Chương 41:
Nhất Khỏa La Bặc
30/04/2024
Chu Dao không để ý lời thô tục anh nói, híp mắt nằm nhoài trên chăn buồn ngủ.
Trình Nghị nằm bên cạnh nhìn cô ngủ như mèo con, xoa nhéo gương mặt hồng hồng của cô một cái, lại gặm môi cô cái nữa mới đứng dậy, ra ngoài ngậm điếu thuốc gọi điện thoại cho Lý Minh Hiên.
“Tôi có chút việc ở thành phố G, mấy bữa nữa cũng sẽ ở lại đây.”
Lý Minh Hiên hơi kinh ngạc, gần đây công ty mở tuyến đường bộ vận chuyển mới, đang lúc bận rộn, lúc trước Trình Nghị không yên lòng cũng đi theo.
“Có chuyện gì ở thành phố G à?”
Trình Nghị cúi đầu thu lại vẻ u ám trong mắt, vuốt ve lòng bàn tay dường như còn sót lại xúc cảm non mềm vừa rồi bóp khuôn mặt nhỏ của cô.
“À, tôi tìm được vợ rồi.”
Giọng anh chứa ý vui vẻ rõ ràng, Lý Minh Hiên ngạc nhiên vậy mà anh lại tìm được thật, xem ra anh thật sự để tâm đến người phụ nữ chưa từng gặp mặt kia, làm tình qua video biến thành làm tình đời thực.
“Anh Trình được đấy, bao giờ thì đưa về cho anh em chúng tôi nhìn một cái, gặp mặt chị dâu.”
“Cứ từ từ đã, da mặt cô ấy mỏng.”
Sau khi cúp điện thoại, Trình Nghị ngồi phòng khách hút thuốc, chờ hơn hai tiếng sau tính toán có lẽ cô bé non mềm cũng đói bụng, anh vào bếp một lúc rồi quay về phòng đánh thức cô.
“Vợ à, em còn không dậy thì anh rót tiếp tinh cho em ăn no đấy.”
Chu Dao ban đầu nằm lỳ trên giường ngủ say lập tức tỉnh lại, căn đại điểu kia còn làm một lần nữa thì cô sẽ chết mất.
Toàn thân mềm nhũn không còn sức, hôm nay lại không đến cửa hàng được, cô gọi điện thoại nói với Tiền San hôm nay có việc nghỉ làm, cô gái nhỏ kia cười nhạo hỏi có phải cô đi hẹn hò không, cô cười mắng cô ấy một câu rồi cúp điện thoại.
Cô bị đồ lưu manh ôm ra ăn mì, thỉnh thoảng liếc trộm anh một cái. Đồ lưu manh ngồi một bên hút thuốc nhìn cô ăn mì, hai người họ có tính là hẹn hò không? Hẹn trên giường?
Ngày hôm sau, lúc Chu Dao rời giường, trong nhà chỉ có mình cô. Trong khi say giấc cô mơ hồ nghe thấy gã lưu manh kia nói hôm nay anh có việc ra ngoài một chút, ôm cô vào ngực hôn hít xoa nắn một hồi lâu mới rời đi.
Dường như hai ngày nay cô đều dành ở trên giường, bị con sói kia đè nặng, dùng cây đại điểu cắm đến tàn nhẫn, rót vào đầy bụng tinh dịch.
Cho dù hiện tại cả người vô lực nhưng cô vẫn gượng dậy. Đã hai ngày chưa đến cửa hàng, hôm nay cô muốn đi xem một chút.
Tiền San vừa thấy cô liền thần bí nhìn chằm chằm thật lâu.
“Chị Dao Dao, hôm nay hình như chị có điểm là lạ?”
Vừa vặn có khách bước vào, Chu Dao giận cô ấy, “Con bé này đừng có đoán mò, mau tới chào khách đi.”
Chờ khách mua quần áo xong rời đi, Tiền San lại bắt đầu, “Chị Dao Dao, em biết chị có gì lạ rồi!”
Chu Dao bị cô ấy lớn giọng dọa nhảy dựng lên, “Em nói lớn suýt hù chết người rồi.”
“Chị Dao Dao, da chị trở nên đẹp hơn, trong trắng lộ hồng, có phải hai ngày nay được đàn ông tưới đẫm không, hì hì…”
Tiền San đã qua mấy đời bạn trai, còn hiểu biết hơn cô, vừa thấy đã biết cô có gì khác lạ.
Chu Dao nhớ lại hai ngày nay bị gã lưu manh kia rót đầy tinh dịch, mặt liền đỏ lên, ánh mắt lảng tránh không dám đối diện với cô ấy, “Cái gì, cái gì vậy?”
Lúc này điện thoại vang lên, là gã lưu manh gọi tới. Cô vừa nhấc máy đã nghe được tiếng cười trầm thấp của anh.
Trình Nghị nằm bên cạnh nhìn cô ngủ như mèo con, xoa nhéo gương mặt hồng hồng của cô một cái, lại gặm môi cô cái nữa mới đứng dậy, ra ngoài ngậm điếu thuốc gọi điện thoại cho Lý Minh Hiên.
“Tôi có chút việc ở thành phố G, mấy bữa nữa cũng sẽ ở lại đây.”
Lý Minh Hiên hơi kinh ngạc, gần đây công ty mở tuyến đường bộ vận chuyển mới, đang lúc bận rộn, lúc trước Trình Nghị không yên lòng cũng đi theo.
“Có chuyện gì ở thành phố G à?”
Trình Nghị cúi đầu thu lại vẻ u ám trong mắt, vuốt ve lòng bàn tay dường như còn sót lại xúc cảm non mềm vừa rồi bóp khuôn mặt nhỏ của cô.
“À, tôi tìm được vợ rồi.”
Giọng anh chứa ý vui vẻ rõ ràng, Lý Minh Hiên ngạc nhiên vậy mà anh lại tìm được thật, xem ra anh thật sự để tâm đến người phụ nữ chưa từng gặp mặt kia, làm tình qua video biến thành làm tình đời thực.
“Anh Trình được đấy, bao giờ thì đưa về cho anh em chúng tôi nhìn một cái, gặp mặt chị dâu.”
“Cứ từ từ đã, da mặt cô ấy mỏng.”
Sau khi cúp điện thoại, Trình Nghị ngồi phòng khách hút thuốc, chờ hơn hai tiếng sau tính toán có lẽ cô bé non mềm cũng đói bụng, anh vào bếp một lúc rồi quay về phòng đánh thức cô.
“Vợ à, em còn không dậy thì anh rót tiếp tinh cho em ăn no đấy.”
Chu Dao ban đầu nằm lỳ trên giường ngủ say lập tức tỉnh lại, căn đại điểu kia còn làm một lần nữa thì cô sẽ chết mất.
Toàn thân mềm nhũn không còn sức, hôm nay lại không đến cửa hàng được, cô gọi điện thoại nói với Tiền San hôm nay có việc nghỉ làm, cô gái nhỏ kia cười nhạo hỏi có phải cô đi hẹn hò không, cô cười mắng cô ấy một câu rồi cúp điện thoại.
Cô bị đồ lưu manh ôm ra ăn mì, thỉnh thoảng liếc trộm anh một cái. Đồ lưu manh ngồi một bên hút thuốc nhìn cô ăn mì, hai người họ có tính là hẹn hò không? Hẹn trên giường?
Ngày hôm sau, lúc Chu Dao rời giường, trong nhà chỉ có mình cô. Trong khi say giấc cô mơ hồ nghe thấy gã lưu manh kia nói hôm nay anh có việc ra ngoài một chút, ôm cô vào ngực hôn hít xoa nắn một hồi lâu mới rời đi.
Dường như hai ngày nay cô đều dành ở trên giường, bị con sói kia đè nặng, dùng cây đại điểu cắm đến tàn nhẫn, rót vào đầy bụng tinh dịch.
Cho dù hiện tại cả người vô lực nhưng cô vẫn gượng dậy. Đã hai ngày chưa đến cửa hàng, hôm nay cô muốn đi xem một chút.
Tiền San vừa thấy cô liền thần bí nhìn chằm chằm thật lâu.
“Chị Dao Dao, hôm nay hình như chị có điểm là lạ?”
Vừa vặn có khách bước vào, Chu Dao giận cô ấy, “Con bé này đừng có đoán mò, mau tới chào khách đi.”
Chờ khách mua quần áo xong rời đi, Tiền San lại bắt đầu, “Chị Dao Dao, em biết chị có gì lạ rồi!”
Chu Dao bị cô ấy lớn giọng dọa nhảy dựng lên, “Em nói lớn suýt hù chết người rồi.”
“Chị Dao Dao, da chị trở nên đẹp hơn, trong trắng lộ hồng, có phải hai ngày nay được đàn ông tưới đẫm không, hì hì…”
Tiền San đã qua mấy đời bạn trai, còn hiểu biết hơn cô, vừa thấy đã biết cô có gì khác lạ.
Chu Dao nhớ lại hai ngày nay bị gã lưu manh kia rót đầy tinh dịch, mặt liền đỏ lên, ánh mắt lảng tránh không dám đối diện với cô ấy, “Cái gì, cái gì vậy?”
Lúc này điện thoại vang lên, là gã lưu manh gọi tới. Cô vừa nhấc máy đã nghe được tiếng cười trầm thấp của anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.