tụ âm, hấp thụ âm khí của trời đất để nuôi dưỡng con quái vật này!
Tính đến nay.
Đã qua một hay hai nghìn năm! Thời gian lâu đến mức chính bọn họ cũng không nhớ rõ!
Ngũ Độc Giáo của bọn họ quả thực đã suy yếu, lại còn bị người của tộc Vu bắt nạt, đuổi khỏi Nam Lĩnh!
Đối với bọn họ mà nói, đây quả thực là một nỗi nhục lớn!
Đợi đến khi lão ta đánh thức con quái vật này, chính là lúc những tên khốn kiếp tộc Vu kia phải bỏ mạng!
Nghĩ đến đây.
Độc Tam Kinh dần bình tĩnh lại, chuyển ánh mắt lạnh lẽo về phía Phùng Thiên Luân, nói:
“Khặc khặc, Phùng môn chủ! Ông cũng thấy rồi đấy...”
“Máu của người thường không còn đủ để thỏa mãn thứ ở bên dưới kia nữa rồi! Chỉ có huyết nhục của những võ giả mạnh mẽ như mấy người mới khiến nó cảm thấy phấn khích!”
Phùng Thiên Luân cảm thấy nặng nề trong lòng, trầm giọng nói:
“Độc Tam Kinh, tốt nhất ông đừng có làm bậy! Thứ bên dưới kia không biết là quái vật gì, ông đừng có hại người hại mình!”
“Phùng môn chủ, ông sợ rồi sao? Yên tâm, ngươi mạnh nhất, chắc chắn sẽ được giữ lại đến cuối cùng!”
Độc Tam Kinh cười tủm tỉm nói.
Lão ta hoàn toàn không lo rằng con quái vật sẽ mất kiểm soát!
Bởi vì trong tay lão ta có chuông chiêu hồn do Tổ Sư Ngũ Độc Giáo để lại, vật này chính là dùng để khống chế con quái vật dưới kia!
“Đừng vội hiến tế người sống, hãy lấy một vật sống thả lên trên xem tình hình thế nào đã.”
Độc Tam Kinh nói với người bên cạnh.
“Vâng! Giáo chủ!”
Đệ tử Ngũ Độc Giáo cung kính gật đầu, không biết từ đâu bê ra một chiếc lồng sắt nhỏ, bên trong lồng sắt có nhốt mấy con thỏ trắng.
Hắn cứ thế xách mấy con thỏ trắng đến gò đất!
Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị mở lồng, đột nhiên có một bàn tay khô đét đen sì từ dưới gò đất thò lên, túm lấy chân hắn, dễ dàng kéo hắn xuống đất!
“Á~~ Giáo chủ cứu mạng! Cứu mạng!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ! Tiếng kêu sợ hãi của đệ tử truyền đến tai mọi người.
Ngay sau đó.
Tiếng kêu đột ngột dừng hẳn, lại truyền đến một trận tiếng nhai.
“Rắc rắc~”
Một trưởng lão Ngũ Độc Giáo nói với Độc Tam Kinh:
“Giáo chủ, máu đã đổ hết rồi!”
“Nhanh thế sao? Xem ra thứ ở bên dưới này còn khủng bố hơn tôi tưởng!”
Trong mắt Độc Tam Kinh lóe lên một tia nóng bỏng!
Adv
Quái vật bên dưới càng mạnh, lão ta càng phấn khích!
Bởi vì đây là bí mật mà Tổ Sư Ngũ Độc Giáo để lại!
Năm xưa!
Ngũ Độc Giáo cũng là một thế lực lớn có tiếng.
Adv
Tổ Sư Ngũ Độc Giáo thậm chí có thể sánh ngang với chưởng giáo Đạo môn, Phật Đà của Phật Môn, cùng với nhiều cường giả khác chia nhau thiên hạ.
Mà khi Tổ Sư Ngũ Độc Giáo đang ở đỉnh cao nhân sinh.
Lão ta đã lo xa, sợ rằng Ngũ Độc Giáo sau này sẽ suy tàn, nên đã mất một trăm năm để thu thập các loại độc trên đời, luyện chế ra một con quái vật vô cùng mạnh mẽ!
Sau đó dùng bia Phong Ma, phong ấn con quái vật này ở đây, đồng thời bày trận tụ âm, hấp thụ âm khí của trời đất để nuôi dưỡng con quái vật này!
Tính đến nay.
Đã qua một hay hai nghìn năm! Thời gian lâu đến mức chính bọn họ cũng không nhớ rõ!
Ngũ Độc Giáo của bọn họ quả thực đã suy yếu, lại còn bị người của tộc Vu bắt nạt, đuổi khỏi Nam Lĩnh!
Đối với bọn họ mà nói, đây quả thực là một nỗi nhục lớn!
Đợi đến khi lão ta đánh thức con quái vật này, chính là lúc những tên khốn kiếp tộc Vu kia phải bỏ mạng!
Nghĩ đến đây.
Độc Tam Kinh dần bình tĩnh lại, chuyển ánh mắt lạnh lẽo về phía Phùng Thiên Luân, nói:
“Khặc khặc, Phùng môn chủ! Ông cũng thấy rồi đấy...”
“Máu của người thường không còn đủ để thỏa mãn thứ ở bên dưới kia nữa rồi! Chỉ có huyết nhục của những võ giả mạnh mẽ như mấy người mới khiến nó cảm thấy phấn khích!”
Phùng Thiên Luân cảm thấy nặng nề trong lòng, trầm giọng nói:
“Độc Tam Kinh, tốt nhất ông đừng có làm bậy! Thứ bên dưới kia không biết là quái vật gì, ông đừng có hại người hại mình!”
“Phùng môn chủ, ông sợ rồi sao? Yên tâm, ngươi mạnh nhất, chắc chắn sẽ được giữ lại đến cuối cùng!”
Độc Tam Kinh cười tủm tỉm nói.
Lão ta hoàn toàn không lo rằng con quái vật sẽ mất kiểm soát!
Bởi vì trong tay lão ta có chuông chiêu hồn do Tổ Sư Ngũ Độc Giáo để lại, vật này chính là dùng để khống chế con quái vật dưới kia!
“Đừng vội hiến tế người sống, hãy lấy một vật sống thả lên trên xem tình hình thế nào đã.”
Độc Tam Kinh nói với người bên cạnh.
“Vâng! Giáo chủ!”
Đệ tử Ngũ Độc Giáo cung kính gật đầu, không biết từ đâu bê ra một chiếc lồng sắt nhỏ, bên trong lồng sắt có nhốt mấy con thỏ trắng.
Hắn cứ thế xách mấy con thỏ trắng đến gò đất!
Nhưng ngay khi hắn chuẩn bị mở lồng, đột nhiên có một bàn tay khô đét đen sì từ dưới gò đất thò lên, túm lấy chân hắn, dễ dàng kéo hắn xuống đất!
“Á~~ Giáo chủ cứu mạng! Cứu mạng!”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ! Tiếng kêu sợ hãi của đệ tử truyền đến tai mọi người.
Ngay sau đó.
Tiếng kêu đột ngột dừng hẳn, lại truyền đến một trận tiếng nhai.
“Rắc rắc~”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.