Vượt Qua Đại Dương Để Tìm Lại Nhau
Chương 7: Em Không An Tâm!
Tiêu Tiêu
21/07/2023
Theo đúng lịch trình, An Hạ cùng Di Dương lên đường đến Hồ Châu để bắt đầu cho chương trình tống nghệ liên quan đến khám phá văn hóa. Tổng thể kéo dài hơn 2 tuần nhưng vì người cầm trịch "Nhân Gian Hữu Hảo, Nhân Gian Kết" là giám chế Lưu, người rất biết chăm sóc tâm tình diễn viên, lịch trình kéo dài như vậy là để các nhân vật tham gia đều có khoảng nghỉ.
"Nhân Gian Hữu Hảo, Nhân Gian Kết" là chương trình giải trí kết hợp du lịch, ẩm thực nhằm quảng bá văn hóa đặc trưng của mỗi vùng đất tại Trung Quốc, tổng cộng hơn 80 chặng dừng. Tuy nhiên, để chương trình không nhàm chán và thu hút rating, đồng hành cùng chuyến đi của MC quốc dân Cảnh Viễn sẽ có một nghệ sĩ nổi tiếng, thông qua những trò chơi nhân gian hay món ăn mà bộc lộ tài năng giải trí của mình.
Rất nhiều người từ diễn viên tuyến 18 chỉ sau chương trình lập tức gia nhập hội đông fan, mấy cái tên võng hồng nhàn nhạt còn có thể thoát xác, thu hút nhiều cơ hội lớn sau tập phát sóng. Triệu Quân Dao tất nhiên không muốn bỏ lỡ cơ hội này, bàn cửa trước - lo cửa sau, đi giành cho bằng được, còn đặc biệt dặn đi dặn lại An Hạ phải hết sức thể hiện trước mặt Cảnh lão sư. Nhất là khả năng âm nhạc.
Nhưng với An Hạ, mục đích chuyến đi đến Hồ Châu không chỉ để tham gia chương trình tống nghệ, An Hạ còn muốn đến bái phỏng Minh Hựu Hân, một nghệ sĩ hí kịch nổi danh cách đây 10 năm. Danh tiếng của bà lớn đến nỗi, dù bao nhiêu năm không bước lên sàn diễn vẫn làm người khác nhất nhất kính nể khi, tác phẩm từng tham gia cũng đều trở thành kinh điển. Minh Hựu Hân là cái tên mà chỉ cần nghe qua, người ta cũng đúc thành tượng đài.
Tuy nhiên, vài năm gần đây, do sức khỏe không tốt, bà về Hồ Châu ở ẩn, ai đến không tiếp. Dần dần, tình người cũng lạnh nhạt, hậu bối cũng không cưỡng cầu ghé thăm nên 3 chữ Minh Hựu Hân chỉ còn là những câu chuyện ngọt nhạt người ta nói với nhau ở phía sau sân khấu. Riêng An Hạ lại không nghĩ như thế. Cô vô cùng yêu mến và muốn mời Minh Hựu Hân dạy hát cho mình.
Triệu Quân Dao biết rõ, nên hiến kế muốn An Hạ đích thân chào hỏi. Nhưng cô cần tập trung hoàn tất lịch trình của "Nhân Gian Hữu Hảo, Nhân Gian Kết" rồi hãy tính đến chuyện bái phỏng Minh Hựu Hân, Triệu Quân Dao sẽ tự mình thu thập thông tin để giúp chuyện bái phỏng của An Hạ cũng hy vọng An Hạ hiểu chuyện mà tập trung đem hết tài năng đi lấy lòng Cảnh Viễn và giám chế Lưu. Nếu họ chiếu cố, con đường sau này sẽ không khó đi. Chỉ là, bây giờ, An Hạ không nghe lời rồi.
“Giám chế Lưu, nói chuyện với anh có tiện không?” An Hạ bước vào khu vực làm việc của giám chế Lư một cách rút rè.
“Sao thế tiểu Hạ.” Khác với vẻ ngoài khô khốc, giám chế Lưu luôn dùng sự nhẹ nhàng để đối đãi với mọi người. Hơn nữa, giám chế Lưu từng thẳng thắn rằng vẻ ngoài của An Hạ khiến mình nghĩ nhiều đến cô em gái đã mất, nên nói chuyện sẽ có một chút ngọt ngào, một chút thiên vị.
“Giám chế Lưu, em có thể nói chuyện với anh một chút được không?”
“Có gì cứ nói.”
“Ngày mai khi quay xong, em có thể xin phép về Bắc Kinh không? Sáng thứ 2, em sẽ có mặt.”
“Mai quay đến tận 8 giờ tối. Đi như vậy, có vất vả quá không?”
“Dạ không! Em muốn về nhà thôi. Rồi sẽ quay lại.”
“Ngày nghỉ của em, tùy nhiên sử dụng. Nhưng có ngại nói cho anh nghe chuyện gì không? Trông em có vẻ không được tập trung lúc chiều nay.”
“Chỉ là không an tâm một chút, nên em muốn về xem. Em không muốn tâm trạng của em ảnh hưởng đến chất lượng của mọi người.”
“Vậy…mai em có thể nghỉ, chúng ta sẽ quay bù vào tuần tới. Tranh thủ đi về cho an tâm. Số tới quay với thầy Cảnh, anh cũng muốn em có biểu hiện tốt một chút.”
Dù chưa từng hợp tác trước đây, nhưng giám chế Lưu luôn đánh giá cao thái độ làm việc nghiêm túc và hết mình của An Hạ, hơn nữa, tính cách bộc trực của An Hạ không phải là người trong giới không nghe. Thế nên, nếu em ấy đã đích thân đến để xin phép thì giám chế Lưu cũng không muốn làm khó người ta. An Hạ nghe mà muốn mở cờ trong bụng.
Số là, An Hạ vừa thấy hot search rần rần về cái tên Lư Bội Sam gắn liền với Trương Kiệt, giữa trăm ngàn từ khóa, nhất định “Trương Kiệt liếc mắt đưa tình với Lư Bội Sam”, “Trương Kiệt đỡ Bội Sam”, “Ánh mắt đến ngọt chết người của Lư Bội Sam” đều phải trở nên nổi bật.
Thời gian này, Bội Sam đang tập trung tham gia quảng bá "Muốn Gặp" cùng Trương Kiệt, việc sao tác hay tham gia những chương trình giải trí cùng nhau là không thể tránh khỏi. Và để đẩy nhiệt, tổ chương trình cũng không ngại mặt dày mà đi mua hot-search. Hơn nữa, tên tuổi của Lư Bội Sam lại là mồi câu ngon, ai muốn bỏ qua cơ chứ?
Có điều, "Muốn Gặp" là bộ phim thiên về nữ chủ, chỉ cần sự xuất chúng trong diễn xuất của Bội Sam là đủ rồi, sự góp mặt của Trương Kiệt suy cho cùng chỉ là thêm hương thêm hoa. Vậy cần gì phải cố gắng lôi tên hai người đặt vào cạnh nhau? Nhưng, suy cho cùng, đối với việc quảng bá, một diễn viên đâu có làm nên chuyện.
Hơn nữa, vì thỏa thuận trước đó với nhà sản xuất, phía Giai Kỳ cũng không thể tự tiện đè hot-search, điều Bội Sam có thể khống chế là đợi chuyện sao tác của cô và Trương Kiệt thu hút một chút, thêm chút đường cho fan-couple sẽ nhanh chóng lên bài phân tán, tập trung chủ yếu vào diễn xuất của Lư Bội Sam để làm bảo chứng phòng vé, đẩy video hậu trường về tình đồng nghiệp thân thiết của Bội Sam và Trương Kiệt nhằm bóng gió về chuyện ăn gơ trong vai diễn lần này. Chẳng qua, Bội Sam chưa kịp hành động, sự chiếm lĩnh của hot-search về cái tên của Bội Sam và Trương Kiệt đã khiến An Hạ muốn nhanh chóng quay về.
Đến đêm, khi hoàn tất lịch trình, Bội Sam trở lại căn nhà mà Gia Hoa đã sắp xếp cho mình ở cùng An Hạ. Từ ngày bắt đầu kế hoạch, cô vốn chưa về nhà mình, cứ muốn ở đây để đợi An Hạ. Rốt cuộc, hôm nay đã đợi được rồi. Sau khi báo Tiểu Ngọc trở về căn hộ cách đó không xa, Bội Sam bấm mật mã vào nhà.
Khi cánh cửa mở, Bội Sam đã nhanh chóng bắt gặp hình ảnh của An Hạ đang nhàn nhã ngồi trên ghế sofa, không làm gì cả, An Hạ chỉ ngồi đó hướng ánh mắt dịu dàng đón Bội Sam trở về.
“Sao lại về rồi?” Giọng nói của Bội Sam vừa ngạc nhiên vừa vui sướng.
Cái cảm giác, sau một ngày dài rất mệt mỏi, cười cười nói nói với đủ kiểu người, mở cửa nhà và nhìn thấy có người đợi mình, yêu thương mình, mặc kệ mình là ai đi nữa vẫn bao dung mình, gỡ từng chiếc gai nhím trên người mình xuống rồi vuốt ve… tất cả là điều mà Bội Sam đã luôn thèm khát từ khi mang trái tim mình dựa dẫm hết vào An Hạ.
Chỉ là hết lần này đến lần khác, An Hạ chọn cách chạy trốn cô, khước từ cô. Trở về nhà mà nhìn thấy nơi nào cũng trống rỗng thì có nghĩa lý gì chứ? Thế mà, hôm nay, An Hạ lại ngồi ở đây rồi. Trái tim của Bội Sam khi nhìn thấy điều ấy, có một chút khẽ run, hân hoan lẫn sợ hãi lập tức trộn lẫn.
“Em thấy không an tâm thôi?” An Hạ đáp lời, nhẹ tênh, mắt không rời khỏi khuôn mặt của Bội Sam lấy một tấc.
“Chuyện gì mà không an tâm.” Bội Sam nghiêng đầu ra vẻ tò mò, giữ vững ánh nhìn lạnh như băng.
“Em có lịch trình nên không theo sát được, Diễm Lâm của chị thế nào rồi.” An Hạ quay đầu lảng đi, không trực tiếp đáp trả Bội Sam.
“Vẫn đang tiếp thu.”
“Mấy bữa nay làm việc với giám chế Lưu cũng gặp gỡ rất nhiều người, em có nghiền ngẫm về Diễm Lâm, ngay cả suốt chuyến bay từ Hồ Châu trở về đây cũng chỉ nghĩ về cô ấy, tưởng tượng chị ở trong cô ấy. Thực sự, cách hiểu của Lư lão sư rất mới mẻ, khiến em mở mang rất nhiều.
Đúng là Diễm Lâm không chỉ có một con đường nhưng cũng chỉ có một con đường bước đến đam mê của mình, chỉ cần lùi lại một bước, nhìn vật, nhìn người tuyệt đối sẽ rõ hơn. Cũng cần hạ trọng tâm xuống một chút, bản thân không phải chỉ toàn chịu thiệt thòi.” An Hạ rành mạch, ánh mắt cô ngời lên sự dịu dàng và tập trung như thể đang được nhìn ngắm Bội Sam trong nhân vật Diễm Lâm này vậy.
Bội Sam đã luôn mê mẩn về cái ánh mắt rạng rỡ, kiên tâm của An Hạ mỗi khi nhắc về điều mình thích. Suốt 3 năm bên cạnh nhau, dẫu chưa lần nào xác định mối quan hệ yêu đương, nhưng mỗi khi An Hạ nói về dự định nghề nghiệp của mình, Bội Sam không thể cưỡng lại vẻ sục sôi nhiệt huyết đó mà tích lũy si mê, góp thành yêu thích, đặt hết quan tâm của mình vào đối phương. An Hạ cũng đem Bội Sam trở thành một người đặc biệt, có thể trút hết những suy tưởng về nghệ thuật mà bản thân cho rằng điều đó rất viễn vong khi nói trước một người khác.
Tình yêu của hai người, kết nối của hai người cũng từ những ngày như thế mà lớn dần lên. Chỉ có điều, sau này khi Bội Sam bận rộn với những lịch trình riêng, sự chú ý mỗi lúc một nhiều, An Hạ chỉ được nhắc kèm với cái tên Lư Bội Sam như khuê mật của ngôi sao điện ảnh. Bội Sam giành nhiều giải thưởng, con đường diễn xuất thăng hoa, trở thành ảnh hậu trẻ tuổi. An Hạ lại loay hoay với con đường người mẫu. Họ quay lưng một cái để theo đuổi con đường riêng, dù chỉ bước đi một bước mà khoảng cách lại xa đến nghìn trùng, tới khi cả hai thực sự đứng lại nhìn nhau lai thành mỗi người ở một bên đại dương thăm thẳm.
Đến tận hôm nay mới gặp lại hình ảnh An Hạ thuở ban đầu, thoải mái nói lên những điều mình thích, không dè dặt người khác phán xét, Bội Sam thấy lòng mình dao động, chỉ dám cố bày hết vẻ lạnh lùng lên mặt để không bị An Hạ phát hiện ra ánh mắt đang chuyển thành si mê đối phương.
“Quảng bá! Có vất vả lắm không?” An Hạ mở lời khi thấy Bội Sam vẫn đứng cách xa và im lặng.
“Cảm thấy rất thoải mái. Có chuyện gì sao?” Bội Sam ngồi xuống ghế sofa, vẫn giữ khoảng cách với An Hạ.
“Mấy cái hot-search, không thể tránh sao?” Trong lời nói hàm chứa nỗi buồn, quen An Hạ lâu như vậy, dù An Hạ có giỏi che giấu cỡ nào nhưng Bội Sam vẫn luôn rất nhạy cảm với tâm tình của đối phương.
“Hot-search thì có thể tránh sao?” Bội Sam không cố tình giữ giọng điệu này để xoáy thêm nỗi đau vào trái tim đang run rẩy của An Hạ. Nhưng cũng chính là cô không nhịn nổi khi nhớ lại những tháng ngày An Hạ cố tình tạo nhiệt với người này, người khác, không từ cơ hội nào để đưa tên mình lên hot-search. Trong một sự kiện gặp lại tiền bối, cô cũng cố tình tạo ra cơ hội để phóng viên có thể chụp được ảnh hai người thân thiết rồi cho thủy quân đẩy thuyền ra khơi.
Ở một lần khác, khi cùng hợp tác với đàn anh trong MV, tin tức đong đưa trong hậu trường cũng được đem bán ra ngoài khiến người hâm mộ đàn anh nháo nhào, lập tức tạo nên tranh cãi, người hâm mộ anh chàng kia còn tiện tay hắc nước bẩn, An Hạ đột ngột đi bài lập tức trở thành nạn nhân, đàn anh cũng bị ảnh hưởng còn bị đào lại quá khứ không tốt với bạn diễn nữ, chuyện ồn ào suốt một thời gian.
An Hạ không thể ăn cay nhưng sẵn sàng đi ăn lẩu Tứ Xuyên ở tận Bắc Kinh khi đang có lịch trình ở Vân Nam chỉ để lấy lòng một tiền bối trong nghề. Cả hai còn nhắc về nhau để hình thành một mối quan hệ thân thiết, có lần còn bắt gặp họ uống rượu say cùng hội bạn. An Hạ không sót cuộc hẹn nào với tiền bối, đồng nghiệp, đối tác nhưng hôm sinh nhật của Bội Sam thì cô lại bỏ quên. Thế nên, Bội Sam nghĩ rằng An Hạ đều muốn gắn tên mình với bất kì một cái tên nào trên hot-search, chỉ là trừ cô ra.
“Lư lão sư.” An Hạ nhận ra giọng mình chát đắng.
“Ừ?”
“Liệu có hay không…”
“Đừng bận tâm nhiều.” Bội Sam nhíu mày, ra chiều bình thản. An Hạ không thích cũng là sợ biểu cảm này của Bội Sam. Xa lạ đến mức người ta lỡ chạm tay vào cũng đông thành đá.
“Khi nào sẽ đi?”
“Sáng thứ 2. Em muốn dành thêm thời gian cùng chị nghiên cứu Diễm Lâm. Em biết chị rất coi trọng vai diễn này, em muốn trong khả năng của mình có thể cùng chị khai phá nó.”
Câu nói của An Hạ như rót một ít nước ấm vào trái tim đang đông cứng của Bội Sam, ánh mắt An Hạ vừa an bình lại vừa khiến Bội Sam cảm thấy lo âu vì không biết khi nào mình sẽ đánh mất. Bội Sam ngẫm vài giây rồi thở dài, miệng nở nụ cười xa cách. Toàn bộ biểu cảm hiện tại của Bội Sam chính là cách cô dùng để phòng ngự trước người khác.
“Vậy phiền Hạ lão sư rồi!”
“Em không thấy phiền là được mà.” An Hạ vẫn không dao động, chân thành nở ra trong ánh mắt.
“Đi đường vất vả rồi. Nghỉ sớm.” Nếu tiếp tục thế này, Bội Sam biết rằng bản thân sẽ khó lòng che đậy được những cảm xúc đang lan tỏa trong lòng mình, càng không thể để An Hạ biết được sự trở về của An Hạ sắp đánh bại sự lạnh lùng mà Bội Sam đang dày công xây đắp.
“Lư lão sư cũng nghỉ ngơi sớm. Ngủ ngon.”
“Ừ!” Bội Sam cố dặn lòng mình không đáp trả trước ánh mắt chan chứa tình cảm của An Hạ.
Khi vào phòng, Bội Sam bấm điện thoại, gọi cho Giai Kỳ.
“Tiểu Sam! Gọi chị giờ này có chuyện gì à?” Giọng lo lắng của Giai Kỳ truyền tới tai Bội Sam. Cũng đã hơn 11 giờ, lại còn là Bội Sam chủ động gọi đến khiến radar của Giai Kỳ không thể không hoạt động.
“Đè hot-search xuống giúp em.” Giọng Bội Sam kiên quyết.
“Đè sao? Đang lên men rất tốt mà? Không phải chúng ta nói sẽ để lên men đến hết ngày mốt mới lên bài đính chính mối quan hệ của em và Trương Kiệt hả?”
“Lên men đủ rồi!”
“Tiểu Sam. Mọi người đang hút về phía dự án của em và Trương Kiệt, tình hình phòng vé hiện tại rất mạnh. Nếu có thể, em hoàn toàn có thể lập kỉ lục phòng vé mới trong năm nay. Hơn nữa, chuyện này bên chúng ta đang khống chế tốt, thực sự chỉ là lợi bất cập hại.”
“Em không an tâm.” Bội Sam nói từng từ một cách rõ ràng như ý định không muốn thỏa hiệp.
"Nhân Gian Hữu Hảo, Nhân Gian Kết" là chương trình giải trí kết hợp du lịch, ẩm thực nhằm quảng bá văn hóa đặc trưng của mỗi vùng đất tại Trung Quốc, tổng cộng hơn 80 chặng dừng. Tuy nhiên, để chương trình không nhàm chán và thu hút rating, đồng hành cùng chuyến đi của MC quốc dân Cảnh Viễn sẽ có một nghệ sĩ nổi tiếng, thông qua những trò chơi nhân gian hay món ăn mà bộc lộ tài năng giải trí của mình.
Rất nhiều người từ diễn viên tuyến 18 chỉ sau chương trình lập tức gia nhập hội đông fan, mấy cái tên võng hồng nhàn nhạt còn có thể thoát xác, thu hút nhiều cơ hội lớn sau tập phát sóng. Triệu Quân Dao tất nhiên không muốn bỏ lỡ cơ hội này, bàn cửa trước - lo cửa sau, đi giành cho bằng được, còn đặc biệt dặn đi dặn lại An Hạ phải hết sức thể hiện trước mặt Cảnh lão sư. Nhất là khả năng âm nhạc.
Nhưng với An Hạ, mục đích chuyến đi đến Hồ Châu không chỉ để tham gia chương trình tống nghệ, An Hạ còn muốn đến bái phỏng Minh Hựu Hân, một nghệ sĩ hí kịch nổi danh cách đây 10 năm. Danh tiếng của bà lớn đến nỗi, dù bao nhiêu năm không bước lên sàn diễn vẫn làm người khác nhất nhất kính nể khi, tác phẩm từng tham gia cũng đều trở thành kinh điển. Minh Hựu Hân là cái tên mà chỉ cần nghe qua, người ta cũng đúc thành tượng đài.
Tuy nhiên, vài năm gần đây, do sức khỏe không tốt, bà về Hồ Châu ở ẩn, ai đến không tiếp. Dần dần, tình người cũng lạnh nhạt, hậu bối cũng không cưỡng cầu ghé thăm nên 3 chữ Minh Hựu Hân chỉ còn là những câu chuyện ngọt nhạt người ta nói với nhau ở phía sau sân khấu. Riêng An Hạ lại không nghĩ như thế. Cô vô cùng yêu mến và muốn mời Minh Hựu Hân dạy hát cho mình.
Triệu Quân Dao biết rõ, nên hiến kế muốn An Hạ đích thân chào hỏi. Nhưng cô cần tập trung hoàn tất lịch trình của "Nhân Gian Hữu Hảo, Nhân Gian Kết" rồi hãy tính đến chuyện bái phỏng Minh Hựu Hân, Triệu Quân Dao sẽ tự mình thu thập thông tin để giúp chuyện bái phỏng của An Hạ cũng hy vọng An Hạ hiểu chuyện mà tập trung đem hết tài năng đi lấy lòng Cảnh Viễn và giám chế Lưu. Nếu họ chiếu cố, con đường sau này sẽ không khó đi. Chỉ là, bây giờ, An Hạ không nghe lời rồi.
“Giám chế Lưu, nói chuyện với anh có tiện không?” An Hạ bước vào khu vực làm việc của giám chế Lư một cách rút rè.
“Sao thế tiểu Hạ.” Khác với vẻ ngoài khô khốc, giám chế Lưu luôn dùng sự nhẹ nhàng để đối đãi với mọi người. Hơn nữa, giám chế Lưu từng thẳng thắn rằng vẻ ngoài của An Hạ khiến mình nghĩ nhiều đến cô em gái đã mất, nên nói chuyện sẽ có một chút ngọt ngào, một chút thiên vị.
“Giám chế Lưu, em có thể nói chuyện với anh một chút được không?”
“Có gì cứ nói.”
“Ngày mai khi quay xong, em có thể xin phép về Bắc Kinh không? Sáng thứ 2, em sẽ có mặt.”
“Mai quay đến tận 8 giờ tối. Đi như vậy, có vất vả quá không?”
“Dạ không! Em muốn về nhà thôi. Rồi sẽ quay lại.”
“Ngày nghỉ của em, tùy nhiên sử dụng. Nhưng có ngại nói cho anh nghe chuyện gì không? Trông em có vẻ không được tập trung lúc chiều nay.”
“Chỉ là không an tâm một chút, nên em muốn về xem. Em không muốn tâm trạng của em ảnh hưởng đến chất lượng của mọi người.”
“Vậy…mai em có thể nghỉ, chúng ta sẽ quay bù vào tuần tới. Tranh thủ đi về cho an tâm. Số tới quay với thầy Cảnh, anh cũng muốn em có biểu hiện tốt một chút.”
Dù chưa từng hợp tác trước đây, nhưng giám chế Lưu luôn đánh giá cao thái độ làm việc nghiêm túc và hết mình của An Hạ, hơn nữa, tính cách bộc trực của An Hạ không phải là người trong giới không nghe. Thế nên, nếu em ấy đã đích thân đến để xin phép thì giám chế Lưu cũng không muốn làm khó người ta. An Hạ nghe mà muốn mở cờ trong bụng.
Số là, An Hạ vừa thấy hot search rần rần về cái tên Lư Bội Sam gắn liền với Trương Kiệt, giữa trăm ngàn từ khóa, nhất định “Trương Kiệt liếc mắt đưa tình với Lư Bội Sam”, “Trương Kiệt đỡ Bội Sam”, “Ánh mắt đến ngọt chết người của Lư Bội Sam” đều phải trở nên nổi bật.
Thời gian này, Bội Sam đang tập trung tham gia quảng bá "Muốn Gặp" cùng Trương Kiệt, việc sao tác hay tham gia những chương trình giải trí cùng nhau là không thể tránh khỏi. Và để đẩy nhiệt, tổ chương trình cũng không ngại mặt dày mà đi mua hot-search. Hơn nữa, tên tuổi của Lư Bội Sam lại là mồi câu ngon, ai muốn bỏ qua cơ chứ?
Có điều, "Muốn Gặp" là bộ phim thiên về nữ chủ, chỉ cần sự xuất chúng trong diễn xuất của Bội Sam là đủ rồi, sự góp mặt của Trương Kiệt suy cho cùng chỉ là thêm hương thêm hoa. Vậy cần gì phải cố gắng lôi tên hai người đặt vào cạnh nhau? Nhưng, suy cho cùng, đối với việc quảng bá, một diễn viên đâu có làm nên chuyện.
Hơn nữa, vì thỏa thuận trước đó với nhà sản xuất, phía Giai Kỳ cũng không thể tự tiện đè hot-search, điều Bội Sam có thể khống chế là đợi chuyện sao tác của cô và Trương Kiệt thu hút một chút, thêm chút đường cho fan-couple sẽ nhanh chóng lên bài phân tán, tập trung chủ yếu vào diễn xuất của Lư Bội Sam để làm bảo chứng phòng vé, đẩy video hậu trường về tình đồng nghiệp thân thiết của Bội Sam và Trương Kiệt nhằm bóng gió về chuyện ăn gơ trong vai diễn lần này. Chẳng qua, Bội Sam chưa kịp hành động, sự chiếm lĩnh của hot-search về cái tên của Bội Sam và Trương Kiệt đã khiến An Hạ muốn nhanh chóng quay về.
Đến đêm, khi hoàn tất lịch trình, Bội Sam trở lại căn nhà mà Gia Hoa đã sắp xếp cho mình ở cùng An Hạ. Từ ngày bắt đầu kế hoạch, cô vốn chưa về nhà mình, cứ muốn ở đây để đợi An Hạ. Rốt cuộc, hôm nay đã đợi được rồi. Sau khi báo Tiểu Ngọc trở về căn hộ cách đó không xa, Bội Sam bấm mật mã vào nhà.
Khi cánh cửa mở, Bội Sam đã nhanh chóng bắt gặp hình ảnh của An Hạ đang nhàn nhã ngồi trên ghế sofa, không làm gì cả, An Hạ chỉ ngồi đó hướng ánh mắt dịu dàng đón Bội Sam trở về.
“Sao lại về rồi?” Giọng nói của Bội Sam vừa ngạc nhiên vừa vui sướng.
Cái cảm giác, sau một ngày dài rất mệt mỏi, cười cười nói nói với đủ kiểu người, mở cửa nhà và nhìn thấy có người đợi mình, yêu thương mình, mặc kệ mình là ai đi nữa vẫn bao dung mình, gỡ từng chiếc gai nhím trên người mình xuống rồi vuốt ve… tất cả là điều mà Bội Sam đã luôn thèm khát từ khi mang trái tim mình dựa dẫm hết vào An Hạ.
Chỉ là hết lần này đến lần khác, An Hạ chọn cách chạy trốn cô, khước từ cô. Trở về nhà mà nhìn thấy nơi nào cũng trống rỗng thì có nghĩa lý gì chứ? Thế mà, hôm nay, An Hạ lại ngồi ở đây rồi. Trái tim của Bội Sam khi nhìn thấy điều ấy, có một chút khẽ run, hân hoan lẫn sợ hãi lập tức trộn lẫn.
“Em thấy không an tâm thôi?” An Hạ đáp lời, nhẹ tênh, mắt không rời khỏi khuôn mặt của Bội Sam lấy một tấc.
“Chuyện gì mà không an tâm.” Bội Sam nghiêng đầu ra vẻ tò mò, giữ vững ánh nhìn lạnh như băng.
“Em có lịch trình nên không theo sát được, Diễm Lâm của chị thế nào rồi.” An Hạ quay đầu lảng đi, không trực tiếp đáp trả Bội Sam.
“Vẫn đang tiếp thu.”
“Mấy bữa nay làm việc với giám chế Lưu cũng gặp gỡ rất nhiều người, em có nghiền ngẫm về Diễm Lâm, ngay cả suốt chuyến bay từ Hồ Châu trở về đây cũng chỉ nghĩ về cô ấy, tưởng tượng chị ở trong cô ấy. Thực sự, cách hiểu của Lư lão sư rất mới mẻ, khiến em mở mang rất nhiều.
Đúng là Diễm Lâm không chỉ có một con đường nhưng cũng chỉ có một con đường bước đến đam mê của mình, chỉ cần lùi lại một bước, nhìn vật, nhìn người tuyệt đối sẽ rõ hơn. Cũng cần hạ trọng tâm xuống một chút, bản thân không phải chỉ toàn chịu thiệt thòi.” An Hạ rành mạch, ánh mắt cô ngời lên sự dịu dàng và tập trung như thể đang được nhìn ngắm Bội Sam trong nhân vật Diễm Lâm này vậy.
Bội Sam đã luôn mê mẩn về cái ánh mắt rạng rỡ, kiên tâm của An Hạ mỗi khi nhắc về điều mình thích. Suốt 3 năm bên cạnh nhau, dẫu chưa lần nào xác định mối quan hệ yêu đương, nhưng mỗi khi An Hạ nói về dự định nghề nghiệp của mình, Bội Sam không thể cưỡng lại vẻ sục sôi nhiệt huyết đó mà tích lũy si mê, góp thành yêu thích, đặt hết quan tâm của mình vào đối phương. An Hạ cũng đem Bội Sam trở thành một người đặc biệt, có thể trút hết những suy tưởng về nghệ thuật mà bản thân cho rằng điều đó rất viễn vong khi nói trước một người khác.
Tình yêu của hai người, kết nối của hai người cũng từ những ngày như thế mà lớn dần lên. Chỉ có điều, sau này khi Bội Sam bận rộn với những lịch trình riêng, sự chú ý mỗi lúc một nhiều, An Hạ chỉ được nhắc kèm với cái tên Lư Bội Sam như khuê mật của ngôi sao điện ảnh. Bội Sam giành nhiều giải thưởng, con đường diễn xuất thăng hoa, trở thành ảnh hậu trẻ tuổi. An Hạ lại loay hoay với con đường người mẫu. Họ quay lưng một cái để theo đuổi con đường riêng, dù chỉ bước đi một bước mà khoảng cách lại xa đến nghìn trùng, tới khi cả hai thực sự đứng lại nhìn nhau lai thành mỗi người ở một bên đại dương thăm thẳm.
Đến tận hôm nay mới gặp lại hình ảnh An Hạ thuở ban đầu, thoải mái nói lên những điều mình thích, không dè dặt người khác phán xét, Bội Sam thấy lòng mình dao động, chỉ dám cố bày hết vẻ lạnh lùng lên mặt để không bị An Hạ phát hiện ra ánh mắt đang chuyển thành si mê đối phương.
“Quảng bá! Có vất vả lắm không?” An Hạ mở lời khi thấy Bội Sam vẫn đứng cách xa và im lặng.
“Cảm thấy rất thoải mái. Có chuyện gì sao?” Bội Sam ngồi xuống ghế sofa, vẫn giữ khoảng cách với An Hạ.
“Mấy cái hot-search, không thể tránh sao?” Trong lời nói hàm chứa nỗi buồn, quen An Hạ lâu như vậy, dù An Hạ có giỏi che giấu cỡ nào nhưng Bội Sam vẫn luôn rất nhạy cảm với tâm tình của đối phương.
“Hot-search thì có thể tránh sao?” Bội Sam không cố tình giữ giọng điệu này để xoáy thêm nỗi đau vào trái tim đang run rẩy của An Hạ. Nhưng cũng chính là cô không nhịn nổi khi nhớ lại những tháng ngày An Hạ cố tình tạo nhiệt với người này, người khác, không từ cơ hội nào để đưa tên mình lên hot-search. Trong một sự kiện gặp lại tiền bối, cô cũng cố tình tạo ra cơ hội để phóng viên có thể chụp được ảnh hai người thân thiết rồi cho thủy quân đẩy thuyền ra khơi.
Ở một lần khác, khi cùng hợp tác với đàn anh trong MV, tin tức đong đưa trong hậu trường cũng được đem bán ra ngoài khiến người hâm mộ đàn anh nháo nhào, lập tức tạo nên tranh cãi, người hâm mộ anh chàng kia còn tiện tay hắc nước bẩn, An Hạ đột ngột đi bài lập tức trở thành nạn nhân, đàn anh cũng bị ảnh hưởng còn bị đào lại quá khứ không tốt với bạn diễn nữ, chuyện ồn ào suốt một thời gian.
An Hạ không thể ăn cay nhưng sẵn sàng đi ăn lẩu Tứ Xuyên ở tận Bắc Kinh khi đang có lịch trình ở Vân Nam chỉ để lấy lòng một tiền bối trong nghề. Cả hai còn nhắc về nhau để hình thành một mối quan hệ thân thiết, có lần còn bắt gặp họ uống rượu say cùng hội bạn. An Hạ không sót cuộc hẹn nào với tiền bối, đồng nghiệp, đối tác nhưng hôm sinh nhật của Bội Sam thì cô lại bỏ quên. Thế nên, Bội Sam nghĩ rằng An Hạ đều muốn gắn tên mình với bất kì một cái tên nào trên hot-search, chỉ là trừ cô ra.
“Lư lão sư.” An Hạ nhận ra giọng mình chát đắng.
“Ừ?”
“Liệu có hay không…”
“Đừng bận tâm nhiều.” Bội Sam nhíu mày, ra chiều bình thản. An Hạ không thích cũng là sợ biểu cảm này của Bội Sam. Xa lạ đến mức người ta lỡ chạm tay vào cũng đông thành đá.
“Khi nào sẽ đi?”
“Sáng thứ 2. Em muốn dành thêm thời gian cùng chị nghiên cứu Diễm Lâm. Em biết chị rất coi trọng vai diễn này, em muốn trong khả năng của mình có thể cùng chị khai phá nó.”
Câu nói của An Hạ như rót một ít nước ấm vào trái tim đang đông cứng của Bội Sam, ánh mắt An Hạ vừa an bình lại vừa khiến Bội Sam cảm thấy lo âu vì không biết khi nào mình sẽ đánh mất. Bội Sam ngẫm vài giây rồi thở dài, miệng nở nụ cười xa cách. Toàn bộ biểu cảm hiện tại của Bội Sam chính là cách cô dùng để phòng ngự trước người khác.
“Vậy phiền Hạ lão sư rồi!”
“Em không thấy phiền là được mà.” An Hạ vẫn không dao động, chân thành nở ra trong ánh mắt.
“Đi đường vất vả rồi. Nghỉ sớm.” Nếu tiếp tục thế này, Bội Sam biết rằng bản thân sẽ khó lòng che đậy được những cảm xúc đang lan tỏa trong lòng mình, càng không thể để An Hạ biết được sự trở về của An Hạ sắp đánh bại sự lạnh lùng mà Bội Sam đang dày công xây đắp.
“Lư lão sư cũng nghỉ ngơi sớm. Ngủ ngon.”
“Ừ!” Bội Sam cố dặn lòng mình không đáp trả trước ánh mắt chan chứa tình cảm của An Hạ.
Khi vào phòng, Bội Sam bấm điện thoại, gọi cho Giai Kỳ.
“Tiểu Sam! Gọi chị giờ này có chuyện gì à?” Giọng lo lắng của Giai Kỳ truyền tới tai Bội Sam. Cũng đã hơn 11 giờ, lại còn là Bội Sam chủ động gọi đến khiến radar của Giai Kỳ không thể không hoạt động.
“Đè hot-search xuống giúp em.” Giọng Bội Sam kiên quyết.
“Đè sao? Đang lên men rất tốt mà? Không phải chúng ta nói sẽ để lên men đến hết ngày mốt mới lên bài đính chính mối quan hệ của em và Trương Kiệt hả?”
“Lên men đủ rồi!”
“Tiểu Sam. Mọi người đang hút về phía dự án của em và Trương Kiệt, tình hình phòng vé hiện tại rất mạnh. Nếu có thể, em hoàn toàn có thể lập kỉ lục phòng vé mới trong năm nay. Hơn nữa, chuyện này bên chúng ta đang khống chế tốt, thực sự chỉ là lợi bất cập hại.”
“Em không an tâm.” Bội Sam nói từng từ một cách rõ ràng như ý định không muốn thỏa hiệp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.