Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 648
Ma Mị Hồng Trần
22/04/2024
“Lâm Phong, hôm nay chúng tôi tới chơi nhà cậu, nhưng cậu vừa tới đã giết hai người của liên minh chúng tôi, có phải hơi quá đáng không?”
Nguyễn Hồng Nhan gằn giọng nói.
Lúc nói câu này bà ta đã âm thầm cảnh giác, tránh để Lâm Phong ra tay với mình!
Cũng không ngờ lúc này Lâm Phong không làm gì, mà đi ra ghế ngồi xuống, tự mình rót một chén trà, vừa uống vừa nói:
“Nói đi, các người tìm tôi làm gì?”
Nguyễn Hồng Nhan nghe vậy thì nheo mắt lại.
Adv
Lâm Phong này có ý gì?
Đánh giết một hồi, bây giờ lại tỏ vẻ ôn hòa, như thế này bà ta cũng không đoán ra được!
Chỉ có người nhà họ Trần không nhịn được mà nuốt nước bọt.
Bọn họ rất hiểu tính Lâm Phong.
Adv
Lâm Phong đã như thế này nghĩa là lúc này anh muốn giết người nhất.
Làm như vậy cũng chỉ để trêu chọc đám người Nam Lĩnh mà thôi!
“Chúng tôi tới là muốn…”
Nguyễn Hồng Nhan vừa thở hắt ra một hơi, vừa mở miệng đã bị Lâm Phong lạnh lùng cắt ngang:
“Quỳ xuống nói chuyện.”
Nguyễn Hồng Nhan ngẩn ra, cho rằng mình nghe nhầm, vì vậy hỏi lại:
“Cậu… vừa nói cái gì?”
“Tôi bảo bà quỳ xuống nói, nghe rõ chưa?” Lâm Phong lặp lại.
Nguyễn Hồng Nhan giận tím mặt!
Bà ta là ai?
Dù sao cũng là một trưởng lão trên Nam Lĩnh, Lâm Phong lại để bà ta quỳ nói chuyện, quả thực là tát bà ta một cái!
Nguyễn Hồng Nhan đứng dậy, lạnh lùng nói:
“Lâm Phong, cậu đừng quá đáng! Liên minh Nam Lĩnh chúng tôi không phải là thế lực mà Vân Xuyên tồi tàn các người có thể so sánh, cậu vừa giết…”
“Ầm!”
Lâm Phong tát một cái, biến Nguyễn Hồng Nhan thành thịt vụn, sau đó nhìn những người còn lại nói:
“Bà ta lắm mồm, tôi không thích, đổi người khác.”
Yên tĩnh, cực kì yên tĩnh.
Tuy nhà họ Trần rất thoải mái nhưng cơ thể vẫn nhũn ra theo phản xạ.
Vẫn như thế!
Lâm Phong quá mạnh!
Vẻ mặt võ giả Nam Lĩnh đều nghiêm túc hẳn!
Lại một cường giả võ đạo Tông Sư đỉnh phong chết!
Trong thời gian ngắn, Lâm Phong không chỉ giết Lư Ninh, còn giết hai vị cường giả!
Thực ra trước kia nghe chuyện, bọn họ cũng đoán được đại khái thực lực của Lâm Phong, là khoảng Võ Hồn Cảnh trung kỳ.
Nhưng bọn họ không ngờ Lâm Phong lại độc ác như thế!
Không động thì thôi, động là muốn giết người!
Đây gần như đã phá vỡ thế giới quan dối trá của họ!
Dù hai bên đối địch cũng phải dạo đầu mấy câu, nhưng Lâm Phong thì không thế!
“Lâm Phong, cậu hơi vô pháp vô thiên rồi đấy!”
Đúng lúc này, một lão già tóc hoa râm đột nhiên nói.
Lão ta tên Tề Thiên Tứ!
Là một trong hai cao thủ Võ Hồn Cảnh tới đây, đứng trên bảng vinh danh, số 250, lão ta vẫn cực kì kiêu ngạo!
Bất kể là khi Trần Thiên Hủ và Lư Ninh đánh nhau, hay Lâm Phong nháy mắt đã giết Chu Chí Tường, lão ta cũng không quan tâm!
Nguyễn Hồng Nhan gằn giọng nói.
Lúc nói câu này bà ta đã âm thầm cảnh giác, tránh để Lâm Phong ra tay với mình!
Cũng không ngờ lúc này Lâm Phong không làm gì, mà đi ra ghế ngồi xuống, tự mình rót một chén trà, vừa uống vừa nói:
“Nói đi, các người tìm tôi làm gì?”
Nguyễn Hồng Nhan nghe vậy thì nheo mắt lại.
Adv
Lâm Phong này có ý gì?
Đánh giết một hồi, bây giờ lại tỏ vẻ ôn hòa, như thế này bà ta cũng không đoán ra được!
Chỉ có người nhà họ Trần không nhịn được mà nuốt nước bọt.
Bọn họ rất hiểu tính Lâm Phong.
Adv
Lâm Phong đã như thế này nghĩa là lúc này anh muốn giết người nhất.
Làm như vậy cũng chỉ để trêu chọc đám người Nam Lĩnh mà thôi!
“Chúng tôi tới là muốn…”
Nguyễn Hồng Nhan vừa thở hắt ra một hơi, vừa mở miệng đã bị Lâm Phong lạnh lùng cắt ngang:
“Quỳ xuống nói chuyện.”
Nguyễn Hồng Nhan ngẩn ra, cho rằng mình nghe nhầm, vì vậy hỏi lại:
“Cậu… vừa nói cái gì?”
“Tôi bảo bà quỳ xuống nói, nghe rõ chưa?” Lâm Phong lặp lại.
Nguyễn Hồng Nhan giận tím mặt!
Bà ta là ai?
Dù sao cũng là một trưởng lão trên Nam Lĩnh, Lâm Phong lại để bà ta quỳ nói chuyện, quả thực là tát bà ta một cái!
Nguyễn Hồng Nhan đứng dậy, lạnh lùng nói:
“Lâm Phong, cậu đừng quá đáng! Liên minh Nam Lĩnh chúng tôi không phải là thế lực mà Vân Xuyên tồi tàn các người có thể so sánh, cậu vừa giết…”
“Ầm!”
Lâm Phong tát một cái, biến Nguyễn Hồng Nhan thành thịt vụn, sau đó nhìn những người còn lại nói:
“Bà ta lắm mồm, tôi không thích, đổi người khác.”
Yên tĩnh, cực kì yên tĩnh.
Tuy nhà họ Trần rất thoải mái nhưng cơ thể vẫn nhũn ra theo phản xạ.
Vẫn như thế!
Lâm Phong quá mạnh!
Vẻ mặt võ giả Nam Lĩnh đều nghiêm túc hẳn!
Lại một cường giả võ đạo Tông Sư đỉnh phong chết!
Trong thời gian ngắn, Lâm Phong không chỉ giết Lư Ninh, còn giết hai vị cường giả!
Thực ra trước kia nghe chuyện, bọn họ cũng đoán được đại khái thực lực của Lâm Phong, là khoảng Võ Hồn Cảnh trung kỳ.
Nhưng bọn họ không ngờ Lâm Phong lại độc ác như thế!
Không động thì thôi, động là muốn giết người!
Đây gần như đã phá vỡ thế giới quan dối trá của họ!
Dù hai bên đối địch cũng phải dạo đầu mấy câu, nhưng Lâm Phong thì không thế!
“Lâm Phong, cậu hơi vô pháp vô thiên rồi đấy!”
Đúng lúc này, một lão già tóc hoa râm đột nhiên nói.
Lão ta tên Tề Thiên Tứ!
Là một trong hai cao thủ Võ Hồn Cảnh tới đây, đứng trên bảng vinh danh, số 250, lão ta vẫn cực kì kiêu ngạo!
Bất kể là khi Trần Thiên Hủ và Lư Ninh đánh nhau, hay Lâm Phong nháy mắt đã giết Chu Chí Tường, lão ta cũng không quan tâm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.