Xấu Nữ Làm Ruộng: Nam Nhân Trong Núi Sủng Thê Vô Độ ( Cẩm Tú Nông Nữ Làm Ruộng Vội )

Chương 248: Không Liên Quan Tình Nhi Chuyện Này ( Canh Ba )

Đỉnh Mưa Nhỏ

03/04/2022

Dương Hoa Mai hùng hùng hổ hổ, cúi người lôi kéo xiêm y của Dương Vĩnh Tiên, để cho hắn tự nhìn.

Dương Vĩnh Tiên nhìn thấy thứ đang dính ở trên quần áo kia, khuôn mặt tức khắc trướng đến đỏ bừng.

Dương Hoa Mai không nhìn thấy thần sắc đại biến của Dương Vĩnh Tiên, mà lại trừng mắt với Dương Nhược Tình ở phía sau Dương Vĩnh Tiên.

Dương Hoa Mai hung tợn chất vấn Dương Nhược Tình: “Mập Mạp chết tiệt, ngươi nói xem, loại việc thiếu đạo đức này có phải là do ngươi làm không? Là ngươi trộm bôi nước mũi lên trên người Vĩnh Tiên đúng không?”

Dương Nhược Tình mắt trợn trắng.

“Nước mũi sẽ có mùi, tiểu cô trước ngửi thử xem thứ đồ kia có mùi hay không có mùi hẵng đến chất vấn ta!” Dương Nhược Tình nói.

Dương Hoa Mai quả thực cúi đầu xuống ngửi……

“Không cần!”

Dương Vĩnh Tiên đột nhiên rống lên một tiếng, giật lại quần áo của hắn từ trong tay Dương Hoa Mai.

Hoang mang rối loạn rút ra một chiếc khăn lau vật kia đi.

“Tiểu cô, nước mũi có lẽ là do ta không cẩn thận dính từ nơi khác đến, không liên quan đến Tình Nhi.”

Ánh mắt Dương Vĩnh Tiên có chút né tránh.

“Tình Nhi, ngươi đi trước nói một tiếng với tam thúc, ta về phòng thay xiêm y xong sẽ lập tức tới luôn!”

Nói xong, cũng không đợi Dương Nhược Tình đáp lại, Dương Vĩnh Tiên hốt hoảng chạy.

Trong sân, Dương Hoa Mai vừa rồi bị Dương Vĩnh Tiên đột nhiên rống cho một tiếng, trái tim vẫn còn đập thình thịch kinh hoàng.

Bây giờ hồi phục lại tinh thần, nhìn bóng dáng Dương Vĩnh Tiên chạy đi, tức giận đến dậm chân.

“Cái thằng nhóc chết tiệt này, ta có ý tốt giúp hắn xuất đầu, hắn lại không cần, đọc sách đọc đến ngu luôn rồi sao?”

“Tiểu cô, cô cưỡng ép thay người ta xuất đầu, người ta lại giống như là không muốn đi?” Dương Nhược Tình cười tủm tỉm trêu ghẹo nói.

“Cái này gọi là gì nhỉ, có phải là ‘bắt chó đi cày’ xen vào việc người khác không!”

“Mập Mạp chết tiệt, ngươi nói ai xen vào việc người khác? Ngươi nói rõ ràng cho ta!”

“Ta nói tiểu cô xen vào việc người khác, sao nào? Tiểu cô còn có thể làm gì ta?”

“Vượng Tài, cắn nàng, nàng là người xấu!”

Dương Hoa Mai mắng không lại Dương Nhược Tình, liền bế Vượng Tài lên giơ đến trước mặt Dương Nhược Tình, lớn tiếng ra lệnh cho Vượng Tài.

Dĩ vãng nàng chỉ ra lệnh một cái, Vượng Tài sẽ lao lên cắn gà, cắn mèo.

Lần này, Vượng Tài nhận được mệnh lệnh, theo phản xạ có điều kiện liền quay về phía Dương Nhược Tình nhe răng trợn mắt lên.

Dương Nhược Tình trừng mắt một cái.

Vượng Tài ‘ Ư ử……’ một tiếng.

‘ Vèo ’ một tiếng từ trong lòng Dương Hoa Mai nhảy xuống mặt đất, kẹp chặt cái đuôi nhanh như chớp chạy vào trong phòng, chui xuống gầm giường trốn.

Trước đây nó đã từng bị Dương Nhược Tình ném ra bên ngoài sân, trong lòng vẫn còn để lại bóng ma!



Bên này, Dương Hoa Mai trợn mắt há mồm, dùng sức dậm chân hướng trong phòng gọi ‘ Vượng Tài ’ ra tái chiến.

Đáp lại nàng là tiếng ‘ư ử’ hoảng sợ của Vượng Tài.

Dương Nhược Tình thấy thế không nhịn được ha ha cười lên.

“Ha ha, trí nhớ của chó so với người nào đó còn muốn tốt hơn đi, bị sẹo liền sẽ không quên đau. Không giống với ai đó thiếu não đến chó cũng không bằng!”

“Mập Mạp chết tiệt, ngươi, ngươi……”

Dương Hoa Mai tức giận đến mức gương mặt béo nhăn nhó dữ tợn.

Dương Nhược Tình liếc mắt nhìn nàng một cái, quay đầu đi về phía hậu viện nhà mình.

“Tình Nhi, đại đường ca của con có đến không?”

Mới vừa đi đến cửa phòng, nghênh diện đã gặp Tôn thị đang từ phòng bếp đi ra, tay bưng một bát đầu cá hầm đậu phụ.

Dương Nhược Tình cười gật gật đầu: “Đại đường ca nói thay xiêm y xong sẽ qua đây ngay, bảo con về trước nói một tiếng.”

Tôn thị vừa nghe vậy, khuôn mặt vui mừng nói: “Người đọc sách có khác, tri thư thức lễ, lại đây ăn cơm còn phải thay quần áo……”

Dương Nhược Tình lảo đảo một cái, thiếu chút nữa không đứng vững trên mặt đất.

“Tình Nhi con làm sao vậy? Cẩn thận một chút đừng để bị ngã!” Tôn thị quan tâm nói.

Dương Nhược Tình cười hì hì: “Không có việc gì, không có việc gì, nương, đồ ăn đã bê lên xong chưa?”

“Vẫn còn một bát cải trắng xào ở trên bệ bếp.”

“Để con đi bê.”

Dương Nhược Tình xoay người vào phòng bếp.

Khi nàng bưng cải trắng xào tiến vào phòng , Dương Vĩnh Tiên cũng đã đổi xong xiêm y đến đây.

Lí chính ngồi ở vị trí đầu tiên ở phía đông, lão Dương ngồi đối diện lí chính.

Tiếp theo căn cứ vào tuổi, theo thứ tự là Dương Hoa An, Lạc Thiết Tượng, Dư Đại Thúc, Lý Quải Tử, Đại Ngưu, Dương Hoa Trung.

Theo tuổi, Dương Hoa Trung phải ngồi trước Dư Đại Thúc.

Nhưng hôm nay bởi vì hắn là bên mua, là chủ nhà, cho nên Dương Hoa Trung để Lý Quải Tử và Đại Ngưu ngồi trên mình.

Dương Vĩnh Tiên cùng Lạc Phong Đường ngồi gần nhau.

Dù là tuổi, hay là bối phận, Lạc Phong Đường đều nhỏ nhất.

Vị trí ngồi trên bàn của hắn là cuối cùng, nhưng trên mặt nam hài vẫn treo nụ cười hàm hậu.

Khi Dương Nhược Tình bưng cải trắng tới, hắn vội vàng đứng lên, “Tình Nhi, để ta bưng cho!”

Hắn từ trong tay Dương Nhược Tình tiếp nhận bát cải trắng, thật cẩn thận đặt tới trên bàn.

Bên này, Đại Ngưu mở bình rượu ra, mùi hương cay nồng tràn ra tới.



Trên bàn tràn đầy mười món đồ ăn, mùi thơm lượn lờ, dù cho thần tiên có đi ngang qua chỉ sợ cũng bị hấp dẫn!

Các nam nhân cụng ly trước sau đó mới dùng bữa, Dương Nhược Tình giúp đỡ Tôn thị đưa chén sạch sẽ cho bọn họ, sau đó lui về phòng bếp.

Trong phòng bếp, Đại An cùng Tiểu An đang ngồi chờ ở đó, hai tiểu tử cũng đang thèm.

“Tỷ, đệ muốn ăn cơm, nhưng ca ca nói phải chờ người lớn ăn xong mới có thể đến phiên chúng ta?”

Tiểu An nắm xiêm y của Dương Nhược Tình, ngửa đầu nói thẳng.

Dương Nhược Tình xoa xoa đầu Tiểu An, nói: “Không cần phải chờ, tỷ đã lưu trữ phần cho các đệ, đến đây, tỷ cho các đệ ăn cơm!”

“Vâng!”

Tiểu An hoan hô một tiếng, vội vàng đi theo phía sau Dương Nhược Tình.

Đôi mắt Đại An cũng tỏa sáng, đi theo sau.

Tôn thị nhìn bộ dáng con cái sung sướng, lại nghĩ đến trong nhà sau này liền có thêm hai mẫu ruộng nước.

Phụ nhân cũng thật cao hứng, “Tình Nhi, con lấy cơm cho hai đệ đệ, nương tranh thủ đi nhà xí.”

“Vâng.”

Dương Nhược Tình lấy cơm cho hai đệ đệ, lại lấy từ trong trạn bát ba chén đồ ăn đặt lên trên bệ bếp.

Một chén đựng cá hương cay.

Một chén đựng thịt kho tàu và thịt thỏ cay.

Còn có một chén là rau trộn, măng tây, khoai tây, cải trắng, đậu phụ khô hương cay, đậu phụ khô nước mật, rau hẹ xào trứng.

Hai tiểu tử kích động vô cùng, tùy ý Dương Nhược Tình gắp đồ ăn để đầy lên bát của chúng.

Sau đó hai tiểu tử bưng bát ngồi xuống bên cạnh chiếc bàn nhỏ, mặt đối mặt ăn ngon lành.

Đại An ăn một lát, lại nghĩ đến điều gì, ngẩng đầu lên hỏi Dương Nhược Tình: “Tỷ, sao tỷ lại không ăn?”

Dương Nhược Tình nói: “Tỷ còn chưa có đói bụng, đợi lát nữa mới ăn.”

Đại An liền không hề hỏi nhiều, cúi đầu lịch sự văn nhã hưởng dụng đồ ăn phong phú.

Dương Nhược Tình nhìn hai đệ đệ bộ dáng vui sướng ăn, có loại cảm giác đạt được thành tựu không nói nên lời.

Nhưng dù sao nàng một chút cũng không muốn ăn gì.

Người nấu ăn chính là như vậy, tĩnh tâm nấu nướng một bàn đồ ăn ngon miệng đi chiêu đãi khách nhân.

Nhưng chính mình ở phòng bếp ngửi mùi khói dầu và mùi cay, khiến cho có chút không muốn ăn uống.

Đợi lát nữa uống chút nước cơm và cơm cháy, tùy tiện ứng phó một chút là được.

Các nam nhân vừa uống rượu vừa đàm luận chuyện mua bán đồng ruộng, một bữa cơm trưa ăn gần hơn một canh giờ mới kết thúc.

Dương Vĩnh Tiên ăn xong cơm, liền vội vội vàng vàng cáo từ trở về phòng trước.

Dương Hoa Trung cùng Tôn thị vốn định giữ hắn ngồi thêm một lúc, nghe nói hắn muốn đọc sách, hai vợ chồng cũng không dám chậm trễ thời gian của hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xấu Nữ Làm Ruộng: Nam Nhân Trong Núi Sủng Thê Vô Độ ( Cẩm Tú Nông Nữ Làm Ruộng Vội )

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook