Chương 39:
Phù Tang Tri Ngã
03/06/2023
"Ở biển, ý của cô là ... biển Dạ Lan mà cô đã mua trước đó? Nhưng có vẻ như cô Quý không có tiền gửi vàng ở đó." Người quản lý tài khoản có chút ngạc nhiên.
Công ty Lan Hải ban đầu đã quét qua biển Dạ Lan và nếu thật sự có những mạch quặng hiếm, họ đã khai thác chúng rồi.
“Biển lớn như vậy có thuyền chìm cùng lăng mộ cũng không có gì lạ?” Quý Thanh Trác đặt cây bút trong tay xuống “Chỉ là một số tiền nhỏ mà thôi. Cô quản lý , cô định 'thẩm vấn' tôi thêm bao lâu đây?"
Chỉ một chút vàng không phải là nhiều đối với cả đại dương và lời giải thích của Quý Thanh Trác lại có lý.
"Ha ha, Quý tiểu thư hiểu lầm rồi, chúng tôi chỉ lo cô không trả được khoản nợ mà thôi." Quản lý tài khoản cười khan nói.
Quý Thanh Trác trực tiếp cúp điện thoại, cô cũng không có ý định sử dụng số tiền mà Thẩm Dung Ngọc đưa cho cô, hiện tại cô chỉ có thể trả khoản vay này một cách khó khăn, tương lai sẽ bàn sau.
Ngay sau đó, một cuộc gọi khác đã được kết nối.
"Vâng..." Người quản lý tài khoản mân mê chiếc tai nghe trên tay, "Chắc cô Quý đã tìm thấy những kho báu được lưu lại từ hàng trăm năm trước ở những nơi như tàu đắm dưới biển - hầu hết chúng đều vô giá trị, chỉ có một ít vàng là đáng giá."
"Chủ tịch An ngài đừng lo lắng, chỉ cần phạm vi trên biển Dạ Lan có một ít tài nguyên có thể trực tiếp khai thác chứ không thì công ty Lan Hải sẽ không như vậy nghèo." Quản lý tài khoản an ủi.
"Cô nên biết rất rõ về những lợi ích mà chúng tôi đã mang lại cho ngân hàng của cô. Nếu các cô cho cô ấy vay tiền lần nữa ..." An Côn cảnh cáo.
“Chủ tịch An, chúng tôi không dám, nhưng ai ngờ quyết định của cô ấy lại điên rồ như vậy?” Quản lý tài khoản thầm thở dài, bọn họ cũng bị Quý Thanh Trác lừa.
Một người như vậy đáng phải phá sản và bị tước quyền công dân, không được hưởng cuộc sống sung túc nhưng thực chất cô ấy đang chống lại một tập đoàn lớn như Tập đoàn An Côn.
Quý Thanh Trác lặng lẽ ở trong phòng một mình tiếp tục tiến hành nghiên cứu của riêng mình, đồng thời Thẩm Dung Ngọc cũng đang nghiên cứu xiềng xích trói buộc anh.
Thẩm Dung Ngọc muốn rời khỏi đây, anh đang giả vờ ngoan trước mặt Quý Thanh Trác để cô thả lỏng cảnh giác tiện thể để cô giúp anh thoát khỏi gông cùm xiềng xích.
Xiềng xích ban đầu chỉ được phong ấn bên ngoài quan tài, nhưng sau đó anh bị chìm xuống biển bởi vụ đắm tàu tan rã, xiềng xích bị chôn sâu dưới đáy biển sau khi trải qua hàng chục triệu năm thì những xiềng xích này dường như tự mọc ra nhiều thêm, ràng buộc khắp đại dương.
Công ty Lan Hải ban đầu đã quét qua biển Dạ Lan và nếu thật sự có những mạch quặng hiếm, họ đã khai thác chúng rồi.
“Biển lớn như vậy có thuyền chìm cùng lăng mộ cũng không có gì lạ?” Quý Thanh Trác đặt cây bút trong tay xuống “Chỉ là một số tiền nhỏ mà thôi. Cô quản lý , cô định 'thẩm vấn' tôi thêm bao lâu đây?"
Chỉ một chút vàng không phải là nhiều đối với cả đại dương và lời giải thích của Quý Thanh Trác lại có lý.
"Ha ha, Quý tiểu thư hiểu lầm rồi, chúng tôi chỉ lo cô không trả được khoản nợ mà thôi." Quản lý tài khoản cười khan nói.
Quý Thanh Trác trực tiếp cúp điện thoại, cô cũng không có ý định sử dụng số tiền mà Thẩm Dung Ngọc đưa cho cô, hiện tại cô chỉ có thể trả khoản vay này một cách khó khăn, tương lai sẽ bàn sau.
Ngay sau đó, một cuộc gọi khác đã được kết nối.
"Vâng..." Người quản lý tài khoản mân mê chiếc tai nghe trên tay, "Chắc cô Quý đã tìm thấy những kho báu được lưu lại từ hàng trăm năm trước ở những nơi như tàu đắm dưới biển - hầu hết chúng đều vô giá trị, chỉ có một ít vàng là đáng giá."
"Chủ tịch An ngài đừng lo lắng, chỉ cần phạm vi trên biển Dạ Lan có một ít tài nguyên có thể trực tiếp khai thác chứ không thì công ty Lan Hải sẽ không như vậy nghèo." Quản lý tài khoản an ủi.
"Cô nên biết rất rõ về những lợi ích mà chúng tôi đã mang lại cho ngân hàng của cô. Nếu các cô cho cô ấy vay tiền lần nữa ..." An Côn cảnh cáo.
“Chủ tịch An, chúng tôi không dám, nhưng ai ngờ quyết định của cô ấy lại điên rồ như vậy?” Quản lý tài khoản thầm thở dài, bọn họ cũng bị Quý Thanh Trác lừa.
Một người như vậy đáng phải phá sản và bị tước quyền công dân, không được hưởng cuộc sống sung túc nhưng thực chất cô ấy đang chống lại một tập đoàn lớn như Tập đoàn An Côn.
Quý Thanh Trác lặng lẽ ở trong phòng một mình tiếp tục tiến hành nghiên cứu của riêng mình, đồng thời Thẩm Dung Ngọc cũng đang nghiên cứu xiềng xích trói buộc anh.
Thẩm Dung Ngọc muốn rời khỏi đây, anh đang giả vờ ngoan trước mặt Quý Thanh Trác để cô thả lỏng cảnh giác tiện thể để cô giúp anh thoát khỏi gông cùm xiềng xích.
Xiềng xích ban đầu chỉ được phong ấn bên ngoài quan tài, nhưng sau đó anh bị chìm xuống biển bởi vụ đắm tàu tan rã, xiềng xích bị chôn sâu dưới đáy biển sau khi trải qua hàng chục triệu năm thì những xiềng xích này dường như tự mọc ra nhiều thêm, ràng buộc khắp đại dương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.