Xấu Nữ Làm Ruộng: Nam Nhân Trong Núi Sủng Thê Vô Độ ( Cẩm Tú Nông Nữ Làm Ruộng Vội )

Chương 297: Nàng Hôm Nay Liền Tới ( Canh Ba )

Đỉnh Mưa Nhỏ

18/04/2022

Nghe vậy, phụ nhân thút tha thút thít nức nở nói: “Chu gia thôn cách nơi này bảy tám chục dặm, trời còn chưa sáng muội đã lên đường, tuyết lại rơi xuống, vừa lạnh vừa đói……”

Lạc Thiết Tượng liền phân phó Lạc Phong Đường: “Đường Nha Tử, cháu lấy cho cô một chút đồ ăn lót bụng đi.”

“Vâng!”

Lạc Phong Đường lên tiếng, xoay người ra khỏi nhà chính.

Dương Nhược Tình cũng đi theo, đem không gian để lại cho hai huynh muội.

“Đường Nha Tử, để ta đi đun nóng cho.”

Nàng nói.

Lạc Phong Đường gật gật đầu, ngồi xuống cửa bếp thêm củi.

Nhìn thấy bộ dáng hắn tâm sự nặng nề.

Dương Nhược Tình liền một bên đung nóng đồ ăn một bên hỏi hắn: “Người nọ là cô ruột của ngươi?”

Lạc Phong Đường gật gật đầu: “Đại bá ta có ba huynh đệ, cha ta xếp thứ hai, cô cô là con gái út.”

Dương Nhược Tình “Nga.” Một tiếng.

Từ trước thật đúng là không biết Lạc Phong Đường hóa ra còn có một cô cô.

Nghe vừa nãy cô cô của hắn nói hình như là gả ở Chu gia thôn.

Chu gia thôn? Chẳng phải là nhà mẹ đẻ tẩu tử của ngũ thẩm Bào Tố Vân sao?

“Cô cô tới nhà, ngươi nên cao hứng mới đúng chứ, sao cái mặt cứ dài ra vậy?”

Nàng cười hỏi lại.

Lạc Phong Đường lắc lắc đầu, lộ ra một tia cười khổ.

“Vị cô cô này của ta mười năm qua đều không cùng nhà ta qua lại.” Hắn nói.

“Vì sao không qua lại chứ? Nàng không cần nhà mẹ đẻ sao?” Dương Nhược Tình hỏi.

Ở thời đại này, nữ nhân gả ra ngoài mà muốn sống thẳng lưng, chủ yếu dựa vào hai điều.

Một là chính mình có thể sinh nhi tử cho nhà chồng nối dõi tông đường.

Hai là có lực lượng nhà mẹ đẻ.

Huynh đệ nhà mẹ đẻ nhiều, nắm tay to, ở nhà chồng nói chuyện cũng đủ tự tin.

Cãi nhau với trượng phu và nhóm chị em dâu, các huynh đệ nhà mẹ đẻ phần phật đi qua, tùy tình huống mà hỗ trợ bất cứ khi nào.

Cho nên, nữ nhân gả ra ngoài đều sẽ không có chuyện không cần nhà mẹ đẻ.

Dù sao mọi việc đều có ngoại lệ.

Bên cửa bếp, Lạc Phong Đường nghe Dương Nhược Tình hỏi, nhăn chặt mày.

“Ngày trước, khi ta còn nhỏ, không thể lên núi săn thú, một mình đại bá nuôi ta.”

“Mấy năm đó trong nhà không ruộng, không đất, đúng lúc gặp mấy năm gian nan nhất……”

Lạc Phong Đường không có nói rõ ràng, nhưng Dương Nhược Tình vẫn nghe hiểu.

Đơn giản chính là Lạc Đại Nga ghét bỏ nhà mẹ đẻ không chỉ không thể chống lưng cho mình khi ở nhà chồng, mà ca ca nhà mẹ đẻ còn thường xuyên tới vay tiền, mượn lương thực, khiến cho bà ở nhà chồng không dám ngẩng đầu.

Vì thế, có một hồi vào cuối năm.

Lạc Thiết Tượng chở Lạc Phong Đường 6 tuổi đi theo nàng mượn hai mươi văn tiền ăn tết.



Bị Lạc Đại Nga hất cho một chậu nước lạnh thấu tim, còn mắng một hồi, nói là từ đây về sau đoạn tuyệt quan hệ, cả đời không qua lại với nhau.

“Ai!”

Nghe Lạc Phong Đường kể xong, Dương Nhược Tình khẽ thở dài.

“‘Nghèo ở chợ đông không người hỏi, giàu nơi núi thẳm có khách tìm’, đại khái chính là chỉ việc này đi!” Nàng nói.

Nói cái gì mà mẹ chồng đè nặng trên đầu, thân bất do kỷ.

Đều là vô nghĩa.

Chỉ có một chữ thôi: tiền!

Lạc Phong Đường gật gật đầu.

“Ta cùng đại bá đều hiểu rõ, là do chúng ta nghèo. Không thể giúp cô cô dài mặt, cũng không thể kéo chân sau cô.”

“Từ đó trở đi, ta cùng đại bá rốt cuộc không đi qua Chu gia thôn nữa. Cô ta cũng không trở về thôn Trường Bình.” Hắn nói.

“Vậy sao lúc này lại trở về? Cô ngươi sao lại chấp nhập đội tuyết trở về nhà mẹ đẻ?” Dương Nhược Tình lại hỏi.

Lương tâm bộc phát?

Không có khả năng!

Đối với vấn đề này, Lạc Phong Đường cũng có chút mê mang.

“Ta cũng không hiểu được vì sao. Nhưng nghe đại bá ta nói, lần trước ngũ thẩm ngươi qua cửa, bà mối của nhà gái bên chính là cô của ta.”

Hắn nói.

“Khi đại bá ta đi uống rượu của ngũ thúc ngươi thì có gặp qua tiểu cô ta.”

“Nhưng trên bàn tiệc ai cũng không phản ứng ai. Không nghĩ tới, hôm nay tiểu cô lại tới!”

Như vậy sao……

Dương Nhược Tình nheo mắt lại.

Ngày ngũ thẩm qua cửa, người một nhà nàng cũng chưa có cơ hội đi tiệc rượu gặp khách khứa.

Nàng tự nhiên cũng không nhìn thấy bà mối của nhà gái bên kia, hóa ra chính là cô cô của Lạc Phong Đường.

Chờ một chút……

Nàng đột nhiên nghĩ tới cái gì.

“Đường Nha Tử, ngươi nói xem, có khi nào cô ngươi về nhà mẹ đẻ là do nghe được Chu bà mối bọn họ đàm luận chuyện nhà ngươi.”

“Biết nhà ngươi muốn mua ruộng, cho nên cô ngươi liền chạy về tới nhận thân thích?” Dương Nhược Tình hỏi.

Ban đầu cho rằng nhà mẹ nghèo nên đẻ đoạn tuyệt lui tới.

Nhưng đột nhiên nghe được nhà mẹ đẻ nghèo lại sắp mua ruộng.

Đồng ruộng chính là mệnh căn tử của nông hộ, mua ruộng càng là đại hỉ sự.

Cho nên, Lạc Đại Nga ngửi được dấu hiệu nhà mẹ đẻ làm ăn phát đạt, liền vội vàng trở về bắt quan hệ lại?

Nghe Dương Nhược Tình phân tích, Lạc Phong Đường trầm mặc.

Hắn nghiêm túc cân nhắc những lời này.

Cảm thấy rất có khả năng!

Tiểu cô sớm không tới, muộn không tới, lại đúng hôm nhà hắn mua ruộng liền tới.

“Đường Nha Tử, xào rau dư lại ta đều đung nóng một lần. Ngươi nhìn xem thịt thỏ và thịt kho tàu đun nóng bao nhiêu thì đủ?”



Dương Nhược Tình lấy ra hai cái chén tới hỏi Lạc Phong Đường.

Bên trong một chiếc bát to còn dư lại đầy một chén thịt thỏ.

Bên trong một cái bát to khác, dư lại non nửa chén thịt kho tàu.

“Muốn giữ lại một ít hay không? Để ngày mai hai người nhà ngươi ăn với cơm?”

Nàng lại hỏi.

Lạc Phong Đường ngẩng đầu liếc mắt nhìn một cái.

“Không để lại, đun nóng hết đi.” Hắn nói.

Dương Nhược Tình thầm kinh ngạc.

Đường Nha Tử thật đúng là rộng rãi.

Đổi lại nếu là nàng, đối với cực phẩm thân thích như vậy.

Đừng nói là đun nóng lại toàn bộ đồ ăn thịt, dù chỉ một chén trà, nàng cũng không cho.

Làm như nhìn ra trong lòng nàng có hơi chút không tán đồng.

Lạc Phong Đường trầm giọng giải thích: “Không quan tâm như thế nào, dưới ngày tuyết bay tán loạn, tới một chuyến cũng không dễ dàng.”

“Vào cửa chính là khách, ta trước chiêu đãi nàng ăn no đi, coi như là hành thiện tích đức.”

Dương Nhược Tình gật gật đầu.

Đây là việc nhà của Lão Lạc gia, nàng không tiện nói thêm cái gì.

Tiếp theo lại đun nóng đồ ăn.

Đem đồ ăn trưa nay dư lại toàn bộ đun nóng.

Sau đó Lạc Phong Đường tìm tới một cái khay, đem đồ ăn nóng hầm hập để bên trên, bưng lên đưa đi nhà chính.

Dương Nhược Tình bưng một chén cơm, cầm đôi đũa đi đằng sau.

Ở nhà chính, Lạc Thiết Tượng cùng Lạc Đại Nga ngồi đối diện nhau.

Lạc Thiết Tượng ngồi ở chỗ kia hút thuốc lá sợi.

Lạc Đại Nga thì đang cầm khế ước mua ruộng ở trong tay nhìn, cười híp cả mắt.

Phụ nhân một bên nhìn khế ước một bên tấm tắc nói: “Đại ca, ca và Đường Nha Tử làm tốt lắm. Lão Lạc gia ta cuối cùng lại có đồng ruộng!”

“Sau này làm cho tốt, lại cố gắng thêm một chút, đồng ruộng Lão Lạc gia ta chắc chắn càng ngày càng nhiều!”

Lạc Thiết Tượng gật đầu: “Ta đã lớn tuổi rồi, đều là Đường Nha Tử biết làm việc.”

Lạc Đại Nga lại hỏi: “Muội nghe Chu bà mối nói, hai người còn tính toán trong năm nay xây nhà mới đúng không?”

“Ai da, đây chính là đại hỉ sự, bao giờ khởi công thì nhất định phải nhắn muội một tiếng.”

“Muội sẽ bảo muội phu và cháu ngoại trai của ca lại đây làm giúp.”

Lạc Thiết Tượng nói: “Chu gia thôn cách nơi này đến tám, chín, mười dặm, không cần khiến bọn họ vất vả……”

Lạc Đại Nga vẫy vẫy tay: “Ai A, đều là người một nhà, đại ca sao lại nói lời khách khí làm gì?”

Lạc Thiết Tượng nói: “Nhà ta cũng không phải là xây cái mới, chỉ là đem căn nhà cũ này sửa lại một chút.”

Tròng mắt Lạc Đại Nga chợt lóe: “Sửa lại một chút thì cũng phải tiêu không ít tiền đi?”

Lạc Thiết Tượng nói: “Khoảng chừng bốn lượng bạc!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Xấu Nữ Làm Ruộng: Nam Nhân Trong Núi Sủng Thê Vô Độ ( Cẩm Tú Nông Nữ Làm Ruộng Vội )

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook