Chương 72
Thu Vũ Dạ Hàn
07/08/2013
Lệ phi nhướn mày, nói: “Ta cũng chính là vì thế mà tức
giận đây! Theo đạo lý, Nhị thái tử cũng đã lớn, lại do một tay tỷ giáo dục mà
lớn lên, hẳn phải là người thấu tình đạt lý, nhưng hôm nay lại cố tình xúc động
lên, nếu ta không giáo huấn hắn, chỉ sợ là để Hoàng thượng biết lại tức giận.
Tuy nói không thể vì một tiểu nha đầu mà nổi giận với hắn, nhưng mà, Tiểu Ngũ
cũng không xem như là một tiểu nha đầu bình thường, dù sao cũng là Thái hậu
chọn đem cho ta, ta như thế nào có thể để nàng bị người khác khi dễ? Hơn nữa,
nếu để Thái hậu biết, sợ là sẽ nói Nhị thái tử cùng Nhị thái tử phi không đủ
bao dung, không phải chỉ là tiểu nha đầu không cẩn thận làm bị thương Nhị thái
tử phi thôi sao, nếu theo như tính cách của Hồng Ngọc, có lẽ cũng không có
chuyện gì, chính là Nhị thái tử xót phi tử của chính mình, cho nên động thủ,
đánh cho tiểu nha đầu đến không thể gặp người, cũng may hôm nay Thái hậu không
triệu nàng đi qua, nếu Thái hậu thật sự cho gọi nàng, tỷ nói xem, ta phải ăn
nói với Thái hậu như thế nào đây?”
Lệ phi này thuở nhỏ dù sao cũng lớn lên ở hoàng cung Ô Mông quốc, lời nói ra nghe rất có đạo lý, làm cho người ta không thể nói được điều gì không phải.
Lưu phi nửa ngày chưa nói ra đến một câu.
“Ta cũng biết Lưu phi tỷ tỷ xót con, ta cũng chỉ là làm bộ cho bọn hạ nhân nhìn vào, làm cho lại đây nói hai câu rồi đi, không nghĩ làm cho Lưu phi tỷ tỷ lo lắng, thật sự là Lệ phi ta không phải.” Lệ phi mỉm cười nói, trong miệng vẫn là không quên ăn hoa quả. “Được rồi, ta có chút mệt mỏi, Hoàng thượng dường như đang ở chỗ của Tuyết phi bên kia, nếu không có việc gì tỷ tỷ có thể đi qua xuyến môn.”
Lưu phi như cũ đứng ở kia, Nhã Lệ ngay cả ý mời nàng ngồi đều không có, hiện tại căn bản chính là hạ lệnh đuổi khách.
“Lệ phi, ta thật sự là coi khinh ngươi.” Lưu phi oán hận nói.
Lệ phi cười cười, nói: “Lưu phi tỷ tỷ khích lệ. Kì thật bà đâu chỉ coi khinh ta, sợ là người bà coi khinh nhiều lắm, hoàng cung này từ xưa chính là cái địa phương yếu nhục mạnh thắng, đến được vị trí này của bà, cũng là được rồi, vì cái gì phải sinh sự. Bà nhìn xem Hoàng hậu cùng Ngô phi người ta, vốn không có nhiều chuyện như bà. Lúc đó chẳng phải bà cũng từng bước một tiến lên đến vị trí hiện tại sao? Nay sẽ không phải là đến lượt ta rồi?”
Lưu phi nguyên là muốn tìm Lệ phi xả giận, lại làm Lệ phi trút buồn bực trong lòng ra, thật sự là đứng cũng không được ngồi cũng không xong, đến cuối cùng cũng chỉ có thể cắn chặt răng rời đi.
Lệ phi ở trên nhuyễn tháp cười đến không đứng dậy nổi, việc này so với dụ hoặc Hoàng thượng còn thú vị hơn.
Đến buổi tối, Hồng Ngọc đột nhiên cảm thấy có chút không thoải mái, bắt đầu phát sốt, cả người cảm thấy lạnh, mu bàn tay bị thương ẩn ẩn cảm giác đau.
Mơ hồ nghe thấy bên ngoài có nhóm tiểu nha hoàn đang nói chuyện, thanh âm không lớn, nhưng loáng thoáng có thể nghe thấy.
“Nghe nói nữ nhân Tứ thái tử sủng ái nhất đã chết!”
“Là thật sao?”
“Đúng vậy, ta cũng nghe nói, chính là Túy Hoa lâu đầu bài Nguyệt Kiều, Tứ thái tử cố ý vì nàng mà dựng nên Nguyệt kiều các, dường như là đột nhiên mà chết, Tứ thái tử còn đem Nguyệt Kiều các hủy đi.”
“Chết như thế nào?”
“Không biết, bất quá người ta nói gì cũng có. Có nói là tranh giành tình nhân nên bị người ta giết, cũng có nói là chính mình luẩn quẩn trong lòng nên tìm cái chết, còn có nói là…..”
Thanh âm vẫn còn tiếp tục, chính là nghe không rõ, Hồng Ngọc đầu ong lên một chút, Nguyệt Kiều đã chết? Vậy Tiểu Ngũ kia là chuyện gì xảy ra? Vì cái gì Thái hậu lại đưa Tiểu Ngũ đến chỗ Lệ phi? Nếu thật sự Nguyệt Kiều đã chết, vì sao không thấy Tư Mã Triết có động tĩnh gì? Chẳng lẽ là chính mình sai lầm rồi? Bất quá, xem cách nói ngày đó của Tư Mã Triết, hẳn là Tư Mã Triết nữ nhân!
Nếu không phải Tư Mã Triết nữ nhân, vậy, tin tức mà người kia cấp cho nàng là giả sao?! Hắn vì cái gì phải lừa gạt chính mình?
Tư Mã Cường từ bên ngoài trở về, ngồi một chỗ, không có hé răng.
“Phu quân, xảy ra chuyện gì? Sao sắc mặt của chàng lại không tốt như vậy?” Hồng Ngọc bất an hỏi, “Thiếp nghĩ chúng ta vẫn là nhanh một chút về biên quan đi, nơi này chung quy vẫn không phải là nơi chúng ta có thể ở lâu, ít nhất là trong thời gian này.”
Tư Mã Cường thở dài một hơi: “Hôm nay mẫu thân đi đến chỗ Lệ phi, bị Lệ phi chọc tức, lúc ta đi xem người, đang tức giận đến ngực đều đau.”
Hồng Ngọc dừng một chút, không nói gì thêm. Không biết chuyện Vân Tuệ quận chúa làm được như thế nào rồi? Lưu phi có hay không đi cầu Thái hậu ân chuẩn?
Đang suy nghĩ, nghe thấy bên ngoài có người sang sảng cười, vui vẻ nói: “Hồng Ngọc tỷ tỷ, ở nhà làm cái gì nha?”
Hồng Ngọc vừa nghe, trong lòng cười, thật sự là nghĩ đến người nào người đó liền lập tức xuất hiện. “Là Vân Tuệ muội muội sao, mau vào đi, ta đang nghĩ đến muội đây. Có chuyện gì lại cao hứng như thế? Chỉ nhớ rõ mấy người bằng hữu, thế nhưng lại không để ý tới ta.”
“Nào có, tỷ cũng biết muội trời sinh tính thích xem xét, bình thường sẽ không thường xuyên ở kinh thành, lần này trở về ngoài việc vấn an cha mẹ cùng với dì, chính là thăm lại một vài vị bằng hữu trước kia.” Vân Tuệ ngồi xuống, nhìn Hồng Ngọc, có chút kì quái nói: “Kìa, sao sắc mặt của tỷ lại khó coi như thế?”
Hồng Ngọc sờ sờ lên mặt mình “Phải không? Ta cũng không chú ý.” Nói xong lấy gương đặt ở một bên, xem xem, thấy mặt có chút tái nhợt, “có thể là mấy ngày nay có chút mệt, hôm nay cảm thấy có điểm không thoải mái, không có việc gì.”
Vân Tuệ cười nói: “Không có việc gì là tốt rồi. Miễn cho muội phải lo lắng. Phải rồi, còn có việc muốn nói cho tỷ, vốn định sớm nói cho tỷ biết, nhưng là vẫn không gặp. Vài ngày trước đây, Ngô nương nương đến chỗ dì cầu hôn, một vị biểu ca của Ngô Mông đại tướng quân, cũng là người kinh thương, là một người tài giỏi, dì cảm thấy tốt lắm, lại thấy người đó, nói nhìn cũng yên tâm, đã cầu Thái hậu tứ hôn, qua mấy ngày nữa muội sẽ thành hôn.” Nói xong, trên mặt hơi hơi nổi lên chút sắc xấu hổ, xem ra, đối với tân vị hôn phu này cũng là thực vừa lòng.
Hồng Ngọc chỉ cảm thấy ngực có chút khó chịu, trong đầu hốt hoảng, trong lúc nhất thời thực không biết phải nói cái gì mới tốt. Một bên Tư Mã Cường sắc mặt cũng thay đổi, nhưng không mở miệng.
“Như thế nào, Hồng Ngọc tỷ tỷ, tỷ không thay muội cao hứng sao?” Vân Tuệ có chút kì quái hỏi, phản ứng của Hồng Ngọc có chút kì lạ, dường như không phải bộ dáng đặc biệt vui vẻ. Chính mình đến là thật cao hứng, vị biểu ca này của Ngô Mông nàng trước kia cũng từng nhận thức, hai người cũng từng tán gẫu thật sự vui vẻ, là một người tính cách sáng sủa, phiêu bạt giang hồ, rất hợp với tính tình của nàng.
Hồng Ngọc có chút miễn cưỡng cười: “Không phải, ta chỉ cảm thấy có chút bất ngờ. Muội cảm thấy người đó như thế nào?”
“Tốt lắm.” Vân Tuệ không phải là một nữ tử hay làm ra vẻ, sang sảng cười, nói: “Kì thật trước kia muội đã từng nhận thức chàng, theo thúc thúc lúc lo việc buôn bán mà nhận thức, thúc thúc cùng với chàng quan hệ cá nhân cũng rất tốt. Chàng nguyên đã có nhất phòng thê tử, nhưng vì khó sinh nên đã qua đời, không nghĩ tới Ngô nương nương nhắc tới chàng, chàng cũng là lập tức đồng ý, dì đáp ứng đề cập với Thái hậu nương nương, Thái hậu thực cao hứng, còn nói, ngày hôm trước Nhuệ đệ đệ mới nói tới chuyện của muội, nay có, thật sự là cao hứng.”
Hồng Ngọc cười khổ một chút, Lưu phi thật sự là đã làm hỏng việc!
Lệ phi này thuở nhỏ dù sao cũng lớn lên ở hoàng cung Ô Mông quốc, lời nói ra nghe rất có đạo lý, làm cho người ta không thể nói được điều gì không phải.
Lưu phi nửa ngày chưa nói ra đến một câu.
“Ta cũng biết Lưu phi tỷ tỷ xót con, ta cũng chỉ là làm bộ cho bọn hạ nhân nhìn vào, làm cho lại đây nói hai câu rồi đi, không nghĩ làm cho Lưu phi tỷ tỷ lo lắng, thật sự là Lệ phi ta không phải.” Lệ phi mỉm cười nói, trong miệng vẫn là không quên ăn hoa quả. “Được rồi, ta có chút mệt mỏi, Hoàng thượng dường như đang ở chỗ của Tuyết phi bên kia, nếu không có việc gì tỷ tỷ có thể đi qua xuyến môn.”
Lưu phi như cũ đứng ở kia, Nhã Lệ ngay cả ý mời nàng ngồi đều không có, hiện tại căn bản chính là hạ lệnh đuổi khách.
“Lệ phi, ta thật sự là coi khinh ngươi.” Lưu phi oán hận nói.
Lệ phi cười cười, nói: “Lưu phi tỷ tỷ khích lệ. Kì thật bà đâu chỉ coi khinh ta, sợ là người bà coi khinh nhiều lắm, hoàng cung này từ xưa chính là cái địa phương yếu nhục mạnh thắng, đến được vị trí này của bà, cũng là được rồi, vì cái gì phải sinh sự. Bà nhìn xem Hoàng hậu cùng Ngô phi người ta, vốn không có nhiều chuyện như bà. Lúc đó chẳng phải bà cũng từng bước một tiến lên đến vị trí hiện tại sao? Nay sẽ không phải là đến lượt ta rồi?”
Lưu phi nguyên là muốn tìm Lệ phi xả giận, lại làm Lệ phi trút buồn bực trong lòng ra, thật sự là đứng cũng không được ngồi cũng không xong, đến cuối cùng cũng chỉ có thể cắn chặt răng rời đi.
Lệ phi ở trên nhuyễn tháp cười đến không đứng dậy nổi, việc này so với dụ hoặc Hoàng thượng còn thú vị hơn.
Đến buổi tối, Hồng Ngọc đột nhiên cảm thấy có chút không thoải mái, bắt đầu phát sốt, cả người cảm thấy lạnh, mu bàn tay bị thương ẩn ẩn cảm giác đau.
Mơ hồ nghe thấy bên ngoài có nhóm tiểu nha hoàn đang nói chuyện, thanh âm không lớn, nhưng loáng thoáng có thể nghe thấy.
“Nghe nói nữ nhân Tứ thái tử sủng ái nhất đã chết!”
“Là thật sao?”
“Đúng vậy, ta cũng nghe nói, chính là Túy Hoa lâu đầu bài Nguyệt Kiều, Tứ thái tử cố ý vì nàng mà dựng nên Nguyệt kiều các, dường như là đột nhiên mà chết, Tứ thái tử còn đem Nguyệt Kiều các hủy đi.”
“Chết như thế nào?”
“Không biết, bất quá người ta nói gì cũng có. Có nói là tranh giành tình nhân nên bị người ta giết, cũng có nói là chính mình luẩn quẩn trong lòng nên tìm cái chết, còn có nói là…..”
Thanh âm vẫn còn tiếp tục, chính là nghe không rõ, Hồng Ngọc đầu ong lên một chút, Nguyệt Kiều đã chết? Vậy Tiểu Ngũ kia là chuyện gì xảy ra? Vì cái gì Thái hậu lại đưa Tiểu Ngũ đến chỗ Lệ phi? Nếu thật sự Nguyệt Kiều đã chết, vì sao không thấy Tư Mã Triết có động tĩnh gì? Chẳng lẽ là chính mình sai lầm rồi? Bất quá, xem cách nói ngày đó của Tư Mã Triết, hẳn là Tư Mã Triết nữ nhân!
Nếu không phải Tư Mã Triết nữ nhân, vậy, tin tức mà người kia cấp cho nàng là giả sao?! Hắn vì cái gì phải lừa gạt chính mình?
Tư Mã Cường từ bên ngoài trở về, ngồi một chỗ, không có hé răng.
“Phu quân, xảy ra chuyện gì? Sao sắc mặt của chàng lại không tốt như vậy?” Hồng Ngọc bất an hỏi, “Thiếp nghĩ chúng ta vẫn là nhanh một chút về biên quan đi, nơi này chung quy vẫn không phải là nơi chúng ta có thể ở lâu, ít nhất là trong thời gian này.”
Tư Mã Cường thở dài một hơi: “Hôm nay mẫu thân đi đến chỗ Lệ phi, bị Lệ phi chọc tức, lúc ta đi xem người, đang tức giận đến ngực đều đau.”
Hồng Ngọc dừng một chút, không nói gì thêm. Không biết chuyện Vân Tuệ quận chúa làm được như thế nào rồi? Lưu phi có hay không đi cầu Thái hậu ân chuẩn?
Đang suy nghĩ, nghe thấy bên ngoài có người sang sảng cười, vui vẻ nói: “Hồng Ngọc tỷ tỷ, ở nhà làm cái gì nha?”
Hồng Ngọc vừa nghe, trong lòng cười, thật sự là nghĩ đến người nào người đó liền lập tức xuất hiện. “Là Vân Tuệ muội muội sao, mau vào đi, ta đang nghĩ đến muội đây. Có chuyện gì lại cao hứng như thế? Chỉ nhớ rõ mấy người bằng hữu, thế nhưng lại không để ý tới ta.”
“Nào có, tỷ cũng biết muội trời sinh tính thích xem xét, bình thường sẽ không thường xuyên ở kinh thành, lần này trở về ngoài việc vấn an cha mẹ cùng với dì, chính là thăm lại một vài vị bằng hữu trước kia.” Vân Tuệ ngồi xuống, nhìn Hồng Ngọc, có chút kì quái nói: “Kìa, sao sắc mặt của tỷ lại khó coi như thế?”
Hồng Ngọc sờ sờ lên mặt mình “Phải không? Ta cũng không chú ý.” Nói xong lấy gương đặt ở một bên, xem xem, thấy mặt có chút tái nhợt, “có thể là mấy ngày nay có chút mệt, hôm nay cảm thấy có điểm không thoải mái, không có việc gì.”
Vân Tuệ cười nói: “Không có việc gì là tốt rồi. Miễn cho muội phải lo lắng. Phải rồi, còn có việc muốn nói cho tỷ, vốn định sớm nói cho tỷ biết, nhưng là vẫn không gặp. Vài ngày trước đây, Ngô nương nương đến chỗ dì cầu hôn, một vị biểu ca của Ngô Mông đại tướng quân, cũng là người kinh thương, là một người tài giỏi, dì cảm thấy tốt lắm, lại thấy người đó, nói nhìn cũng yên tâm, đã cầu Thái hậu tứ hôn, qua mấy ngày nữa muội sẽ thành hôn.” Nói xong, trên mặt hơi hơi nổi lên chút sắc xấu hổ, xem ra, đối với tân vị hôn phu này cũng là thực vừa lòng.
Hồng Ngọc chỉ cảm thấy ngực có chút khó chịu, trong đầu hốt hoảng, trong lúc nhất thời thực không biết phải nói cái gì mới tốt. Một bên Tư Mã Cường sắc mặt cũng thay đổi, nhưng không mở miệng.
“Như thế nào, Hồng Ngọc tỷ tỷ, tỷ không thay muội cao hứng sao?” Vân Tuệ có chút kì quái hỏi, phản ứng của Hồng Ngọc có chút kì lạ, dường như không phải bộ dáng đặc biệt vui vẻ. Chính mình đến là thật cao hứng, vị biểu ca này của Ngô Mông nàng trước kia cũng từng nhận thức, hai người cũng từng tán gẫu thật sự vui vẻ, là một người tính cách sáng sủa, phiêu bạt giang hồ, rất hợp với tính tình của nàng.
Hồng Ngọc có chút miễn cưỡng cười: “Không phải, ta chỉ cảm thấy có chút bất ngờ. Muội cảm thấy người đó như thế nào?”
“Tốt lắm.” Vân Tuệ không phải là một nữ tử hay làm ra vẻ, sang sảng cười, nói: “Kì thật trước kia muội đã từng nhận thức chàng, theo thúc thúc lúc lo việc buôn bán mà nhận thức, thúc thúc cùng với chàng quan hệ cá nhân cũng rất tốt. Chàng nguyên đã có nhất phòng thê tử, nhưng vì khó sinh nên đã qua đời, không nghĩ tới Ngô nương nương nhắc tới chàng, chàng cũng là lập tức đồng ý, dì đáp ứng đề cập với Thái hậu nương nương, Thái hậu thực cao hứng, còn nói, ngày hôm trước Nhuệ đệ đệ mới nói tới chuyện của muội, nay có, thật sự là cao hứng.”
Hồng Ngọc cười khổ một chút, Lưu phi thật sự là đã làm hỏng việc!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.