Vương Tử Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Chương 92: Vậy thì cảm ơn đường chủ Tư Đồ!
Ma Mị Hồng Trần
29/02/2024
Đã muộn thế này rồi mà Giang Quân Lâm còn tìm đến mình làm gì?
Mặc dù nhà họ Giang vẫn luôn âm thầm giúp đỡ Tam Khẩu Đường, nhưng thật ra Tam Khẩu Đường cũng không phụ thuộc vào nhà họ Giang, mà là một thế lực siêu mạnh tách biệt với tam đại gia tộc.
Ngay sau đó.
Giang Quân Lâm mặc cả thân đồ trắng chậm rãi bước vào.
Vừa liếc mắt cái đã thấy điện thoại vỡ vụn trên mặt đất, anh ta khẽ cười:
"Đường chủ Tư Đồ, đêm hôm khuya khoắt thế này mà lại giận ai vậy?”
"Còn chẳng phải do cấp dưới không làm được việc khiến lòng tôi buồn phiền saol"
Chuyện bị kẻ khác chèn ép đến cùng cũng quá mất mặt, đương nhiên Tư Đồ Hạo không thể nào nói với Giang Quân Lâm, cho nên tìm đại một lý do đáp lấy lệ.
"Cậu Giang, muộn như vậy còn tới tìm tôi, có chuyện gì sao?" Tư Đồ Hạo vừa ra hiệu cho Giang Quân Lâm ngồi xuống vừa cười hỏi.
"Chắc hẳn đường chủ Tư Đồ cũng là người thẳng tính, thế thì tôi cũng không vòng vo nữa!”
"Đã hơn nửa năm rồi mà ông cụ nhà họ Tần chưa hề lộ diện, nhà họ Giang vô cùng kín tiếng, cho nên tôi mới muốn mời ông giúp tôi thăm dò thật hư về nhà họ Tân!"
Giang Quân Lâm nói thẳng ý đồ tới đây.
Tư Đồ Hạo nghe vậy thì trong lòng giật mình, nhưng ngoài mặt vẫn cười nói:
"Cậu Giang, chuyện thế này tôi không dám quyết! Cậu phải đi hỏi anh tôi mới được."
"Tam đại đường chủ của Tam Khẩu Đường các ông bằng mặt không bằng lòng với nhau, lần này tôi đến đây tìm ông chẳng lẽ đường chủ Tư Đồ vẫn không hiểu ý của nhà họ Giang tôi sao?"
Giang Quân Lâm nói ẩn ý.
Tư Đồ Hạo nghe vậy thì nhìn Giang Quân Lâm thật sâu, im lặng một lát rồi mới nói”
"Được! Tôi có thể đi tìm hiểu về nhà họ Tân giúp cậu."
"Đường chủ Tư Đồ quả nhiên là người thông minh! Chờ tới ngày nhà họ Tần diệt vong, đó cũng là lúc đường chủ hoàn toàn kiểm soát được Tam Khẩu Đường!"
Giang Quân Lâm đứng dậy.
Im lặng một lát, anh ta lại nói:
"Đúng rồi! Tôi còn một việc tư nữa muốn nhờ đường chủ Tư Đồ giải quyết giúp tôi."
"Cậu Giang cứ nói đừng ngại!"
"Trong thành phố Kim Lăng có một thanh niên tên là Lâm Phong, cảnh giới võ đạo của cậu ta đang ở Huyền Cảnh! Tôi muốn nhờ đường chủ giúp tôi dạy cậu ta một bài học."
"Cậu Giang, chẳng lẽ cậu và tên Lâm Phong này có thù gì sao?"
Trong lòng Tư Đồ Hạo hơi lay động.
"Thật ra cũng không phải thù hắn lớn gì, chỉ là thằng nhóc này là bạn trai cũ của vị hôn thê tôi, điều này khiến tôi rất khó chịu!'
"Thì ra là vậy! Tôi hiểu rồi, tôi sẽ chú ý chăm sóc tên này một chút!”
"Vậy thì cảm ơn đường chủ Tư Đồ!"
Giang Quân Lâm mỉm cười rời đi. Tư Đồ Hạo lại ngồi xuống ghế sô pha lần nữa, ánh mắt lập loè liên tục.
Bây giờ cả thành phố Kim Lăng có ai không biết chuyện nhà họ Giang sắp thành thông gia với nhà họ Trần ở Vân Xuyên?
Nếu Lâm Phong là bạn trai cũ của vị hôn thê Giang Quân Lâm.
Vậy có nghĩa là cô bé mắc hội chứng Kabuki kia rất có thể chính là con gái của Lâm Phong?
Nếu như thế thì tạm thời tên Lâm Phong này chưa thể chết được!
'Tên này rất có thể trở thành con át chủ bài của ông ta để ngăn cản nhà họ Giang.
Còn về điều Giang Quân Lâm vừa mới nói, đương nhiên ông ta sẽ không tin hoàn toàn!
Nếu ông ta thật sự ngây thơ như thế thì đã chết không có chỗ mà chôn từ vài chục năm trước rồi!
Suy nghĩ một lát rồi Tư Đồ Hạo lạnh lùng nói với vệ sĩ ở bên ngoài:
"Đi, bảo Vân Tam Thuỷ đến gặp tôi!"
Mặc dù nhà họ Giang vẫn luôn âm thầm giúp đỡ Tam Khẩu Đường, nhưng thật ra Tam Khẩu Đường cũng không phụ thuộc vào nhà họ Giang, mà là một thế lực siêu mạnh tách biệt với tam đại gia tộc.
Ngay sau đó.
Giang Quân Lâm mặc cả thân đồ trắng chậm rãi bước vào.
Vừa liếc mắt cái đã thấy điện thoại vỡ vụn trên mặt đất, anh ta khẽ cười:
"Đường chủ Tư Đồ, đêm hôm khuya khoắt thế này mà lại giận ai vậy?”
"Còn chẳng phải do cấp dưới không làm được việc khiến lòng tôi buồn phiền saol"
Chuyện bị kẻ khác chèn ép đến cùng cũng quá mất mặt, đương nhiên Tư Đồ Hạo không thể nào nói với Giang Quân Lâm, cho nên tìm đại một lý do đáp lấy lệ.
"Cậu Giang, muộn như vậy còn tới tìm tôi, có chuyện gì sao?" Tư Đồ Hạo vừa ra hiệu cho Giang Quân Lâm ngồi xuống vừa cười hỏi.
"Chắc hẳn đường chủ Tư Đồ cũng là người thẳng tính, thế thì tôi cũng không vòng vo nữa!”
"Đã hơn nửa năm rồi mà ông cụ nhà họ Tần chưa hề lộ diện, nhà họ Giang vô cùng kín tiếng, cho nên tôi mới muốn mời ông giúp tôi thăm dò thật hư về nhà họ Tân!"
Giang Quân Lâm nói thẳng ý đồ tới đây.
Tư Đồ Hạo nghe vậy thì trong lòng giật mình, nhưng ngoài mặt vẫn cười nói:
"Cậu Giang, chuyện thế này tôi không dám quyết! Cậu phải đi hỏi anh tôi mới được."
"Tam đại đường chủ của Tam Khẩu Đường các ông bằng mặt không bằng lòng với nhau, lần này tôi đến đây tìm ông chẳng lẽ đường chủ Tư Đồ vẫn không hiểu ý của nhà họ Giang tôi sao?"
Giang Quân Lâm nói ẩn ý.
Tư Đồ Hạo nghe vậy thì nhìn Giang Quân Lâm thật sâu, im lặng một lát rồi mới nói”
"Được! Tôi có thể đi tìm hiểu về nhà họ Tân giúp cậu."
"Đường chủ Tư Đồ quả nhiên là người thông minh! Chờ tới ngày nhà họ Tần diệt vong, đó cũng là lúc đường chủ hoàn toàn kiểm soát được Tam Khẩu Đường!"
Giang Quân Lâm đứng dậy.
Im lặng một lát, anh ta lại nói:
"Đúng rồi! Tôi còn một việc tư nữa muốn nhờ đường chủ Tư Đồ giải quyết giúp tôi."
"Cậu Giang cứ nói đừng ngại!"
"Trong thành phố Kim Lăng có một thanh niên tên là Lâm Phong, cảnh giới võ đạo của cậu ta đang ở Huyền Cảnh! Tôi muốn nhờ đường chủ giúp tôi dạy cậu ta một bài học."
"Cậu Giang, chẳng lẽ cậu và tên Lâm Phong này có thù gì sao?"
Trong lòng Tư Đồ Hạo hơi lay động.
"Thật ra cũng không phải thù hắn lớn gì, chỉ là thằng nhóc này là bạn trai cũ của vị hôn thê tôi, điều này khiến tôi rất khó chịu!'
"Thì ra là vậy! Tôi hiểu rồi, tôi sẽ chú ý chăm sóc tên này một chút!”
"Vậy thì cảm ơn đường chủ Tư Đồ!"
Giang Quân Lâm mỉm cười rời đi. Tư Đồ Hạo lại ngồi xuống ghế sô pha lần nữa, ánh mắt lập loè liên tục.
Bây giờ cả thành phố Kim Lăng có ai không biết chuyện nhà họ Giang sắp thành thông gia với nhà họ Trần ở Vân Xuyên?
Nếu Lâm Phong là bạn trai cũ của vị hôn thê Giang Quân Lâm.
Vậy có nghĩa là cô bé mắc hội chứng Kabuki kia rất có thể chính là con gái của Lâm Phong?
Nếu như thế thì tạm thời tên Lâm Phong này chưa thể chết được!
'Tên này rất có thể trở thành con át chủ bài của ông ta để ngăn cản nhà họ Giang.
Còn về điều Giang Quân Lâm vừa mới nói, đương nhiên ông ta sẽ không tin hoàn toàn!
Nếu ông ta thật sự ngây thơ như thế thì đã chết không có chỗ mà chôn từ vài chục năm trước rồi!
Suy nghĩ một lát rồi Tư Đồ Hạo lạnh lùng nói với vệ sĩ ở bên ngoài:
"Đi, bảo Vân Tam Thuỷ đến gặp tôi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.