Chương 26: Cái này gọi là ác giả ác báo
Tiêu An Nhã
26/01/2018
Đợi đến khi mọi người rời đi, Du Tiểu Mỹ cũng được an toàn cứu ra.
Cô ta ôm lấy tấm khăn được nhân viên quấn lên người mà khóc nấc lên, ủy khuất nhìn Lam Nhược Nhược: " Nhược Nhược...."
Lam Nhược Nhược đau lòng nhìn bạn mình lại nhìn tên đàn ông dơ bẩn bị đám nhân viên giữ lại: " Mang hắn cho chó ăn, đến bạn của tôi cũng dám động vào. Thật sự là quá to gan mà."
Du Tiểu Mỹ đang khóc nghe vậy thì đôi mắt của cô ta chở nên rét lạnh: " Khoan đã..."
Sau đó trước ánh mắt ngỡ ngàng của những người vệ sĩ kia trực tiếp đến gần người đàn ông đang ngất vì ngấm thuốc kia, cô ta cong chân đạp vài cái vào hạ bộ của hắn, xong rồi mới thỏa mãn phất tay ý bảo mọi người mang hắn đi.
Những người vệ sĩ xung quanh cũng có chút rùng mình, không nghĩ đến bề ngoài Du Tiểu Mỹ bình thường hiền lành thánh nữ hóa ra lại là ác nữ.
Đợi đến khi bọn họ đi xa Du Tiểu Mỹ ngồi sụp xuống, khóc nức nở. Lam Nhược Nhược cau mày nhìn cô ta: " Tiểu Mỹ, không phải cậu đang ở bên chổ Tiết Hạo Thiên sao? vì sao lại ra sau vườn."
" Chuyện tớ giả bộ bị trẹo chân bị Tiết Hạo Thiên phát hiện, hắn đã mặc kệ tớ trở lại đại sảnh tìm tiện nhân kia." Du Tiểu Mỹ hận nghiến răng nghiến lợi nói: " Sau đó hắn đột nhiên nhắn tin cho tớ, bảo tớ ra sau vườn, chuyện tiếp theo cậu cũng biết rồi."
Chết tiệt tiện nhân Hạ Diệp Kỳ, cô dám cướp người đàn ông của tôi, tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết.
Lam Nhược Nhược nghe vậy thì vẻ mặt cũng trở nên nặng nề, cô ta đã dựng nên một vở kịch bắt gian để hạ nhục Hạ Diệp Kỳ.
Cho Hạ Diệp Kỳ uống thuốc kích dục sau đó cho người mang cô ta ra sau vườn để thực hiện kế hoạch của mình lại không nghĩ tới...
" Nhược Nhược cậu rốt cuộc có cho cô ta uống thuốc kích dục hay không? Hay là..." Du Tiểu Mỹ đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, ngẩn đầu nhìn Lam Nhược Nhược bằng đôi mắt đầy ẩn ý.
Kế hoạch này là do cô ta và Lam Nhược Nhược nghĩ ra, nhưng vì sao người bị không phải là Hạ Diệp Kỳ mà lại đổi thành cô ta chứ?
Lam Nhược Nhược đột nhiên cau mày: " Cậu nghi ngờ tôi?" Đôi mắt như rắn độc nhìn về phía Du Tiểu Mỹ: " Cậu thừa biết tôi còn hận tiện nhân Hạ Diệp Kỳ kia hơn cậu rất nhiều lần. Cậu dựa vào đâu mà không tin tôi?"
Nghe vậy Du Tiểu Mỹ cũng im lặng, cuối đầu.
" Tôi đã cho cô ta uống thuốc kích dục liều mạnh, cũng sắp xếp một màn kịch đặc sắc. Theo như cô nói thì Tiết Hạo Thiên hẹn cô ra đây vậy có nghĩa là hắn ta đã biết được cái gì đó, trách là trách cô vô dụng, ngay cả một người đàn ông cũng không giữ nổi. Cô không có tư cách trách tôi, hiểu không Du Tiểu Mỹ? "
Lam Nhược Nhược cười lạnh, đôi mắt không có cảm tình gì nhìn Du Tiểu Mỹ, vốn cô ta còn nghĩ con ả này còn có chút thông minh để lợi dụng, lại không nghĩ đến một con rối não heo không ai bằng.
Cô ta nâng mặt Du Tiểu Mỹ lên, vuốt nhẹ một đường trên khuôn mặt xinh xắn ấy: " Chuyện tối nay tôi sẽ giúp cô bịt miệng bọn họ, nhưng tôi cũng nói cho cô biết nếu lần sau cô còn vô dụng như vậy thì đừng trách tôi ác độc... À còn nữa cái thân thể rách này của tôi cho dù tôi đem cô làm kỹ nữ cũng không được mấy đồng, nên cô tốt nhất nắm lấy Tiết Hạo Thiên để còn làm bà Tiết."
