Vượt Qua Ngàn Năm Yêu Chàng

Chương 85

Thu Vũ Dạ Hàn

07/08/2013

“Cậu sao vậy? Vẻ mặt biểu tình thảm như thế?” Đổng Vi Vi nhìn Bạch Mẫn, kỳ quái hỏi, “Bất quá, đừng nói, cậu hôm nay nhìn đẹp làm cho người ta hết hồn, ngày thường cũng biết cậu xinh đẹp, nhưng lại không giống hôm nay đẹp như vậy, đẹp giống như là….nữ quỷ.”

Bạch Mẫn trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái, “Cái gì nữ quỷ, tớ có khủng bố như vậy sao?”

“Không phải cái loại nữ quỷ tóc dài, sắc mặt trắng bệch, đầu lưỡi thè ra như cậu tưởng tượng, mà là cái loại khuya khoắt chạy đến, dường như dụ dỗ đàn ông trong nhà, tỷ như….tỷ như là niếp tiểu thiến linh tinh hồ ly hóa thành nữ quỷ, đẹp làm cho người ta thần hồn điên đảo.” Đổng Vi Vi cười tủm tỉm nói, đầu ghé vào trên bàn, cẩn thận đánh giá Bạch Mẫn.

Bạch Mẫn trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái, không để ý đến nàng.

“Xin hỏi vị nào là Bạch Mẫn tiểu thư?” Bên ngoài có người hỏi, là một nhân viên cửa hàng bán hoa, trong tay đang cầm một bó hoa Mân Côi rất đẹp, nở kiều diễm vô cùng, bên trên còn mang theo sương sớm.

“Nơi này, nơi này!….” Đổng Vi Vi lập tức chỉ vào Bạch Mẫn nói, “Chính là cô ấy, cô ấy chính là Bạch Mẫn, ai đưa hoa vậy, người nọ bộ dáng đẹp trai không?”

Nhân viên cửa hàng bán hoa mỉm cười, đem hoa đưa cho Bạch Mẫn, Bạch Mẫn kinh ngạc tiếp nhận hoa, mặt trên có tấm thiệp, nét chữ lưu loát, không biết của ai, chỉ một câu “Chú ý thân thể”, nàng ký nhận hoa, nghĩ không ra là ai có lòng tốt như vậy tặng hoa cho nàng, chính mình khi nào thì nổi tiếng như thế? Trước đây đều không có người để ý tới chính mình .

“Thành thật khai ra, là ai vậy?” Đổng Vi Vi không thuận theo không buông tha hỏi.

Bạch Mẫn cười cười nói: “Người ta không kí tên, tớ làm sao biết là ai? Nói không chừng chính là cậu? Nguyên bản khả năng cậu làm là nhiều nhất, thiệp tình nhân năm nay không phải là của cậu làm sao?”

Đổng Vi Vi lập tức lắc đầu, nói: “Lúc này đây, tớ thề với trời, không phải tớ làm, nói sau tớ cũng không viết ra được nét chữ tiêu sái như thế nha, cậu cũng không phải không biết tớ, chữ của tớ nhiều nhất là trình độ năm năm cấp tiểu học thôi.”

Bạch Mẫn cười cười, “Được rồi, nhanh lên làm việc đi, cẩn thận bị lãnh đạo mắng.” Hoa cầm ở trong tay, nhìn nhìn, trên bàn thật đúng là không có nơi đặt, chỉ phải tạm thời đặt một bên bàn làm việc.

Tiếng di động vang lên, là tiếng chuông tin nhắn, bên trên là tin nhắn: Hoa tặng cho em, thích không? Nhớ rõ chăm sóc thân thể của chính mình cho tốt, nguyên bản muốn đi đón em, nhưng trên đường kẹt xe đã muộn, thật có lỗi. Đoạn Chi Sơn. Sau có một cái khuôn mặt đáng yêu vui tươi hớn hở tươi cười.

Bạch Mẫn ngẩn người.

Lại kế tiếp, là tin nhắn Đoạn Chi Sơn mời nàng cùng nhau ăn cơm trưa, Bạch Mẫn có chút do dự, nàng không phải một người thích tình cảm lưu luyến ở văn phòng, huống hồ nàng hiện tại dường như cũng không có tâm tình nói chuyện tình yêu, trong đầu dường như vướng bận cái gì. Là cái thanh âm kia sao? Là đối với thanh âm đó tò mò sao? Làm cho nàng có chút không yên lòng?



Chẳng lẽ là chính mình tẩu hỏa nhập ma sao? Như thế nào lại đột nhiên nghe được đến thanh âm mà người khác nghe không được? Nhìn đến những gì người khác nhìn không được?

“Vi Vi, cậu tin tưởng hiện tại lưu hành xuyên qua sao?” Bạch Mẫn cau mày hỏi.

“Xuyên qua?” Đổng Vi Vi ha ha cười, “Cậu đã trưởng thành rồi, không còn nhỏ nữa, còn hỏi ngây thơ như vậy, đó là tưởng tượng của các cô bé, đồng thoại trong nhóm trẻ nhỏ, cùng cậu một cô gái trưởng thành có quan hệ gì? Cậu vẫn là nắm chắc hiện tại đi, làm ra vẻ một cô gái dễ nhìn không dễ theo đuổi, ở đó mà nghĩ cái gì gọi là xuyên qua, đó là lưu hành trong tiểu thuyết, không phải sự thật cuộc sống.”

Bạch Mẫn đột nhiên ngốc, cũng đúng, như thế nào có khả năng có chuyện xuyên qua kỳ quái như vậy đâu? Người hiện đại như thế nào có khả năng chạy đến cổ đại, vấn đề là người cổ đại cùng người hiện đại nhất định không giống nhau, nói không chừng, người hiện đại ở cổ đại liền biến thành quái vật .

Nghĩ vậy, nhịn không được cười cười. Tiếp tục công việc của chính mình.

“Phong nhi….” Mơ hồ kêu gọi, hơi thở ngọt ngào, ở bên tai vẳng lại, trong thanh âm có vui mừng, giống như sủng nịch, Bạch Mẫn sửng sốt, đứng ở kia.

“Bạch Mẫn!….” Thanh âm của Đổng Vi Vi đột nhiên vang lên ở bên tai.

“A!….” Bạch Mẫn hoảng hốt nhảy dựng, “Cậu làm gì vậy, làm tớ giật cả mình, hù chết người ta rồi….” Đột nhiên ngây ngẩn cả người, lúc nói lời này, trước mắt giống như có một loại cảm giác quen thuộc, trong lúc nhất thời lại đứng ở kia, nói không ra lời.

“Uy, cậu thật sự là quỷ trên thân ?” Đổng Vi Vi cũng lăng lăng nhìn nàng, “Cậu như thế nào luôn ngẩn người, cùng nói chuyện với cậu cậu cũng không để ý người ta, trong mắt tất cả đều là nghi vấn?”

Bạch Mẫn lắc lắc đầu, hoang mang nói: “Tớ cũng không biết, khả năng thật là uống thuốc cảm mạo nhiều quá, cho nên đầu có chút mơ hồ.”

“Điện thoại trên tay cậu luôn luôn vang, là ai luôn luôn nhắn tin vậy?” Đổng Vi Vi trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái, “Mọi người đều đang nhìn cậu, cậu một người ngồi ngẩn người như vậy, gọi vài tiếng cậu cũng không có nghe thấy.”

Bạch Mẫn sửng sốt một chút, vội vàng cầm lấy di động, tất cả đều là tin nhắn của Đoạn Chi Sơn, là quan tâm cùng ân cần thăm hỏi, thì ra đã mau tan tầm , chính mình cũng không có cự tuyệt lời mời ăn cơm trưa của hắn, sợ là Đoạn Chi Sơn hiểu lầm nàng là ngầm đồng ý .

“Ai nha? Tin nhắn không dứt như vậy?” Khuôn mặt tươi cười của Đổng Vi Vi nghiêng lại đây, muốn nhìn xem tin nhắn trên di động Bạch Mẫn.

“Bất quá là chút quảng cáo, không có gì hay để xem , nhanh lên làm việc đi, thời gian đi làm lại nói chuyện phiếm, muốn cuốn gói hả?” Bạch Mẫn lập tức cất di động, nếu là để cho Đổng Vi Vi nhìn thấy nội dung tin nhắn, khẳng định nhất thanh hô lên, từ nay về sau, trong công ty nhất định sẽ không thiếu lời đồn đãi chuyện nhảm.

Đổng Vi Vi quỷ quỷ cười, xấu xa nói: “Sẽ không là cái kia Đoạn dễ nhìn đi?”



Bạch Mẫn trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái, cúi đầu làm việc, không hề để ý tới nàng, lặng lẽ đem điện thoại đổi thành chế độ rung, nàng vừa rồi thật sự luôn luôn ngẩn người sao? Thậm chí ngay cả âm thanh tin nhắn không ngừng cũng không có nghe đến? Sẽ không là thật quỷ trên thân đi?

Không gian nhà hàng rất tốt, âm nhạc du dương, người thấp giọng nói chuyện phiếm, mùi cơm thơm thản nhiên.

“Em là cô gái rất kỳ quái.” Đoạn Chi Sơn ôn hòa cười, thanh âm cũng ấm áp .

Bạch Mẫn nhẹ nhàng nhíu mi, thanh âm của hắn làm cho nàng có nhất thời bị mê hoặc, nàng bình thường như vậy, tại sao làm cho hắn mê muội như thế?

“Tôi là nói em bình tĩnh cùng lạnh nhạt, là tôi chưa bao giờ gặp qua, lúc em nhìn thấy tôi, biểu hiện là bình thản như vậy, đến làm cho tôi có chút mất mát.” Đoạn Chi Sơn mỉm cười nói, “Ngay tại trong nháy mắt kia, em liền hấp dẫn tôi.”

Bạch Mẫn mặt đỏ hồng lên, Đoạn Chi Sơn này nói chuyện cũng quá lớn mật đi, chính mình thấy hắn, phản ứng bình thản là vì chính mình trong đầu đang vang lên một cái thanh âm xa lạ, đến làm cho hắn hiểu lầm, còn làm cho hắn mạc danh kỳ diệu thích chính mình. Người đàn ông cấp kim cương như thế, nàng thật đúng là không nghĩ trêu chọc, chỉ sợ là phụ nữ độc thân trong công ty giờ phút này ánh mắt đều nhanh nhìn chằm chằm nàng, nàng cũng không nghĩ muốn xem náo nhiệt gì, hơn nữa đàn ông đa tình như vậy, ở bên cạnh nhất định rất phiền toái.

Đoạn Chi Sơn ôn hòa nhìn cô gái này, trên khuôn mặt có điềm đạm mỉm cười, vẻ mặt có chút hoảng hốt, là một cô gái sâu sắc. Xinh đẹp, cũng không kiêu ngạo. Nhìn kỹ, làm say lòng người. Chính là trong ánh mắt kia tựa hồ ẩn dấu rất nhiều không tha, không biết là vì cái gì, có không hiểu thản nhiên u buồn, nhìn làm cho hắn đau lòng.

“Em có tâm sự?” Đoạn Chi Sơn nhẹ nhàng hỏi.

Bạch Mẫn cười cười, “Không có, chính là hai ngày nay luôn đặc biệt dễ dàng xuất thần, đại khái nguyên nhân là do thành phần thôi miên trong thuốc cảm mạo nhiều quá.”

“Thương lượng một việc được không?” Đoạn Chi Sơn đột nhiên cười nổi lên vui đùa, “Em đi xem phim cùng tôi, tôi mời em ăn bữa cơm.”

Bạch Mẫn sửng sốt.

“Ha ha, em không được từ chối.” Đoạn Chi Sơn tâm tình rất tốt, “Nếu em không đồng ý, tôi chỉ có thể lấy thân phận là thủ trưởng của em đến ép em .”

Bạch Mẫn đột nhiên cảm thấy loại cảm giác này có chút quen thuộc, dường như chính mình cũng từng như vậy cùng người khác vui đùa?! Đầu óc đột nhiên mở ra, mơ hồ là hé ra một gương mặt, là dụ hoặc, lười nhác tươi cười, dẫn tới nàng đột nhiên không hiểu ôn nhu cười.

Đoạn Chi Sơn sửng sốt, nụ cười của nàng làm cho nhịp tim đập của hắn cơ hồ đình chỉ. Nàng cười đến như vậy ôn nhu xinh đẹp, giống như là đối mặt với người yêu, gắt gao yêu mến nhau, tín nhiệm, hờn dỗi, mê luyến….

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vượt Qua Ngàn Năm Yêu Chàng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook