Vượt Qua Thời Không Để Yêu Anh

Chương 22:

Kỷ Ái Hàn

18/04/2024

Trái tim Hà Vân nổi bong bóng màu hồng, lên xe rồi cô vẫn khoác tay Hà Quân Tửu, ngả đầu vào vai anh, anh không từ chối, cũng chẳng chủ động, chỉ bình thản trả lời mail qua điện thoại bằng một tay.

Sắc trời bên ngoài đã tối.

Đèn neon nhấp nháy.

Hà Vân nhớ lại thời học cấp hai, cô muốn đi ngắm mưa sao băng, ông lão đã lên đỉnh núi cắm trại cùng với cô.

Ngày hôm đó sương mù dày đặc, vốn chẳng thấy nổi một ngôi sao băng, nhưng cô khăng khăng muốn đi.

Đúng là thật sự không xem được.

Song lại nhìn thấy được pháo hoa đẹp biết bao nhiêu, sáng trưng rực rỡ sắc màu, bầu trời đêm đẹp đến thế, cô vỗ tay cười lớn, chỉ về phía pháo hoa nơi chân trời, nói với ông lão: "Hà Quân Tửu, ba mau nhìn xem, mưa sao băng!"

Ông lão nhìn cô cười tít mắt, "Đẹp không, Tiểu Tuyết?"

"Đẹp lắm! Ha ha ha ha! Không uổng công đến đây!"

Cô cảm thấy đó là một lần đầy bất ngờ, có lẽ đó là một giấc mộng đẹp ông lão muốn bù đắp cho cô, không muốn nhìn thấy cô thất vọng.

Trên đường trở về, cô buồn ngủ, nằm ở phía sau, gối đầu lên chân ông lão.

Nhìn đèn neon nhấp nháy bên ngoài.

Năm đó cô mười ba tuổi, cô nghe nói cầu nguyện dưới mưa sao băng, nguyện vọng nhất định thành hiện thực.

Cô biết mình thích ông lão, cô muốn cầu nguyện dưới mưa sao băng, ước cô và ông lão được ở bên nhau.

Tay cô lặng lẽ nắm tay anh, tay anh rất to, không có nếp nhăn, ngón tay thon dài, ấm áp và tinh tế.

Tay cô đan vào tay anh, mười ngón tay không kẽ hở.

Cô nhìn thoáng ra cửa sổ rồi nghĩ, ba xem, chúng ta ở bên nhau rồi, Hà Quân Tửu.

Em đã tìm được anh.

Đôi khi cô rất cáu kỉnh.

Hà Quân Tửu khẽ nhíu mày, ánh mắt rơi trên gò má cô, người cô vẫn tỏa ra mùi nước hoa nồng nặc ấy.

Kỳ lạ làm sao, anh không cảm thấy chán ghét nữa.

Ngược lại rất an tâm.

Ban đêm, anh cho phép Phó Như Tuyết ngủ trên giường của anh.

Phó Như Tuyết tự tìm đường chết, chạm vào tay anh, không ngừng đốt lửa.

Hà Quân Tửu chặn tay cô lại, "Ngủ đi."

Cô không nghe lời, vung chân trêu chọc bạo hơn.

Anh trở mình đè lên người cô, sờ ngực cô: "Không thể làm, đừng quậy."

"Cũng đâu phải chỉ cắm được chỗ đó."

Cô thè lưỡi, cực kỳ khiêu gợi liếm một vòng trên môi mình.

Ý trêu chọc trong đó, không cần nói cũng biết.

Buổi sáng do cô hơi lúng túng, rõ ràng cô có thể dùng miệng.



Cô đã xem AV rất kỹ, đàn ông rất thích được khẩu giao, nó có thể khiến anh ta sướng phát điên.

Ánh mắt Hà Quân Tửu sâu thẳm, dính chặt trên đôi môi đỏ mọng của cô, hơi thở có chút dồn dập, anh lập tức cúi đầu hung hăng bịt kín đôi môi quá lẳng lơ kia lại.

Đầu lưỡi tiến quân thần tốc, quấn lấy chiếc lưỡi nhỏ đang ngoe nguẩy.

Chiếc lưỡi thơm mềm này muốn liếm côn thịt của anh, cảm giác đó mất hồn biết nhường nào.

Vừa nghĩ tới anh đã cương cứng, cách quần áo thúc vào hạ thân cô.

Khí chất lạnh lùng biến đi đâu mất, thay vào đó là nụ hôn cháy bỏng khiến người ta hít thở không thông, anh áp sát vào người cô, giọng nói khàn khàn quanh quẩn bên tai, khiến cô hơi ngứa ngáy, mềm nhũn từ trong ra ngoài.

"Dùng tay."

Chết tiệt, lúc anh ra lệnh vô cùng nam tính.

Tay Hà Vân run rẩy chạm vào đồ vật kia, ngón tay non mịn phủ lên, bắt đầu tuốt.

Kỹ thuật của cô không được thành thạo, lần đầu tiên chạm vào vật nam tính của đàn ông, khá nóng, tay cô có cảm giác không được tự nhiên.

Cô lén nhìn xuống, vừa thô to vừa dữ tợn, gân xanh chằng chịt như có sự sống, cố thủ ở đó.

Cô nuốt nước bọt, đôi môi lấp lánh ánh nước, ngửa đầu hôn anh, cổ thon dài mảnh khảnh, như đang hiến tế.

Hà Quân Tửu có rất nhiều ý niệm thô bạo trong đầu, trước đây anh không cảm thấy mình biến thái như vậy.

Nhưng cô mang lại cho người ta cảm giác muốn bạo dâm.

Anh hôn môi cô thỏa thích, nhai nuốt cánh môi cô, đầu lưỡi quấn lấy đầu lưỡi cô, vói vào cổ họng cô.

Tiếng nước bọt khiến người ta đỏ mặt đến mang tai, anh cảm thấy rất nóng nên cởi phăng áo ngủ, ném sang một bên.

Lồng ngực cường tráng, cô mê mẩn vuốt ve, yêu thích không buông tay.

Cô muốn bóp đầu nhũ anh, song bị anh ngăn cản.

Một tay anh có thể khống chế cả hai cổ tay cô, siết chặt chúng cố định trên đỉnh đầu cô, sau đó cúi đầu cắn cô.

Những nụ hôn sâu dày đặc, môi cô bị mút sưng tấy.

Anh hôn dần xuống cổ cô, để lại dấu hôn tùy thích.

Thè lưỡi liếm, cắn, mút, quấn, anh thích thế nào thì chơi thế đó, môi lưỡi rong chơi tự do, tàn phá ngực cô vô cùng hỗn độn.

Dấu hôn mới chồng chất lên dấu hôn cũ, đầu lưỡi khiêu khích nhũ hoa, ăn thế nào cũng không thỏa mãn.

Nhũ hoa đứng thẳng, tản ra hương sữa thơm ngát.

Anh ngậm nó vào miệng, đầu lưỡi đè nặng, hung hăng nghiền nát, hưởng thụ tiếng rên rỉ vụt vặn của cô.

Anh nắm tay cô.

Tay cô rất mềm, nhưng cũng rất nhiệt tình, cô chỉ cầm hờ, nhưng đã khiến anh hưng phấn.

Bầu không khí mập mờ bao trùm giữa hai người, anh thúc eo không biết mệt, cô đã tiết không biết bao nhiêu lần, tay tê rần, chỉ có thể tội nghiệp xin khoan dung: "Hà Quân Tửu ----- a ------- tay tê hết rồi ------"

Giống như trở lại những ngày học cấp ba, cô chợt muốn học thư pháp, để giải tỏa áp lực trước kỳ thi tuyển sinh đại học.

Dù sao cũng dừng lại ở cấp độ viết theo chữ mẫu.



Có đôi khi cả ngày chỉ viết một chữ.

Chẳng những giải tỏa áp lực học hành, mà còn giải sầu.

Cô thích ông lão, ông lão không thích cô.

Cô cảm thấy buồn.

Nâng cao cổ tay trong thời gian dài khiến tay mỏi nhừ, cô quấn lấy ông lão, mè nheo ông dạy cô viết chữ, chỉ có như thế ông lão mới nắm tay cô.

Tay viết chữ, song chẳng biết lòng dạ chạy đi đâu.

Tận hưởng cảm giác đứng trong vòng tay ông lão.

Cổ tay ông lão rất vững vàng, nắm tay cô, viết thoăn thoắt.

Nét chữ bay bổng trôi chảy, cô yêu chết tài hoa của ông lão.

Cô lùi ra sau, ông lão né tránh không nể tình, về sau cô càng quá đáng hơn, đầu tựa vào vai ông lão, ông lão buông lỏng tay ra, "Tiểu Tuyết, mệt rồi thì nghỉ ngơi đi."

Cô có chút hờn giận, nhưng không dám thể hiện ra ngoài, chỉ có thể làm nũng, "Hà Quân Tửu ------ tay tê hết rồi -------"

Ánh mắt ông lão rơi trên tay cô, sau đó tìm dầu thuốc, xoa bóp cho cô.

Động tác dịu dàng cẩn thận, nâng niu chăm sóc tỉ mỉ.

Còn Hà Quân Tửu này, dùng hết sức chơi bàn tay cô, hoàn toàn không quan tâm cảm xúc của cô tý nào.

Hung ác chơi lòng bàn tay cô, lần nào cũng dùng hết sức.

Cô hơi tủi thân, nói thêm lần nữa, anh có chút mất kiên nhẫn, lật người cô lại, kéo quần cô xuống, sau đó ép hai chân cô sát vào nhau rồi đâm rút trong khe đùi cô.

Tư thế này rất giống giao hợp.

Ngực Hà Vân bị ép xuống giường, hơi khó thở.

Tay anh vòng ra phía trước, phủ lên một bên nhũ thịt nặng nề xoa nắn, tay còn lại vuốt ve mọi nơi trên cơ thể cô.

Loại chuyện như làm tình này, ăn rồi rất khó dừng lại.

Buổi sáng anh đã tắm nước lạnh hai lần, quá tàn nhẫn rồi, bây giờ được phóng túng thỏa thích, thú tính bèn bộc phát, vừa bóp ngực cô vừa nghe cô rên rỉ.

Anh phát hiện mình rất thích nghe cô rên, cô rên càng lớn, anh càng hưng phấn.

Hà Quân Tửu không thể không thừa nhận, anh có chút biến thái.

Bình thường anh khống chế cảm xúc và dục vọng rất tốt, một khi có cơ hội giải phóng, giống như núi lửa phun trào, nham thạch nóng chảy ngàn dặm.

Anh cũng chẳng có kỹ thuật gì, chỉ đơn giản cậy mạnh làm càn, nhanh chóng khiến bắp đùi cô đỏ lên.

Dâm thủy cô tiết ra mang theo ít dịch màu đỏ, lỗ nhỏ trên quy đầu anh phấn khởi phun ra ít dịch nhờn, làm chân cô ướt sũng.

Hà Quân Tửu điên cuồng cắm rút, không biết qua bao lâu, cho đến khi cô eo cô đau đến nỗi không nhúc nhích được, nằm bất động mặc anh muốn làm gì thì làm.

Hai thân thể va chạm vào nhau tạo ra âm thanh vang vọng, cô càng rên rỉ dâm đãng, tư thế giao hợp cực kỳ thân mật, như thể hai người thật sự ân ái với nhau.

Tiếng hít thở ngày càng dồn dập, cuối cùng gần như ngạt thở.

Anh bắn tinh giữa kẽ chân cô, từng dòng từng dòng, dinh tính tanh nồng.

Hơi thở đàn ông nóng rực phả vào tai, sau đó lười biếng như rượu ngon với nồng độ thấp trượt trên thành ly, dư vị kéo dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Vượt Qua Thời Không Để Yêu Anh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook