Chương 43: SANG TRANG MỚI [END]
Hoa Sen Trắng
25/05/2023
Toàn bộ sự chú ý lúc này đổ dồn về phía Cố Hạ. Hàng lông mày Thập
Đình Phong khẽ nhíu lại mà chậm rãi tiến về phía dãy ghế trước mặt. Một
lúc sau, anh khẽ đưa tay mà gõ nhẹ lên đầu của Cố Hạ, lạnh giọng nói:
- "Em là Cố Hạ đúng không? Nghe bảo ngoài việc học công nghệ thông tin ra em còn là tiểu thuyết gia có tiếng với bút danh là Hoa Nguyệt Sương Mai."
Hai mắt Cố Hạ tròn xoe nhìn chằm chằm vào gương mặt người đối diện. Cô không tin trên đời này lại có người giống Thập Đình Phong đến thế, cả gương mặt lẫn tên họ. Duy chỉ có điều qua cách nói chuyện của người trước mặt này hoàn toàn khác, chứng tỏ anh không hề nhận ra cô.
- "Chẳng lẽ thầy Thập chính là Đình Phong tái sinh ở nơi này sao?"
Cố Hạ trầm tư suy nghĩ, ngay khi cô ngẩng mặt lên thì phát hiện ánh mắt Thập Đình Phong cũng đang nhìn mình, anh trầm giọng nói:
- "Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy em nhưng chẳng hiểu tại sao có một cảm giác dường như chúng ta đã gặp nhau rồi thì phải?"
Thật ra đã từ lâu, trong lòng Thập Đình Phong luôn có một cảm giác rằng bản thân đang chờ đợi một người nào đó nhưng không tài nào giải thích được, cho đến khi gặp Cố Hạ thì cảm giác nặng nề đó dần trở nên nhẹ nhõm hẳn đi.
- "Nên nhớ rằng em là học trò của tôi cho nên không được phép gọi thẳng tên tôi như lúc nãy."
Khóe môi Cố Hạ bật cười. Cô cảm thấy ông trời dường như tạo cơ hội để cô gặp lại Thập Đình Phong một lần nữa trong thế giới thuộc về mình, bắt đầu với tư cách hoàn toàn khác.
- "Em biết rồi. Rất mong được thầy Thập chỉ dạy nhiều hơn."
Tan học, ngay khi vừa nhìn thấy dáng người đang đi ở phía trước, Cố Hạ lật đật chạy thật nhanh về phía Thập Đình Phong mà gọi thật lớn:
- "Thầy Thập, em có thể mời thầy uống nước để trao đổi thêm về bài luận được không ạ?"
Cô vừa nói vừa đi bên cạnh mà tỏ vẻ nũng nịu khiến Thập Đình Phong bất lực chỉ biết gật đầu đồng ý. Chẳng biết tương lai sẽ có những chuyện gì, nhưng cần chỉ cần nhân duyên kết nối, ắt hẳn sẽ gặp lại nhau lần nữa. Dưới ánh nắng xế chiều, hai dáng người vui vẻ sánh bước cùng nhau trên một con đường, vừa chuyện trò vui vẻ.
- "Thầy Thập, có một chuyện trùng hợp chính là tên nhân vật nam chính trong bộ tiểu thuyết của em cũng tên Thập Đình Phong."
- "Vậy sao? Có lẽ tôi nên đọc thử để xem khả năng viết lách của sinh viên khoa công nghệ thông tin sẽ như thế nào?"
"Cuối cùng, định mệnh đã dẫn lối đưa anh ấy đến bên tôi một lần nữa. Những chuyện vui buồn trong quá khứ cũng đã đến lúc gấp lại mà sẵn sàng lật sang một trang mới và ở trong thế giới này, tôi muốn tự mình tạo nên câu chuyện tình yêu cho riêng mình. Mọi cuộc gặp gỡ trên đời này đều có nguyên nhân của nó cả và bản thân tôi cũng thế. Thập Đình Phong lại một lần nữa bước vào cuộc sống của tôi."
Cố Hàn hôm nay lái xe đến một cửa hàng tiện lợi. Sau những gì đã xảy ra, anh quyết tâm học hỏi nhiều thứ mà kinh doanh một cửa tiệm bánh ngọt. Trong lúc anh chú tâm lựa chọn nguyên liệu vô tình va phải một người con gái. Ngay lập tức, cô ta tỏ vẻ vô cùng khó chịu mà quay sang lớn tiếng nói:
- "Anh không thấy đường à? Va phải người tôi rồi đây này?"
Ngay lập tức, Cố Hàn xoay người sang nhìn người trước mặt. Anh hoàn toàn sững sờ khi nhìn thấy gương mặt của cô gái này vô cùng giống với Bạch Thương Nhu. Có điều tính cách con người này hoàn toàn trái ngược với vẻ đẹp dịu dàng, nữ tính của Bạch Thương Nhu. Khóe môi Cố Hàn bất giác mĩm cười liền sau đó đáp:
- "Vậy thì tôi mời cô một bữa ăn xem như thay lời xin lỗi nhé."
- "Em là Cố Hạ đúng không? Nghe bảo ngoài việc học công nghệ thông tin ra em còn là tiểu thuyết gia có tiếng với bút danh là Hoa Nguyệt Sương Mai."
Hai mắt Cố Hạ tròn xoe nhìn chằm chằm vào gương mặt người đối diện. Cô không tin trên đời này lại có người giống Thập Đình Phong đến thế, cả gương mặt lẫn tên họ. Duy chỉ có điều qua cách nói chuyện của người trước mặt này hoàn toàn khác, chứng tỏ anh không hề nhận ra cô.
- "Chẳng lẽ thầy Thập chính là Đình Phong tái sinh ở nơi này sao?"
Cố Hạ trầm tư suy nghĩ, ngay khi cô ngẩng mặt lên thì phát hiện ánh mắt Thập Đình Phong cũng đang nhìn mình, anh trầm giọng nói:
- "Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy em nhưng chẳng hiểu tại sao có một cảm giác dường như chúng ta đã gặp nhau rồi thì phải?"
Thật ra đã từ lâu, trong lòng Thập Đình Phong luôn có một cảm giác rằng bản thân đang chờ đợi một người nào đó nhưng không tài nào giải thích được, cho đến khi gặp Cố Hạ thì cảm giác nặng nề đó dần trở nên nhẹ nhõm hẳn đi.
- "Nên nhớ rằng em là học trò của tôi cho nên không được phép gọi thẳng tên tôi như lúc nãy."
Khóe môi Cố Hạ bật cười. Cô cảm thấy ông trời dường như tạo cơ hội để cô gặp lại Thập Đình Phong một lần nữa trong thế giới thuộc về mình, bắt đầu với tư cách hoàn toàn khác.
- "Em biết rồi. Rất mong được thầy Thập chỉ dạy nhiều hơn."
Tan học, ngay khi vừa nhìn thấy dáng người đang đi ở phía trước, Cố Hạ lật đật chạy thật nhanh về phía Thập Đình Phong mà gọi thật lớn:
- "Thầy Thập, em có thể mời thầy uống nước để trao đổi thêm về bài luận được không ạ?"
Cô vừa nói vừa đi bên cạnh mà tỏ vẻ nũng nịu khiến Thập Đình Phong bất lực chỉ biết gật đầu đồng ý. Chẳng biết tương lai sẽ có những chuyện gì, nhưng cần chỉ cần nhân duyên kết nối, ắt hẳn sẽ gặp lại nhau lần nữa. Dưới ánh nắng xế chiều, hai dáng người vui vẻ sánh bước cùng nhau trên một con đường, vừa chuyện trò vui vẻ.
- "Thầy Thập, có một chuyện trùng hợp chính là tên nhân vật nam chính trong bộ tiểu thuyết của em cũng tên Thập Đình Phong."
- "Vậy sao? Có lẽ tôi nên đọc thử để xem khả năng viết lách của sinh viên khoa công nghệ thông tin sẽ như thế nào?"
"Cuối cùng, định mệnh đã dẫn lối đưa anh ấy đến bên tôi một lần nữa. Những chuyện vui buồn trong quá khứ cũng đã đến lúc gấp lại mà sẵn sàng lật sang một trang mới và ở trong thế giới này, tôi muốn tự mình tạo nên câu chuyện tình yêu cho riêng mình. Mọi cuộc gặp gỡ trên đời này đều có nguyên nhân của nó cả và bản thân tôi cũng thế. Thập Đình Phong lại một lần nữa bước vào cuộc sống của tôi."
Cố Hàn hôm nay lái xe đến một cửa hàng tiện lợi. Sau những gì đã xảy ra, anh quyết tâm học hỏi nhiều thứ mà kinh doanh một cửa tiệm bánh ngọt. Trong lúc anh chú tâm lựa chọn nguyên liệu vô tình va phải một người con gái. Ngay lập tức, cô ta tỏ vẻ vô cùng khó chịu mà quay sang lớn tiếng nói:
- "Anh không thấy đường à? Va phải người tôi rồi đây này?"
Ngay lập tức, Cố Hàn xoay người sang nhìn người trước mặt. Anh hoàn toàn sững sờ khi nhìn thấy gương mặt của cô gái này vô cùng giống với Bạch Thương Nhu. Có điều tính cách con người này hoàn toàn trái ngược với vẻ đẹp dịu dàng, nữ tính của Bạch Thương Nhu. Khóe môi Cố Hàn bất giác mĩm cười liền sau đó đáp:
- "Vậy thì tôi mời cô một bữa ăn xem như thay lời xin lỗi nhé."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.