Xã Hội Không Tưởng Có Vấn Đề

Chương 8: Song6 Pus

Hồ Vĩ Đích Bút

07/09/2024

Tôn Kiệt Khắc không ngờ rằng chủ nhân của cánh tay giả vẫn còn sống.

- Vẫn chưa chết sao?

Tapai kinh ngạc, chĩa súng vào gã kia, nhưng Tôn Kiệt Khắc đã kịp thời ngăn lại:

- Mày có thể bớt “thông minh” một chút lại được không?

Nhân cơ hội này, gã đầu lõm vội vàng lên tiếng.

Trong tình huống nguy cấp, gã ta nhanh chóng chuyển sang ngôn ngữ mà Tôn Kiệt Khắc có thể hiểu được.

- Cứu tôi! Cứu tôi ra khỏi đây! Tôi sẽ trả công cho các người 30 @coin!

Nghe vậy, Tôn Kiệt Khắc đang định bỏ đi bỗng dừng lại, đánh giá gã kia, âm thầm tính toán trong đầu.

Ra ngoài chắc chắn phải dùng đến tiền, hơn nữa, trong tình huống này, người đông thế mạnh, thêm một người cũng thêm một phần an toàn, huống chi lại là người bản địa.

Vả lại, hắn vừa mới dùng máu của gã ta để kéo dài mạng sống.

- Chỉ có 30 thôi hả? Mạng sống của anh chỉ đáng giá từng đó thôi sao? Khó xử cho tôi quá.

- Bro, đó là @coin đấy bro, nếu tự mình đào trên mạng, bro có biết phải mất bao lâu không?

Suy nghĩ một lúc, Tôn Kiệt Khắc kéo Tapai sang một bên.

- Cái @coin gì đó là cái quái gì vậy? Thực sự giá trị đến vậy sao?

- Ừm, @coin là một loại tiền điện tử phi tập trung ở đây, được coi là đồng tiền chính thức, theo giá thị trường hiện tại, 30 @coin có thể mua được một chiếc siêu xe bay cấp thấp.

Nghe vậy, Tôn Kiệt Khắc đã có cái nhìn mới về thứ gọi là @coin.

- Vậy mày thử xem có thể chữa khỏi cho hắn ta không. Nếu hắn ta có thể di chuyển được thì chúng ta sẽ dẫn theo, còn nếu không thì không thể mang theo một kẻ vướng víu được.

- Được.

Tapai gật đầu, tiến về phía gã kia.

Dây cảm biến của Tapai đâm vào cơ thể gã kia, di chuyển một lúc, gã đầu lõm nằm bất động trên mặt đất bỗng cử động được.

- Trời mẹ nó, tim của anh bị đạn bắn thủng, máy bơm phụ hỗ trợ tim không đủ năng lượng nên anh mới không cử động được.

Ngay sau đó, Tôn Kiệt Khắc thấy gã đầu lõm tức giận chửi rủa:

- Đệt mẹ mày, dám bán đồ rởm cho tao. Mày cứ đợi đấy!

- Này đầu lõm, đi được chưa? Đi được thì đi nhanh lên, ở đây nguy hiểm lắm.

Tôn Kiệt Khắc nghe những tiếng súng đạn ngày càng gần, lên tiếng giục giã.



- Chờ đã, chờ chút.

Gã đầu lõm đưa tay vuốt mái tóc bết bát của mình, sau đó ấn vào một nút bấm trên chiếc áo khoác đen, một màn hình ảo hiện ra trước mặt gã ta.

Chưa kịp để Tôn Kiệt Khắc hiểu chuyện gì đang xảy ra, gã kia đã lên tiếng:

- Hahaha, xin lỗi các bạn nhé, để mọi người thất vọng rồi, Song 6PUS đã trở lại, vừa rồi ngất xỉu một lúc, giờ tiếp tục livestream thôi!!

Ngay sau đó, trên màn hình lơ lửng giữa không trung bắt đầu hiện lên rất nhiều bình luận và sticker, tương tác với Song 6PUS.

- Cái quái gì vậy, livestream?

Tôn Kiệt Khắc kinh ngạc. Trong mưa bom bão đạn này, hắn cứ tưởng gã kia cũng là lính đánh thuê, không ngờ lại là streamer.

“Vụt!” Một viên đạn bay sượt qua, Tôn Kiệt Khắc vội vàng cúi xuống, lộ vẻ khó tin, hỏi:

- Livestream? Anh đến đây để livestream sao?

Song 6PUS rời mắt khỏi màn hình, cười toe toét, khoe hàm răng vàng chóe:

- Tất nhiên rồi, một thứ lớn như vậy rơi từ trên trời xuống, bro có biết ở trên mạng nó hot đến mức nào không? Thời buổi này, hot là có tiền! Chỉ cần nắm bắt được, chó cũng có thể giàu!

- Bro biết traffic là gì không? Traffic chính là vàng ảo đấy.

Tôn Kiệt Khắc thực sự không thể hiểu nổi. Nếu không phải hắn cứu gã này, có lẽ gã ta đã chết rồi. Nếu đã mất mạng thì có nhiều tiền cũng vô ích.

Tôn Kiệt Khắc hất hàm về phía Tapai, dẫn hai người đi về hướng ít tiếng súng đạn nhất có thể.

May mắn là lúc này, những kẻ khác đã đánh nhau loạn xạ, ba người họ tạm thời được an toàn.

Vừa đi, Song 6PUS vừa thao thao bất tuyệt nói chuyện với khán giả trên livestream:

- Nhìn kìa, nhìn kìa, các bạn của tôi ơi, tên cầm súng phóng lựu bên trái kia chẳng phải là Rắn Già của băng Graffiti sao? Bọn chúng đang đánh nhau với đám nhãi nhép của Chó Hoang kìa.

- Cộng thêm thù oán ở đường hầm tàu điện ngầm lần trước, xem ra hai bên đã chính thức khai chiến rồi.

- Ồ? Cảm ơn Rắn Già đã donate 0.25 @coin, hahaha, đang đánh nhau mà vẫn tranh thủ xem livestream sao? Cảm động quá!

- Anh biết rõ về bọn chúng vậy sao?

Tôn Kiệt Khắc hỏi.

Song 6PUS tự tin giơ ngón tay cái lên:

- Tất nhiên rồi, bro, đây là nghề của anh đây mà. Chuyện trên giang hồ, tôi nắm rõ như lòng bàn tay.

Nghe vậy, Tôn Kiệt Khắc trầm ngâm một lúc, sau đó hỏi:

- Vậy anh có biết một gã đầu trọc có khả năng tàng hình không?



Khi nghĩ đến tên suýt chút nữa đã giết chết mình, nhớ đến vẻ mặt khinh thường của gã khi chém đứt tay mình, Tôn Kiệt Khắc không khỏi siết chặt bàn tay giả kim loại.

Hắn bị đâm một nhát vào bụng, cánh tay bị chém thành ba khúc, chuyện này không thể bỏ qua như vậy được.

- Đầu trọc? Ở thành phố này thiếu gì kẻ đầu trọc, còn đặc điểm gì khác không?

- Có, dưới cổ hắn ta có hình xăm cây thánh giá ngược.

- Băng Satan Boy? Hình như bọn chúng hoạt động ở khu vực Teuton, tôi không quen biết bọn chúng. Ồ? Khoan đã, có một khán giả trong livestream của tôi biết hắn ta.

Song 6PUS cúi đầu, đọc thông tin trên livestream. "Tên hắn ta là K1Chloe, là một tên đại ca nhỏ trong băng Satan, quản lý mười mấy thuộc hạ, nghe nói lớp ngụy trang trên người hắn ta là loại dành cho quân đội, rất xịn.

- Vậy sao? Cảm ơn đã giải đáp.

Tôn Kiệt Khắc âm thầm ghi nhớ thông tin này, dự định sau này sẽ tính sổ.

- Ồ?!

Song 6PUS đang xem màn hình bỗng nhiên reo lên phấn khích.

- Cảm ơn Chloe đã tặng tên lửa! Cảm ơn, cảm ơn!

Ngay sau đó, Tôn Kiệt Khắc thấy trước mắt lóe sáng, một thứ gì đó đang bay đến với tốc độ cực nhanh.

Tôn Kiệt Khắc theo bản năng giơ tay lên, một quả đạn RPG bắn ra từ lòng bàn tay hắn, va chạm với thứ đang bay tới. Vụ nổ kinh hoàng hất văng cả ba người.

Song 6PUS uống một ngụm nước bẩn, ngẩng đầu lên, chửi rủa vào livestream.

- Fuck you! Son of a bitch! Con chó nhà mày thế mà dám tặng hàng thật!

Khi Tôn Kiệt Khắc nghiến răng, chịu đựng cơn đau đứng dậy, hắn thấy một đám người đang dần dần áp sát từ trong màn mưa, dẫn đầu là gã đầu trọc muốn giết hắn lúc trước.

Gã ta tràn đầy sát khí, chĩa súng vào đầu Tôn Kiệt Khắc.

- Đệt mẹ mày! Nghe nói mày đang hỏi thăm tao trên livestream của một thằng ngu ngốc nào đó? Sao? Muốn trả thù à? Con mẹ nó, mày là cái thá gì?

Rõ ràng là gã ta đã lần theo livestream của Song 6PUS mà đến đây.

- Chết tiệt!

Tôn Kiệt Khắc phát điên, bóp cò bắn về phía gã đầu trọc.

Hắn vừa bắn vừa gầm lên:

- Bọn mày đánh nhau mà không tập trung được à! Giờ này rồi mà còn xem livestream làm cái gì?!

- Cút con mẹ mày đi, liên quan gì đến mày? Tao muốn xem gì thì xem! Tao vừa xem phim heo vừa xử mày đây!

Một quả lựu đạn bay theo đường vòng cung về phía Tôn Kiệt Khắc.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xã Hội Không Tưởng Có Vấn Đề

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook