Vượt Qua Thời Không Để Yêu Anh

Chương 32: Anh Muốn Kéo Cô Đặt Trước Gương (Ghen, Cưỡng Chế Yêu)

Kỷ Ái Hàn

28/04/2024

Căn bếp chắc chắn không quá nhỏ, nhưng cái nóng hầm hập của vành tai chạm tóc mai lại khiến người ta có cảm giác ngột ngạt, chật chội.

Cô há miệng thở dốc, cố ý hùa theo động tác cắm rút của anh ở phía sau, cô sung sướng phát điên khi được anh ma sát, chân đạp loạn, giẫm lên chân anh.

Anh đi dép lê.

Hà Vân không mang dép, bàn chân cô cọ lên vớ anh, đạp ngón chân anh.

Hà Quân Tửu ôm cô vào lòng, hung hăng chơi cô, đâm cô thật mạnh, và cuối cùng, sau khi thúc hàng chục lần, anh bắn vào chân cô, ôm cô và thở dốc bên tai cô.

Mùi trong không khí khiến người ta đỏ mặt tim đập nhanh.

Hạ Quân Tửu rũ mi mắt, dáng vẻ vô cùng dịu dàng, môi gần chạm vào má cô, làm cô có cảm giác như đang dâng lễ vật, cô rướn người lên hôn anh: “Ông xã, tuyệt quá ——”

Anh không có ý kiến về cách xưng hô này, bình tĩnh lại hôn trả lại cô, không vội vàng.

Anh là thế đấy!

Không chủ động, không từ chối, không đồng ý, không phủ nhận!

Dùng thái độ lạnh nhạt đó hớp hồn cô, đợi cô ngoan ngoãn mắc câu, chủ động đòi hôn đòi làm tình.

Hà Vân bám anh thêm một lát, sau đó cô mới nhớ tới món sườn xào chua ngọt của mình.

Nguội lạnh rồi.

Anh cười khẽ, nhìn cô đỏ mặt bận rộn.

Cưới vợ sinh con, trong kế hoạch trước đó của anh là nên lấy một người có gia cảnh tương đồng, kết hôn thương nghiệp sẽ càng có lợi cho sự nghiệp của anh hơn, đối phương phải vừa có tài vừa xinh đẹp, dịu dàng đoan trang, đảm đang, có thể làm tốt việc giúp chồng dạy con.

Sau khi gặp cô, dường như những điều kiện này không thể nhắc tới nữa.

Anh không quá tình nguyện thừa nhận rằng anh đã yêu một người phụ nữ, lẽ ra anh nên kiểm tra lai lịch cô, nhưng anh đã không làm.

Có lẽ vì trong tiềm thức anh không muốn mất cô.

Cho dù cô là do Bùi An phái đến, hay vì cô muốn chọn cành cây cao hơn mà phản bội Bùi An cũng được, nếu anh đã nhìn trúng, cô sẽ chạy không thoát.



Anh có một số sở thích thầm kín mà trước đây anh không để ý, anh muốn nhốt cô lại, không cho đi đâu, không cho gặp ai, không cho mặc quần lót.

Anh có thể giải phóng những ham muốn không muốn ai biết bất cứ lúc nào, chỉ cần anh thích.

Những suy nghĩ đáng sợ này được giấu dưới vẻ mặt bình tĩnh và thờ ơ của anh, cô hoàn toàn không nhận ra điều đó.

Sau bữa tối, anh vào phòng ngủ, cô ngoan ngoãn đi theo anh.

Hạ Quân Tửu đứng trước gương trong phòng thay quần áo, cô hiểu chuyện đi tới cởi cúc áo cho anh, Hà Quân Tửu nhìn vẻ mặt nhu mì nịnh nọt của cô, nhất thời cương cứng.

Anh muốn đè cô ra trước gương.

Để cô thấy cô dâm như thế nào khi động tình.

Không có người đàn ông nào có thể cưỡng lại sự quyến rũ và cám dỗ của cô, anh giật mình, sắc mặt vẫn bình tĩnh, cô từng cám dỗ người khác như vậy sao?

Cô định cám dỗ ai?

Áp suất không khí giảm xuống, anh tức giận vô cớ.

Hà Vân hiểu rất rõ thói quen của anh, khi anh tức giận, môi mỏng khẽ mím, ánh mắt bình tĩnh, nhưng kỳ thực lửa giận lại dâng trào.

Hà Vân tự vấn lại mình, dường như cô không làm gì để anh tức giận, Hà Quân Tửu trẻ tuổi có chút khó đoán, vui buồn thất thường, khó hầu hạ.

Cô tươi cười áp sát: "Sao vậy ông xã, anh giận em à?"

Có phải ai cô cũng gọi là ông xã không?

Hà Quân Tửu muốn giết Bùi An.

Trước đây anh rất thanh cao, ghê tởm tác phong đánh đánh giết giết của xã hội đen.

Nhưng anh cũng không phải là người ăn chay, chỉ là có rất nhiều cách để ngăn cản người khác, giết người là biện pháp cuối cùng, rất mạo hiểm và man rợ.

Nhưng anh thật sự muốn giết Bùi An.

Trên thế giới này, bất luận kẻ nào từng sở hữu cô, đều không nên tiếp tục sống.



Tay anh nhẹ nhàng vuốt ve cổ cô, sao anh lại có tính chiếm hữu cao như vậy, từng tế bào trong cơ thể anh đều đang kêu gào muốn chiếm cô làm của riêng, trở thành tài sản riêng của anh, không ai được phép thèm muốn cô.

Anh lên cơn điên gì vậy.

Nhưng anh có khả năng làm điều này, anh có thể làm bất cứ điều gì anh muốn với sự điên rồ này.

Hà Quân Tửu khẽ nhếch môi: "Cởi quần áo ra."

Cứu mạng!

Cách anh nói chuyện như vậy thật gợi cảm.

Hà Vân hôn anh với đôi mắt mê ly, cô tự cởi quần áo và khỏa thân đứng trước mặt anh.

Cơ thể khẽ run lên.

Hà Quân Tửu thích dáng vẻ ngoan ngoãn của cô, ánh mắt anh hơi tối lại, trông cũng không còn tức giận nữa.

"Quay lại."

Hà Vân quay lại và nhìn thấy cơ thể trần truồng của mình trong gương.

Cơ thể xinh đẹp tràn đầy sức sống trẻ trung, làn da trắng như tuyết của cô có phần mê hoặc dưới ánh đèn.

Cô kiềm chế sự ngại ngùng, vòng tay trước ngực, nắm chặt đôi gò bồng đào của mình, một tay cô chống vào gương, cúi người xuống, ưỡn mông lên mời gọi.

Cực kỳ dâm đãng.

Nhìn cặp mông nhếch lên của cô, Hà Quân Tửu cảm thấy vui vẻ, anh vỗ nhẹ vào cặp mông đầy thịt của cô, từng sóng thịt lăn tăn trong lòng bàn tay.

Những ngón tay anh trượt vào khe hở giữa hai cánh mông.

Hai cánh hoa như đôi môi chúm chím đang mân mê ngón tay anh, khép mở khép mở phun nước.

Hà Quân Tửu muốn xem rốt cuộc cô dâm đến mức độ nào, vì vậy anh ác liệt đưa ra một yêu cầu mới: "Tự chơi mình cho anh xem."

Cứu mạng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vượt Qua Thời Không Để Yêu Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook