Vượt Lên Gia Đình Thiên Vị Để Tỏa Sáng
Chương 26
Khuyết Danh
26/11/2024
Tôi buông cậu ấy ra và đi tới bảng dán danh sách ban tự nhiên.
Cột đầu tiên là tên, cột thứ hai là xếp hạng, cột thứ ba là lớp.
Mắt tôi tìm kiếm một cách điên cuồng.
Cuối cùng cũng tìm thấy tên mình.
Lê Lâm Lâm, hạng 62 ban tự nhiên, lớp 1.
Lớp chọn!
Tôi được vào lớp chọn.
Hốc mắt tôi chợt ửng đỏ.
Ngay sau đó tôi mới đi tìm Thẩm Đông Dã.
Cậu ấy rất dễ tìm.
Xếp thứ 1 ban tự nhiên, cậu ấy được phân vào lớp…
Tôi còn chưa đọc xong, Thẩm Đông Dã đã chen vào bên cạnh tôi:
“Lê Lâm Lâm, chúng ta thật sự là cùng lớp, tớ đã nói với cậu rồi mà…”
Lúc này đầu óc tôi ong ong, tiếng nói của những người khác dường như đang ở rất xa.
Nắng chín giờ mùa hè như đổ lửa, chiếu xuyên qua những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán chúng tôi.
Mắt tôi ửng đỏ cười với cậu ấy:
“Ừ, chúng ta lại học cùng lớp, thật trùng hợp!”
“Cảm ơn cậu, Thẩm Đông Dã.”
Thật may mắn.
Giữa biển người mênh mông.
Chúng ta học cùng trường, cùng lớp.
Cảm ơn cậu, Thẩm Đông Dã.
Bởi vì luôn đuổi theo cậu nên tớ mới cố gắng hết sức mình, hết lần này tới lần khác vượt lên chính mình.
Trương Siêu cũng chen tới, cười đến tận mang tai:
“Này, đây chính là ước muốn thành hiện thực, tớ cũng học lớp một.”
Tôi bình tĩnh lại và tìm kiếm tên của Gia Di.
Cậu ấy chỉ được phân đến lớp 3 bình thường.
Cậu ấy thi xếp thứ 105 toàn khối.
Thật ra chỉ cần thêm ít điểm nữa là vào được lớp chọn.
Tôi nhìn quanh và thấy cậu ấy trong đám đông.
Cậu ấy nhai kẹo cao su, vẻ mặt thờ ơ gãi gãi tóc:
“Lần này xong rồi, về nhà sẽ bị đ-á-nh một trận.”
Gia Di, đây là chuyện bị đòn sao?
Điều này liên quan đến cuộc sống và tương lai của cậu.
Lẽ nào không quan trọng ư?
Cột đầu tiên là tên, cột thứ hai là xếp hạng, cột thứ ba là lớp.
Mắt tôi tìm kiếm một cách điên cuồng.
Cuối cùng cũng tìm thấy tên mình.
Lê Lâm Lâm, hạng 62 ban tự nhiên, lớp 1.
Lớp chọn!
Tôi được vào lớp chọn.
Hốc mắt tôi chợt ửng đỏ.
Ngay sau đó tôi mới đi tìm Thẩm Đông Dã.
Cậu ấy rất dễ tìm.
Xếp thứ 1 ban tự nhiên, cậu ấy được phân vào lớp…
Tôi còn chưa đọc xong, Thẩm Đông Dã đã chen vào bên cạnh tôi:
“Lê Lâm Lâm, chúng ta thật sự là cùng lớp, tớ đã nói với cậu rồi mà…”
Lúc này đầu óc tôi ong ong, tiếng nói của những người khác dường như đang ở rất xa.
Nắng chín giờ mùa hè như đổ lửa, chiếu xuyên qua những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán chúng tôi.
Mắt tôi ửng đỏ cười với cậu ấy:
“Ừ, chúng ta lại học cùng lớp, thật trùng hợp!”
“Cảm ơn cậu, Thẩm Đông Dã.”
Thật may mắn.
Giữa biển người mênh mông.
Chúng ta học cùng trường, cùng lớp.
Cảm ơn cậu, Thẩm Đông Dã.
Bởi vì luôn đuổi theo cậu nên tớ mới cố gắng hết sức mình, hết lần này tới lần khác vượt lên chính mình.
Trương Siêu cũng chen tới, cười đến tận mang tai:
“Này, đây chính là ước muốn thành hiện thực, tớ cũng học lớp một.”
Tôi bình tĩnh lại và tìm kiếm tên của Gia Di.
Cậu ấy chỉ được phân đến lớp 3 bình thường.
Cậu ấy thi xếp thứ 105 toàn khối.
Thật ra chỉ cần thêm ít điểm nữa là vào được lớp chọn.
Tôi nhìn quanh và thấy cậu ấy trong đám đông.
Cậu ấy nhai kẹo cao su, vẻ mặt thờ ơ gãi gãi tóc:
“Lần này xong rồi, về nhà sẽ bị đ-á-nh một trận.”
Gia Di, đây là chuyện bị đòn sao?
Điều này liên quan đến cuộc sống và tương lai của cậu.
Lẽ nào không quan trọng ư?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.