Vượt Bức Tường Thành: Yêu Em Từ A - Z
Chương 27: Gián điệp
P. Hải Anh
03/05/2024
Hiểu Lan nhìn bó hoa lại nhìn Bạch Lan Thanh:
"Em có muốn yêu đương với anh ta không?"
Khi thốt ra những lời như vậy Hiểu Lan cũng suy nghĩ đến đo ý vừa dò hỏi ý vừa để tâm đến.
Hiểu Lan biết ông anh họ Tần Phong luôn giữ chữ tình trong lòng xét về tính cách của anh họ thì cô kết luận được rằng xác xuất anh bày tỏ tình cảm với Bạch Lan Thanh là 0,001% .
Cô chấp nhận điều tra thông tin để báo cáo cho Tần Phong biết, ban đầu vì cô với Thanh Thanh là đồng nghiệp thân thiết nên không chấp nhận nhưng biết được tình cảm anh họ dành cho Thanh Thanh nên cô đã đồng ý.
Bạch Lan Thanh nghe câu nói ấy bỗng rơi vào trầm tư, cô chưa xác định được tình cảm với Hạ Ương là như thế nào?
Cô có hảo cảm với anh chàng này rất tốt:
"Điều mà em cảm nhận được là anh ấy tôn trọng em ban đầu em không có ý định yêu đương bởi vì em đã để ý một người rồi nhưng em lại nghĩ em đơn phương người ta chưa chắc người ta đã thích em nên em muốn thử xem với Hạ Ương anh ấy dịu dàng như gió xuân vậy"
Hiểu Lan nắm bắt được thông tin cô thắc mắc liệu người Thanh Thanh để ý là ai? Người ấy không quan trọng với con bé nữa hay sao mà dễ dàng từ bỏ như vậy?
Rất nhiều câu hỏi hiển hiện trong não của Hiểu Lan nhưng cô không thể hỏi dò thăm quá nhiều được nhưng cô không để vụt mất cơ hội cho anh họ được nên đành tìm cớ.
"Em không thể dễ dàng bỏ cuộc được nếu em nói ra mà người ta cũng thích em thì không phải đẹp đôi quá ấy chứ"
"Chị nói nghe dễ quá em... em không dám đâu"
"Em thích anh tài xế của sếp hả?"
"Hả? Sao em lại thích tài xế của sếp chứ?"
"A chị đùa thôi em làm việc đi"
Bạch Lan Thanh lại nghĩ: "Sao lại nghĩ cô thích anh tài xế được theo cô biết thì anh ta là gay cơ mà"
Hiểu Lan liền nghĩ thầm trong lòng mà cười tủm tỉm: "Không thích tài xế của sếp thì chỉ có thích sếp thôi. Anh họ mà biết tin này chắc vui lắm"
....
Tường Huyên khẽ sờ sờ bụng đã nhô một xíu cô hạnh phúc nhìn thiên thần nhỏ trong bụng lớn lên từng ngày khiến trái tim trở nên vô cùng ấm ấp:
"Bé con của mẹ con hãy ăn mau lớn thật nhanh rồi ra gặp ba mẹ nghe con cưng cục cưng của mẹ ghê á"
"Mấy tháng đầu này em nên chú ý và việc vợ chồng nên hạn chế hẳn đấy" Bạch Lan Hương truyền tải kinh nghiệm khi mang thai bé ối.
"Em biết mà chồng em thương vợ con nên không đòi đêm nào cũng nói chuyện với con đến giữa đêm, đến sáng em dậy tay anh ấy còn đặt trên bụng em mà ngủ ý"
Bạch Lan Hương cười cười: "'Cái Thanh nhà chị sao rồi?"
Tường Huyên nảy số, đáp: "Em thấy sáng nào cũng có hoa gửi tới có lẽ vẫn tiến triển tốt"
"Mà Thanh Thanh nó không nói gì với chị à?"
"Làm gì có nó khéo còn bận yêu đương chứ nói gì với chị mà từ ngày sinh cái ổi chị bận rộn hẳn không có thời thời gian quan tâm đến nó, em làm chung với Thanh Thanh thì để ý nó chứ chị biết nó còn mải chơi lắm"
Tường Huyên đung đưa chiếc võng bé ổi đang ngủ sờ chân tay bé gái ba tuổi rưỡi non mềm trắng trẻo thơm mùi sữa: "Thanh Thanh còn siêng lắm chị đừng lo mà á chị..."
"Thanh Thanh nó còn trẻ không đến mức yêu rồi lấy chồng ngay đâu nhỉ?"
"Nó mà lấy chồng bố mẹ lại xót con nuôi mấy chục năm chưa gì chị với nó đều có gia đình riêng bố mẹ già buồn
lam"
"Em có muốn yêu đương với anh ta không?"
Khi thốt ra những lời như vậy Hiểu Lan cũng suy nghĩ đến đo ý vừa dò hỏi ý vừa để tâm đến.
Hiểu Lan biết ông anh họ Tần Phong luôn giữ chữ tình trong lòng xét về tính cách của anh họ thì cô kết luận được rằng xác xuất anh bày tỏ tình cảm với Bạch Lan Thanh là 0,001% .
Cô chấp nhận điều tra thông tin để báo cáo cho Tần Phong biết, ban đầu vì cô với Thanh Thanh là đồng nghiệp thân thiết nên không chấp nhận nhưng biết được tình cảm anh họ dành cho Thanh Thanh nên cô đã đồng ý.
Bạch Lan Thanh nghe câu nói ấy bỗng rơi vào trầm tư, cô chưa xác định được tình cảm với Hạ Ương là như thế nào?
Cô có hảo cảm với anh chàng này rất tốt:
"Điều mà em cảm nhận được là anh ấy tôn trọng em ban đầu em không có ý định yêu đương bởi vì em đã để ý một người rồi nhưng em lại nghĩ em đơn phương người ta chưa chắc người ta đã thích em nên em muốn thử xem với Hạ Ương anh ấy dịu dàng như gió xuân vậy"
Hiểu Lan nắm bắt được thông tin cô thắc mắc liệu người Thanh Thanh để ý là ai? Người ấy không quan trọng với con bé nữa hay sao mà dễ dàng từ bỏ như vậy?
Rất nhiều câu hỏi hiển hiện trong não của Hiểu Lan nhưng cô không thể hỏi dò thăm quá nhiều được nhưng cô không để vụt mất cơ hội cho anh họ được nên đành tìm cớ.
"Em không thể dễ dàng bỏ cuộc được nếu em nói ra mà người ta cũng thích em thì không phải đẹp đôi quá ấy chứ"
"Chị nói nghe dễ quá em... em không dám đâu"
"Em thích anh tài xế của sếp hả?"
"Hả? Sao em lại thích tài xế của sếp chứ?"
"A chị đùa thôi em làm việc đi"
Bạch Lan Thanh lại nghĩ: "Sao lại nghĩ cô thích anh tài xế được theo cô biết thì anh ta là gay cơ mà"
Hiểu Lan liền nghĩ thầm trong lòng mà cười tủm tỉm: "Không thích tài xế của sếp thì chỉ có thích sếp thôi. Anh họ mà biết tin này chắc vui lắm"
....
Tường Huyên khẽ sờ sờ bụng đã nhô một xíu cô hạnh phúc nhìn thiên thần nhỏ trong bụng lớn lên từng ngày khiến trái tim trở nên vô cùng ấm ấp:
"Bé con của mẹ con hãy ăn mau lớn thật nhanh rồi ra gặp ba mẹ nghe con cưng cục cưng của mẹ ghê á"
"Mấy tháng đầu này em nên chú ý và việc vợ chồng nên hạn chế hẳn đấy" Bạch Lan Hương truyền tải kinh nghiệm khi mang thai bé ối.
"Em biết mà chồng em thương vợ con nên không đòi đêm nào cũng nói chuyện với con đến giữa đêm, đến sáng em dậy tay anh ấy còn đặt trên bụng em mà ngủ ý"
Bạch Lan Hương cười cười: "'Cái Thanh nhà chị sao rồi?"
Tường Huyên nảy số, đáp: "Em thấy sáng nào cũng có hoa gửi tới có lẽ vẫn tiến triển tốt"
"Mà Thanh Thanh nó không nói gì với chị à?"
"Làm gì có nó khéo còn bận yêu đương chứ nói gì với chị mà từ ngày sinh cái ổi chị bận rộn hẳn không có thời thời gian quan tâm đến nó, em làm chung với Thanh Thanh thì để ý nó chứ chị biết nó còn mải chơi lắm"
Tường Huyên đung đưa chiếc võng bé ổi đang ngủ sờ chân tay bé gái ba tuổi rưỡi non mềm trắng trẻo thơm mùi sữa: "Thanh Thanh còn siêng lắm chị đừng lo mà á chị..."
"Thanh Thanh nó còn trẻ không đến mức yêu rồi lấy chồng ngay đâu nhỉ?"
"Nó mà lấy chồng bố mẹ lại xót con nuôi mấy chục năm chưa gì chị với nó đều có gia đình riêng bố mẹ già buồn
lam"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.