Chương 34: Tâm sự cùng Quân Mạc
Tiêu An Nhã
03/02/2018
Bốn người bọn họ ngồi trong phòng ăn nói chuyện mà thường đều là Ris ba hoa còn ba người ngồi nghe, dù sao thì cả ba người đều là người có tính kiên nhẫn, nghe một
tên ba hoa nói chuyện hắn mệt chứ ba người không mệt.
Mọi người cùng nhau trong nhà hàng khoảng hai tiếng thì tự động chia tay trong quyết định bản thiết kế mới sẽ do Hạ Dật Thần xử lý.
Khi cô chuẩn bị cùng Hạ Dật Thần rời đi thì Quân Mạc lại xuất hiện trước xe của hai người.
Hắn vĩnh viễn một bộ dạng ôn nhu, nhưng cô biết rõ con người hắn tâm có bao nhiêu lạnh lẽo.
Quân Mạc dịu dàng nhìn cô cùng Hạ Dật Thần, nụ cười nhạt nhẽo cùng với ánh mắt không rõ ý tứ: " Thần, cậu có thể cho tớ mượn vị mĩ nhân này một chút được không."
Hạ Dật Thần chơi cùng với hắn từ nhỏ, tự nhiên anh cũng rất rõ con người của người này, hiếm khi người thoạt nhìn ôn nhu này lại để ý đến một nữ nhân, xem đúng như anh nghĩ cô chính là ' cánh bướm đêm ', không nhìn ra em gái mà mình lúc trước không coi trọng lại là một nhân vật phong vân như vậy.
Anh lạnh lùng gật đầu rồi tự động tránh đi chổ khác nhường không gian riêng tư cho hai người.
Nhìn bóng lưng đi xa của anh Quân Mạc có hơi suy ngẫm điều gì đó.
Thấy hắn thất thần Hạ Diệp Kỳ cũng đột nhiên nổi hứng trêu chọc: " Anh Mạc, không phải anh thích anh ấy đấy chứ."
Nghe đến lời trêu chọc nghịch ngợm của cô, Quân Mạc không khỏi dở khóc dở cười. Nha đầu này mấy năm không gặp vẫn còn tính cách thích trêu chọc hắn như vậy.
Nhớ ngày xưa nha đầu này tuy là một nhân tài kiệt xuất nhưng lại là một kẻ lưu manh điển hình khiến cho lão sư cũng phải đau đầu.
" Nha đầu, em không trêu chọc anh em liền chết à." Quân Mạc thở dài ngao ngán nói.
Bị bộ dạng bất đắc dĩ của hắn làm cho buồn cười, cô cũng cong khóe miệng nở một nụ cười xinh đẹp: " Ấy ấy, anh Mạc đừng bày ra bộ dáng như vậy, nếu mấy cô gái thầm thương trộm nhớ anh thấy được, chắc chắn sẽ không buông tha cho em."
Quân Mạc bất đắc dĩ bóp chán: " Nha đầu, anh có chuyện muốn nói nghiêm túc với em, em dự định sẽ trốn tránh thân phận của mình đến khi nào? Anh nhận được một số tin tức rằng Lam Nhược Nhược và Báo Đen đã cùng nhau thương lượng một hiệp nghị, mà đối tượng thương lượng là em cùng Tiểu Nhu."
Vừa nói sắc mặt ôn nhu của Quân Mạc cũng biến mất, thêm vào đó là một vẽ mặt đầy âm trầm đáng sợ, hắn có cài gián điệp bên trong Báo Đen và cũng mới biết được việc này, nếu như Hạ Diệp Kỳ không về London chỉ sợ sẽ có nguy hiểm đến với nha đầu này.
Nghe lời nói của Quân Mạc, cộng thêm vẽ mặt âm trầm của hắn, cô tất nhiên biết được việc này xem ra không đơn giản như cô nghĩ.
" Bọn họ sẽ không đánh chủ ý lên đầu Hạ gia ở đây chứ?"
Quân Mạc lắc đầu: " Không phải. Đoán chừng bọn họ cũng không biết gốc rễ của Hạ gia, nhưng kế hoạch em nuôi lâu như vậy nếu lần này mà bị bọn chúng đào lên. Tính mạng em khẳng định bị uy hiếp."
Có một sự thật mà ít người biết đến đó chính là Hạ gia nổi tiếng ở thành phố A chưa là gì, đó chẳng qua là một gia đình nhỏ mà thôi.
Hạ gia ở thành phố A vốn là một nhánh nhỏ của đại gia tộc Hạ gia tại ban california nước Mỹ, một trong những gia tộc thương nghiệp lớn trên thế giới.
Hạ Dật Thần sẽ được kế nhiệm làm gia chủ đời tiếp theo còn Hạ Diệp Kỳ nguyên bản con ruột của Hạ gia lại không có một chức vị gì trong gia tộc.
Điều đó khiến cho nguyên chủ khá bất mãn về gia tộc nên khi đến LONDON ngoài việc học thiết kế cô ấy còn dùng mười năm ở anh của mình để dựng lên một thế lực ngầm cho mình, mà Quân Mạc chính là một quân cờ của nguyên chủ đặc vào gia tộc Hạ gia.
Mà theo như lời Quân Mạc, nếu như chuyện cô là con cháu Hạ gia lại nuôi một đội quân hùng hậu tại anh thì bọn người của gia tộc cùng đám người Lam Nhược Nhược sẽ bắt đầu cắn xé cô, cô ở giữa lại không có khả năng tiêu diệt nhiều phía như vậy, nên chắc chắn sẽ rơi vào thế bị động.
Hạ Diệp Kỳ chẳng khác nào một miếng cá bị ép ở giữa, đám người kia tùy thời mà nuốt mất.
" Anh Mạc, em biết tiếp theo nên làm gì rồi. Anh đừng lo lắng cho em, hơn nữa chúng ta cũng nên tạm biệt thôi, nếu không sẽ có người nghi ngờ đấy."
Nói rồi cô hơi liếc mắt nhìn về phía Hạ Dật Thần đang đứng ở phía xa, anh tựa lưng vào tường như đang suy nghĩ một điều gì đó.
Quân Mạc cũng nhìn qua Hạ Dật Thần phía xa, ánh mắt ám ám lên một điều gì đó: " Nha đầu, anh với hắn chơi với nhau từ nhỏ. Người kia rất đáng sợ, nếu như có thể thu phục liền thu phục còn không thể thu phục thì dùng sắc dụ hắn đi. Có hắn kế hoạch của em nhất định sẽ không có vấn đề gì."
Nghe lời của Quân Mạc thì mặt cô liền đen lại, người này cũng thực là, bảo cô lấy sắc dụ đại BOSS, chẳng khác nào bảo cô tự sát.
" Anh Mạc à, anh muốn chết phải không." Hạ Diệp Kỳ âm trầm nói.
Có kí ức của nguyên chủ, cô đương nhiên biết được người đàn ông kia có bao nhiêu là nguy hiểm, chỉ cần sơ xuất, anh ta liền không khách khí hút khô máu của cô, vì vậy người này vẫn không nên đắc tội a~
Quân Mạc thấy bộ dáng này của cô thì tâm tình đột nhiên có chút vui vẻ có vẽ như cô không còn quá để ý sự ra đi của người kia, như vậy cũng tốt ít nhất nha đầu này sẽ không vì người kia mà đau lòng nữa.
Hắn hơi vỗ vai của cô nở một nụ cười ma mãnh, còn không kiên dè đưa cho cô một lọ thuốc bằng thủy tinh có chất lỏng trong suốt ma mị:" Thứ tốt đấy, nếu không thu phục được em liền cho hắn uống cái này."
Dứt lời hắn cũng đi lại chổ Hạ Dật Thần đứng để lại mỗ nữ nào đó ngổn ngang trong gió nhìn bình thuốc trên tay mà có điều suy nghĩ.
Cái này sẽ không phải là thuốc kích dục trong truyền thuyết chứ?
Quân Mạc đưa cho cô làm gì?
Hay là bảo cô dùng sắc dụ thật?
Cô cũng không có điên mà dùng thứ quỷ quái này đâu.
Hạ Diệp Kỳ muốn quăng nó đi nhưng lại nghĩ đến cái gì đó, cô quyết định bỏ nó vào túi sách của mình.
Bỏ đi, biết đâu sau này còn dùng đến thì sao?
Nhưng cô không biết cái thứ thuốc quỷ quái này thực sự phát huy tác dụng lấy sắc dụ người.
Mọi người cùng nhau trong nhà hàng khoảng hai tiếng thì tự động chia tay trong quyết định bản thiết kế mới sẽ do Hạ Dật Thần xử lý.
Khi cô chuẩn bị cùng Hạ Dật Thần rời đi thì Quân Mạc lại xuất hiện trước xe của hai người.
Hắn vĩnh viễn một bộ dạng ôn nhu, nhưng cô biết rõ con người hắn tâm có bao nhiêu lạnh lẽo.
Quân Mạc dịu dàng nhìn cô cùng Hạ Dật Thần, nụ cười nhạt nhẽo cùng với ánh mắt không rõ ý tứ: " Thần, cậu có thể cho tớ mượn vị mĩ nhân này một chút được không."
Hạ Dật Thần chơi cùng với hắn từ nhỏ, tự nhiên anh cũng rất rõ con người của người này, hiếm khi người thoạt nhìn ôn nhu này lại để ý đến một nữ nhân, xem đúng như anh nghĩ cô chính là ' cánh bướm đêm ', không nhìn ra em gái mà mình lúc trước không coi trọng lại là một nhân vật phong vân như vậy.
Anh lạnh lùng gật đầu rồi tự động tránh đi chổ khác nhường không gian riêng tư cho hai người.
Nhìn bóng lưng đi xa của anh Quân Mạc có hơi suy ngẫm điều gì đó.
Thấy hắn thất thần Hạ Diệp Kỳ cũng đột nhiên nổi hứng trêu chọc: " Anh Mạc, không phải anh thích anh ấy đấy chứ."
Nghe đến lời trêu chọc nghịch ngợm của cô, Quân Mạc không khỏi dở khóc dở cười. Nha đầu này mấy năm không gặp vẫn còn tính cách thích trêu chọc hắn như vậy.
Nhớ ngày xưa nha đầu này tuy là một nhân tài kiệt xuất nhưng lại là một kẻ lưu manh điển hình khiến cho lão sư cũng phải đau đầu.
" Nha đầu, em không trêu chọc anh em liền chết à." Quân Mạc thở dài ngao ngán nói.
Bị bộ dạng bất đắc dĩ của hắn làm cho buồn cười, cô cũng cong khóe miệng nở một nụ cười xinh đẹp: " Ấy ấy, anh Mạc đừng bày ra bộ dáng như vậy, nếu mấy cô gái thầm thương trộm nhớ anh thấy được, chắc chắn sẽ không buông tha cho em."
Quân Mạc bất đắc dĩ bóp chán: " Nha đầu, anh có chuyện muốn nói nghiêm túc với em, em dự định sẽ trốn tránh thân phận của mình đến khi nào? Anh nhận được một số tin tức rằng Lam Nhược Nhược và Báo Đen đã cùng nhau thương lượng một hiệp nghị, mà đối tượng thương lượng là em cùng Tiểu Nhu."
Vừa nói sắc mặt ôn nhu của Quân Mạc cũng biến mất, thêm vào đó là một vẽ mặt đầy âm trầm đáng sợ, hắn có cài gián điệp bên trong Báo Đen và cũng mới biết được việc này, nếu như Hạ Diệp Kỳ không về London chỉ sợ sẽ có nguy hiểm đến với nha đầu này.
Nghe lời nói của Quân Mạc, cộng thêm vẽ mặt âm trầm của hắn, cô tất nhiên biết được việc này xem ra không đơn giản như cô nghĩ.
" Bọn họ sẽ không đánh chủ ý lên đầu Hạ gia ở đây chứ?"
Quân Mạc lắc đầu: " Không phải. Đoán chừng bọn họ cũng không biết gốc rễ của Hạ gia, nhưng kế hoạch em nuôi lâu như vậy nếu lần này mà bị bọn chúng đào lên. Tính mạng em khẳng định bị uy hiếp."
Có một sự thật mà ít người biết đến đó chính là Hạ gia nổi tiếng ở thành phố A chưa là gì, đó chẳng qua là một gia đình nhỏ mà thôi.
Hạ gia ở thành phố A vốn là một nhánh nhỏ của đại gia tộc Hạ gia tại ban california nước Mỹ, một trong những gia tộc thương nghiệp lớn trên thế giới.
Hạ Dật Thần sẽ được kế nhiệm làm gia chủ đời tiếp theo còn Hạ Diệp Kỳ nguyên bản con ruột của Hạ gia lại không có một chức vị gì trong gia tộc.
Điều đó khiến cho nguyên chủ khá bất mãn về gia tộc nên khi đến LONDON ngoài việc học thiết kế cô ấy còn dùng mười năm ở anh của mình để dựng lên một thế lực ngầm cho mình, mà Quân Mạc chính là một quân cờ của nguyên chủ đặc vào gia tộc Hạ gia.
Mà theo như lời Quân Mạc, nếu như chuyện cô là con cháu Hạ gia lại nuôi một đội quân hùng hậu tại anh thì bọn người của gia tộc cùng đám người Lam Nhược Nhược sẽ bắt đầu cắn xé cô, cô ở giữa lại không có khả năng tiêu diệt nhiều phía như vậy, nên chắc chắn sẽ rơi vào thế bị động.
Hạ Diệp Kỳ chẳng khác nào một miếng cá bị ép ở giữa, đám người kia tùy thời mà nuốt mất.
" Anh Mạc, em biết tiếp theo nên làm gì rồi. Anh đừng lo lắng cho em, hơn nữa chúng ta cũng nên tạm biệt thôi, nếu không sẽ có người nghi ngờ đấy."
Nói rồi cô hơi liếc mắt nhìn về phía Hạ Dật Thần đang đứng ở phía xa, anh tựa lưng vào tường như đang suy nghĩ một điều gì đó.
Quân Mạc cũng nhìn qua Hạ Dật Thần phía xa, ánh mắt ám ám lên một điều gì đó: " Nha đầu, anh với hắn chơi với nhau từ nhỏ. Người kia rất đáng sợ, nếu như có thể thu phục liền thu phục còn không thể thu phục thì dùng sắc dụ hắn đi. Có hắn kế hoạch của em nhất định sẽ không có vấn đề gì."
Nghe lời của Quân Mạc thì mặt cô liền đen lại, người này cũng thực là, bảo cô lấy sắc dụ đại BOSS, chẳng khác nào bảo cô tự sát.
" Anh Mạc à, anh muốn chết phải không." Hạ Diệp Kỳ âm trầm nói.
Có kí ức của nguyên chủ, cô đương nhiên biết được người đàn ông kia có bao nhiêu là nguy hiểm, chỉ cần sơ xuất, anh ta liền không khách khí hút khô máu của cô, vì vậy người này vẫn không nên đắc tội a~
Quân Mạc thấy bộ dáng này của cô thì tâm tình đột nhiên có chút vui vẻ có vẽ như cô không còn quá để ý sự ra đi của người kia, như vậy cũng tốt ít nhất nha đầu này sẽ không vì người kia mà đau lòng nữa.
Hắn hơi vỗ vai của cô nở một nụ cười ma mãnh, còn không kiên dè đưa cho cô một lọ thuốc bằng thủy tinh có chất lỏng trong suốt ma mị:" Thứ tốt đấy, nếu không thu phục được em liền cho hắn uống cái này."
Dứt lời hắn cũng đi lại chổ Hạ Dật Thần đứng để lại mỗ nữ nào đó ngổn ngang trong gió nhìn bình thuốc trên tay mà có điều suy nghĩ.
Cái này sẽ không phải là thuốc kích dục trong truyền thuyết chứ?
Quân Mạc đưa cho cô làm gì?
Hay là bảo cô dùng sắc dụ thật?
Cô cũng không có điên mà dùng thứ quỷ quái này đâu.
Hạ Diệp Kỳ muốn quăng nó đi nhưng lại nghĩ đến cái gì đó, cô quyết định bỏ nó vào túi sách của mình.
Bỏ đi, biết đâu sau này còn dùng đến thì sao?
Nhưng cô không biết cái thứ thuốc quỷ quái này thực sự phát huy tác dụng lấy sắc dụ người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.