Chương 3
Lục Tiểu Duy
22/03/2022
Trang chủ Xấp Thư Tình Bên Cửa Sổ03 | Xấp thư tình bên cửa sổ
Tỉnh dậy thấy đóa bách hợp trong bình, em biết anh đã tới.
Chỉ nhìn qua em đã nhận ra loại hoa ngày hôm nay – đó là hoa bách hợp. Dù cho hoa rất đẹp nhưng cái tên của nó lại chẳng hay chút nào.
Lần đầu tiên anh mang bách hợp tới, em đã đi tìm thử ý nghĩa của hoa. Trên Baike bảo bách hợp tượng trưng cho tình yêu vĩ đại, còn đúng hay sai em chẳng rõ.
Tiếp đó nó còn có những ý nghĩa khác như: Ký ức chứa chan, tình yêu vĩnh viễn không phai mờ, đừng bỏ lỡ người bạn yêu sâu đậm, tử vong, một loài hoa ngạo nghễ vượt lên thế tục, nét đẹp vĩnh hằng, tình yêu không kham nổi, sự bảo vệ lặng im, anh dám yêu em không?
Đọc đến đây có phải anh đã cười không?
Em cũng cười đó. Cười vì sự tham lam của con người, cười vì sự cuồng si của anh, cười vì Baike nhảm nhí, cười vì sự bất lực của chúng ta.
Anh ngày xưa chẳng bước chân đến chùa miếu nhưng giờ đây lại học được thói tặng hoa.
Họ bảo đây là trưởng thành.
Nhưng em bảo, vậy tính gì là trưởng thành, chỉ là sự bừng tỉnh nhận ra mình bé nhỏ sau khi bị cuộc sống vùi dập mà thôi. Tặng hoa còn chẳng bằng bái Phật, share ảnh cá Koi.
Em hệt như một con ong vương vấn mùi hoa, chẳng chịu dời mắt khỏi đóa bách hợp, dẫu cho ve ngoài cửa sổ đã ngừng kêu, dẫu cho nắng chiều đã buông xuống.
Tỉnh dậy thấy đóa bách hợp trong bình, em biết anh đã tới.
Chỉ nhìn qua em đã nhận ra loại hoa ngày hôm nay – đó là hoa bách hợp. Dù cho hoa rất đẹp nhưng cái tên của nó lại chẳng hay chút nào.
Lần đầu tiên anh mang bách hợp tới, em đã đi tìm thử ý nghĩa của hoa. Trên Baike bảo bách hợp tượng trưng cho tình yêu vĩ đại, còn đúng hay sai em chẳng rõ.
Tiếp đó nó còn có những ý nghĩa khác như: Ký ức chứa chan, tình yêu vĩnh viễn không phai mờ, đừng bỏ lỡ người bạn yêu sâu đậm, tử vong, một loài hoa ngạo nghễ vượt lên thế tục, nét đẹp vĩnh hằng, tình yêu không kham nổi, sự bảo vệ lặng im, anh dám yêu em không?
Đọc đến đây có phải anh đã cười không?
Em cũng cười đó. Cười vì sự tham lam của con người, cười vì sự cuồng si của anh, cười vì Baike nhảm nhí, cười vì sự bất lực của chúng ta.
Anh ngày xưa chẳng bước chân đến chùa miếu nhưng giờ đây lại học được thói tặng hoa.
Họ bảo đây là trưởng thành.
Nhưng em bảo, vậy tính gì là trưởng thành, chỉ là sự bừng tỉnh nhận ra mình bé nhỏ sau khi bị cuộc sống vùi dập mà thôi. Tặng hoa còn chẳng bằng bái Phật, share ảnh cá Koi.
Em hệt như một con ong vương vấn mùi hoa, chẳng chịu dời mắt khỏi đóa bách hợp, dẫu cho ve ngoài cửa sổ đã ngừng kêu, dẫu cho nắng chiều đã buông xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.