Chương 24: Chương 23.1
Kim Đại
16/10/2015
Kiều Hân mặc đồ ngủ đứng ở trước mặt Kiều Bùi.
Nét mặt Kiều Bùi nhìn như rất dịu dàng.
Nhưng Kiều Hân lại biết khi anh làm chuyện kia, yêu cầu vô độ như thế nào, khiến cô không thể nào chịu được.
Anh kéo tay của cô tới bên cạnh mình.
Anh rất thích hôn cô, bộ dáng anh đối xử cô như chủ nhân đối đãi sủng vật, anh hoàn toàn nắm trong tay tất cả của cô.
Cảm giác nhục nhã xông tới, ép cô đến không thở nổi.
Thân thể của mình bị uốn cong thành tư thế khuất nhục.
Nhục nhã lớn nhất là lúc trước khó chịu khi anh cố ý j□j , dần dần không đúng rồi.
Người đàn ông này phá hủy tôn nghiêm cuối cùng của cô, ngón tay của anh, bờ môi của anh, da thịt của bọn họ dán chung ở một chỗ.
Mỗi một chỗ đều tỏ rõ anh chiếm đoạt cô. . . . . .
Anh cúi đầu ngậm môi cô, dùng đầu lưỡi, dùng răng đi tìm tòi nghiên cứu mút thỏa thích, thân thể của cô sợ run dưới thân thể của anh.
Anh không ngừng dẫn dắt cô.
Kiều Hân càng ngày càng cảm thấy mình giống như là một búp bê vải mặc cho người ta đùa nghịch.
Thời điểm ánh mắt của anh nhìn cô, giống như có thể hút đi linh hồn của cô, khiến cô bị lạc ở bên trong.
Hơn nữa sau đêm đó, Kiều Hân cảm thấy có lẽ là cô có chút phản ứng khiến cho Kiều Bùi vui mừng.
Kiều Bùi còn mang cô đi ra ngoài tham gia một vài hoạt động xã giao.
Ngày trước, cô đã từng tham gia không ít hoạt động xã giao với anh, nhưng khi đó cô ngây thơ cho là anh muốn dẫn cô đi chơi cho biết.
Mặc dù cô vẫn buồn bực, tại sao người khác đều mang bạn gái, chỉ có anh là dẫn cô đi .
Chỉ là dù sao anh vẫn luôn không có bạn gái.
Nhưng bây giờ Kiều Hân hiểu, ban đầu cô chậm lụt không hiểu rằng anh đã có ý định không đúng với cô.
Kiều Bùi mang cô đi tới một sân đánh Golf.
Tầm nhìn chỗ đó rất tốt, phóng tầm mắt nhìn đều là màu xanh của lá cây.
Gần đây Kiều Hân vẫn luôn bao phủ vẻ thiếu năng lượng, lúc này ra ngoài, cô hít sâu mấy lần, rốt cuộc cảm thấy áp lực đè ở trong lòng giống như ít hơn một chút.
Chỗ này trước kia Kiều Hân đã theo anh tới mấy lần.
Chỉ là sau khi đến đó, Kiều Hân có chút ngoài ý muốn, cô biết chỗ này có rất nhiều người muốn đánh banh với Kiều Bùi, nhưng không nghĩ đến trong những người này lại sẽ có Khương Uyên.
Khương Uyên đã sớm thay xong quần áo, cả người nhìn qua giống như rất sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái.
Vốn anh ta chính là một người đàn ông lịch sự dịu dàng, lúc nhìn về phía cô, càng thêm kín đáo gật đầu chào hỏi.
Trong lòng Kiều Hân chính là đau xót.
Từ sau lần trước mất đi liên lạc, Khương Uyên chưa từng gửi tin nhắn cho cô
Bây giờ nhớ lại những chuyện kia giống như là chuyện của thế kỷ trước, thậm chí Kiều Hân nghĩ đến, nếu như lúc ấy mình không u mê như vậy, nếu như cô có thể thích Khương Uyên, có phải có thể thoát khỏi ma trảo của anh không?
Ngược lại Khương Uyên ở phía xa rất là ngoài ý muốn khi thấy Kiều Hân, anh ngược lại cảm thấy không có gì, dù sao anh của cô - Kiều Bùi tới đây, mang theo em gái là rất bình thường.
Chẳng qua khi Kiều Bùi trực tiếp dẫn Kiều Hân vào trong phòng thay quần áo chuyên dụng của anh ta.
Khương Uyên rõ ràng cảm thấy, trên mặt Kiều Hân thoáng qua một tia không vui.
Nhưng lẽ ra phòng thay quần áo chuyên dụng đó đều giống như nhà, gọi là phòng thay quần áo, nhưng trên thực tế bên trong đầy đủ thiết bị, bình thường cũng có ít nhất hai, ba gian phòng, hoàn toàn chính là một nhà nghỉ ngơi nhỏ.
Ngược lại cảm giác cả người Kiều Hân không đúng rồi.
Anh nhớ lần trước nhìn thấy Kiều Hân, Kiều Hân vẫn là một cô gái rất nhu hòa, nói chuyện phiếm với cô sẽ có cảm giác vô cùng thoải mái.
Nhưng bây giờ Kiều Hân lạnh nhạt xa cách khiến người ngoài ý.
Hơn nữa lúc Kiều Hân lần nữa đi ra khỏi phòng thay quần áo, cũng không có thay quần áo, cô vẫn là một bộ đồ đó, ngược lại sắc mặt nhìn qua còn trắng bệch hơn vừa rồi một chút.
Khương Uyên liền ân cần đi tới, nhẹ giọng hỏi cô: "Sắc mặt của cô thật không tốt, là thân thể không thoải mái sao?"
Kiều Hân sợ hết hồn, cô đã sớm thấy Khương Uyên rồi, chỉ là hiện tại cô không muốn nhìn thấy một người quen nào, chỉ gật đầu rất nhẹ lên tiếng chào hỏi đối phương, lúc này Khương Uyên lại cố ý đi tới.
Kiều Hân lập tức không có chỗ nào để trốn, cô theo bản năng liền lui về sau một bước.
Kể từ sau khi anh cường bạo cô, cô liền trở nên ghét đàn ông tới gần mình.
Dù Khương Uyên đến gần rất lễ phép, còn mang theo một chút ôn nhu.
Lần này Khương Uyên càng ngoài ý muốn, cả người Kiều Hân đều giống như dựng lên một giới tuyến cảnh giác, trong đôi mắt trong suốt đơn thuần trước kia nhiễm vào chút phức tạp.
Lúc nhìn anh đi tới, rõ ràng mang theo xa cách.
"Tôi rất khỏe." Kiều Hân nhanh chóng trả lời một câu liền muốn rời đi.
Ngược lại hiếu kỳ của Khương Uyên càng ngày càng nặng.
Sau khi nhìn Kiều Hân giống như chạy trốn đi mất, anh không khỏi nhíu mày.
Anh không biết mới vừa rồi khi nghỉ ngơi trên ghế sa lon trong phòng thay quần áo, Kiều Bùi đã đối xử Kiều Hân như thế nào?
Kiều Hân cảm thấy mình chính là búp bê tình ái của Kiều Bùi.
Nét mặt Kiều Bùi nhìn như rất dịu dàng.
Nhưng Kiều Hân lại biết khi anh làm chuyện kia, yêu cầu vô độ như thế nào, khiến cô không thể nào chịu được.
Anh kéo tay của cô tới bên cạnh mình.
Anh rất thích hôn cô, bộ dáng anh đối xử cô như chủ nhân đối đãi sủng vật, anh hoàn toàn nắm trong tay tất cả của cô.
Cảm giác nhục nhã xông tới, ép cô đến không thở nổi.
Thân thể của mình bị uốn cong thành tư thế khuất nhục.
Nhục nhã lớn nhất là lúc trước khó chịu khi anh cố ý j□j , dần dần không đúng rồi.
Người đàn ông này phá hủy tôn nghiêm cuối cùng của cô, ngón tay của anh, bờ môi của anh, da thịt của bọn họ dán chung ở một chỗ.
Mỗi một chỗ đều tỏ rõ anh chiếm đoạt cô. . . . . .
Anh cúi đầu ngậm môi cô, dùng đầu lưỡi, dùng răng đi tìm tòi nghiên cứu mút thỏa thích, thân thể của cô sợ run dưới thân thể của anh.
Anh không ngừng dẫn dắt cô.
Kiều Hân càng ngày càng cảm thấy mình giống như là một búp bê vải mặc cho người ta đùa nghịch.
Thời điểm ánh mắt của anh nhìn cô, giống như có thể hút đi linh hồn của cô, khiến cô bị lạc ở bên trong.
Hơn nữa sau đêm đó, Kiều Hân cảm thấy có lẽ là cô có chút phản ứng khiến cho Kiều Bùi vui mừng.
Kiều Bùi còn mang cô đi ra ngoài tham gia một vài hoạt động xã giao.
Ngày trước, cô đã từng tham gia không ít hoạt động xã giao với anh, nhưng khi đó cô ngây thơ cho là anh muốn dẫn cô đi chơi cho biết.
Mặc dù cô vẫn buồn bực, tại sao người khác đều mang bạn gái, chỉ có anh là dẫn cô đi .
Chỉ là dù sao anh vẫn luôn không có bạn gái.
Nhưng bây giờ Kiều Hân hiểu, ban đầu cô chậm lụt không hiểu rằng anh đã có ý định không đúng với cô.
Kiều Bùi mang cô đi tới một sân đánh Golf.
Tầm nhìn chỗ đó rất tốt, phóng tầm mắt nhìn đều là màu xanh của lá cây.
Gần đây Kiều Hân vẫn luôn bao phủ vẻ thiếu năng lượng, lúc này ra ngoài, cô hít sâu mấy lần, rốt cuộc cảm thấy áp lực đè ở trong lòng giống như ít hơn một chút.
Chỗ này trước kia Kiều Hân đã theo anh tới mấy lần.
Chỉ là sau khi đến đó, Kiều Hân có chút ngoài ý muốn, cô biết chỗ này có rất nhiều người muốn đánh banh với Kiều Bùi, nhưng không nghĩ đến trong những người này lại sẽ có Khương Uyên.
Khương Uyên đã sớm thay xong quần áo, cả người nhìn qua giống như rất sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái.
Vốn anh ta chính là một người đàn ông lịch sự dịu dàng, lúc nhìn về phía cô, càng thêm kín đáo gật đầu chào hỏi.
Trong lòng Kiều Hân chính là đau xót.
Từ sau lần trước mất đi liên lạc, Khương Uyên chưa từng gửi tin nhắn cho cô
Bây giờ nhớ lại những chuyện kia giống như là chuyện của thế kỷ trước, thậm chí Kiều Hân nghĩ đến, nếu như lúc ấy mình không u mê như vậy, nếu như cô có thể thích Khương Uyên, có phải có thể thoát khỏi ma trảo của anh không?
Ngược lại Khương Uyên ở phía xa rất là ngoài ý muốn khi thấy Kiều Hân, anh ngược lại cảm thấy không có gì, dù sao anh của cô - Kiều Bùi tới đây, mang theo em gái là rất bình thường.
Chẳng qua khi Kiều Bùi trực tiếp dẫn Kiều Hân vào trong phòng thay quần áo chuyên dụng của anh ta.
Khương Uyên rõ ràng cảm thấy, trên mặt Kiều Hân thoáng qua một tia không vui.
Nhưng lẽ ra phòng thay quần áo chuyên dụng đó đều giống như nhà, gọi là phòng thay quần áo, nhưng trên thực tế bên trong đầy đủ thiết bị, bình thường cũng có ít nhất hai, ba gian phòng, hoàn toàn chính là một nhà nghỉ ngơi nhỏ.
Ngược lại cảm giác cả người Kiều Hân không đúng rồi.
Anh nhớ lần trước nhìn thấy Kiều Hân, Kiều Hân vẫn là một cô gái rất nhu hòa, nói chuyện phiếm với cô sẽ có cảm giác vô cùng thoải mái.
Nhưng bây giờ Kiều Hân lạnh nhạt xa cách khiến người ngoài ý.
Hơn nữa lúc Kiều Hân lần nữa đi ra khỏi phòng thay quần áo, cũng không có thay quần áo, cô vẫn là một bộ đồ đó, ngược lại sắc mặt nhìn qua còn trắng bệch hơn vừa rồi một chút.
Khương Uyên liền ân cần đi tới, nhẹ giọng hỏi cô: "Sắc mặt của cô thật không tốt, là thân thể không thoải mái sao?"
Kiều Hân sợ hết hồn, cô đã sớm thấy Khương Uyên rồi, chỉ là hiện tại cô không muốn nhìn thấy một người quen nào, chỉ gật đầu rất nhẹ lên tiếng chào hỏi đối phương, lúc này Khương Uyên lại cố ý đi tới.
Kiều Hân lập tức không có chỗ nào để trốn, cô theo bản năng liền lui về sau một bước.
Kể từ sau khi anh cường bạo cô, cô liền trở nên ghét đàn ông tới gần mình.
Dù Khương Uyên đến gần rất lễ phép, còn mang theo một chút ôn nhu.
Lần này Khương Uyên càng ngoài ý muốn, cả người Kiều Hân đều giống như dựng lên một giới tuyến cảnh giác, trong đôi mắt trong suốt đơn thuần trước kia nhiễm vào chút phức tạp.
Lúc nhìn anh đi tới, rõ ràng mang theo xa cách.
"Tôi rất khỏe." Kiều Hân nhanh chóng trả lời một câu liền muốn rời đi.
Ngược lại hiếu kỳ của Khương Uyên càng ngày càng nặng.
Sau khi nhìn Kiều Hân giống như chạy trốn đi mất, anh không khỏi nhíu mày.
Anh không biết mới vừa rồi khi nghỉ ngơi trên ghế sa lon trong phòng thay quần áo, Kiều Bùi đã đối xử Kiều Hân như thế nào?
Kiều Hân cảm thấy mình chính là búp bê tình ái của Kiều Bùi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.