Vượt Bức Tường Thành: Yêu Em Từ A - Z
Chương 52: Ất ơ
P. Hải Anh
03/05/2024
Khoảng mười hai giờ đêm.
Hạ gia đã chìm vào giấc ngủ say những căn phòng của người làm đóng chặt cửa đi ngủ.
Lúc này trong không gian bếp tối tăm còn chút đèn hiu hắt vào cửa sổ kính từ hoa viên.
Ánh trăng hôm nay lạ lắm cũng chẳng thấy đâu.
Tiếng lạch cạch trong bếp càng rõ hơn,
hình như không phải tiếng của loài chuột hay hoạt động về đêm mà là tiếng bước chân chậm rãi.
Thư Quân nhắn tin với anh yêu đến giờ chưa ngủ chìm vào tình yêu nên không thể ngủ sớm.
Trong khi đó những người khác đã ngủ sớm từ tám giờ. Mặc kệ thức khuya hại sức khỏe hay mai sẽ dậy sớm làm việc mà ngủ rất muộn tinh thần không được tốt.
Nếu bị bà chủ mắng thì có sao chứ? Anh người yêu đã bảo rằng nếu cô bị đuổi việc cũng không cần quá lo lắng bởi vì anh ấy sẽ đón nhận cô rồi cưới xin đàng hoàng.
Sau khi nghe những điều tốt đẹp đó của anh ta, cô đã nói với gia đình là mình thật may mắn gặp được người như anh ấy.
Cô cực kì trân trọng mối quan hệ chớm nở này đó là mối tình đầu với cô cũng là mối tình cuối.
Thư Quân đơn giản chỉ nghĩ anh ấy yêu cô nhiều sẽ nhanh chóng cưới mình rồi hai người hạnh phúc cùng những đứa con.
Tình yêu đôi khi cũng thật giản đơn chỉ cần người đàn ông đối tốt một tí với người phụ nữ liền cảm thấy đây là chân ái định mệnh sắp đặt.
Vì đói bụng nên cô cố gắng không tạo ra tiếng ồn.
Đi vào bếp không phải úp vội bát mì ăn cho đỡ đói mà là cô trèo từ cửa sổ hơi lớn một tí để nhận đồ ăn mà anh người yêu ship qua.
Thư Quân trước giờ chưa ăn đồ qua online sẽ như thế nào.
Lần đầu thử trái cấm tình yêu, lần đầu biết và khám phá được rất nhiều điều mới mẻ.
Cô trèo ra ngoài thành công nhờ khả năng nhạy bén và soi đèn pin thành thục.
Nhìn không khác đứa con gái hư không nghe lời cha mẹ lẻn ra ngoài đi chơi đú đởn với trai lạ.
Từ xa, anh shipper đã đứng chờ được một lúc rồi đèn xe từ xe máy chiếu rọi cô ra nhận đồ không cần phải trả tiền.
Lại Nhữ đã thanh toán toàn bộ chúng rồi.
Cầm trên tay có vẻ nặng cô hơi thắc mắc sao có chút đồ mà nặng quá xách một tay khó quá nên đành chịu ngậm đèn pin trong miệng.
Hai tay khó nhọc xách đồ ăn từ ngoài vào.
Sợ rằng ông chủ hay xuống nhà uống nước khuya nên cô vô cùng nhanh nhẹn để mang chúng vào phòng ngủ chung của các nữ hầu.
***
Tiếng bọc ni lông kêu ranh rách chói tai khi cô định ăn một mình than rằng nhiêu đây có phải nhiều quá không?
Đang cắn dở miếng gà chiên giòn chấm sốt phô mai béo ngậy thì tiếng "Tách" bật điện chói sáng lộ hết âm mưu ăn khuya của cô.
Sáu nữ hầu gồm Liên Xuân, Lý Tô, Ánh Linh, Tiểu Y, Tường Anh, Ánh Nhi nhìn cô với ánh mắt như tóm được kẻ trộm.
"Ngon quá ha?" Lý Tô chống nạnh nhìn cô.
Liên Xuân vội ngồi khoanh chân xin ăn cùng: "Ăn với lần đầu thấy đồ ăn nhanh vậy á?"
"Nói vậy để được ăn chung chứ gì hả con kia?" Tường Anh tố cáo.
Thư Quân để hai túi đồ ăn nhanh lớn ở giữa rồi chia cho các chị em.
"Mấy cậu ngồi xuống ăn cùng đi"
"Tưởng cô ăn một mình không cho tụi này chứ?" Tiểu Y nhanh nhẹn ngồi xuống gặm ham bơ gơ.
"Mũi chúng tôi hơi bị thính đó nha aLâu rồi tôi mới ăn khuya đấy hihi"
Những miếng gà vàng ruộm thịt gà mềm tứa nước sốt cho vào vị giác cảm giác thật sự rất tuyệt.
"Lâu rồi tôi mới được dịp ăn khuya đó" Ánh Nhi vui vẻ vừa ăn vừa vui vẻ rung rinh.
"Mà ai mua cho cô vậy nhiều quá trời luôn không có chúng tôi ăn phụ thì cô ăn một mình không hết đâu á" Ánh
Linh kể công với Thư Quân.
Liên Xuân liền nói thêm: "Đặt cái này không rẻ đâu bộ cô trúng số hả?"
Thư Quân chỉ biết cười hì hì: "Không trúng số mà trúng được anh người yêu tâm lý được chưa?"
"Hả???" Đồng loạt sáu người bất ngờ với câu trả lời của Thư Quân.
"Cái gì cô... cô có người yêu á?" Tiểu Y không chắc chắn nên hỏi lại xem xem mình có bị nghe nhầm lẫn gì không.
"Xạo quá cô nói láo chứ gì?"
"Ai trúng gió mà yêu phải Thư Quân nhà ta vậy?"
"Chắc toàn cái thằng ất ơ nào trêu đùa thôi đúng không?"
Thư Quân thấy hội chị em mất niềm tin vào mình như thế liền đưa đoạn chat với anh người yêu để chứng minh mình không nói láo.
Hạ gia đã chìm vào giấc ngủ say những căn phòng của người làm đóng chặt cửa đi ngủ.
Lúc này trong không gian bếp tối tăm còn chút đèn hiu hắt vào cửa sổ kính từ hoa viên.
Ánh trăng hôm nay lạ lắm cũng chẳng thấy đâu.
Tiếng lạch cạch trong bếp càng rõ hơn,
hình như không phải tiếng của loài chuột hay hoạt động về đêm mà là tiếng bước chân chậm rãi.
Thư Quân nhắn tin với anh yêu đến giờ chưa ngủ chìm vào tình yêu nên không thể ngủ sớm.
Trong khi đó những người khác đã ngủ sớm từ tám giờ. Mặc kệ thức khuya hại sức khỏe hay mai sẽ dậy sớm làm việc mà ngủ rất muộn tinh thần không được tốt.
Nếu bị bà chủ mắng thì có sao chứ? Anh người yêu đã bảo rằng nếu cô bị đuổi việc cũng không cần quá lo lắng bởi vì anh ấy sẽ đón nhận cô rồi cưới xin đàng hoàng.
Sau khi nghe những điều tốt đẹp đó của anh ta, cô đã nói với gia đình là mình thật may mắn gặp được người như anh ấy.
Cô cực kì trân trọng mối quan hệ chớm nở này đó là mối tình đầu với cô cũng là mối tình cuối.
Thư Quân đơn giản chỉ nghĩ anh ấy yêu cô nhiều sẽ nhanh chóng cưới mình rồi hai người hạnh phúc cùng những đứa con.
Tình yêu đôi khi cũng thật giản đơn chỉ cần người đàn ông đối tốt một tí với người phụ nữ liền cảm thấy đây là chân ái định mệnh sắp đặt.
Vì đói bụng nên cô cố gắng không tạo ra tiếng ồn.
Đi vào bếp không phải úp vội bát mì ăn cho đỡ đói mà là cô trèo từ cửa sổ hơi lớn một tí để nhận đồ ăn mà anh người yêu ship qua.
Thư Quân trước giờ chưa ăn đồ qua online sẽ như thế nào.
Lần đầu thử trái cấm tình yêu, lần đầu biết và khám phá được rất nhiều điều mới mẻ.
Cô trèo ra ngoài thành công nhờ khả năng nhạy bén và soi đèn pin thành thục.
Nhìn không khác đứa con gái hư không nghe lời cha mẹ lẻn ra ngoài đi chơi đú đởn với trai lạ.
Từ xa, anh shipper đã đứng chờ được một lúc rồi đèn xe từ xe máy chiếu rọi cô ra nhận đồ không cần phải trả tiền.
Lại Nhữ đã thanh toán toàn bộ chúng rồi.
Cầm trên tay có vẻ nặng cô hơi thắc mắc sao có chút đồ mà nặng quá xách một tay khó quá nên đành chịu ngậm đèn pin trong miệng.
Hai tay khó nhọc xách đồ ăn từ ngoài vào.
Sợ rằng ông chủ hay xuống nhà uống nước khuya nên cô vô cùng nhanh nhẹn để mang chúng vào phòng ngủ chung của các nữ hầu.
***
Tiếng bọc ni lông kêu ranh rách chói tai khi cô định ăn một mình than rằng nhiêu đây có phải nhiều quá không?
Đang cắn dở miếng gà chiên giòn chấm sốt phô mai béo ngậy thì tiếng "Tách" bật điện chói sáng lộ hết âm mưu ăn khuya của cô.
Sáu nữ hầu gồm Liên Xuân, Lý Tô, Ánh Linh, Tiểu Y, Tường Anh, Ánh Nhi nhìn cô với ánh mắt như tóm được kẻ trộm.
"Ngon quá ha?" Lý Tô chống nạnh nhìn cô.
Liên Xuân vội ngồi khoanh chân xin ăn cùng: "Ăn với lần đầu thấy đồ ăn nhanh vậy á?"
"Nói vậy để được ăn chung chứ gì hả con kia?" Tường Anh tố cáo.
Thư Quân để hai túi đồ ăn nhanh lớn ở giữa rồi chia cho các chị em.
"Mấy cậu ngồi xuống ăn cùng đi"
"Tưởng cô ăn một mình không cho tụi này chứ?" Tiểu Y nhanh nhẹn ngồi xuống gặm ham bơ gơ.
"Mũi chúng tôi hơi bị thính đó nha aLâu rồi tôi mới ăn khuya đấy hihi"
Những miếng gà vàng ruộm thịt gà mềm tứa nước sốt cho vào vị giác cảm giác thật sự rất tuyệt.
"Lâu rồi tôi mới được dịp ăn khuya đó" Ánh Nhi vui vẻ vừa ăn vừa vui vẻ rung rinh.
"Mà ai mua cho cô vậy nhiều quá trời luôn không có chúng tôi ăn phụ thì cô ăn một mình không hết đâu á" Ánh
Linh kể công với Thư Quân.
Liên Xuân liền nói thêm: "Đặt cái này không rẻ đâu bộ cô trúng số hả?"
Thư Quân chỉ biết cười hì hì: "Không trúng số mà trúng được anh người yêu tâm lý được chưa?"
"Hả???" Đồng loạt sáu người bất ngờ với câu trả lời của Thư Quân.
"Cái gì cô... cô có người yêu á?" Tiểu Y không chắc chắn nên hỏi lại xem xem mình có bị nghe nhầm lẫn gì không.
"Xạo quá cô nói láo chứ gì?"
"Ai trúng gió mà yêu phải Thư Quân nhà ta vậy?"
"Chắc toàn cái thằng ất ơ nào trêu đùa thôi đúng không?"
Thư Quân thấy hội chị em mất niềm tin vào mình như thế liền đưa đoạn chat với anh người yêu để chứng minh mình không nói láo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.