Chương 42: Trở Về Nơi Cũ
Lạc Thiên Y
25/04/2016
Chẳng mấy chốc,ba người Trương Lam Nguyệt đã trở về kinh thành Thiêng Tang quốc,điểm xuất phát của tất cả. Trương Lam Nguyệt xuống ngựa,dắt ngựa tiến hướng Hương Cư lâu. Quách Lan đã biết tin nàng trở lại,nên đặc biệt chính mình cùng hai cô nương nghênh đón. Trương Lam Nguyệt đến trước Hương Cư lâu,Quách Lan nhận ra nàng liền lệnh cho hai cô nương mang ngựa đi,cung kinh:"Chủ tử,mừng người trở về"
Trương Lam Nguyệt gật đầu:
"Được rồi Quách Lan,không cần đối với ta khách sáo như vậy ở chỗ đông người"
Quách Lan trong mắt hiện lên vui sướng,thầm mỉm cười. Chủ tử vẫn như trước,đối với các nàng thật tốt. Nàng thực cảm tạ lão thiên đã cho nàng một như vậy chủ tử:
"Dạ,à chủ tử,tiểu nhân đã chuẩn bị xong những gì người cần,và đã đặt chúng ở phòng của người"
Trương Lam Nguyệt gật đầu hài lòng,Quách Lan đích thân dẫn ba người lên phòng trong bàn tán của khách nhân. Nhưng cả bốn người đều không chú ý đến việc đó mà vẫn thong dong bước lên lầu hai.
Quách Lan đa đặc biệt chuẩn bị cho ba người ba phòng thượng hạng,nằm ngay cạnh nhau. Cả ba phòng đều ở cuối dãy lầu hai,ít người qua lại,thuận tiện cho việc trả thù. Trương Lam Nguyệt nhìn vị trí của ba phòng,lại gật đầu hài lòng một lần nữa. Quách Lan đối với các nàng tuyệt đối trung thành,hơn nữa lại có con mắt nhìn nhận rất tốt. Có một thuộc hạ như vậy,thực hảo nha! Mà Quách Lan thấy cả ba người Trương Lam Nguyệt đều thích ở phòng này cũng vui không kém,vội xuống đại sảnh tìm người nấu cho ba người một bữa thịnh soạn. Còn ba người thì ai về phòng nấy.
Trương Lam Nguyệt đặt tay nải của mình lên bàn,cầm lấy tập văn thư tài liệu đặt sẵ trên bàn,đọc. Còn hai ngày nữa là đám hỉ trọng đại của Thượng Quan Lâm Vân cùng thập Liễu công tử sẽ diễn ra. Thập Liễu công tử là sủng ái nhi tử của gia chủ và gia mẫu Liễu gia,nghe nói y nổi tiếng thất học thất đực,tự cao tự đại,lại ham mê sắc nữ,thông phòng đã có hơn 10 người thiếp,ngoại hình thì xấu không còn chỗ chê. Chỉ là,hắn là ứng cử viên có kha năng nhất với vị trí gia chủ kế tiếp. Mà Thượng Quan Lâm Vân ngoài mặt nói thật lòng yêu hắn,nhưng cũng chỉ vì gia sản Liễu gia. Quả là đôi trời sinh! Trương Lam Nguyệt mím môi cười,đặt tập văn thư xuống bàn,tay vuốt cằm,tự hỏi nên làm thế nào để vào được bữa tiệc. Chợt nhớ ra,trong danh sách khách mời hỉ tiệc có Hương Cư lâu. Nháy mắt,vấn đề của Trương Lam Nguyệt được giải toản,đúng lúc đó cửa phòng bật mở,Quách Lan mang theo bữa trưa tiến vào:
"Chủ tử,mời người dùng bữa"
"Nha,Quách Lan,ngươi đến thật đúng a! Hai ngày nữa hỉ sự của đại tỉ ta. Ngươi nghĩ xem chúng ta nên tặng cho tỉ ấy lê vật gì để tỉ ấy và mọi người suốt đời không quên?"
Quách Lan nhận ra ý cười trong mắt Trương Lam Nguyệt,liền hiểu ngay sự tình. Cười hắc hắc mấy tiếng,nàng đặt khay thức ăn xuống bàn,mỉm cười:
"Nếu là một món quà giống như 4 năm trước?"
"Ta nghĩ chúng ta nên làm gì đó mới mẻ một chút"
Trương Lam Nguyệt lắc đầu,Quách Lan lại tiếp tục suy nghĩ,một ý tưởng táo bạo khác liền xuất hiện trong đầu nàng:
"Chủ tử,tiểu nhân có một kế vô cùng tuyệt vời,nhưng phải đợi tiệc tan mới có thể thực hiện"
Nàng (Quách Lan) nói rồi ghé sát vào tai nàng (Trương Lam Nguyệt) thì thầm. Đôi mắt Trương Lam Nguyệt sáng lên sau khi nghe Quách Lan nói,gật đầu:
"Được cứ như vậy đi"
"Dạ chủ tử"
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Hai ngày trôi qua nhanh như chớp,vậy mà hỉ sự của Thượng Quan Lâm Vân đã đến. Từ sớm,nàng đã rời giường tắm tiên,trang điểm,làm tóc,mặc giá y,sau đó đến bái phỏng phụ mẫu. Đại sảnh Thượng Quan gia tràn ngập một màu đỏ,Thượng Quan Lâm Thiên ngồi chính giữa thái độ lạnh nhạt,bên phải là Triệu thị sắc mặt vui mừng vì nữ nhi sắp trở thành Liễu phu nhân. Bên trái là Thượng Quan Lăng Hiên thờ ơ biểu cảm nhìn Thượng Quan Lâm Vân. Không hiểu vì sao,mấy tháng trở lại đây,sau khi trở về từ Bắc Cung quốc,Thượng Quan Lăng Hiên trầm mặc hơn hẳn bình thường,gần như không cười không nói,đóng cửa tránh tiếp xúc với tất cả những người xung quanh. Đáng lẽ hôm nay hắn cũng sẽ không ra ngoài,nhưng bị Triệu thị làm phiền đến nhức đầu mới miễn cưỡng đến,hiển nhiên sắc mặt không thể tốt được.
Giờ lành đã điểm,Thượng Quan Lâm Vân cúi đầu hành lễ với tổ tiên,phụ mẫu rồi được bà mối dẫn ra ngoài cửa,trùm khăn hỉ bước lên kiệu hoa xuất giá. Thập Liễu công tử nhìn dung mạo nàng trước khi trùm khăn hỉ,liền trong mắt đầy phấn khích,nhanh chóng cho người khiêng kiệu hướng Liễu phủ trở về.
Trương Lam Nguyệt gật đầu:
"Được rồi Quách Lan,không cần đối với ta khách sáo như vậy ở chỗ đông người"
Quách Lan trong mắt hiện lên vui sướng,thầm mỉm cười. Chủ tử vẫn như trước,đối với các nàng thật tốt. Nàng thực cảm tạ lão thiên đã cho nàng một như vậy chủ tử:
"Dạ,à chủ tử,tiểu nhân đã chuẩn bị xong những gì người cần,và đã đặt chúng ở phòng của người"
Trương Lam Nguyệt gật đầu hài lòng,Quách Lan đích thân dẫn ba người lên phòng trong bàn tán của khách nhân. Nhưng cả bốn người đều không chú ý đến việc đó mà vẫn thong dong bước lên lầu hai.
Quách Lan đa đặc biệt chuẩn bị cho ba người ba phòng thượng hạng,nằm ngay cạnh nhau. Cả ba phòng đều ở cuối dãy lầu hai,ít người qua lại,thuận tiện cho việc trả thù. Trương Lam Nguyệt nhìn vị trí của ba phòng,lại gật đầu hài lòng một lần nữa. Quách Lan đối với các nàng tuyệt đối trung thành,hơn nữa lại có con mắt nhìn nhận rất tốt. Có một thuộc hạ như vậy,thực hảo nha! Mà Quách Lan thấy cả ba người Trương Lam Nguyệt đều thích ở phòng này cũng vui không kém,vội xuống đại sảnh tìm người nấu cho ba người một bữa thịnh soạn. Còn ba người thì ai về phòng nấy.
Trương Lam Nguyệt đặt tay nải của mình lên bàn,cầm lấy tập văn thư tài liệu đặt sẵ trên bàn,đọc. Còn hai ngày nữa là đám hỉ trọng đại của Thượng Quan Lâm Vân cùng thập Liễu công tử sẽ diễn ra. Thập Liễu công tử là sủng ái nhi tử của gia chủ và gia mẫu Liễu gia,nghe nói y nổi tiếng thất học thất đực,tự cao tự đại,lại ham mê sắc nữ,thông phòng đã có hơn 10 người thiếp,ngoại hình thì xấu không còn chỗ chê. Chỉ là,hắn là ứng cử viên có kha năng nhất với vị trí gia chủ kế tiếp. Mà Thượng Quan Lâm Vân ngoài mặt nói thật lòng yêu hắn,nhưng cũng chỉ vì gia sản Liễu gia. Quả là đôi trời sinh! Trương Lam Nguyệt mím môi cười,đặt tập văn thư xuống bàn,tay vuốt cằm,tự hỏi nên làm thế nào để vào được bữa tiệc. Chợt nhớ ra,trong danh sách khách mời hỉ tiệc có Hương Cư lâu. Nháy mắt,vấn đề của Trương Lam Nguyệt được giải toản,đúng lúc đó cửa phòng bật mở,Quách Lan mang theo bữa trưa tiến vào:
"Chủ tử,mời người dùng bữa"
"Nha,Quách Lan,ngươi đến thật đúng a! Hai ngày nữa hỉ sự của đại tỉ ta. Ngươi nghĩ xem chúng ta nên tặng cho tỉ ấy lê vật gì để tỉ ấy và mọi người suốt đời không quên?"
Quách Lan nhận ra ý cười trong mắt Trương Lam Nguyệt,liền hiểu ngay sự tình. Cười hắc hắc mấy tiếng,nàng đặt khay thức ăn xuống bàn,mỉm cười:
"Nếu là một món quà giống như 4 năm trước?"
"Ta nghĩ chúng ta nên làm gì đó mới mẻ một chút"
Trương Lam Nguyệt lắc đầu,Quách Lan lại tiếp tục suy nghĩ,một ý tưởng táo bạo khác liền xuất hiện trong đầu nàng:
"Chủ tử,tiểu nhân có một kế vô cùng tuyệt vời,nhưng phải đợi tiệc tan mới có thể thực hiện"
Nàng (Quách Lan) nói rồi ghé sát vào tai nàng (Trương Lam Nguyệt) thì thầm. Đôi mắt Trương Lam Nguyệt sáng lên sau khi nghe Quách Lan nói,gật đầu:
"Được cứ như vậy đi"
"Dạ chủ tử"
-----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Hai ngày trôi qua nhanh như chớp,vậy mà hỉ sự của Thượng Quan Lâm Vân đã đến. Từ sớm,nàng đã rời giường tắm tiên,trang điểm,làm tóc,mặc giá y,sau đó đến bái phỏng phụ mẫu. Đại sảnh Thượng Quan gia tràn ngập một màu đỏ,Thượng Quan Lâm Thiên ngồi chính giữa thái độ lạnh nhạt,bên phải là Triệu thị sắc mặt vui mừng vì nữ nhi sắp trở thành Liễu phu nhân. Bên trái là Thượng Quan Lăng Hiên thờ ơ biểu cảm nhìn Thượng Quan Lâm Vân. Không hiểu vì sao,mấy tháng trở lại đây,sau khi trở về từ Bắc Cung quốc,Thượng Quan Lăng Hiên trầm mặc hơn hẳn bình thường,gần như không cười không nói,đóng cửa tránh tiếp xúc với tất cả những người xung quanh. Đáng lẽ hôm nay hắn cũng sẽ không ra ngoài,nhưng bị Triệu thị làm phiền đến nhức đầu mới miễn cưỡng đến,hiển nhiên sắc mặt không thể tốt được.
Giờ lành đã điểm,Thượng Quan Lâm Vân cúi đầu hành lễ với tổ tiên,phụ mẫu rồi được bà mối dẫn ra ngoài cửa,trùm khăn hỉ bước lên kiệu hoa xuất giá. Thập Liễu công tử nhìn dung mạo nàng trước khi trùm khăn hỉ,liền trong mắt đầy phấn khích,nhanh chóng cho người khiêng kiệu hướng Liễu phủ trở về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.