Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 910: Trần Bắc Huyền cười nói
Ma Mị Hồng Trần
18/05/2024
Trước kia, ông ta nghe Lý Nguyên Hạo kể Lâm Phong là một thiên chỉ kiêu tử chính trực, thẳng thắn, bề ngoài sáng sủa, thiên phú cực cao không ai có thể sánh bằng!
Nhưng hôm nay nhìn lại, ông ta phát hiện Lâm Phong so với lời Lý Nguyên Hạo nói khác xa một trời một vực, Lâm Phong chỉ là một tên ngốc ngông cuồng,
tự cao tự đại, máu lạnh vô tình, chỉ số thông minh có khi còn âm!
Tên Vu Cửu Tiêu kia đang trêu chọc thôi, thế mà Lâm Phong cũng tin? Đây không phải là ngu thì là gì?
Nhưng những chuyện này cũng không liên quan đến ông ta.
Ông ta đã có ý tốt muốn giúp đỡ, nhưng Lâm Phong chẳng những không nghe, còn dám giết người trước mặt ông ta, có xem mặt mũi ông ta ra gì đâu!
Lát nữa mà cường giả Vu tộc đến thật, ông ta cũng kệ, không xen vào. chuyện nhà họ Trần nữa!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Sau khi Vu Cửu Tiêu cầm lệnh bài nói khoảng ba, bốn phút.
Vẻ mặt ông ta chợt trở nên hào hứng, kích động không thôi, đồng thời đem Vu Thần Lệnh cất vào túi.
Ông ta vừa liên lạc xong với mấy người trong tộc.
Nhận được tin tức, bọn họ rất tức giận, quyết định phái Vu Lôi dẫn người đến báo thùiI
Vu Lôi chính là một Đại Vu sư chân chính, danh tiếng vang dội khắp mười hai nhánh Vu tộc, là cường giả trong số các cường giả!
Hơn nữa
Lão ta từng cùng chưởng giáo Đạo môn thắp đèn trò chuyện thâu đêm, trao. đổi đạo học...
Lão ta đã đem Lôi Pháp của nhánh Lôi Vu và Lôi Pháp của Đạo môn dung nhập lại với nhau, sáng tạo ra Bôn Lôi Quyền của riêng lão ta...
“Lâm Phong, như cậu mong muốn, người có quyền ở trong tộc tôi lát nữa sẽ đến ngay!”
Vu Cửu Tiêu tươi cười nhìn về phía Lâm Phong.
Nhưng ngay lúc này.
Lâm Phong đột nhiên oanh một quyền, đấm về phía ông ta!
Ông ta hoàn toàn không kịp phản ứng, nhưng có phản ứng kịp cũng vô dụng! Bởi vì thực lực của ông ta kém Lâm Phong rất nhiều!
“Rầm!”
Dưới uy lực kinh khủng từ cú đấm của anh.
Cả người Vu Cửu Tiêu nổ tung...
Cho đến lúc chết.
Ông ta vẫn mang vẻ mặt hoang mang, ông ta thật sự không hiểu! Sao lại như vậy?
Rõ ràng Lâm Phong muốn hòa giải với ông ta, còn bảo ông ta gọi người trong tộc đến, ông ta cũng đã làm theo rồi, tại sao vẫn giết ông ta?
Mà chứng kiến cảnh tượng đột ngột này. Mấy người nhà họ Trần đều không nhịn được nuốt nước bọt, vẻ mặt kinh hãi!
Vô Cực Kiếm Thánh nhíu mày, không hiểu cái tên ngu Lâm Phong này định làm gì...
“Được rồi!” “Bây giờ ông có thể nói cho tôi biết ông là ai rồi chứ?”
Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà..
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Lúc này, Lâm Phong chuyển ánh mắt sang Vô Cực Kiếm Thánh, nhàn nhạt hỏi.
“Tôi là chưởng môn phái Thục Sơn, Lý Vô Cực! Có quen biết với Tam sư huynh của cậu!”
Vô Cực Kiếm Thánh trầm giọng đáp.
Lâm Phong nghe vậy, lấy điện thoại ra liên lạc với Tam sư huynh, đơn giản kể lại sự việc.
Sau khi nhận được câu trả lời của Tam sư huynh, anh mới cúp điện thoại, nhìn về phía Vô Cực Kiếm Thánh nói:
“Ông đã quen biết Tam sư huynh thì tôi cũng không tiện nặng lời.”
“Nhưng ông phải nhớ, sau này khi tôi giết người, đừng có làm ra vẻ trước mặt tôi, đừng dùng tư duy kẻ yếu của ông áp lên người tôi... Tôi làm việc gì tự tôi biết,”
“Ông hiểu chưa?”
Lâm Phong nhàn nhạt nói.
Vô Cực Kiếm Thánh nghe vậy, giật mình nhìn sâu vào mắt Lâm Phong, nói:
“Thế giới này không đơn giản như cậu nghĩ, sai một bước là sai cả đời, đến lúc đó hối hận cũng không kịp.”
“Câu này tôi đã nghe rất nhiều người nói rồi.” Lâm Phong dừng một chút, lại nhìn Vô Cực Kiếm Thánh nói:
“Nhưng những người nói mấy câu này với tôi, giờ có khi cỏ trên mộ bọn họ đã mọc xanh um rồi.”
Chuyện lúc sáng dã báo trước răng đêm nay sẽ không yên bình!
Mấy người nhà họ Trần trằn trọc không ngủ được, trong lòng suy nghĩ, nếu ngày mai cao thủ Vu tộc đến, sẽ phải làm sao đây?
Lâm Phong có thể ngăn cản được không?
Nếu không ngăn cản được, thì bọn họ phải chết sao?
Trần Bắc Huyền suy nghĩ trái phải, cuối cùng vẫn quyết định đi tìm Vô Cực Kiếm Thánh trao đổi một chút, muốn Vô Cực Kiếm Thánh liên lạc với cao thủ đến giúp đỡi
“Tên Lâm Phong kia không phải rất lợi hại sao? Cần gì tôi phải xen vào. chuyện của người khác!”
Vô Cực Kiếm Thánh vẻ mặt lãnh đạm nói. “Nếu có Vô Cực sư thúc ra tay, mọi chuyện sẽ càng thêm chắc chắn!”
Trần Bắc Huyền cười nói.
“Không cần nhiều lời, tôi không thể Phong nhà mấy ông lợi hại đến cỡ nào?!”
p! Tôi còn đang muốn xem Lâm Vô Cực Kiếm Thánh lạnh lùng nói xong, liền tiện tay vung lên, đem Trần Bắc Huyền hất văng ra ngoài cửa...
Trần Bắc Huyền nhìn cánh cửa đóng chặt, thở dài một tiếng, lại quyết định đi tìm Lâm Phong nói chuyện...
Nhưng ông ấy vừa đi đến cửa phòng Lâm Phong,
Đã nghe thấy một âm thanh kỳ lạ...
Nhưng hôm nay nhìn lại, ông ta phát hiện Lâm Phong so với lời Lý Nguyên Hạo nói khác xa một trời một vực, Lâm Phong chỉ là một tên ngốc ngông cuồng,
tự cao tự đại, máu lạnh vô tình, chỉ số thông minh có khi còn âm!
Tên Vu Cửu Tiêu kia đang trêu chọc thôi, thế mà Lâm Phong cũng tin? Đây không phải là ngu thì là gì?
Nhưng những chuyện này cũng không liên quan đến ông ta.
Ông ta đã có ý tốt muốn giúp đỡ, nhưng Lâm Phong chẳng những không nghe, còn dám giết người trước mặt ông ta, có xem mặt mũi ông ta ra gì đâu!
Lát nữa mà cường giả Vu tộc đến thật, ông ta cũng kệ, không xen vào. chuyện nhà họ Trần nữa!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua. Sau khi Vu Cửu Tiêu cầm lệnh bài nói khoảng ba, bốn phút.
Vẻ mặt ông ta chợt trở nên hào hứng, kích động không thôi, đồng thời đem Vu Thần Lệnh cất vào túi.
Ông ta vừa liên lạc xong với mấy người trong tộc.
Nhận được tin tức, bọn họ rất tức giận, quyết định phái Vu Lôi dẫn người đến báo thùiI
Vu Lôi chính là một Đại Vu sư chân chính, danh tiếng vang dội khắp mười hai nhánh Vu tộc, là cường giả trong số các cường giả!
Hơn nữa
Lão ta từng cùng chưởng giáo Đạo môn thắp đèn trò chuyện thâu đêm, trao. đổi đạo học...
Lão ta đã đem Lôi Pháp của nhánh Lôi Vu và Lôi Pháp của Đạo môn dung nhập lại với nhau, sáng tạo ra Bôn Lôi Quyền của riêng lão ta...
“Lâm Phong, như cậu mong muốn, người có quyền ở trong tộc tôi lát nữa sẽ đến ngay!”
Vu Cửu Tiêu tươi cười nhìn về phía Lâm Phong.
Nhưng ngay lúc này.
Lâm Phong đột nhiên oanh một quyền, đấm về phía ông ta!
Ông ta hoàn toàn không kịp phản ứng, nhưng có phản ứng kịp cũng vô dụng! Bởi vì thực lực của ông ta kém Lâm Phong rất nhiều!
“Rầm!”
Dưới uy lực kinh khủng từ cú đấm của anh.
Cả người Vu Cửu Tiêu nổ tung...
Cho đến lúc chết.
Ông ta vẫn mang vẻ mặt hoang mang, ông ta thật sự không hiểu! Sao lại như vậy?
Rõ ràng Lâm Phong muốn hòa giải với ông ta, còn bảo ông ta gọi người trong tộc đến, ông ta cũng đã làm theo rồi, tại sao vẫn giết ông ta?
Mà chứng kiến cảnh tượng đột ngột này. Mấy người nhà họ Trần đều không nhịn được nuốt nước bọt, vẻ mặt kinh hãi!
Vô Cực Kiếm Thánh nhíu mày, không hiểu cái tên ngu Lâm Phong này định làm gì...
“Được rồi!” “Bây giờ ông có thể nói cho tôi biết ông là ai rồi chứ?”
Các site khác đang copy và ăn cắp của Mêtruyệnhót nhé cả nhà..
Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.
Truyện ra nhanh hơn cả mấy chục chương.. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Lúc này, Lâm Phong chuyển ánh mắt sang Vô Cực Kiếm Thánh, nhàn nhạt hỏi.
“Tôi là chưởng môn phái Thục Sơn, Lý Vô Cực! Có quen biết với Tam sư huynh của cậu!”
Vô Cực Kiếm Thánh trầm giọng đáp.
Lâm Phong nghe vậy, lấy điện thoại ra liên lạc với Tam sư huynh, đơn giản kể lại sự việc.
Sau khi nhận được câu trả lời của Tam sư huynh, anh mới cúp điện thoại, nhìn về phía Vô Cực Kiếm Thánh nói:
“Ông đã quen biết Tam sư huynh thì tôi cũng không tiện nặng lời.”
“Nhưng ông phải nhớ, sau này khi tôi giết người, đừng có làm ra vẻ trước mặt tôi, đừng dùng tư duy kẻ yếu của ông áp lên người tôi... Tôi làm việc gì tự tôi biết,”
“Ông hiểu chưa?”
Lâm Phong nhàn nhạt nói.
Vô Cực Kiếm Thánh nghe vậy, giật mình nhìn sâu vào mắt Lâm Phong, nói:
“Thế giới này không đơn giản như cậu nghĩ, sai một bước là sai cả đời, đến lúc đó hối hận cũng không kịp.”
“Câu này tôi đã nghe rất nhiều người nói rồi.” Lâm Phong dừng một chút, lại nhìn Vô Cực Kiếm Thánh nói:
“Nhưng những người nói mấy câu này với tôi, giờ có khi cỏ trên mộ bọn họ đã mọc xanh um rồi.”
Chuyện lúc sáng dã báo trước răng đêm nay sẽ không yên bình!
Mấy người nhà họ Trần trằn trọc không ngủ được, trong lòng suy nghĩ, nếu ngày mai cao thủ Vu tộc đến, sẽ phải làm sao đây?
Lâm Phong có thể ngăn cản được không?
Nếu không ngăn cản được, thì bọn họ phải chết sao?
Trần Bắc Huyền suy nghĩ trái phải, cuối cùng vẫn quyết định đi tìm Vô Cực Kiếm Thánh trao đổi một chút, muốn Vô Cực Kiếm Thánh liên lạc với cao thủ đến giúp đỡi
“Tên Lâm Phong kia không phải rất lợi hại sao? Cần gì tôi phải xen vào. chuyện của người khác!”
Vô Cực Kiếm Thánh vẻ mặt lãnh đạm nói. “Nếu có Vô Cực sư thúc ra tay, mọi chuyện sẽ càng thêm chắc chắn!”
Trần Bắc Huyền cười nói.
“Không cần nhiều lời, tôi không thể Phong nhà mấy ông lợi hại đến cỡ nào?!”
p! Tôi còn đang muốn xem Lâm Vô Cực Kiếm Thánh lạnh lùng nói xong, liền tiện tay vung lên, đem Trần Bắc Huyền hất văng ra ngoài cửa...
Trần Bắc Huyền nhìn cánh cửa đóng chặt, thở dài một tiếng, lại quyết định đi tìm Lâm Phong nói chuyện...
Nhưng ông ấy vừa đi đến cửa phòng Lâm Phong,
Đã nghe thấy một âm thanh kỳ lạ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.