Xem Mặt Qua Mạng (H)

Chương 22: Tiền Thịnh Ăn Đồ Ăn Còn Thừa Của Vu Đường (1)

A Phì A

01/02/2024

Ngày hôm sau Vu Đường ngủ đến tận 8-9 giờ mới dậy, nhưng cô vẫn còn cảm thấy có chút buồn ngủ, chủ yếu là vì hôm qua lăn giường quá tốn thể lực, cho nên mới ngủ mãi chẳng tỉnh nổi, nhưng cũng không thể tiếp tục ngủ như vậy.

Chuyến bay của cô là vào giữa trưa cho nên sáng sớm đã phải tới rồi, hôm nay người cũng khá nhiều e rằng trên đường cao tốc sẽ bị tắc.

Sau khi thức dậy thì cô rửa mặt rồi trang điểm nhẹ nhàng, Tiền Thịnh là đàn ông cho nên tất nhiên là rất tiện, chỉ cần thay quần áo đánh rang rồi rửa mặt qua loa là đã có thể ra khỏi cửa.

Anh dẫn cô xuống tầng ở một cửa hàng đồ ăn sáng ở ngay bên dưới.

Đồ ăn ở phương bắc đều rất lớn và nhiều, cô là một người phương nam cho nên căn bản là ăn không hết, vào cửa hàng đồ ăn sáng gọi một tô mì thịt bò, kết quả tô mì thịt bò này còn to hơn cả đầu của cô, hơn nữa còn là phần nhỏ nhất, cô chỉ sợ mình ăn không hết phần mì bò nhỏ này, kết quả là còn thừa rất nhiều.

Vu Đường không cao, hơn nữa cơ thể cũng rất gầy cho nên lượng cơm cô ăn cũng không nhiều, ăn mấy ngụm mì kèm với bánh bao thịt, hơn nữa cái bánh bao thịt này cũng rất lớn, còn lớn cả nắm tay của cô làm cô cực kỳ kinh ngạc.

Cho nên chỉ ăn một lát cũng đã no rồi, cô vuốt ve bụng mình cảm giác đã căng trướng lên, cô đã sắp không thể ăn nổi nữa.

Tiền Thịnh ăn rất khỏe, cho nên sau khi ăn xong bát mì của mình thì ngẩng đầu nhìn cô, hỏi cô rất trực tiếp: “Em không ăn nữa sao?”

Vu Đường thật sự là không thể ăn nổi nữa rồi, cho nên lắc đầu: “Ăn không nổi, tô mì này quá lớn rồi! Nếu như biết trước thì em với anh đã ăn chung một tô rồi, hai người chúng ta ăn một tô là được.”

Tiền Thịnh có thể nhìn ra được, hai ngày này đưa cô đi ăn chính là như vậy, rõ ràng là gọi một bàn đồ ăn nhưng mà chưa ăn được lâu đã không ăn nữa rồi, còn nói là mình đã no rồi, đây là cái dạ dày chim nhỏ gì vậy?

Ăn một chút đã có thể no rồi sao?

Anh bị sốc, anh ăn nhiều như thế, cao như thế cho nên mỗi ngày đều phải bổ sung dinh dưỡng cũng rất nhiều, anh còn tưởng rằng là con gái cho nên có chút sĩ diện, sợ bị anh phát hiện ra là mình ăn rất nhiều cho nên mới cố ý ăn ít như thế, nhưng mà hiện giờ anh phát hiện ra cô thật sự là không thể ăn nổi nữa.

Anh nhíu mày, cảm thấy Vu Đường nếu như ăn không no thì chắc chắn sẽ bị đói bụng.

Cho nên nhìn Vu Đường đã ngừng ăn rồi, anh lấy đôi đũa của cô đi, tự mình đút cho cô ăn: “Ăn thêm một chút cho anh, ăn ít như vậy sao được, em phải ngồi máy bay mấy tiếng đồng hồ liền, cơm trên máy bay lại còn khó khăn nữa, em ăn thêm ít cho anh, nếu không lát nữa mà đói thì làm sao bây giờ?”



Vu Đường no tới nỗi bụng như muốn nổ rồi, nhưng nhìn khuôn mặt hung hăng như vậy của anh thì cũng không dám cãi lời cho nên đành cố chịu mà ăn thêm một lát.

Tiền Thịnh không thể làm gì khác cho nên sau khi đút cho cô thêm mấy miếng thì đành phải thanh toán rồi đưa cô rời đi.

Vu Đường lên xe, kết quả lại nhìn thấy anh đi tới một cửa hàng tiện lợi, tưởng anh định mua cái gì cho nên cô ngồi ở xe nhìn anh quay lại, lúc anh ra xe thì xách theo một túi đồ và đưa cho, “Cầm lấy đi.”

Túi nilon trong suốt nên có thể nhìn rõ đồ ở bên trong là mấy đồ ăn vặt linh tinh, còn có cả nước và bánh mì.

Cô phì cười: “Làm gì thế, ở sân bay có nhiều đồ ăn mà, em đói em sẽ lại ăn nữa, em cũng có phải đi tàu đâu, anh mua cho em nhiều đồ ăn như này làm gì, ăn cũng không hết.”

Tiền Thịnh nói: “Không phải sợ em đói sao? Ăn chút đồ vặt này đi, ngồi máy bay cũng mấy tiếng, ăn để đỡ buồn cũng được.”

Vu Đường nghe thấy lời này thì tất nhiên là không từ chối, cô vui mừng mở cái túi nilon lớn này ra xem, đầy đủ các loại đồ ăn thậm chí là cả thạch trái cây cũng có.

Cô cảm thấy có bạn trai rất tốt, yêu đương quá ngọt ngào.

……

Bởi vì ngày mùng 1 tháng 5 là ngày nghỉ cuối cùng cho nên ở sân bay có rất nhiều người, Tiền Thịnh vẫn luôn nắm tay cô đi vào, sau khi cầm vé máy bay thì đưa cho cô khi tới chỗ kiểm tra an ninh thì anh không thể đi vào tiếp nữa.

Anh vuốt ve khuôn mặt của Vu Đường, hôn cô một cái rồi nói: “Sau khi về đến nơi nhớ gọi điện báo bình an cho anh.”

Vu Đường gật đầu, lúc cô phải đi thì nhón chân lên hôn một cái ở trên miệng anh.

Hôn một cái rồi rời đi.

Lúc cô xuống máy bay đã là chuyện của mấy tiếng sau đó, thành phố ở bên này đã tối rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xem Mặt Qua Mạng (H)

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook