Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Số Mệnh

Chương 97: Gạo nấu thành cơm

Khương Chi Ngư

03/12/2022

Tác giả: Khương Chi Ngư

Editor: Thịt sườn nướng

Thẩm Nguyên Gia nhìn thấy vẻ mặt của Trần Chấn thì biết mình đã suy đoán không sai.

Cô nói: "Nếu như là mới được làm, vậy thì trên chìa khóa chỉ có dấu vân tay của Trần tiên sinh và người làm chìa khóa, nhưng trên chìa khóa có phải chỉ có dấu vân tay của hai người đó hay không thì không biết."

Cảnh sát đánh giá cao đưa mắt nhìn cô một cái, "Cô hiểu biết cũng rất nhiều."

Thẩm Nguyên Gia nhấp môi cười cười, không nói chuyện.

Nếu so sánh với đội điều tra hình sự thì công việc quản lí ở đồn cảnh sát tương đối nhỏ hơn, cũng tương đối vặt vãnh, đội điều tra hình sự bên kia vì để có thể tìm được hung thủ, sử dụng rất nhiều phương pháp công nghệ cao.

Cô cùng Giang Ban đã hợp tác như vậy vài lần, Giang Ban trừ phi là tình huống đặc biệt, nếu không trong tình huống bình thường đều cho cô trực tiếp quan sát, dần dà cô cũng xem hiểu được một ít.

Khâu Linh nhỏ giọng hỏi Thẩm Nguyên Gia: "Còn có những người khác hỗ trợ nữa sao?"

Thẩm Nguyên Gia nói: "Tôi cũng chỉ là suy đoán mà thôi."

Trước khi cho ra được kết quả chính xác, ai biết được, cô cũng không biết ngoại trừ Trần Chấn còn có ai nữa không.

Kỹ thuật thu thập dấu vân tay này cũng không mất quá nhiều thời gian.

Khoảng chừng mười phút sau, một nữ cảnh sát gõ cửa tiến vào, cô ấy đem một đồ vật đặt lên bàn, nói: "Trên chiếc chìa khóa tổng cộng thu thập được ba dấu vân tay."

Khâu Linh lập tức nhìn về phía Trần Chấn, "Cậu không phải nói đêm nay mới làm sao, tại sao lại có dấu vân tay của ba người? Một người khác là ai?"

Ai giúp Trần Chấn làm chìa khóa?

Có thể đi vào nhà của mình, lại vừa làm chìa khóa ngay đêm nay, chắc hẳn chính là những người bạn tối nay tới dự tiệc, nghĩ đến đây, cô liền thấy lạnh cả người.

Không ngăn cản Trần Chấn, lại còn có người khác động thủ.

Rốt cuộc là ai, lại hận cô đến mức này chứ?

Lý Mai nghe xong hiện tại cũng đã hiểu.

Cô vốn dĩ cho rằng Trần Chấn là thật sự tới gặp Khâu Linh để nói chuyện, nhìn thấy anh từ căn hộ của Khâu Linh đi ra, lồng ngực thật đau đớn, trong lòng còn nghĩ bản thân mình một chút cơ hội cũng không có.

Kết quả lại là Khâu Linh cùng Trần Chấn trở mặt.

Trần Chấn thật sự làm việc này?

Nhưng mà Trần Chấn không phải thích Khâu Linh sao?

Lý Mai trong khoảng thời gian ngắn không rõ tình huống như thế nào, chỉ có thể đợi nghe phán đoán của cảnh sát.

......

Dấu vân tay cũng đã nằm ở nơi đó, có muốn không thấy cũng không được.

Sau khi làm xong chìa khóa chắc chắn là trực tiếp bị người lấy đi, trong tình huống bình thường sẽ không tiếp xúc đến người thứ ba, cho nên Thẩm Nguyên Gia cảm thấy người thứ ba này hẳn là đồng lõa.

"Thẩm tiểu thư nói không sai, thợ làm chìa khóa và Trần tiên sinh có lưu lại dấu vân tay ở trên đó, dấu vân tay thứ ba chắc chắn là của người khác." Cảnh sát nhìn về phía Trần Chấn, "Trần tiên sinh, anh có muốn nói gì hay không?"

Vị cảnh sát bổ sung: "Nếu không nói, chúng tôi có thể tiến hành điều tra đối chiếu dấy vân tay thứ ba này, cuối cùng vẫn sẽ tìm được người có cơ hội tiếp xúc với nó đêm nay."

Căn phòng yên lặng trong phút chốc.

Trần Chấn rốt cuộc mở miệng: "Là Tiền Vân."

Khâu Linh cả người chấn động, không thể tin được mà quay đầu lại: "Là cậu ấy?"

Trần Chấn nhìn cô một cái, nói: "Tiền Vân đi làm chìa khóa, sau đó thì tôi dùng nó."

Thẩm Nguyên Gia thở ra một hơi, sự việc đã đến nước này, dường như đã rõ ràng không ít.

Tiền Vân tìm cơ hội làm chìa khóa, giấu ở bồn hoa, sau đó bị Trần Chấn sử dụng để giết hại Khâu Linh một cách tàn nhẫn.

Cả hai người đều có trách nhiệm.

***



Tiền Vân rất nhanh sau đó bị đưa tới đồn cảnh sát.

Cô và Trần Chấn không giống nhau, chứng cứ vô cùng xác thực, hơn nữa còn có kết quả dấu vân tay làm bằng chứng, gần như không cần hỏi gì liền trực tiếp thừa nhận chuyện mình đã làm.

"Trên chìa khóa này có dấu vân tay của cô, cô dùng nó làm cái gì?"

"Là tôi làm chìa khóa, cho Trần Chấn."

Vị cảnh sát cũng chưa dự đoán được câu trả lời này, anh vừa mới biết được quan hệ của mấy người này, mới rõ ràng được một chút thì lại nghe được đáp án như vậy.

Anh hỏi: "Tại sao cô lại muốn làm chìa khóa? Muốn lợi dụng nó làm cái gì?"

Tiền Vân do dự một chút, thấp giọng nói: "Tôi không có tính toán làm cái gì hết, làm để đưa cho Trần Chấn dùng, tôi chỉ hỗ trợ làm chìa mà thôi."

Cảnh sát "A" một tiếng, "Chỉ đơn giản như vậy?"

Tiền Vân cắn răng nói: "Chính là như vậy."

Tiếng nói vừa dứt, cửa bị mở ra, Trần Chấn từ bên ngoài tiến vào, cùng cô đối diện ngồi ở chỗ đó.

Nếu chuyện này là hai người bọn họ cùng nhau làm, tất nhiên phải xác định khẩu cung của hai người, "Trần tiên sinh, lời Tiền tiểu thư vừa mới nói, anh có ý kiến gì không?"

Trần Chấn cười lạnh một tiếng: "Không chỉ có như vậy."

Sắc mặt Tiền Vân lập tức tái nhợt đi rất nhiều, "Trần Chấn, cậu có ý gì? Tôi đưa cho cậu chìa khóa, cậu còn định đổ oan cho tôi?"

"Cậu muốn tôi chịu tội thay cậu ư?" Trần Chấn khịt mũi coi thường, "Chủ ý này là do cậu đưa ra, tôi chỉ việc đồng ý."

Tiền Vân vội vàng nhìn về phía cảnh sát ở đối diện, "Trần Chấn cậu đừng nói bậy!"

Trò hề này của hai người vị cảnh sát đã sớm xem qua vô số lần, đồng bọn đường ai nấy đi là chuyện thường xảy ra ở đồn cảnh sát bọn họ.

Anh chỉ đích danh, nói: "Trần Chấn, anh nói đi, Tiền Vân đưa ra chủ ý gì."

Trần Chấn còn chưa kịp mở miệng, Tiền Vân đã vội cướp lời: "Cảnh sát, rõ ràng là hắn ta muốn cưỡng hiếp Khâu Linh, mới nhờ tôi làm chìa khóa, bây giờ lại muốn chối cãi!"

Giọng nói của cô ta thật sự to.

Khâu Linh ở bên ngoài nghe thấy rõ ràng, thật muốn chạy vọt vào hỏi tại sao.

Cưỡng hiếp, cái từ này, khiến cô tức giận cả người run rẩy.

Ngay cả Thẩm Nguyên Gia ở bên cạnh cũng không ngờ được sẽ là kết quả này.

......

Tiền Vân cũng không biết Khâu Linh ở bên ngoài nghe thấy được, đối với cảnh sát, cô cũng không có làm ra chuyện thương thiên hại lí gì, cho nên biết gì nói đó không nửa lời giấu diếm.

Chìa khóa thật sự là do cô làm.

Nguyên nhân rất đơn giản, cô ghét Khâu Linh có liên quan với Lục Kiến.

Lục Kiến và Khâu Linh làm cùng công ty, Tiền Vân quen biết Lục Kiến cũng là thông qua cô ấy giới thiệu, thời gian quen biết cũng được mấy năm.

Tiền Vân vô cùng thích Lục Kiến, tính cách của anh không chỉ dịu dàng mà còn rất quan tâm người khác, đã từng có một lần Tiền Vân bị đau bụng sinh lý, Lục Kiến đã ngồi nói chuyện tâm sự với cô rất lâu.

Cứ như vậy, cô đắm chìm.

Thế nhưng ở lần gặp mặt tiếp theo, Tiền Vân phát hiện dường như Lục Kiến đối với Khâu Linh có cảm giác khác thường.

Có một lần cô giả bộ vô tình thử một chút, kết quả lại là đáp án mà cô không hề muốn thấy, Lục Kiến thực sự thích Khâu Linh.

Chẳng qua may mắn là khi đó Khâu Linh không có tình cảm nam nữ gì với Lục Kiến.

Cho nên Tiền Vân rất yên tâm, sau đó cũng ngầm theo đuổi Lục Kiến.

Nhưng sau đó Lục Kiến lại nói với cô anh có bạn gái rồi, cho nên không thể chấp nhận tâm ý của cô được.

Tiền Vân tất nhiên muốn biết lời này của anh là thật hay giả, tốt nhất là giả, nếu là thật, vậy bạn gái của anh là ai.

Cho nên cô lựa chọn dò hỏi Khâu Linh, dù sao thì hai người cũng làm việc cùng công ty, nếu có thể hỏi được thì vô cùng thuận lợi rồi.

Nhưng Khâu Linh lại vẫn luôn giả bộ ngớ ngẩn cho qua chuyện.

Dần dà, Tiền Vân cũng sinh ra hoài nghi.



Cô biết Trần Chấn vẫn luôn thích Khâu Linh, liền đem chuyện này nói cho Trần Chấn biết, lại muốn thăm dò cậu ta một chút để tìm cách giải quyết.

Trần Chấn lại chỉ cho cô một cách.

—— Cậu ta muốn phát sinh quan hệ với Khâu Linh nên nhờ cô giúp đỡ.

Ở buổi tiệc sinh nhật Khâu Linh ngày hôm qua, cô lại lần nữa dò hỏi chuyện của Lục Kiến, phản ứng của Khâu Linh lại càng giống với suy đoán của cô...... Khâu Linh và Lục Kiến rất có thể đang yêu nhau.

Đáp án này làm cho Tiền Vân cực kì khó có thể chấp nhận được.

Cô dường như là lập tức đồng ý thỉnh cầu của Trần Chấn, nói cho cậu ta biết chuyện cô sẽ đem chìa khóa để ở dưới.

Tiền Vân suy nghĩ rất đơn giản.

Nếu Trần Chấn cùng Khâu Linh phát sinh quan hệ thì với tính cách của Khâu Linh, hoặc là cô ấy sẽ cùng Trần Chấn ở chung một chỗ, hoặc là ngay lập tức chia tay Lục Kiến.

Dù là tình huống nào, đều làm cô thấy vui sướng.

Cho dù Khâu Linh và Lục Kiến không chia tay, cô cũng có thể nặc danh nói cho Lục Kiến biết chuyện này, làm cho anh lập tức thất vọng với Khâu Linh, còn mình thì thừa dịp mà nhảy vào.

Còn cuốc điện thoại kia mà Tiền Vân nhận được hôm sinh nhật căn bản chỉ là bịa đặt, trên thực tế là vì tìm cơ hội vào phòng để in dấu chìa khóa mà thôi.

Trộm chìa khóa thì quá lộ liễu, Khâu Linh dễ dàng sinh nghi.

Sau làm xong chìa khóa, cô liền đem nó đặt ở bồn hoa bên dưới chung cư, sau đó thì nhiệm vụ của mình kết thúc, trở về nhà.

"...... Trần Chấn chỉ cần cầm chìa khóa thì có thể đi vào nhà của Khâu Linh." Tiền Vân cúi đầu nói: "Với sức lực của Khâu Linh, chắc chắn không thể so với một người đàn ông......"

Đến lúc đó, còn không phải thuận theo ý muốn của Trần Chấn sao.

Tiền Vân nói: "Là hắn nói muốn cưỡng hiếp Khâu Linh, tôi chỉ làm chìa khóa mà thôi, những cái khác không liên quan đến tôi, các vị cảnh sát nhất định phải điều tra rõ ràng!"

Trần Chấn muốn trả đũa, cô mới sẽ không ngốc đến mức này.

Trần Chấn chỉ phản bác vài câu, liền thú nhận chủ ý này là của mình.

Bởi vì hắn đêm nay vừa mới thay đổi suy nghĩ.

Sau khi đưa Lý Mai về nhà, cô lại nhắc tới chuyện kia, chuyện mà Trần Chấn đã cố quên đi, cố tình lại lần nữa bị lôi ra, làm hắn nghĩ tới chuyện trước đó mình đã nhiều lần bị từ chối.

Khâu Linh vậy mà lại cùng Lục Kiến ở bên nhau, không chấp nhận hắn.

Trần Chấn tự giác thấy bản thân mình ít nhiều cũng đâu có kém gì so với Lục Kiến, chỉ là hắn lớn lên không đẹp trai bằng mà thôi, chẳng lẽ Khâu Linh là nhìn trúng khuôn mặt đẹp trai của anh ta?

Tâm ý của mình nhiều năm như vậy giống như cho chó ăn, Trần Chấn lúc ấy càng nghĩ càng tức giận, trong lòng nổi lên sát tâm, mà vừa lúc theo như kế hoạch đã bàn trước đó, Tiền Vân cho hắn chìa khóa.

Camera là sáng sớm khi đi lấy búp bê đã phá hư.

Đương nhiên những lời này Trần Chấn sẽ không nói ra.

Ý đồ cưỡng gian cùng ý đồ giết người, hoàn toàn là hai kết cục khác nhau, chỉ có đầu óc bị chạm dây mới có thể đem cái thứ hai nói ra.

......

Thẩm Nguyên Gia cũng đã đủ rõ ràng.

Trong video người bóp cổ chính là Trần Chấn, hắn là đã sớm đã có ý nghĩ này, từ việc mang theo khăn giấy ướt là có thể nhìn ra, rõ ràng là không muốn nhìn mặt Khâu Linh.

Tiếng bước chân ngoài cửa hẳn là của Lý Mai.

Lý Mai đến làm Trần Chấn không ngờ tới, hắn thu hồi tay, lại chọn dùng biện pháp trước đây, làm cô ấy nghẹt thở mà chết.

Bóp cổ hẳn là ý đồ nhất thời nảy sinh.

......

Nhưng hiện tại việc này vẫn chưa xảy ra, Trần Chấn cũng không bị làm sao.

Có điều trải qua sự việc như vậy, Trần Chấn hẳn là cũng không dám ra tay, cuối cùng hiện tại đã bị Khâu Linh phát hiện, cô ấy chắc chắn muốn chuyển nhà, từ đây cắt đứt liên hệ với hắn ta.

Nếu chuyện này thật sự diễn ra như vậy, theo dự đoán của Weibo.

Chỉ sợ là Tiền Vân cũng không nghĩ tới việc mình đưa chìa khóa cho Trần Chấn, vốn dĩ định để hắn và Khâu Linh gạo nấu thành cơm, cuối cùng lại biến thành án mạng giết người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Weibo Của Tôi Có Thể Đoán Số Mệnh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook