Chương 34: Dạy Học
Cửu Linh
05/09/2023
Thẩm Đông Chí cười: “Xem ra cô Triệu cũng biết bạn trai mình rất...... phong lưu?”
Triệu Gia thẹn thùng gãi đầu.
“Chị đừng khách khí, cứ gọi em là Gia Gia hoặc là Tiểu Gia đều được, dù sao chị cũng từng thấy em...... Cái kia rồi, em hiểu ý chị, chính là nói Đình Kiệt anh ấy háo sắc.”
Thẩm Đông Chí không trả lời, Triệu Gia vẫn tiếp tục nói.
“Thật ra...... Thật ra chuyện này không thể trách Đình Kiệt, chị cũng biết, em đang bị bệnh. Đình Kiệt anh ấy là một người đàn ông, mà đàn ông thì luôn có nhu cầu, trước kia em còn quá nhỏ, anh ấy vẫn luôn chờ em, hiện tại em đã trưởng thành, lại cứ.......”
“Tóm lại thật sự không phải tại anh ấy sai, anh ấy làm với người phụ nữ nào sẽ nói với em, chị quá xinh đẹp, cho nên em mới muốn hỏi riêng chị......”
Thẩm Đông Chí gật đầu, cô thích tính cách thẳng thắn của Triệu Gia, nói chuyện với cô nàng thì không cần động não, rất thoải mái.
“Cho nên Triệu...... à quên, cho nên Gia Gia, vì sao cô lại hỏi tôi vấn đề này?”
Triệu Gia cúi đầu niết tay.
“Lâm Huyên...... Lần này đến Bác Vọng, em muốn...... với anh ấy. Nghe nói cảnh biển nơi đó đặc biệt xinh đẹp, chị có thể ...... Có thể dạy em làm sao để khiến anh ấy vui vẻ không?”
Thì ra là thế.
“Được chứ."
Triệu Gia không nghĩ tới Thẩm Đông Chí lại sáng khoái đồng ý như vậy, cô vui vẻ gật đầu, Thẩm Đông Chí ghé đến gần cô ấy.
“Cụ thể chắc cô đã rõ, sau khi làm bước dạo đầu, cô cứ như vậy như vậy......”
Cô cúi người thì thầm to nhỏ với cô nàng một lúc.
“Sau đó luồn vào bên trong...... Nhớ kỹ, nơi đó của đàn ông rất yếu ớt, đặc biệt là đỉnh quy đầu, làn da còn mẫn cảm hơn cả trẻ con, cô nhất định phải tỉa móng cho gọn gàng mượt mà.”
“Sau khi tóm được thì dùng lòng ngón mò đến lỗ nhỏ, miết vòng vòng bên trên, sau đó lại vuốt ve bên dưới.”
Triệu Gia y như bé con tò mò, Thẩm Đông Chí nói đến đâu cô ấy gật đầu đến đấy, trong lúc hốt hoảng cô bỗng thấy mình không giảng nổi nữa, chỉ đánh cười xuề, Triệu Gia cũng cười theo, hai người tựa như đôi bạn thân thảo luận về chuyện làm tình.
“Lâm Huyên, cảm ơn chị.”
Lời nói cảm ơn nghiêm túc như vậy Thẩm Đông Chí đương nhiên đáp lại bằng sự chân thành.
“Thật ra tôi cảm thấy cô không cần học chuyện đó đâu, cô chỉ cần cởi quần áo, chủ tịch Triệu sẽ tự nhào lên thôi.”
Triệu Gia thẹn thùng gật đầu, hai người còn muốn nói thêm chút gì đó, sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng Triệu Đình Kiệt.
“Gia Gia.”
Triệu Gia đứng dậy đáp lại, Triệu Đình Kiệt đi tới xoa đầu cô ấy.
“Ngoan, đi lên chơi một lát, anh có chuyện muốn nói với cô Lâm.”
Triệu Gia gật đầu, vô cùng vui vẻ chạy lên tầng, Thẩm Đông Chí có chút cảm khái.
Triệu Đình Kiệt có thể thản nhiên yêu cầu được nói chuyện riêng với một cô gái ở ngay trước mặt bạn gái mình, tình cảm của bọn họ thật sự rất tốt.
Tương lai liệu cô cũng có được một người đàn ông yêu mình đến thế sao?
Thôi bỏ đi, có thì có, không có thì thôi.
Nghĩ vậy cô ngẩng đầu, lúc này mới thấy Triệu Đình Kiệt đang nhìn thẳng mình.
Còn về ánh mắt anh?
Vô cùng “hiền lành".
“Cô Lâm, mời ngồi.”
Giọng điệu của Triệu Đình Kiệt vẫn trầm ổn như cũ, nhưng Thẩm Đông Chí lại nghe ra địch ý từ trong đó.
Hai người ngồi đối diện, Thẩm Đông Chí không hề luống cuống.
Sau một lúc lâu im lặng.
“Bất kể cô là ai, cách cô ấy xa một chút.”
Những lời này khiển Thẩm Đông Chí có chút tức giận, là Triệu Gia mời cô tới, đâu phải cô tự mình muốn tới, cái tật xấu gì không biết.
Cô nắm tay, cười khẽ một tiếng cảm thán.
“Xem ra chủ tịch Triệu thật sự rất yêu cô Triệu.”
Triệu Gia thẹn thùng gãi đầu.
“Chị đừng khách khí, cứ gọi em là Gia Gia hoặc là Tiểu Gia đều được, dù sao chị cũng từng thấy em...... Cái kia rồi, em hiểu ý chị, chính là nói Đình Kiệt anh ấy háo sắc.”
Thẩm Đông Chí không trả lời, Triệu Gia vẫn tiếp tục nói.
“Thật ra...... Thật ra chuyện này không thể trách Đình Kiệt, chị cũng biết, em đang bị bệnh. Đình Kiệt anh ấy là một người đàn ông, mà đàn ông thì luôn có nhu cầu, trước kia em còn quá nhỏ, anh ấy vẫn luôn chờ em, hiện tại em đã trưởng thành, lại cứ.......”
“Tóm lại thật sự không phải tại anh ấy sai, anh ấy làm với người phụ nữ nào sẽ nói với em, chị quá xinh đẹp, cho nên em mới muốn hỏi riêng chị......”
Thẩm Đông Chí gật đầu, cô thích tính cách thẳng thắn của Triệu Gia, nói chuyện với cô nàng thì không cần động não, rất thoải mái.
“Cho nên Triệu...... à quên, cho nên Gia Gia, vì sao cô lại hỏi tôi vấn đề này?”
Triệu Gia cúi đầu niết tay.
“Lâm Huyên...... Lần này đến Bác Vọng, em muốn...... với anh ấy. Nghe nói cảnh biển nơi đó đặc biệt xinh đẹp, chị có thể ...... Có thể dạy em làm sao để khiến anh ấy vui vẻ không?”
Thì ra là thế.
“Được chứ."
Triệu Gia không nghĩ tới Thẩm Đông Chí lại sáng khoái đồng ý như vậy, cô vui vẻ gật đầu, Thẩm Đông Chí ghé đến gần cô ấy.
“Cụ thể chắc cô đã rõ, sau khi làm bước dạo đầu, cô cứ như vậy như vậy......”
Cô cúi người thì thầm to nhỏ với cô nàng một lúc.
“Sau đó luồn vào bên trong...... Nhớ kỹ, nơi đó của đàn ông rất yếu ớt, đặc biệt là đỉnh quy đầu, làn da còn mẫn cảm hơn cả trẻ con, cô nhất định phải tỉa móng cho gọn gàng mượt mà.”
“Sau khi tóm được thì dùng lòng ngón mò đến lỗ nhỏ, miết vòng vòng bên trên, sau đó lại vuốt ve bên dưới.”
Triệu Gia y như bé con tò mò, Thẩm Đông Chí nói đến đâu cô ấy gật đầu đến đấy, trong lúc hốt hoảng cô bỗng thấy mình không giảng nổi nữa, chỉ đánh cười xuề, Triệu Gia cũng cười theo, hai người tựa như đôi bạn thân thảo luận về chuyện làm tình.
“Lâm Huyên, cảm ơn chị.”
Lời nói cảm ơn nghiêm túc như vậy Thẩm Đông Chí đương nhiên đáp lại bằng sự chân thành.
“Thật ra tôi cảm thấy cô không cần học chuyện đó đâu, cô chỉ cần cởi quần áo, chủ tịch Triệu sẽ tự nhào lên thôi.”
Triệu Gia thẹn thùng gật đầu, hai người còn muốn nói thêm chút gì đó, sau lưng đột nhiên truyền đến tiếng Triệu Đình Kiệt.
“Gia Gia.”
Triệu Gia đứng dậy đáp lại, Triệu Đình Kiệt đi tới xoa đầu cô ấy.
“Ngoan, đi lên chơi một lát, anh có chuyện muốn nói với cô Lâm.”
Triệu Gia gật đầu, vô cùng vui vẻ chạy lên tầng, Thẩm Đông Chí có chút cảm khái.
Triệu Đình Kiệt có thể thản nhiên yêu cầu được nói chuyện riêng với một cô gái ở ngay trước mặt bạn gái mình, tình cảm của bọn họ thật sự rất tốt.
Tương lai liệu cô cũng có được một người đàn ông yêu mình đến thế sao?
Thôi bỏ đi, có thì có, không có thì thôi.
Nghĩ vậy cô ngẩng đầu, lúc này mới thấy Triệu Đình Kiệt đang nhìn thẳng mình.
Còn về ánh mắt anh?
Vô cùng “hiền lành".
“Cô Lâm, mời ngồi.”
Giọng điệu của Triệu Đình Kiệt vẫn trầm ổn như cũ, nhưng Thẩm Đông Chí lại nghe ra địch ý từ trong đó.
Hai người ngồi đối diện, Thẩm Đông Chí không hề luống cuống.
Sau một lúc lâu im lặng.
“Bất kể cô là ai, cách cô ấy xa một chút.”
Những lời này khiển Thẩm Đông Chí có chút tức giận, là Triệu Gia mời cô tới, đâu phải cô tự mình muốn tới, cái tật xấu gì không biết.
Cô nắm tay, cười khẽ một tiếng cảm thán.
“Xem ra chủ tịch Triệu thật sự rất yêu cô Triệu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.