Chương 25:
Phù Tang Tri Ngã
03/06/2023
Quý Thanh Trác đặt ống nghe lên ngực anh, cô nghe thấy nhịp tim nhịp nhàng của anh và thiết bị hiển thị nhịp tim của anh theo thời gian thực.
Đại khái nằm trong phạm vi cơ bản của nhịp tim con người, nhưng...
Quý Thanh Trác ngồi xổm trước mặt anh, một tay ấn ống nghe, cô nhỏ nhắn cúi đầu, tựa hồ như đang cuộn mình trong lòng anh.
Để tránh sai số liệu, cô nhỏ giọng nghi ngờ hỏi: " Anh Thẩm, nhịp tim của anh hình như hơi nhanh, đây là nhịp tim bình thường của anh sao?"
Hơi thở cô thở ra rất mềm mại, phả vào ngực anh, anh mặc áo khoác, nhưng áo choàng anh mặc lại rộng, lộ ra nửa bộ ngực trần.
Thẩm Dung Ngọc một tay chống đỡ thân thể, anh cúi đầu nhìn xuống đỉnh đầu của Quý Thanh Trác nói: "Không có."
"Nhanh hơn hay chậm hơn?"
"Nhanh."
"Tại sao?" Câu hỏi của Quý Thanh Trác đôi khi có cảm giác máy móc giáo điều.
"Cô Quý"
"Ừm?"
"Khi cô làm hành động này, đầu tiên cô vén quần áo của tôi và bảo tôi không được cử động."
"Sau đó, ngón tay của cô chạm vào ngực tôi và cô đã lịch sự và nói 'xin lỗi'."
"Khi cô di chuyển dụng cụ, nó quá nặng. Cô đã ngã và rơi vào tôi."
"Bây giờ cô hỏi tôi, tại sao tim tôi đập nhanh như vậy?"
"..."
Quý Thanh Trác im lặng, đầu ngón tay trắng bệch khi bấm ống nghe, lần này cô hoàn toàn mất đi khả năng suy nghĩ.
Điều này... Điều này thật quá xúc phạm, cô cảm thấy có lỗi với anh, cô thực sự không giỏi các loại thao tác cần sử dụng tay chân.
“Ừ… Thực xin lỗi.” Mặc dù cô ấy cúi đầu xuống, nhưng Thẩm Dung Ngọc vẫn có thể nhìn thấy lỗ tai của cô đang đỏ bừng.
“Đừng xin lỗi.” Thẩm Dung Ngọc nói.
“Tôi không tham gia các khóa học liên quan.” Quý Thanh Trác thành thật thừa nhận.
Trước đây, những việc này đều do trợ lý làm, cô chỉ lấy số liệu kết quả cuối cùng.
“Vậy cô Quý là đang luyện tập qua tôi sao?” Giọng điệu của Thẩm Dung Ngọc tràn đầy sự dò hỏi.
“Chỉ là tôi không có trợ lí giúp đỡ.” Quý Thanh Trác nhẹ giọng nói.
Quý Thanh Trác thấy nhịp tim của anh đã dịu lại trên thiết bị, cô liền ghi lại dữ liệu bình thường.
Cô cầm lấy ống nghe và rút khỏi vòng tay anh.
Quý Thanh Trác cảm thấy điều đó quá khó đối với cô, và tiếp theo cô sẽ phải tiếp tục ghi lại những dữ liệu khác về cơ thể anh.
“Xin lỗi anh Thẩm, tôi thật sự không giỏi việc này, nhưng sắp tới còn có nhiệm vụ thu thập tư liệu khác, khả năng làm phiền anh phải kiên nhẫn.”
Đại khái nằm trong phạm vi cơ bản của nhịp tim con người, nhưng...
Quý Thanh Trác ngồi xổm trước mặt anh, một tay ấn ống nghe, cô nhỏ nhắn cúi đầu, tựa hồ như đang cuộn mình trong lòng anh.
Để tránh sai số liệu, cô nhỏ giọng nghi ngờ hỏi: " Anh Thẩm, nhịp tim của anh hình như hơi nhanh, đây là nhịp tim bình thường của anh sao?"
Hơi thở cô thở ra rất mềm mại, phả vào ngực anh, anh mặc áo khoác, nhưng áo choàng anh mặc lại rộng, lộ ra nửa bộ ngực trần.
Thẩm Dung Ngọc một tay chống đỡ thân thể, anh cúi đầu nhìn xuống đỉnh đầu của Quý Thanh Trác nói: "Không có."
"Nhanh hơn hay chậm hơn?"
"Nhanh."
"Tại sao?" Câu hỏi của Quý Thanh Trác đôi khi có cảm giác máy móc giáo điều.
"Cô Quý"
"Ừm?"
"Khi cô làm hành động này, đầu tiên cô vén quần áo của tôi và bảo tôi không được cử động."
"Sau đó, ngón tay của cô chạm vào ngực tôi và cô đã lịch sự và nói 'xin lỗi'."
"Khi cô di chuyển dụng cụ, nó quá nặng. Cô đã ngã và rơi vào tôi."
"Bây giờ cô hỏi tôi, tại sao tim tôi đập nhanh như vậy?"
"..."
Quý Thanh Trác im lặng, đầu ngón tay trắng bệch khi bấm ống nghe, lần này cô hoàn toàn mất đi khả năng suy nghĩ.
Điều này... Điều này thật quá xúc phạm, cô cảm thấy có lỗi với anh, cô thực sự không giỏi các loại thao tác cần sử dụng tay chân.
“Ừ… Thực xin lỗi.” Mặc dù cô ấy cúi đầu xuống, nhưng Thẩm Dung Ngọc vẫn có thể nhìn thấy lỗ tai của cô đang đỏ bừng.
“Đừng xin lỗi.” Thẩm Dung Ngọc nói.
“Tôi không tham gia các khóa học liên quan.” Quý Thanh Trác thành thật thừa nhận.
Trước đây, những việc này đều do trợ lý làm, cô chỉ lấy số liệu kết quả cuối cùng.
“Vậy cô Quý là đang luyện tập qua tôi sao?” Giọng điệu của Thẩm Dung Ngọc tràn đầy sự dò hỏi.
“Chỉ là tôi không có trợ lí giúp đỡ.” Quý Thanh Trác nhẹ giọng nói.
Quý Thanh Trác thấy nhịp tim của anh đã dịu lại trên thiết bị, cô liền ghi lại dữ liệu bình thường.
Cô cầm lấy ống nghe và rút khỏi vòng tay anh.
Quý Thanh Trác cảm thấy điều đó quá khó đối với cô, và tiếp theo cô sẽ phải tiếp tục ghi lại những dữ liệu khác về cơ thể anh.
“Xin lỗi anh Thẩm, tôi thật sự không giỏi việc này, nhưng sắp tới còn có nhiệm vụ thu thập tư liệu khác, khả năng làm phiền anh phải kiên nhẫn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.