Du Tiểu Mỹ rung sợ nhìn Lam Nhược Nhược bằng đôi mắt không thể tin, cô ta biết Lam Nhược Nhược là rắn độc nhưng không ngờ lại độc như vậy.
Thấy bộ dạng nhát gan của Du Tiểu Mỹ khiến Lam Nhược Nhược càng khinh thường, cô ta xoay người bỏ đi, bỏ lại một Du Tiểu Mỹ đang hoảng sợ đến không biết phải làm gì.
Lam Nhược Nhược đi được một lúc thì Du Tiểu Mỹ cũng khó khăn đứng dậy rời đi.
Đôi mắt của Du Tiểu Mỹ ẩn sau mái tóc là một sự thù hận...
Hắc hắc Hạ Diệp Kỳ còn có Lam Nhược Nhược, các người xoay tôi trong vòng bàn tay vậy tôi sẽ không khách khí với các người đâu.
Cách đó không xa Hạ Diệp Kỳ dựa vào tường, cô đứng cách đó không xa không gần nhưng đủ để nghe hết những lời của hai người kia.
Khóe miệng cô cong lên một nụ cười, xem ra đúng như cô nghĩ Lam Nhược Nhược và Du Tiểu Mỹ cũng không phải bạn thân như bề ngoài mà chỉ là con cờ của nhau mà thôi.
Bất quá Lam Nhược Nhược này không hổ danh là rắn độc, việc cô ta làm đúng là khiến cho người ta phải nhìn bằng con mắt khác.
Nhưng cô càng hứng thú với người sau lưng Lam Nhược Nhược hơn.
Khi cô đang suy nghĩ thất thần thì có một bàn tay lớn đem cô kéo vô lòng. Hạ Diệp Kỳ kinh ngạc muốn kêu to thì bàn tay kia đã chặn miệng cô lại.
Cả người Hạ Diệp Kỳ nằm gọn trong lòng người kia.
Cô chỉ nghe thấy hương thơm bạc hà thoang thoảng, bàn tay thon dài của người kia đặt ngay miệng của cô khiến cho cô có cảm giác nhột nhột.
Hạ Diệp Kỳ cong khuỷu tay muốn thúc vào bụng người kia lại bị chặn lại.
" Không tồi, không giống như bình thường là hét mà là tìm cách thoát thân." Một dọng nói thâm trầm đầy tà tính vang lên bên tai cô, đó một hương thơm bạc hà khiến cho cô ngây ngất không thôi.
Cô kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt: " Là anh, Hạ Dật Thần?" Vì sao anh lại ở đây, trong bữa tiệc cô cũng không thấy anh.
Hạ Dật Thân buông lỏng tay, ánh mắt hứng thú quan sát vẽ mặt của cô: " Thật không nghĩ tới cô còn nghĩ đến kế sách này, thật đúng là tạo cho người khác một màng vô cùng đặc sắc."
" Vậy sao? không nghĩ tới anh cũng là một người thích xem kịch như vậy." Hạ Diệp Kỳ khinh thường hất tay anh ra khỏi mình, sau đó rời đi.
Nhìn theo bóng của cô Hạ Dật Thần có chút bất đắc dĩ...
Thật ra lúc cô bước vào đại sảnh anh đã thấy cô, chỉ là cô gái nhỏ này chỉ ham mê nói chuyện nên không nhìn thấy anh ở phía xa.
Lúc Tiết Hạo Thiên rời đi anh đã tính đến gấn cô thì Lam Nhược Nhược lại cướp trước, nên anh đành đứng lại xem cô diễn.
Khi Lam Nhược Nhược mời cô uống ly rượu đó anh đã biết chắc chắn có vấn đề, anh muốn đến giải nguy cho cô thì lại bị mấy lão già kia chắn đường.
Đợi anh giải quyết xong thì cô nhóc này đã uống cạn ly rượu.
Lúc ấy anh chỉ nghĩ, nếu như cô thực có chuyện gì anh sẽ lập tức giải quyết cho cô.
Lại không nghĩ đến Hạ Diệp Kỳ sau khi rời khỏi chổ đông người lập tức đem rượu phun ra.
Anh thật sự vô cùng ngạc nhiên, có nghĩa là cô đã sớm biết nhưng vẫn cố tình uống.
Sau đó cô gọi điện cho Tiết Hạo Thiên, hai người nói gì đó quá nhỏ anh không nghe được.
Đợi đến khi một màng vừa rồi xãy ra anh đã biết thì ra Hạ Diệp Kỳ cũng thâm độc vô cùng.
Thế giới phụ nữ quả thực rất đáng sợ.
Cô ta ôm lấy tấm khăn được nhân viên quấn lên người mà khóc nấc lên, ủy khuất nhìn Lam Nhược Nhược: " Nhược Nhược...."
Lam Nhược Nhược đau lòng nhìn bạn mình lại nhìn tên đàn ông dơ bẩn bị đám nhân viên giữ lại: " Mang hắn cho chó ăn, đến bạn của tôi cũng dám động vào. Thật sự là quá to gan mà."
Du Tiểu Mỹ đang khóc nghe vậy thì đôi mắt của cô ta chở nên rét lạnh: " Khoan đã..."
Sau đó trước ánh mắt ngỡ ngàng của những người vệ sĩ kia trực tiếp đến gần người đàn ông đang ngất vì ngấm thuốc kia, cô ta cong chân đạp vài cái vào hạ bộ của hắn, xong rồi mới thỏa mãn phất tay ý bảo mọi người mang hắn đi.
Những người vệ sĩ xung quanh cũng có chút rùng mình, không nghĩ đến bề ngoài Du Tiểu Mỹ bình thường hiền lành thánh nữ hóa ra lại là ác nữ.
Đợi đến khi bọn họ đi xa Du Tiểu Mỹ ngồi sụp xuống, khóc nức nở. Lam Nhược Nhược cau mày nhìn cô ta: " Tiểu Mỹ, không phải cậu đang ở bên chổ Tiết Hạo Thiên sao? vì sao lại ra sau vườn."
" Chuyện tớ giả bộ bị trẹo chân bị Tiết Hạo Thiên phát hiện, hắn đã mặc kệ tớ trở lại đại sảnh tìm tiện nhân kia." Du Tiểu Mỹ hận nghiến răng nghiến lợi nói: " Sau đó hắn đột nhiên nhắn tin cho tớ, bảo tớ ra sau vườn, chuyện tiếp theo cậu cũng biết rồi."
Chết tiệt tiện nhân Hạ Diệp Kỳ, cô dám cướp người đàn ông của tôi, tôi sẽ khiến cô sống không bằng chết.
Lam Nhược Nhược nghe vậy thì vẻ mặt cũng trở nên nặng nề, cô ta đã dựng nên một vở kịch bắt gian để hạ nhục Hạ Diệp Kỳ.
Cho Hạ Diệp Kỳ uống thuốc kích dục sau đó cho người mang cô ta ra sau vườn để thực hiện kế hoạch của mình lại không nghĩ tới...
" Nhược Nhược cậu rốt cuộc có cho cô ta uống thuốc kích dục hay không? Hay là..." Du Tiểu Mỹ đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, ngẩn đầu nhìn Lam Nhược Nhược bằng đôi mắt đầy ẩn ý.
Kế hoạch này là do cô ta và Lam Nhược Nhược nghĩ ra, nhưng vì sao người bị không phải là Hạ Diệp Kỳ mà lại đổi thành cô ta chứ?
Lam Nhược Nhược đột nhiên cau mày: " Cậu nghi ngờ tôi?" Đôi mắt như rắn độc nhìn về phía Du Tiểu Mỹ: " Cậu thừa biết tôi còn hận tiện nhân Hạ Diệp Kỳ kia hơn cậu rất nhiều lần. Cậu dựa vào đâu mà không tin tôi?"
Nghe vậy Du Tiểu Mỹ cũng im lặng, cuối đầu.
" Tôi đã cho cô ta uống thuốc kích dục liều mạnh, cũng sắp xếp một màn kịch đặc sắc. Theo như cô nói thì Tiết Hạo Thiên hẹn cô ra đây vậy có nghĩa là hắn ta đã biết được cái gì đó, trách là trách cô vô dụng, ngay cả một người đàn ông cũng không giữ nổi. Cô không có tư cách trách tôi, hiểu không Du Tiểu Mỹ? "
Lam Nhược Nhược cười lạnh, đôi mắt không có cảm tình gì nhìn Du Tiểu Mỹ, vốn cô ta còn nghĩ con ả này còn có chút thông minh để lợi dụng, lại không nghĩ đến một con rối não heo không ai bằng.
Cô ta nâng mặt Du Tiểu Mỹ lên, vuốt nhẹ một đường trên khuôn mặt xinh xắn ấy: " Chuyện tối nay tôi sẽ giúp cô bịt miệng bọn họ, nhưng tôi cũng nói cho cô biết nếu lần sau cô còn vô dụng như vậy thì đừng trách tôi ác độc... À còn nữa cái thân thể rách này của tôi cho dù tôi đem cô làm kỹ nữ cũng không được mấy đồng, nên cô tốt nhất nắm lấy Tiết Hạo Thiên để còn làm bà Tiết."
Du Tiểu Mỹ rung sợ nhìn Lam Nhược Nhược bằng đôi mắt không thể tin, cô ta biết Lam Nhược Nhược là rắn độc nhưng không ngờ lại độc như vậy.
Thấy bộ dạng nhát gan của Du Tiểu Mỹ khiến Lam Nhược Nhược càng khinh thường, cô ta xoay người bỏ đi, bỏ lại một Du Tiểu Mỹ đang hoảng sợ đến không biết phải làm gì.
Lam Nhược Nhược đi được một lúc thì Du Tiểu Mỹ cũng khó khăn đứng dậy rời đi.
Đôi mắt của Du Tiểu Mỹ ẩn sau mái tóc là một sự thù hận...
Hắc hắc Hạ Diệp Kỳ còn có Lam Nhược Nhược, các người xoay tôi trong vòng bàn tay vậy tôi sẽ không khách khí với các người đâu.
Cách đó không xa Hạ Diệp Kỳ dựa vào tường, cô đứng cách đó không xa không gần nhưng đủ để nghe hết những lời của hai người kia.
Khóe miệng cô cong lên một nụ cười, xem ra đúng như cô nghĩ Lam Nhược Nhược và Du Tiểu Mỹ cũng không phải bạn thân như bề ngoài mà chỉ là con cờ của nhau mà thôi.
Bất quá Lam Nhược Nhược này không hổ danh là rắn độc, việc cô ta làm đúng là khiến cho người ta phải nhìn bằng con mắt khác.
Nhưng cô càng hứng thú với người sau lưng Lam Nhược Nhược hơn.
Khi cô đang suy nghĩ thất thần thì có một bàn tay lớn đem cô kéo vô lòng. Hạ Diệp Kỳ kinh ngạc muốn kêu to thì bàn tay kia đã chặn miệng cô lại.
Cả người Hạ Diệp Kỳ nằm gọn trong lòng người kia.
Cô chỉ nghe thấy hương thơm bạc hà thoang thoảng, bàn tay thon dài của người kia đặt ngay miệng của cô khiến cho cô có cảm giác nhột nhột.
Hạ Diệp Kỳ cong khuỷu tay muốn thúc vào bụng người kia lại bị chặn lại.
" Không tồi, không giống như bình thường là hét mà là tìm cách thoát thân." Một dọng nói thâm trầm đầy tà tính vang lên bên tai cô, đó một hương thơm bạc hà khiến cho cô ngây ngất không thôi.
Cô kinh ngạc nhìn người đàn ông trước mặt: " Là anh, Hạ Dật Thần?" Vì sao anh lại ở đây, trong bữa tiệc cô cũng không thấy anh.
Hạ Dật Thân buông lỏng tay, ánh mắt hứng thú quan sát vẽ mặt của cô: " Thật không nghĩ tới cô còn nghĩ đến kế sách này, thật đúng là tạo cho người khác một màng vô cùng đặc sắc."
" Vậy sao? không nghĩ tới anh cũng là một người thích xem kịch như vậy." Hạ Diệp Kỳ khinh thường hất tay anh ra khỏi mình, sau đó rời đi.
Nhìn theo bóng của cô Hạ Dật Thần có chút bất đắc dĩ...
Thật ra lúc cô bước vào đại sảnh anh đã thấy cô, chỉ là cô gái nhỏ này chỉ ham mê nói chuyện nên không nhìn thấy anh ở phía xa.
Lúc Tiết Hạo Thiên rời đi anh đã tính đến gấn cô thì Lam Nhược Nhược lại cướp trước, nên anh đành đứng lại xem cô diễn.
Khi Lam Nhược Nhược mời cô uống ly rượu đó anh đã biết chắc chắn có vấn đề, anh muốn đến giải nguy cho cô thì lại bị mấy lão già kia chắn đường.
Đợi anh giải quyết xong thì cô nhóc này đã uống cạn ly rượu.
Lúc ấy anh chỉ nghĩ, nếu như cô thực có chuyện gì anh sẽ lập tức giải quyết cho cô.
Lại không nghĩ đến Hạ Diệp Kỳ sau khi rời khỏi chổ đông người lập tức đem rượu phun ra.
Anh thật sự vô cùng ngạc nhiên, có nghĩa là cô đã sớm biết nhưng vẫn cố tình uống.
Sau đó cô gọi điện cho Tiết Hạo Thiên, hai người nói gì đó quá nhỏ anh không nghe được.
Đợi đến khi một màng vừa rồi xãy ra anh đã biết thì ra Hạ Diệp Kỳ cũng thâm độc vô cùng.
Thế giới phụ nữ quả thực rất đáng sợ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.