Chương 87: Cầu xin tha thứ
Tg Phi Yến
31/03/2022
Song song với tin tức vợ chồng Doãn Nguyệt Nhan và Ngô Trí Lâm ly hôn chỉ qua ngày hôm sau liền chìm xuống. Vì đã bị chiếm sóng bởi tin tức chấn động Chủ Tịch Tô Thị kết hôn, giấy đăng ký kết hôn còn được tiết lộ ra ngoài.
Một số hình ảnh Tô Hàn và Tử Kiều nắm tay nhau đi dạo ở Singapore cũng được đăng lên bài, ai cũng bất ngờ vì trước đó một số người trong kinh doanh cũng biết qua mối quan hệ của của Tô Hàn và Ngô Uyển.Chưa nói đến việc Ngô Trí Lâm đến nơi nào cũng đều tự hào về người con rể tương lai này.
Không ngờ khi báo chí đưa tin cô dâu lại là một cô gái khác, mà truyền thông lại rất biết điểm dừng, chỉ nhốn nhào đưa tin về sự kiện kết hôn của Tô Hàn nhưng không dám khai thác thêm về xuất thân của Tử Kiều.
Thông tin Ngô Uyển bị bắt giữ vẫn được Ngô gia dùng thế lực dấu nhẹm chưa để rò rỉ.Thật ra Tô Hàn vẫn chưa muốn mạnh tay với Ngô Trí Lâm nói riêng hay Ngô Thị nói chung. Kể cả việc kinh doanh anh cũng không có ý chèn ép bọn họ. Bởi vì Tô Hàn vẫn dành một sự nể trọng cho Ngô Trí Viễn, người mà anh không muốn ra tay nhất chính là anh ta.
Cho nên ngoài Ngô Trí Lâm và Ngô Uyển phải trả giá thì Tô Hàn vẫn cho bọn họ con đường để lui..
Buổi sáng Tử Kiều đưa Tô Hàn xuống lầu đi làm, hai người chỉ mới ở ngả rẽ cầu thang đã nghe tiếng Ngô Trí Lâm vang lên dưới sảnh.
- Trầm Ngọc xem như anh cầu xin em, em nói Tô Hàn bỏ qua cho Tiểu Uyển nhà anh đi được không.Chỉ mới có mấy ngày trôi qua mà con bé đã tiều tụy, gầy guộc đi hẳn.Là cha là mẹ nhìn con mình như vậy anh thật sự chịu không nổi.Anh cầu xin em, xem như nghĩ đến thâm tình hai nhà chúng ta bao lâu nay, hãy cho Tiểu Uyển một con đường để làm lại tương lai được không em?
Trầm Ngọc khó xử, đưa mắt nhìn ông ta đau khổ. Mới sáng cửa vừa mở Ngô Trí Lâm đã xuất hiện. Chỉ có mấy ngày ông ta cũng hốc hác, khuôn mặt cũng mất đi vẻ đỉnh đạc thường ngày..
Trầm Ngọc thở dài...
- Chắc là em không thể giúp anh được rồi..Anh thấy đấy chuyện lần này Tô Hàn rất tức giận.
Ngô Trí Lâm quýnh quáng, nếu cả Trầm Ngọc cũng không thể cứu giúp,chắc chắn Ngô Uyển sẽ chết mất thôi. Dù là vết thương cô gái kia chưa đến mức Ngô Uyển phải đi tù, nhưng đó là trường hợp người nhà bị hại chịu thỏa thuận.Đằng này Tô Hàn quyết đưa Ngô Uyển vào tội cố tình gây thương tích. Sử dụng thêm quyền lực Tô gia chẳng nhà chức trách nào dám nhúng tay vào chuyện này, dù ông ta đã đi chạy vạy nhiều nơi. Hiện tại ông ta chỉ cần bảo lãnh Ngô Uyển ra ngoài chờ đến ngày xét xử vụ án cũng được. Nhưng phía cảnh sát quyết không thả người.
Ngô Trí Lâm chỉ có thể nghĩ đến việc chạy đến cầu cứu Trầm Ngọc.
- Trầm Ngọc coi như anh cầu xin em có được không.Qua lần này anh bảo đảm Tiểu Uyển cũng đã rất sợ hãi,con bé sẽ không dám đến làm phiền gia đình em nữa. Anh xin hứa.
- Chú chắc chắn chứ..?
Tiếng Tô Hàn bất giác vang lên, Ngô Trí Lâm vội quay đầu nhìn thấy Tô Hàn nắm tay Tử Kiều bước xuống..
Ông ta vội đứng lên, khổ sở cầu xin.
- Tô Hàn chú cầu xin cháu bỏ qua cho Tiểu Uyển lần này đi.Con bé đã rất ân hận rồi.
Lúc này ông ta nhìn qua Tử Kiều..
- Vết thương cháu đã ổn rồi chứ?
Tử Kiều chỉ khẽ gật đầu,cô được Tô Hàn nắm tay ngồi xuống ghế..
Ngô Trí Lâm mắt đỏ hoe.
- Chú biết trong chuyện này người làm sai tất cả là do chú, chú thật lòng xin lỗi.
Ông nhìn Tử Kiều..
- Cháu đừng giận mẹ cháu nữa hãy tha thứ cho bà ấy. Bao nhiêu năm qua không khi nào bà ấy không nghĩ đến cháu cả, luôn cho người đến khắp nơi tìm kiếm cháu.Chỉ là...
Ông ta xấu hổ hơi cúi đầu.
- Là chính chú đã cho người ngăn cản. Chú ích kỷ chỉ muốn bà ấy thuộc về chú và các con của chú..
- Tiểu Uyển từ nhỏ đã mất mẹ một phần tính cách nông nổi của con bé bây giờ cũng là do chú chiều mà hư.
Ngô Trí Lâm thật sự suy sụp tinh thần,từ ngày Doãn Nguyệt Nhan dọn ra khỏi Ngô gia.Trong thời gian ngắn bà đã sang nhượng lại công ty của chính mình còn nhanh chóng chuyển khoản lại số cổ phần ông đầu tư rõ ràng muốn dùng hành động thể hiện sự dứt khoát với ông..
Ông ta lắc đầu trong tuyệt vọng.
- Nguyệt Nhan nhất quyết ly hôn với chú, Tiểu Uyển thì đang ở trong tù.Thật sự chú không còn gì nữa cả.Tô Hàn cái giá này đối với chú quá đắt rồi,chú xin cháu và Tử Kiều có thể bỏ qua cho Tiểu Uyển lần này được không.Còn nếu đền tội chú xin thay con bé.
Tử Kiều vốn rất mềm lòng, từ khi biết Doãn Nguyệt Nhan ly hôn rời khỏi Ngô gia trong lòng Tử Kiều từ oán trách trở nên lo lắng.
Giờ nhìn tình cảnh Ngô Trí Lâm như thế, bất giác Tử Kiều có chút hâm mộ vì dù sao ông ta có ích kỷ, tệ với cả thế giới nhưng vẫn thật lòng thương yêu con gái mình.
Lúc ở trên lầu cô cũng đã không kiềm lòng được mà năn nỉ Tô Hàn rút đơn khởi kiện Ngô Uyển rồi.Tô Hàn rất không đồng ý nhưng Tử Kiều đã dùng sự ngọt ngào nhẹ nhàng để khuyên nhủ anh.Dù sao hiện tại cô cũng không sao,huống hồ xem như cô trả ơn cho Ngô gia năm đó đã ra tay cưu mang người mẹ mà cô vẫn còn không biết tương lai nên đối mặt với bà ấy cảm xúc nào cho phải.
Tử Kiều kéo nhẹ tay Tô Hàn, anh nhìn cô với ánh mắt cưng chiều có chút bất lực.
Lật bàn tay cô lại nắm chặt trong tay, còn nhéo nhéo như là trừng phạt.
Vẻ mặt thì đầy nghiêm túc.
- Được, chúng cháu sẽ rút đơn không khởi kiện Ngô Uyển nữa.Với một điều kiện..
Ngô Trí Lâm tưởng mình nghe lầm,ông ta run run làn môi.
- Tô Hàn lời cháu nói là..là thật sao?
Trầm Ngọc nhìn con trai mình, dĩ nhiên bà nhìn ra người đứng sau chuyện tha tội cho Ngô Uyển là Tử Kiều, trong lòng càng quý cô hơn.
Con dâu bà thật sự rất lương thiện và hiểu chuyện.
Tô Hàn gật đầu..
- Đúng vậy, với một điều kiện từ giờ đến sau này Ngô Uyển không được phép xuất hiện trước mặt vợ chồng cháu nữa.Trước khi cô ấy ra khỏi trại giam sẽ kết cam kết với luật sư của cháu.
Ngô Trí Lâm gật đầu lia lịa..
- Được..được..cháu yên tâm chú có thể đảm bảo..
- Được rồi bây giờ chú có thể ra về,cháu sẽ liên hệ với luật sư của mình..
Ngô Trí Lâm vừa vui mừng còn mang theo sự cảm kích.Cuối cùng ông cũng là một người cha bình thường mà thôi.
Ông ta xúc động không kiềm được lòng mình.
- Cám ơn các cháu đã tha thứ lỗi lầm của Tiểu Uyển..Chú..một lần nữa thật xin lỗi các cháu.
Ngô Trí Lâm không nấn ná quá lầu,ông ta rời đi rồi.
Trầm Ngọc thở phào nhẹ nhỏm.
- Để mẹ vào bảo thím Hà, hâm lại đồ ăn..
Tô Hàn nói.
- Mẹ với Tử Kiều ăn nhé,con có cuộc họp phải đi gấp.
Trầm Ngọc nhìn qua Tử Kiều..
- Xong việc rồi vào với mẹ.
Tử Kiều gật đầu, cô nắm tay theo tô Hàn ra cửa, chỉnh lại cà vạt cho anh. . ngôn tình hoàn
Tô Hàn nhéo mũi cô.
- Em đó, có một chút đã mềm lòng như vậy sẽ rất nguy hiểm có biết không..?
Tử Kiều cười khẽ, ngẩng mặt nhìn qua tài xế, hơi ngại ngùng hôn lên cằm anh.
Rồi nhỏ giọng.
- Chẳng phải có anh luôn bảo vệ em sao..
Tô Hàn miết lấy làn môi đỏ au của cô, hừ mũi.
- Xem Tối nay anh xử em thế nào..
Hơi khom người hôn nhẹ lên môi cô.
- Anh đi làm đây,vào ăn sáng không cho phép bỏ bữa.
- Dạ..
????????????????⬅️⬅️⬅️
Một số hình ảnh Tô Hàn và Tử Kiều nắm tay nhau đi dạo ở Singapore cũng được đăng lên bài, ai cũng bất ngờ vì trước đó một số người trong kinh doanh cũng biết qua mối quan hệ của của Tô Hàn và Ngô Uyển.Chưa nói đến việc Ngô Trí Lâm đến nơi nào cũng đều tự hào về người con rể tương lai này.
Không ngờ khi báo chí đưa tin cô dâu lại là một cô gái khác, mà truyền thông lại rất biết điểm dừng, chỉ nhốn nhào đưa tin về sự kiện kết hôn của Tô Hàn nhưng không dám khai thác thêm về xuất thân của Tử Kiều.
Thông tin Ngô Uyển bị bắt giữ vẫn được Ngô gia dùng thế lực dấu nhẹm chưa để rò rỉ.Thật ra Tô Hàn vẫn chưa muốn mạnh tay với Ngô Trí Lâm nói riêng hay Ngô Thị nói chung. Kể cả việc kinh doanh anh cũng không có ý chèn ép bọn họ. Bởi vì Tô Hàn vẫn dành một sự nể trọng cho Ngô Trí Viễn, người mà anh không muốn ra tay nhất chính là anh ta.
Cho nên ngoài Ngô Trí Lâm và Ngô Uyển phải trả giá thì Tô Hàn vẫn cho bọn họ con đường để lui..
Buổi sáng Tử Kiều đưa Tô Hàn xuống lầu đi làm, hai người chỉ mới ở ngả rẽ cầu thang đã nghe tiếng Ngô Trí Lâm vang lên dưới sảnh.
- Trầm Ngọc xem như anh cầu xin em, em nói Tô Hàn bỏ qua cho Tiểu Uyển nhà anh đi được không.Chỉ mới có mấy ngày trôi qua mà con bé đã tiều tụy, gầy guộc đi hẳn.Là cha là mẹ nhìn con mình như vậy anh thật sự chịu không nổi.Anh cầu xin em, xem như nghĩ đến thâm tình hai nhà chúng ta bao lâu nay, hãy cho Tiểu Uyển một con đường để làm lại tương lai được không em?
Trầm Ngọc khó xử, đưa mắt nhìn ông ta đau khổ. Mới sáng cửa vừa mở Ngô Trí Lâm đã xuất hiện. Chỉ có mấy ngày ông ta cũng hốc hác, khuôn mặt cũng mất đi vẻ đỉnh đạc thường ngày..
Trầm Ngọc thở dài...
- Chắc là em không thể giúp anh được rồi..Anh thấy đấy chuyện lần này Tô Hàn rất tức giận.
Ngô Trí Lâm quýnh quáng, nếu cả Trầm Ngọc cũng không thể cứu giúp,chắc chắn Ngô Uyển sẽ chết mất thôi. Dù là vết thương cô gái kia chưa đến mức Ngô Uyển phải đi tù, nhưng đó là trường hợp người nhà bị hại chịu thỏa thuận.Đằng này Tô Hàn quyết đưa Ngô Uyển vào tội cố tình gây thương tích. Sử dụng thêm quyền lực Tô gia chẳng nhà chức trách nào dám nhúng tay vào chuyện này, dù ông ta đã đi chạy vạy nhiều nơi. Hiện tại ông ta chỉ cần bảo lãnh Ngô Uyển ra ngoài chờ đến ngày xét xử vụ án cũng được. Nhưng phía cảnh sát quyết không thả người.
Ngô Trí Lâm chỉ có thể nghĩ đến việc chạy đến cầu cứu Trầm Ngọc.
- Trầm Ngọc coi như anh cầu xin em có được không.Qua lần này anh bảo đảm Tiểu Uyển cũng đã rất sợ hãi,con bé sẽ không dám đến làm phiền gia đình em nữa. Anh xin hứa.
- Chú chắc chắn chứ..?
Tiếng Tô Hàn bất giác vang lên, Ngô Trí Lâm vội quay đầu nhìn thấy Tô Hàn nắm tay Tử Kiều bước xuống..
Ông ta vội đứng lên, khổ sở cầu xin.
- Tô Hàn chú cầu xin cháu bỏ qua cho Tiểu Uyển lần này đi.Con bé đã rất ân hận rồi.
Lúc này ông ta nhìn qua Tử Kiều..
- Vết thương cháu đã ổn rồi chứ?
Tử Kiều chỉ khẽ gật đầu,cô được Tô Hàn nắm tay ngồi xuống ghế..
Ngô Trí Lâm mắt đỏ hoe.
- Chú biết trong chuyện này người làm sai tất cả là do chú, chú thật lòng xin lỗi.
Ông nhìn Tử Kiều..
- Cháu đừng giận mẹ cháu nữa hãy tha thứ cho bà ấy. Bao nhiêu năm qua không khi nào bà ấy không nghĩ đến cháu cả, luôn cho người đến khắp nơi tìm kiếm cháu.Chỉ là...
Ông ta xấu hổ hơi cúi đầu.
- Là chính chú đã cho người ngăn cản. Chú ích kỷ chỉ muốn bà ấy thuộc về chú và các con của chú..
- Tiểu Uyển từ nhỏ đã mất mẹ một phần tính cách nông nổi của con bé bây giờ cũng là do chú chiều mà hư.
Ngô Trí Lâm thật sự suy sụp tinh thần,từ ngày Doãn Nguyệt Nhan dọn ra khỏi Ngô gia.Trong thời gian ngắn bà đã sang nhượng lại công ty của chính mình còn nhanh chóng chuyển khoản lại số cổ phần ông đầu tư rõ ràng muốn dùng hành động thể hiện sự dứt khoát với ông..
Ông ta lắc đầu trong tuyệt vọng.
- Nguyệt Nhan nhất quyết ly hôn với chú, Tiểu Uyển thì đang ở trong tù.Thật sự chú không còn gì nữa cả.Tô Hàn cái giá này đối với chú quá đắt rồi,chú xin cháu và Tử Kiều có thể bỏ qua cho Tiểu Uyển lần này được không.Còn nếu đền tội chú xin thay con bé.
Tử Kiều vốn rất mềm lòng, từ khi biết Doãn Nguyệt Nhan ly hôn rời khỏi Ngô gia trong lòng Tử Kiều từ oán trách trở nên lo lắng.
Giờ nhìn tình cảnh Ngô Trí Lâm như thế, bất giác Tử Kiều có chút hâm mộ vì dù sao ông ta có ích kỷ, tệ với cả thế giới nhưng vẫn thật lòng thương yêu con gái mình.
Lúc ở trên lầu cô cũng đã không kiềm lòng được mà năn nỉ Tô Hàn rút đơn khởi kiện Ngô Uyển rồi.Tô Hàn rất không đồng ý nhưng Tử Kiều đã dùng sự ngọt ngào nhẹ nhàng để khuyên nhủ anh.Dù sao hiện tại cô cũng không sao,huống hồ xem như cô trả ơn cho Ngô gia năm đó đã ra tay cưu mang người mẹ mà cô vẫn còn không biết tương lai nên đối mặt với bà ấy cảm xúc nào cho phải.
Tử Kiều kéo nhẹ tay Tô Hàn, anh nhìn cô với ánh mắt cưng chiều có chút bất lực.
Lật bàn tay cô lại nắm chặt trong tay, còn nhéo nhéo như là trừng phạt.
Vẻ mặt thì đầy nghiêm túc.
- Được, chúng cháu sẽ rút đơn không khởi kiện Ngô Uyển nữa.Với một điều kiện..
Ngô Trí Lâm tưởng mình nghe lầm,ông ta run run làn môi.
- Tô Hàn lời cháu nói là..là thật sao?
Trầm Ngọc nhìn con trai mình, dĩ nhiên bà nhìn ra người đứng sau chuyện tha tội cho Ngô Uyển là Tử Kiều, trong lòng càng quý cô hơn.
Con dâu bà thật sự rất lương thiện và hiểu chuyện.
Tô Hàn gật đầu..
- Đúng vậy, với một điều kiện từ giờ đến sau này Ngô Uyển không được phép xuất hiện trước mặt vợ chồng cháu nữa.Trước khi cô ấy ra khỏi trại giam sẽ kết cam kết với luật sư của cháu.
Ngô Trí Lâm gật đầu lia lịa..
- Được..được..cháu yên tâm chú có thể đảm bảo..
- Được rồi bây giờ chú có thể ra về,cháu sẽ liên hệ với luật sư của mình..
Ngô Trí Lâm vừa vui mừng còn mang theo sự cảm kích.Cuối cùng ông cũng là một người cha bình thường mà thôi.
Ông ta xúc động không kiềm được lòng mình.
- Cám ơn các cháu đã tha thứ lỗi lầm của Tiểu Uyển..Chú..một lần nữa thật xin lỗi các cháu.
Ngô Trí Lâm không nấn ná quá lầu,ông ta rời đi rồi.
Trầm Ngọc thở phào nhẹ nhỏm.
- Để mẹ vào bảo thím Hà, hâm lại đồ ăn..
Tô Hàn nói.
- Mẹ với Tử Kiều ăn nhé,con có cuộc họp phải đi gấp.
Trầm Ngọc nhìn qua Tử Kiều..
- Xong việc rồi vào với mẹ.
Tử Kiều gật đầu, cô nắm tay theo tô Hàn ra cửa, chỉnh lại cà vạt cho anh. . ngôn tình hoàn
Tô Hàn nhéo mũi cô.
- Em đó, có một chút đã mềm lòng như vậy sẽ rất nguy hiểm có biết không..?
Tử Kiều cười khẽ, ngẩng mặt nhìn qua tài xế, hơi ngại ngùng hôn lên cằm anh.
Rồi nhỏ giọng.
- Chẳng phải có anh luôn bảo vệ em sao..
Tô Hàn miết lấy làn môi đỏ au của cô, hừ mũi.
- Xem Tối nay anh xử em thế nào..
Hơi khom người hôn nhẹ lên môi cô.
- Anh đi làm đây,vào ăn sáng không cho phép bỏ bữa.
- Dạ..
????????????????⬅️⬅️⬅️
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.