[Xạ Điêu] Đào Hoa Ngọc Tiêu

Chương 15: Ác Chiến Trọng Dương Cung 2

Yên Vũ Trung Đích Giang Nam

25/11/2021

Editor: Phù Dung Sương

Triệu Chí Kính hét lên thảm thiết một tiếng, lập tức ngất xỉu xuống đất.

"Chí Kính......." Đại điện Trọng Dương Cung lập tức loạn thành một đoàn, Hách Đại Thông không kịp nói với Vân Thanh một lời, lắc mình tới, vội vàng xem xét thương thế của Triệu Chí Kính.

Vân Thanh một kích đắc thủ, thân hình bỗng nhiên lui về phía sau, đi thẳng trở về chỗ Dương Quá cùng Tôn bà bà:"Ngươi yên tâm, hắn không chết được, bất quá, ta cũng chỉ là phế đi võ công của hắn mà thôi, hắn như vậy đối với Quá nhi, mệnh của hắn ta tự nhiên muốn để lại cho Quá nhi tự mình định đoạt."

Hách Đại Thông cẩn thận nhìn Triệu Chí Kính đang hôn mê, lại nhìn Vân Thanh, sắc mặt đầy tức giận:"Cổ Mộ Phái xưa nay cùng Toàn Chân Giáo chúng ta quan hệ sâu xa sâu đậm, không thể tưởng đến cô nương như vậy ra tay tàn nhẫn độc ác, vậy hôm nay đừng trách ta lấy đông hiếp yếu."

Thân pháp Vân Thanh vừa rồi hắn cũng đã nhận thức qua, không thể tưởng tượng, một nữ tử trẻ tuổi võ công lại sâu không thể lường, nếu luận đơn đả độc đấu, chính mình cũng không phải là đối thủ của nàng, "Kết trận........"

Hắn không tin, này đây Thiên Cương Bắc Đẩu Trận của Toàn Chân Giáo, lại không đánh lại được một nữ tử miệng còn hôi sữa hay sao!

Trên dưới trăm người đệ tử Toàn Chân Giáo, đều chính mắt nhìn thấy Vân Thanh nhất chiêu đả thương Triệu Chí Kính, đều nhìn nàng bi phẫn dị thường, giờ phút này nghe được lệnh của Hách Đại Thông, trong lúc nhất thời, trường kiếm lãnh quanh chợt lóe lên liên tục, chỉ về phía nữ tử trước mắt.

"Cô cô....."

"Cô nương....."

Dương Quá cùng Tôn bà bà nhìn thấy cảnh tượng này, trong lòng đều là bất an, nhưng lại thấy Vân Thanh một bộ dáng vân đạm phong kinh không thèm để tâm, nói không nên lời.

Vân Thanh nhìn Thiên Cương Bắc Đẩu Trận trước mặt, trong lòng sự hiếu thắng nổi lên, đây là trận pháp nổi danh trên giang hồ, năm đó bảy người Toàn Chân Giáo từng dùng trận này đối phó Hoàng Dược Sư.

không thể tưởng tượng hôm nay chính mình cũng được thỉnh giáo qua:"Toàn Chân giáo Thiên Cương Bắc Đẩu Trận, từ trước đến nay nổi danh, không nghĩ đến hôm nay ta cũng là được thỉnh giáo một chút."



Lại quay sang Dương Quá, nói:"Quá nhi, ngươi hôm nay ở đây nhìn rõ, ta như thế nào thay ngươi lấy lại công đạo."

Thiên Cương Bắc Đẩu Trận mặc dù lợi hại, nhưng chính mình học Lăng Ba Vi Bộ, còn sợ sao?

Nghĩ đến đây, thân hình nàng nhoáng lên, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, bạch y thân ảnh đã xông vào trận!

Dương Quá nhìn thân pháp của Vân Thanh tựa như mộng ảo, trong lòng tràn ngập vui sướng, chính Tôn bà bà cũng vui vẻ không thôi.

Vân Thanh vừa vào trận, toàn bộ trận pháp liền phát động, kiếm quang lăng nhiên, khí thế bức người, nhưng vô luận bọn chúng ra chiêu như thế nào, lại một góc áo của nàng cũng chưa từng chạm vào được.

Đập vào mắt, đâu đâu cũng là thân ảnh bạch y phiêu lăng hư ảo của nữ tử.

Vân Thanh cũng là lần đầu tiên sử dụng Lăng Ba Vi Bộ, nhìn thấy công dụng lại thần diệu như vậy, trong lòng càng yên ổn, thân pháp biến ảo như vậy, thiên hạ nào địch lại đi?

Mặc dù tương lai Âu Dương Phong có tới, chính mình cũng không sợ.

Hách Đại Thông ở một bên thấy rõ ràng, trong lòng càng lúc càng kinh hãi, hắn tự nhiên có thể nhìn ra Vân Thanh sở dĩ có thể ở trong Thiên Cương Bắc Đẩu Trận bình yên vô sự, hoàn toàn là ỷ vào một bộ công pháp ảo diệu.

Kinh công thần kỳ như vậy, phóng ra toàn bộ thiên hạ, còn có người nào có thể địch lại a?

Nghĩ đến đây, không khỏi liền tiếc hận.

Vân Thanh du tẩu trong trận pháp, có tâm muốn làm nhóm đạo sĩ thúi Toàn Chân giáo kinh sợ một phen, thủ pháp cũng không hàm hồ, Thiên Sơn Lục Dương Chưởng nhất chiêu phóng ra, công kích từng người một.



Những người trong trận làm sao đã từng gặp qua võ công thần kỳ ảo diệu lợi hại như vậy, một đám toàn lực chật vật đối chiêu, như trứng chọi với đá, mệt mỏi bất kham.

Cũng may cho bọn họ, Vân Thanh chủ ý không phải là lấy tính mạng chúng, chỉ là muốn đả thương bọn chúng mà thôi.

Dương Quá ở một bên xem, kích động không thôi, lớn tiếng hoan hô.

"Lui ra" Một âm thanh lảnh lót từ bên ngoài đại điện truyền đến, mà nhóm đạo sĩ Toàn Chân giáo nghe vậy như được đại xá, đồng tâm toàn lực đem Vân Thanh bức lui một bước, rồi lui về phía sau.

Toàn Chân giáo mọi người đều lui xuống, Vân thanh cũng thối lui sang một bên. Chỉ thấy từ bên ngoài tiến vào một lão đạo đầu đầy tóc hoa râm, lão đạo thân đeo trường kiếm, đi đến trước mặt Hách Đại Thông:" Sư đệ."

Hách Đại thông nhìn người vừa tới, sắc mặt hổ thẹn:"Sư huynh, ngươi đã trở lại."

Người tới cười ha ha, quay đầu đối với Vân Thanh nói:"Toàn Chân giáo Khâu Xử Cơ, gặp qua cô nương. Không dám nghĩ đến, cô nương tuổi còn trẻ mà võ công lại thâm sâu hơn lão đạo, hôm nay Toàn Chân giáo, dù cho khuynh tẫn một phen, sợ là cũng khó lưu lại cô nương."

"Ngươi lão đạo này nói chuyện cũng dứt khoát." Tính tính như vậy thẳng thắn, rất hợp ý nàng.

Khâu Xử Cơ xấu hổ cười:"Một khi đã như vậy, cô nương xin cứ tự nhiên."

____________________

Tác giả có lời muốn nói: Này một chương, xem ta Vân Thanh như thế nào đại triển thần uy, dùng lực toàn bộ Toàn Chân Giáo!

_________

Editor: Tác giả nói một chương, nhưng mị thấy nó dài quá, nên thành hai chương á (^_^)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện [Xạ Điêu] Đào Hoa Ngọc Tiêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook