Chương 30: Không có tình cảm
Nhi Hỉ
01/03/2024
Nếu vừa rồi khi cô ở trong phòng tắm, Chu Dịch gọi cô muốn cô rót nước
cho anh, thì cô vẫn có thể bào chữa cho Chu Dịch rằng đó là vô ý.
Nhưng bây giờ Khương Nghênh cơ bản có thể kết luận Chu Dịch chính là cố tình, cô tình để Triệu Sáng biết về mối quan hệ của hai người họ.
Khương Nghênh liếc nhìn Chu Dịch, nửa giây sau lạnh nhạt trả lời: "Được."
Khương Nghênh chỉ đáp một câu "Được", nhưng Triệu Sáng ở đầu bên kia cảm thấy ngột ngạt, vội vàng nói vài câu xin lỗi với Chu Dịch rồi cúp máy.
Cắt điện thoại, Khương Nghênh nhếch môi: "Anh cố ý?"
Chu Dịch biết rõ còn cố ý hỏi lại: "Cái gì?"
Khương Nghênh thở dài: "Nếu để người trong công ty biết tôi với anh có mối quan hệ mập mờ như thế này, thì đối với anh có lợi ích gì tốt?"
Chu Dịch dùng ngón tay khớp xương rõ ràng nghịch điện thoại, nhướng mi nhìn Khương Nghênh, cười nghịch ngợm nói: "Có thể để bọn họ cách xa em một chút."
Khương Nghênh, "..."
Đương nhiên Khương Nghênh không cho rằng Chu Dịch nói như vậy là vì thích cô.
Cô đoán Chu Dịch cho rằng bọn họ đã ngủ cùng nhau, anh không muốn cô bị người khác chạm vào, trước khi anh cảm thấy chán cô.
Hai người nhìn nhau, đáy mắt Khương Nghênh hiện lên vài điểm không vui: "Còn anh?"
Chu Dịch hơi nhướng mày, "Tôi làm sao?"
Khương Nghênh lặng lẽ nhìn anh: "Không cho phép người đàn ông khác đến gần tôi, còn anh thì sao? Tin tức bên lề không ngừng suốt ngày, chỉ nói riêng một tháng này thôi, tôi đã giúp anh giải quyết bao nhiêu chuyện xấu rồi?"
Đôi mắt đào hoa xinh đẹp của Chu Dịch nheo lại nói: "Em muốn tôi cắt đứt mọi quan hệ với những người phụ nữ đó à?"
Khương Nghênh: "Chu Dịch, tôi không phải anh, không tự phụ."
Chu Dịch, "..."
Chính bởi việc này mà buổi sáng cả hai người đã tan rã trong không vui.
Khi Khương Nghênh thay quần áo đi xuống lầu, Trần trợ lý đã giúp cô lái xe về đậu ở bãi đậu xe.
Khương Nghênh lái xe đến công ty, suốt đường đi trong lòng bực bội đến khó hiểu.
Lái xe tới công ty, Khương Nghênh đi trên chiếc giày cao gót bước vào văn phòng.
Vừa ngồi xuống, Triệu Sáng gõ cửa bước vào với kế hoạch mới đã chuẩn bị sẵn.
Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều rất lúng túng.
Triệu Sáng mỉm cười đưa bản kế hoạch cho Khương Nghênh: "Khương quản lý, đây là bản kế hoạch mới nhất, cô xem thử xem."
Khương Nghênh nhận lấy, khách sáo nói: "Triệu quản lý ngồi đi."
Triệu Sáng xách cái ghế bên cạnh sang một bên, ngồi ngay đối diện với Khương Nghênh, lén lút quan sát trong lúc Khương Nghênh cúi đầu đọc tài liệu.
Trước đây cũng chỉ là ngắm nhìn qua, chỉ cảm thấy rằng vẻ ngoài của Khương Nghênh là kiểu kinh diễm, là kiểu người mà người khác liếc mắt nhìn cũng có thể nhớ được.
Sau khi ngắm nhìn kĩ, Triệu Sáng nhận thấy cô không chỉ xinh đẹp về ngoại hình mà cái cách cô ấy nghiêm túc làm việc còn khiến người ta mê muội hơn, hơn nữa, cô còn lạnh lùng như một đóa hoa Kikyou, rất dễ kích thích ham muốn chinh phục của đàn ông.
Chẳng trách ngay cả một người đàn ông như Chu Dịch cũng có những tâm tư động lòng mà lẽ ra anh không nên có.
Triệu Sáng đang trầm tư, Khương Nghênh ngẩng đầu đẩy bản kế hoạch đến trước mặt ông ta, dùng đầu ngón tay chỉ lên một chỗ trên bản kế hoạch đó, nhếch môi nói: "Chỗ này cần phải chỉnh sửa lại. Chỉ là một vấn đề nhỏ thôi."
Triệu Sáng nhìn về hướng ngón tay của Khương Nghênh, ngước mắt nhìn Khương Nghênh: "Chỗ đứng này sao?"
Khương Nghênh: "Khi chụp ảnh cho nhóm nghệ sĩ hậu kỳ, nhớ để trống vị trí trung tâm"
Triệu Sáng vốn đã sắp xếp nghệ sĩ đảm nhận vị trí trung tâm khi chụp ảnh là Quan Lôi.
Kể từ khi Quan Lôi tức giận do bị hủy làm khách mời đặc biệt, mấy lần gặp nhau trong thang máy của công ty, Quan Lôi đều không cho Triệu Sáng một chút mặt mũi nào.
Mấy ngày nay, ai cũng biết Quan Lôi là người của Chu Dịch, Triệu Sáng cũng không dám quá mức đắc tội cô ta, cho nên nghĩ đến việc sắp xếp cho cô ta vị trí trung tâm coi như một lời xin lỗi đền bù, tránh việc Quan Lôi lại nói này kia tai Chu Dịch.
Nhưng ngay ngày hôm nay, Triệu Sáng liền cảm thấy hoàn cảnh của mình... lại càng khó khăn hơn!!
Quan Lôi là người Chu Dịch, không sai, nhưng ai ngờ đâu Khương Nghênh cũng vậy!
Lúc đầu ông ta tưởng rằng cuộc đối đầu gay gắt giữa Khương Nghênh và Quan Lôi là do cùng bất hòa với Chu Dịch, nhưng bây giờ ông ta mới nhận ra, thì ra lý do thực sự là vì hai người họ là tình địch!!
Khương Nghênh vừa nói xong, Triệu Sáng cũng không dám nói gì.
Ông ta có cảm giác như hiện tại đang đứng trên bờ vực của một vách đá, hơn nữa còn là loại vực thẳm còn sau lưng là đại dương bao la.
Nếu tiến về phía trước, thì thịt nát xương tan, còn nếu lùi về phía sau thì hài cốt không còn.
Thấy Triệu Sáng im lặng không nói lời nào, Khương Nghênh ít nhiều cũng đoán được ông ta đang nghĩ gì, khẽ mỉm cười: "Vị trí trung tâm là dành cho ông Lý."
Nghe đến chữ ông Lý, Triệu Sáng sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn về phía Khương Nghênh: "Ông Lý?"
Khương Nghênh đáp: "Ừm, hai hôm nay tôi đến An Thị mời ông Lý. Nhân tiện, tôi cũng đã ghi tên ông Lý vào mục khách mời đặc biệt."
Triệu Sáng lúc này không tìm được lời nào để phản bác nên đành đồng ý: "Được."
Sau khi rời khỏi bộ phận PR, Triệu Sáng đưa tay lau mồ hôi lạnh, trong miệng thì lẩm bẩm: Ai nói chiến tranh giữa phụ nữ không mạnh mẽ, giống như đốt lửa thảo nguyên!
Triệu Sáng vừa đi không lâu, Kiều Nam gõ cửa phòng Khương Nghênh, đưa điện thoại di động của mình tới cho Khương Nghênh.
Khương Nghênh nghi ngờ liếc nhìn màn hình điện thoại, sửng sốt khi nhìn thấy bài ghim lên đầu trang weibo của Quan Lôi.
Trên bài weibo được ghim của Quan Lôi là một bức selfie, một bức selfie khá bình thường mặc trang phục ở nhà, nổi bật là thời gian và dấu hôn trên xương quai xanh.
Cùng thời điểm với bức ảnh Chu Dịch bị chụp với vết xước trên cổ.
Dấu hôn trên cổ Quan Lôi cùng với vết xước trên cổ Chu Dịch, làm khơi dậy trí tưởng tượng của mọi người.
Thấy Khương Nghênh im lặng, Kiều Nam nói: "Khương quản lý, chị đọc bình luận phía dưới đi."
Khương Nghênh đưa mắt nhìn xuống, fan của Quan Lôi ở phần bình luận đang phát cuồng, từng bình luận đều là khen Quan Lôi có trái tim đẹp, tử tế lại còn tích cực cố gắng
- --Chị tôi rõ ràng đã là tổng tài phu nhân của truyền thông Chu thị, nhưng chị ấy vẫn làm việc rất chăm chỉ cố gắng, 嘤嘤嘤.
- -So với chúng ta, cô ấy ưu tú hơn, so với chũng ta cô ấy còn cố gắng vậy chúng ta có tư cách gì mà không làm việc chăm chỉ, đây chính là nghệ sĩ tích cực nha!
——Tôi muốn ôm vợ Quan Lôi vào lòng, nhưng tôi đánh không lại cái người tên Chu Dịch kia!
...
Khu bình luận của người hâm mộ đều là những bình luận thiên về một bên, họ đều cho rằng vết tích trên xương quai xanh của Quan Lôi có liên quan tới Chu Dịch.
Ngay cả một số nhân vật không có mấy độ nổi tiếng trong công ty cũng nói vài lời thổi phồng, tuy không quá rõ ràng nhưng bên ngoài lại mang ý tứ chúc phúc vô cùng rõ ràng.
Nhìn Khương Nghênh đọc xong, Kiều Nam tức giận thu lại điện thoại: " Cái cô Quan Lôi này có bệnh à? Chăc chắn là cô ta cố ý!"
Khương Nghênh không đáp lại lời Kiều Nam, nghĩ tới thái độ Chu Dịch đối với Quan Lôi trong phòng đêm qua.
Hóa ra là bởi vì việc này a!
Cô tưởng hai người họ đang cãi nhau nhưng không nghĩ tới sự quan tâm đó lại dẫn đến hỗn loạn.
Chu Dịch có lẽ lo lắng nếu một ngày nào đó cuộc hôn nhân của anh và cô bị bại lộ, thì Quan Lôi sẽ là người bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.
Khương Nghênh vẫn không liên tiếng, Kiều Nam cầm chiếc điện thoại nói: "Khương quản lý."
Khương Nghênh ngước mắt lên cười nói: "Đi làm việc đi!"
Kiều Nam mím môi: "Chuyện này cứ để như vậy ạ! Cô Quan Lôi này không phải là đang lừa người để cọ nhiệt sao?"
Khương Nghênh xem thường: "Không sao. Nếu chút nhiệt này có thể giúp ích cho sự nghiệp của cô ta thì chị cảm thấy không có vấn đề gì".
Dù sao thì cô và Chu Dịch cũng không có tình cảm sâu nặng.
Nghe Khương Nghênh nói, Kiều Nam vẫn cảm thấy khó chịu, thay cô nói vài câu bất bình rồi mới quay người rời khỏi phòng.
Kiều Nam rời đi một giây trước, thì giây sau tin nhắn wechat của Trần trợ lý gửi tới, thận trọng và thăm dò: Phu nhân, cô và Chu Tổng cãi nhau à?
Nhưng bây giờ Khương Nghênh cơ bản có thể kết luận Chu Dịch chính là cố tình, cô tình để Triệu Sáng biết về mối quan hệ của hai người họ.
Khương Nghênh liếc nhìn Chu Dịch, nửa giây sau lạnh nhạt trả lời: "Được."
Khương Nghênh chỉ đáp một câu "Được", nhưng Triệu Sáng ở đầu bên kia cảm thấy ngột ngạt, vội vàng nói vài câu xin lỗi với Chu Dịch rồi cúp máy.
Cắt điện thoại, Khương Nghênh nhếch môi: "Anh cố ý?"
Chu Dịch biết rõ còn cố ý hỏi lại: "Cái gì?"
Khương Nghênh thở dài: "Nếu để người trong công ty biết tôi với anh có mối quan hệ mập mờ như thế này, thì đối với anh có lợi ích gì tốt?"
Chu Dịch dùng ngón tay khớp xương rõ ràng nghịch điện thoại, nhướng mi nhìn Khương Nghênh, cười nghịch ngợm nói: "Có thể để bọn họ cách xa em một chút."
Khương Nghênh, "..."
Đương nhiên Khương Nghênh không cho rằng Chu Dịch nói như vậy là vì thích cô.
Cô đoán Chu Dịch cho rằng bọn họ đã ngủ cùng nhau, anh không muốn cô bị người khác chạm vào, trước khi anh cảm thấy chán cô.
Hai người nhìn nhau, đáy mắt Khương Nghênh hiện lên vài điểm không vui: "Còn anh?"
Chu Dịch hơi nhướng mày, "Tôi làm sao?"
Khương Nghênh lặng lẽ nhìn anh: "Không cho phép người đàn ông khác đến gần tôi, còn anh thì sao? Tin tức bên lề không ngừng suốt ngày, chỉ nói riêng một tháng này thôi, tôi đã giúp anh giải quyết bao nhiêu chuyện xấu rồi?"
Đôi mắt đào hoa xinh đẹp của Chu Dịch nheo lại nói: "Em muốn tôi cắt đứt mọi quan hệ với những người phụ nữ đó à?"
Khương Nghênh: "Chu Dịch, tôi không phải anh, không tự phụ."
Chu Dịch, "..."
Chính bởi việc này mà buổi sáng cả hai người đã tan rã trong không vui.
Khi Khương Nghênh thay quần áo đi xuống lầu, Trần trợ lý đã giúp cô lái xe về đậu ở bãi đậu xe.
Khương Nghênh lái xe đến công ty, suốt đường đi trong lòng bực bội đến khó hiểu.
Lái xe tới công ty, Khương Nghênh đi trên chiếc giày cao gót bước vào văn phòng.
Vừa ngồi xuống, Triệu Sáng gõ cửa bước vào với kế hoạch mới đã chuẩn bị sẵn.
Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đều rất lúng túng.
Triệu Sáng mỉm cười đưa bản kế hoạch cho Khương Nghênh: "Khương quản lý, đây là bản kế hoạch mới nhất, cô xem thử xem."
Khương Nghênh nhận lấy, khách sáo nói: "Triệu quản lý ngồi đi."
Triệu Sáng xách cái ghế bên cạnh sang một bên, ngồi ngay đối diện với Khương Nghênh, lén lút quan sát trong lúc Khương Nghênh cúi đầu đọc tài liệu.
Trước đây cũng chỉ là ngắm nhìn qua, chỉ cảm thấy rằng vẻ ngoài của Khương Nghênh là kiểu kinh diễm, là kiểu người mà người khác liếc mắt nhìn cũng có thể nhớ được.
Sau khi ngắm nhìn kĩ, Triệu Sáng nhận thấy cô không chỉ xinh đẹp về ngoại hình mà cái cách cô ấy nghiêm túc làm việc còn khiến người ta mê muội hơn, hơn nữa, cô còn lạnh lùng như một đóa hoa Kikyou, rất dễ kích thích ham muốn chinh phục của đàn ông.
Chẳng trách ngay cả một người đàn ông như Chu Dịch cũng có những tâm tư động lòng mà lẽ ra anh không nên có.
Triệu Sáng đang trầm tư, Khương Nghênh ngẩng đầu đẩy bản kế hoạch đến trước mặt ông ta, dùng đầu ngón tay chỉ lên một chỗ trên bản kế hoạch đó, nhếch môi nói: "Chỗ này cần phải chỉnh sửa lại. Chỉ là một vấn đề nhỏ thôi."
Triệu Sáng nhìn về hướng ngón tay của Khương Nghênh, ngước mắt nhìn Khương Nghênh: "Chỗ đứng này sao?"
Khương Nghênh: "Khi chụp ảnh cho nhóm nghệ sĩ hậu kỳ, nhớ để trống vị trí trung tâm"
Triệu Sáng vốn đã sắp xếp nghệ sĩ đảm nhận vị trí trung tâm khi chụp ảnh là Quan Lôi.
Kể từ khi Quan Lôi tức giận do bị hủy làm khách mời đặc biệt, mấy lần gặp nhau trong thang máy của công ty, Quan Lôi đều không cho Triệu Sáng một chút mặt mũi nào.
Mấy ngày nay, ai cũng biết Quan Lôi là người của Chu Dịch, Triệu Sáng cũng không dám quá mức đắc tội cô ta, cho nên nghĩ đến việc sắp xếp cho cô ta vị trí trung tâm coi như một lời xin lỗi đền bù, tránh việc Quan Lôi lại nói này kia tai Chu Dịch.
Nhưng ngay ngày hôm nay, Triệu Sáng liền cảm thấy hoàn cảnh của mình... lại càng khó khăn hơn!!
Quan Lôi là người Chu Dịch, không sai, nhưng ai ngờ đâu Khương Nghênh cũng vậy!
Lúc đầu ông ta tưởng rằng cuộc đối đầu gay gắt giữa Khương Nghênh và Quan Lôi là do cùng bất hòa với Chu Dịch, nhưng bây giờ ông ta mới nhận ra, thì ra lý do thực sự là vì hai người họ là tình địch!!
Khương Nghênh vừa nói xong, Triệu Sáng cũng không dám nói gì.
Ông ta có cảm giác như hiện tại đang đứng trên bờ vực của một vách đá, hơn nữa còn là loại vực thẳm còn sau lưng là đại dương bao la.
Nếu tiến về phía trước, thì thịt nát xương tan, còn nếu lùi về phía sau thì hài cốt không còn.
Thấy Triệu Sáng im lặng không nói lời nào, Khương Nghênh ít nhiều cũng đoán được ông ta đang nghĩ gì, khẽ mỉm cười: "Vị trí trung tâm là dành cho ông Lý."
Nghe đến chữ ông Lý, Triệu Sáng sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn về phía Khương Nghênh: "Ông Lý?"
Khương Nghênh đáp: "Ừm, hai hôm nay tôi đến An Thị mời ông Lý. Nhân tiện, tôi cũng đã ghi tên ông Lý vào mục khách mời đặc biệt."
Triệu Sáng lúc này không tìm được lời nào để phản bác nên đành đồng ý: "Được."
Sau khi rời khỏi bộ phận PR, Triệu Sáng đưa tay lau mồ hôi lạnh, trong miệng thì lẩm bẩm: Ai nói chiến tranh giữa phụ nữ không mạnh mẽ, giống như đốt lửa thảo nguyên!
Triệu Sáng vừa đi không lâu, Kiều Nam gõ cửa phòng Khương Nghênh, đưa điện thoại di động của mình tới cho Khương Nghênh.
Khương Nghênh nghi ngờ liếc nhìn màn hình điện thoại, sửng sốt khi nhìn thấy bài ghim lên đầu trang weibo của Quan Lôi.
Trên bài weibo được ghim của Quan Lôi là một bức selfie, một bức selfie khá bình thường mặc trang phục ở nhà, nổi bật là thời gian và dấu hôn trên xương quai xanh.
Cùng thời điểm với bức ảnh Chu Dịch bị chụp với vết xước trên cổ.
Dấu hôn trên cổ Quan Lôi cùng với vết xước trên cổ Chu Dịch, làm khơi dậy trí tưởng tượng của mọi người.
Thấy Khương Nghênh im lặng, Kiều Nam nói: "Khương quản lý, chị đọc bình luận phía dưới đi."
Khương Nghênh đưa mắt nhìn xuống, fan của Quan Lôi ở phần bình luận đang phát cuồng, từng bình luận đều là khen Quan Lôi có trái tim đẹp, tử tế lại còn tích cực cố gắng
- --Chị tôi rõ ràng đã là tổng tài phu nhân của truyền thông Chu thị, nhưng chị ấy vẫn làm việc rất chăm chỉ cố gắng, 嘤嘤嘤.
- -So với chúng ta, cô ấy ưu tú hơn, so với chũng ta cô ấy còn cố gắng vậy chúng ta có tư cách gì mà không làm việc chăm chỉ, đây chính là nghệ sĩ tích cực nha!
——Tôi muốn ôm vợ Quan Lôi vào lòng, nhưng tôi đánh không lại cái người tên Chu Dịch kia!
...
Khu bình luận của người hâm mộ đều là những bình luận thiên về một bên, họ đều cho rằng vết tích trên xương quai xanh của Quan Lôi có liên quan tới Chu Dịch.
Ngay cả một số nhân vật không có mấy độ nổi tiếng trong công ty cũng nói vài lời thổi phồng, tuy không quá rõ ràng nhưng bên ngoài lại mang ý tứ chúc phúc vô cùng rõ ràng.
Nhìn Khương Nghênh đọc xong, Kiều Nam tức giận thu lại điện thoại: " Cái cô Quan Lôi này có bệnh à? Chăc chắn là cô ta cố ý!"
Khương Nghênh không đáp lại lời Kiều Nam, nghĩ tới thái độ Chu Dịch đối với Quan Lôi trong phòng đêm qua.
Hóa ra là bởi vì việc này a!
Cô tưởng hai người họ đang cãi nhau nhưng không nghĩ tới sự quan tâm đó lại dẫn đến hỗn loạn.
Chu Dịch có lẽ lo lắng nếu một ngày nào đó cuộc hôn nhân của anh và cô bị bại lộ, thì Quan Lôi sẽ là người bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió.
Khương Nghênh vẫn không liên tiếng, Kiều Nam cầm chiếc điện thoại nói: "Khương quản lý."
Khương Nghênh ngước mắt lên cười nói: "Đi làm việc đi!"
Kiều Nam mím môi: "Chuyện này cứ để như vậy ạ! Cô Quan Lôi này không phải là đang lừa người để cọ nhiệt sao?"
Khương Nghênh xem thường: "Không sao. Nếu chút nhiệt này có thể giúp ích cho sự nghiệp của cô ta thì chị cảm thấy không có vấn đề gì".
Dù sao thì cô và Chu Dịch cũng không có tình cảm sâu nặng.
Nghe Khương Nghênh nói, Kiều Nam vẫn cảm thấy khó chịu, thay cô nói vài câu bất bình rồi mới quay người rời khỏi phòng.
Kiều Nam rời đi một giây trước, thì giây sau tin nhắn wechat của Trần trợ lý gửi tới, thận trọng và thăm dò: Phu nhân, cô và Chu Tổng cãi nhau à?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.