Xà Vương Tuyển Phi, Bản Cung Đến Từ Hiện Đại
Chương 18: Tâm tư của Tiêu Mặc
Đồng Tước Kiều Kiều
22/12/2015
Nhìn Liễu Thanh Thanh đã thay đổi quần áo xong rồi thong thả đi tới, hắn có cảm giác muốn đầu hàng.
Ngoắc ngoắc ngón tay, Liễu Thanh Thanh như một nữ vương đi đến gần hắn, hắn liền làm theo những cử chỉ của nàng, bước tới bên cạnh nàng.
Liễu Thanh Thanh ghé sát vào lỗ tai hắn, thấp giọng nói: “Ta đẹp không?”
Tiêu Mặc liền không ngừng gật đầu, nói “Đẹp mắt, rất đẹp mắt- -“
“Chát” một cái tát tai thanh thuý đánh vào mặt Tiêu Mặc, bị đánh, Tiêu Mặc ngẩn người ra, không kịp phản ứng gì, bên tai chỉ còn những tiếng “ù ù”
không nghe rõ, mắt vẫn như cũ nhìn Liễu Thanh Thanh cởi quần áo rồi mặc lại, động tác từ từ chậm rãi.
Liễu Thanh Thanh một cước đem hắn đạp xuống giường, hắn nằm trên mặt đất, vẫn như cũ không có phản ứng gì.
Hắn đã hoàn toàn bị mê hoặc bởi Liễu Thanh Thanh.
Ngủ thẳng một giấc đến nửa đêm, Tiêu Mặc cuối cùng cũng thức dậy vì nền đất quá lạnh, hắn ho khan hai tiếng rồi thử cùng Liễu Thanh Thanh nói chuyện:”Nữ nhân, ngươi tên là gì, ta tên là Tiêu Mặc, ngươi cũng nên nói cho ta biết tên của ngươi đi, nếu không về sau ta sẽ gọi ngươi là tiên nữ? hay tiểu mỹ nhân?...”
“Thanh Thanh, ta gọi là Liễu Thanh Thanh!” Liễu Thanh Thanh không mở mắt, đầu gối trên cánh tay mình, lạnh nhạt trả lời.
“Thanh Thanh, ngươi nhất định không phải là người ở thế giới này đi, ngươi giết nhiều sư giết yêu như vậy, bọn họ sẽ không bỏ qua cho ta, kẻ thù của kẻ thù ta cũng là bạn của ta, cho nên chúng ta…” Tiêu Mặc muốn biện minh một lần, đem Liễu Thanh Thanh kéo thành đồng minh của mình, nên sẽ nói nhảm liên miên.
Một cây súng lục lạnh như băng chĩa tới, Liễu Thanh Thanh lạnh lùng nói, “Ta nhớ, ngươi đã từng nói với ta là sẽ ngoan ngoãn nghe theo lệnh của ta…”
Tiêu Mặc nghẹn lời, “Vâng, vâng nghe theo lệnh của ngươi, nhưng chúng ta dựa trên cơ sở phải cùng chung lợi ích, nếu ngươi chịu vì ta mà sẵn sàng cho ta một chút lợi ích thì ta tự nhiên sẽ vì ngươi làm rất nhiều chuyện!”
“Ngươi dám lật lọng, ta sẽ ngay bây giờ phá huỷ nội đan của ngươi!” Liễu Thanh Thanh đứng dậy, lạnh lùng uy hiếp, nàng mặc quần áo rồi giả vờ đi ra cửa, Tiêu Mặc không ngăn cản nàng, biến thành một màn khói nhẹ ở sau lưng nàng để xem thử nàng đem nội đan của mình giấu ở đâu.
\
Nội đan cùng cơ thể mình có thể cảm nhận được, chỉ là bây giờ mình còn quá yếu, cho nên không thể cảm nhận được nội đan, nếu thực sự đi theo nàng có thể tìm được nội đan, hắn nghĩ mình có thể…
Ân, ân…
Trước hết là cứ tiếp tục, sau đó bắt cóc nàng trở về xà động, rồi làm điều đó tiếp theo.
Ngoắc ngoắc ngón tay, Liễu Thanh Thanh như một nữ vương đi đến gần hắn, hắn liền làm theo những cử chỉ của nàng, bước tới bên cạnh nàng.
Liễu Thanh Thanh ghé sát vào lỗ tai hắn, thấp giọng nói: “Ta đẹp không?”
Tiêu Mặc liền không ngừng gật đầu, nói “Đẹp mắt, rất đẹp mắt- -“
“Chát” một cái tát tai thanh thuý đánh vào mặt Tiêu Mặc, bị đánh, Tiêu Mặc ngẩn người ra, không kịp phản ứng gì, bên tai chỉ còn những tiếng “ù ù”
không nghe rõ, mắt vẫn như cũ nhìn Liễu Thanh Thanh cởi quần áo rồi mặc lại, động tác từ từ chậm rãi.
Liễu Thanh Thanh một cước đem hắn đạp xuống giường, hắn nằm trên mặt đất, vẫn như cũ không có phản ứng gì.
Hắn đã hoàn toàn bị mê hoặc bởi Liễu Thanh Thanh.
Ngủ thẳng một giấc đến nửa đêm, Tiêu Mặc cuối cùng cũng thức dậy vì nền đất quá lạnh, hắn ho khan hai tiếng rồi thử cùng Liễu Thanh Thanh nói chuyện:”Nữ nhân, ngươi tên là gì, ta tên là Tiêu Mặc, ngươi cũng nên nói cho ta biết tên của ngươi đi, nếu không về sau ta sẽ gọi ngươi là tiên nữ? hay tiểu mỹ nhân?...”
“Thanh Thanh, ta gọi là Liễu Thanh Thanh!” Liễu Thanh Thanh không mở mắt, đầu gối trên cánh tay mình, lạnh nhạt trả lời.
“Thanh Thanh, ngươi nhất định không phải là người ở thế giới này đi, ngươi giết nhiều sư giết yêu như vậy, bọn họ sẽ không bỏ qua cho ta, kẻ thù của kẻ thù ta cũng là bạn của ta, cho nên chúng ta…” Tiêu Mặc muốn biện minh một lần, đem Liễu Thanh Thanh kéo thành đồng minh của mình, nên sẽ nói nhảm liên miên.
Một cây súng lục lạnh như băng chĩa tới, Liễu Thanh Thanh lạnh lùng nói, “Ta nhớ, ngươi đã từng nói với ta là sẽ ngoan ngoãn nghe theo lệnh của ta…”
Tiêu Mặc nghẹn lời, “Vâng, vâng nghe theo lệnh của ngươi, nhưng chúng ta dựa trên cơ sở phải cùng chung lợi ích, nếu ngươi chịu vì ta mà sẵn sàng cho ta một chút lợi ích thì ta tự nhiên sẽ vì ngươi làm rất nhiều chuyện!”
“Ngươi dám lật lọng, ta sẽ ngay bây giờ phá huỷ nội đan của ngươi!” Liễu Thanh Thanh đứng dậy, lạnh lùng uy hiếp, nàng mặc quần áo rồi giả vờ đi ra cửa, Tiêu Mặc không ngăn cản nàng, biến thành một màn khói nhẹ ở sau lưng nàng để xem thử nàng đem nội đan của mình giấu ở đâu.
\
Nội đan cùng cơ thể mình có thể cảm nhận được, chỉ là bây giờ mình còn quá yếu, cho nên không thể cảm nhận được nội đan, nếu thực sự đi theo nàng có thể tìm được nội đan, hắn nghĩ mình có thể…
Ân, ân…
Trước hết là cứ tiếp tục, sau đó bắt cóc nàng trở về xà động, rồi làm điều đó tiếp theo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.