Vượt Qua Thời Không Để Yêu Anh
Chương 26: Ăn Hết (Khẩu Giao)
Kỷ Ái Hàn
18/04/2024
Hà Vân còn chưa biết tên ác ôn mang vỏ bọc dịu dàng này muốn cắm côn thịt vào cổ họng cô, vì thế cô ra sức nịnh nọt lấy lòng anh, quỳ rạp giữa hai chân anh, ngậm côn thịt anh, âu yếm yêu thương.
Lần đầu tiên cô ăn thứ này.
Không giống với tưởng tượng của cô lắm!
Thứ này vừa mềm vừa cứng, ngậm vào, có loại cảm giác thần phục anh.
Cô rất thích.
Cô thích Hà Quân Tửu!
Cô thích côn thịt Hà Quân Tửu!
Côn thịt thô to, tay cô nắm gốc rễ, vuốt ve lên xuống, môi lưỡi tỉ mỉ liếm lỗ nhỏ trên quy đầu, tần suất cực nhanh.
Đầu lưỡi lượn vòng quanh khe rãnh, nước bọt không kịp nuốt chảy dọc theo thân gậy, chảy vào lòng bàn tay cô.
Cô nhịn không được, nuốt nước miếng, hai má hóp vào. Hà Quân Tửu rầm rì rên thành tiếng, anh ngửa cổ, tay nắm chặt drap giường.
Cô thật biết cách giày vò!
Khoang miệng chặt chẽ bao bọc côn thịt, hút anh như hút chân không.
Anh thở ồ ồ như dã thú.
Răng cấm nghiến chặt, muốn nuốt cô vào bụng!
Chết tiệt. . . rốt cuộc bao nhiêu ngày thì hết kinh nguyệt, ba ngày đã hết chưa? Ngày mai có thể cắm vào trong không?
Áo mưa cũng mua rồi, anh không thể chờ đợi thêm nữa.
Hà Vân đỏ mặt nghe tiếng anh thở dốc, cô cực kỳ yêu thích âm thanh phát ra từ cổ họng đó, như thể muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy!
Cô yêu chết cách anh thể hiện khi bị cô trêu chọc.
Quả thật yêu muốn chết!!!
Chỉ mới liếm anh một chút, cô đã thỏa mãn đến nỗi đạt cao trào!
Cô nhiệt tình liếm mút, nước bọt chảy rất nhiều, dâm đãng không tả xiết.
Anh vén chăn lên, cụp mắt nhìn cô.
Bị anh nhìn như thế, Hà Vân vừa ngượng ngùng vừa phấn khích, côn thịt anh quá lớn, nở căng cương cứng.
Những ngón tay mảnh khảnh của anh đặt trên đầu cô.
Anh biết chơi piano và từng dạy cô chơi piano.
Bàn tay anh rất đẹp, giống như một nghệ sĩ piano.
Lúc này, bàn tay từng đánh đàn cho cô nghe vô số lần đang đặt trên đỉnh đầu cô, nhẹ nhàng vuốt ve, như thể khen ngợi cô làm tốt lắm.
Sau đó lòng bàn tay giữ chặt gáy cô, dùng sức đè xuống, trán cô ấn lên cơ bụng rắn chắc, vật nam tính đâm thẳng vào cổ họng cô, bản năng sinh lý khiến cô buồn nôn, cổ họng cô kẹp chặt lấy anh.
Anh ấn mạnh đầu cô, cô vừa ngẩng lên thì anh đã lập tức ấn xuống.
Anh đang chơi miệng cô.
Có điều cô cảm thấy rất thỏa mãn, rất thích.
Hạ thân cô không ngừng co rút, thậm chí còn có cảm giác sung sướng khi bị anh hành hạ.
Cô muốn anh đối xử thô bạo với cô như vậy, không phải đẩy ra, không phải từ chối, mà là xâm lược chiếm hữu, là thô bạo độc đoán.
Hà Vân run rẩy nức nở nghẹn ngào, phấn khích quấn lấy anh, nhấm nuốt khi anh di chuyển, phối hợp với anh.
Anh cắm vào cổ họng cô, khiến cô liên tục tiết ra.
Hơi thở nhẹ nhàng phả vào bụng dưới của anh, vô cùng ngứa ngáy.
Cô thật ngọt ngào.
Hà Quân Tửu muốn xuất tinh, anh kéo tóc cô để rút thứ đó ra và dùng tay chặn lỗ nhỏ trên quy đầu lại.
Dòng tinh nóng hổi bắn vào lòng bàn tay.
Anh nhắm mắt nhằm bình tĩnh lại, lúc này anh thả lỏng phòng ngự, lười biếng thỏa mãn, nếu như Hà Vân muốn giết anh, anh sẽ dễ dàng chết dưới tay cô.
Hạ Vân tiến tới hôn lên yết hầu anh: "Sao không xuất tinh?"
Anh nhẹ nhàng chạm vào mặt cô bằng bàn tay sạch sẽ còn lại của mình.
Quả thật quá giày vò.
Anh muốn, nhưng không có nghĩa là cô sẽ thích.
Những ngón tay anh đang uốn lượn để vuốt ve cô, miệng cô vẫn còn vương nước bọt, vài giọt nước mắt đọng dưới khóe mi.
Hà Quân Tửu nhẹ nhàng vuốt ve, đầy lưu luyến, trầm luân không nói sao cho hết.
"Muốn anh xuất tinh vào trong?"
Đôi mắt anh sâu thăm thẳm, dụ cô nói ra câu nói đó.
"Muốn."
Cô nắm lấy bàn tay dính đầy tinh dịch của anh đặt lên người mình.
Tinh dịch nhớp nháp được anh xoa nhẹ, từ eo xuống mông rồi cọ xát lên bầu ngực cô.
“Lần sau.” Mắt anh nhìn theo bàn tay đang bôi tinh dịch lên người cô.
Hà Vân mừng rỡ, cúi người hôn lên cằm anh, không khí tràn ngập mùi tanh ngọt, rất nồng.
Cô muốn được anh xuất tinh khắp người, cô muốn nhìn Hà Quân Tửu đắm chìm trong tình dục trước mặt cô, bị cô dụ dỗ chìm đắm trong khoái cảm, cùng cô trầm mê trong dục vọng.
Cô thích hủy hoại đạo đức khổ hạnh của Hà Quân Tửu, thích vẻ dịu dàng hiện hữu trên gương mặt lạnh lùng xa cách của anh.
Như một người.
Như người đàn ông cô yêu.
Cô nói: “Anh hứa rồi đó, lần sau phải bắn vào trong, cho em ăn không còn giọt nào”.
Cô nói rất logic, như thể lẽ hiển nhiên phải thế.
Cuối cùng nhà sư khổ hạnh cũng bại dưới tay yêu tinh mê hoặc nhất.
Cô còn mở to đôi mắt trong veo ngây thơ, đôi môi đỏ mọng sau khi được yêu thương, hỏi anh: “Lần sau là khi nào?”
"Bây giờ."
Anh mím môi, véo má cô, lật người đè cô xuống, chặn môi cô lại.
Trằn trọc nghiền ép, hôn cô đến động tình.
Hà Quân Tửu chống người lên, đưa côn thịt đến bên môi cô: "Ăn đi."
Ăn hết!
Thân dưới Hà Vân nặng nề co rút lại, thật trống rỗng.
Hà Quân Tửu mạnh mẽ có sức hấp dẫn đáng kinh ngạc.
Cô thè lưỡi liếm thứ mà anh vừa đưa đến, cương cứng thái quá.
Một ít tinh dịch còn sót lại bị lưỡi cô cuốn vào trong miệng, cô phát hiện mình thực sự thích Hà Quân Tửu.
Cô thực sự nghĩ rằng tinh dịch của Hà Quân Tửu rất ngon, thậm chí trong đầu còn có suy nghĩ biến thái.
Cô há to miệng, cố gắng ngậm hết côn thịt vào miệng.
Lần đầu tiên cô ăn thứ này.
Không giống với tưởng tượng của cô lắm!
Thứ này vừa mềm vừa cứng, ngậm vào, có loại cảm giác thần phục anh.
Cô rất thích.
Cô thích Hà Quân Tửu!
Cô thích côn thịt Hà Quân Tửu!
Côn thịt thô to, tay cô nắm gốc rễ, vuốt ve lên xuống, môi lưỡi tỉ mỉ liếm lỗ nhỏ trên quy đầu, tần suất cực nhanh.
Đầu lưỡi lượn vòng quanh khe rãnh, nước bọt không kịp nuốt chảy dọc theo thân gậy, chảy vào lòng bàn tay cô.
Cô nhịn không được, nuốt nước miếng, hai má hóp vào. Hà Quân Tửu rầm rì rên thành tiếng, anh ngửa cổ, tay nắm chặt drap giường.
Cô thật biết cách giày vò!
Khoang miệng chặt chẽ bao bọc côn thịt, hút anh như hút chân không.
Anh thở ồ ồ như dã thú.
Răng cấm nghiến chặt, muốn nuốt cô vào bụng!
Chết tiệt. . . rốt cuộc bao nhiêu ngày thì hết kinh nguyệt, ba ngày đã hết chưa? Ngày mai có thể cắm vào trong không?
Áo mưa cũng mua rồi, anh không thể chờ đợi thêm nữa.
Hà Vân đỏ mặt nghe tiếng anh thở dốc, cô cực kỳ yêu thích âm thanh phát ra từ cổ họng đó, như thể muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy!
Cô yêu chết cách anh thể hiện khi bị cô trêu chọc.
Quả thật yêu muốn chết!!!
Chỉ mới liếm anh một chút, cô đã thỏa mãn đến nỗi đạt cao trào!
Cô nhiệt tình liếm mút, nước bọt chảy rất nhiều, dâm đãng không tả xiết.
Anh vén chăn lên, cụp mắt nhìn cô.
Bị anh nhìn như thế, Hà Vân vừa ngượng ngùng vừa phấn khích, côn thịt anh quá lớn, nở căng cương cứng.
Những ngón tay mảnh khảnh của anh đặt trên đầu cô.
Anh biết chơi piano và từng dạy cô chơi piano.
Bàn tay anh rất đẹp, giống như một nghệ sĩ piano.
Lúc này, bàn tay từng đánh đàn cho cô nghe vô số lần đang đặt trên đỉnh đầu cô, nhẹ nhàng vuốt ve, như thể khen ngợi cô làm tốt lắm.
Sau đó lòng bàn tay giữ chặt gáy cô, dùng sức đè xuống, trán cô ấn lên cơ bụng rắn chắc, vật nam tính đâm thẳng vào cổ họng cô, bản năng sinh lý khiến cô buồn nôn, cổ họng cô kẹp chặt lấy anh.
Anh ấn mạnh đầu cô, cô vừa ngẩng lên thì anh đã lập tức ấn xuống.
Anh đang chơi miệng cô.
Có điều cô cảm thấy rất thỏa mãn, rất thích.
Hạ thân cô không ngừng co rút, thậm chí còn có cảm giác sung sướng khi bị anh hành hạ.
Cô muốn anh đối xử thô bạo với cô như vậy, không phải đẩy ra, không phải từ chối, mà là xâm lược chiếm hữu, là thô bạo độc đoán.
Hà Vân run rẩy nức nở nghẹn ngào, phấn khích quấn lấy anh, nhấm nuốt khi anh di chuyển, phối hợp với anh.
Anh cắm vào cổ họng cô, khiến cô liên tục tiết ra.
Hơi thở nhẹ nhàng phả vào bụng dưới của anh, vô cùng ngứa ngáy.
Cô thật ngọt ngào.
Hà Quân Tửu muốn xuất tinh, anh kéo tóc cô để rút thứ đó ra và dùng tay chặn lỗ nhỏ trên quy đầu lại.
Dòng tinh nóng hổi bắn vào lòng bàn tay.
Anh nhắm mắt nhằm bình tĩnh lại, lúc này anh thả lỏng phòng ngự, lười biếng thỏa mãn, nếu như Hà Vân muốn giết anh, anh sẽ dễ dàng chết dưới tay cô.
Hạ Vân tiến tới hôn lên yết hầu anh: "Sao không xuất tinh?"
Anh nhẹ nhàng chạm vào mặt cô bằng bàn tay sạch sẽ còn lại của mình.
Quả thật quá giày vò.
Anh muốn, nhưng không có nghĩa là cô sẽ thích.
Những ngón tay anh đang uốn lượn để vuốt ve cô, miệng cô vẫn còn vương nước bọt, vài giọt nước mắt đọng dưới khóe mi.
Hà Quân Tửu nhẹ nhàng vuốt ve, đầy lưu luyến, trầm luân không nói sao cho hết.
"Muốn anh xuất tinh vào trong?"
Đôi mắt anh sâu thăm thẳm, dụ cô nói ra câu nói đó.
"Muốn."
Cô nắm lấy bàn tay dính đầy tinh dịch của anh đặt lên người mình.
Tinh dịch nhớp nháp được anh xoa nhẹ, từ eo xuống mông rồi cọ xát lên bầu ngực cô.
“Lần sau.” Mắt anh nhìn theo bàn tay đang bôi tinh dịch lên người cô.
Hà Vân mừng rỡ, cúi người hôn lên cằm anh, không khí tràn ngập mùi tanh ngọt, rất nồng.
Cô muốn được anh xuất tinh khắp người, cô muốn nhìn Hà Quân Tửu đắm chìm trong tình dục trước mặt cô, bị cô dụ dỗ chìm đắm trong khoái cảm, cùng cô trầm mê trong dục vọng.
Cô thích hủy hoại đạo đức khổ hạnh của Hà Quân Tửu, thích vẻ dịu dàng hiện hữu trên gương mặt lạnh lùng xa cách của anh.
Như một người.
Như người đàn ông cô yêu.
Cô nói: “Anh hứa rồi đó, lần sau phải bắn vào trong, cho em ăn không còn giọt nào”.
Cô nói rất logic, như thể lẽ hiển nhiên phải thế.
Cuối cùng nhà sư khổ hạnh cũng bại dưới tay yêu tinh mê hoặc nhất.
Cô còn mở to đôi mắt trong veo ngây thơ, đôi môi đỏ mọng sau khi được yêu thương, hỏi anh: “Lần sau là khi nào?”
"Bây giờ."
Anh mím môi, véo má cô, lật người đè cô xuống, chặn môi cô lại.
Trằn trọc nghiền ép, hôn cô đến động tình.
Hà Quân Tửu chống người lên, đưa côn thịt đến bên môi cô: "Ăn đi."
Ăn hết!
Thân dưới Hà Vân nặng nề co rút lại, thật trống rỗng.
Hà Quân Tửu mạnh mẽ có sức hấp dẫn đáng kinh ngạc.
Cô thè lưỡi liếm thứ mà anh vừa đưa đến, cương cứng thái quá.
Một ít tinh dịch còn sót lại bị lưỡi cô cuốn vào trong miệng, cô phát hiện mình thực sự thích Hà Quân Tửu.
Cô thực sự nghĩ rằng tinh dịch của Hà Quân Tửu rất ngon, thậm chí trong đầu còn có suy nghĩ biến thái.
Cô há to miệng, cố gắng ngậm hết côn thịt vào miệng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.