Chương 189: Dính thứ không sạch sẽ
Cô Nụ nhà nông
09/01/2023
Mạnh Hạo Tuấn đẩy đến trước mặt cô một tập hồ sơ. Trần Tuyết cần lên xem, càng xem hai hàng chân mày càng nhíu chặt.
"Cái này hai tuần trước cậu ấy đã nhờ tôi làm, chỉ cần đóng dấu của bệnh viện vào thì bất kể là việc chuyển nhượng cổ phần hay là ly hôn đều sẽ không được tính."
Lý Cảnh Phong nhờ anh làm cho cậu ấy một báo cáo bệnh trạng. Đó là tình trạng tinh thần không được tỉnh táo, một loại dấu hiệu của bệnh đa nhân cách. Chỉ cần có bệnh án này, mọi quyết định của cậu ấy trong thời gian qua, xét về mặt pháp luật điều sẽ không được công nhận.
"Trước đó cậu ấy có nhờ tôi, trước khi lễ kỷ niệm diễn ra tìm cách đưa cô và Nguyên Vũ đến Bắc Kinh, bên Hồng Kông sẽ không thể động đến. Nhưng tôi nghĩ hiện tại cô cũng không muốn đi nữa đâu nhỉ."
Trần Tuyết càng nghe càng đau lòng, trong lúc cô đã từng trách cứ oán giận, thậm chí muốn buông xuôi anh. Thì anh vẫn một mình vật lộn chiến đấu với vận mệnh, tìm mọi cách để bảo vệ cô.
"Tôi đã để chú Bảy bay sang Thái rồi, chúng ta không am hiểu về thứ này cho nên chỉ có thể thỉnh thầy pháp về xem sao."
Nghe tới đây Mạnh Hạo Tuấn khẽ thở dài, không phải anh chưa từng thử cũng đã cho người tìm nhưng vẫn chưa tìm được.
"Bên Thái có một người được gọi là NongPak, ông ta là người cao tay ấn nhất trong tất cả các thầy pháp. Tôi đã cho người tìm gần nửa tháng rồi, nhưng ông ta giống như bốc hơi khỏi thế giới vậy."
Kể từ lúc thấy những biểu hiện của Lý Cảnh Phong, bác sĩ tâm lý cùng những giáo sư thôi miên hàng đầu đều nói cậu ấy không có bị tác động tâm lý hay thôi miên gì cả, thì anh đã nghi ngờ điều này. Anh hỏi một số người bạn của mình ở Thái Lan, cũng nói cho họ nghe những biểu hiện gần đây của Lý Cảnh Phong. Ai cũng bảo anh nên mang người đó đến tìm thầy pháp, nếu không bị bỏ bùa thì cũng bị ngải quấn thân. Anh không tin mấy thứ đó, nhưng chuyện liên quan đến an nguy của Lý Cảnh Phong và nhà họ Lý, anh vẫn phái người đi tìm.
Sau khi trao đổi xong Trần Tuyết và Chí Hùng rời đi, khi dừng lại đợi thang máy. Cô bé từ bên trong đi ra,Trần Tuyết cũng từ bên ngoài bước vào hai người vô tình chạm vai nhau. Khi cửa thang máy vừa khép, Mù Tha Lin lập tức quay đầu, tầng này chỉ có 1 căn hộ duy nhất của Mạnh Hạo Tuấn.
Cô vội vã lao như tên chạy về, Mạnh Hạo Tuấn còn đang đứng ở cửa chưa vào trong, đã thấy cô nhóc chạy như bay về phía mình. Anh dang tay đang định đón lấy cô, thì bị tiếng quát của cô làm cho giật cả mình.
"Chú vừa gặp ai, cô ta động vào chỗ nào của chú, nói mau."
Tiếng quát của cô vang khắp cả tầng áp mái, Mạnh Hạo Tuấn không phản ứng kịp với thái độ của cô nhóc, phải qua vài giây mới phản ứng lại.
"Em đang ghen đấy à, yên tâm cô ấy là vợ của bạn tôi đến tìm có chút việc thôi, cũng không có đụng vào chỗ nào cả, giữ hết cho em được chưa."
Anh vừa nói vừa cười đưa tay xoa đầu cô, nhưng Mù Tha Lin lại gạt tay anh ra không những vậy còn ngửi khắp người anh. Mạnh Hạo Tuấn có chút bất lực, đây là không tin tưởng anh đến vậy sao. Sau khi đi một vòng xác nhận Mù Tha Lin mới thở phào nhẹ nhõm, kéo anh đi vào nhà.
"Trên người cô ta dính thứ không sạch sẽ, chú về sau đừng có đến gần cô ta."
Thứ không sạch sẽ Mạnh Hạo Tuấn bị bốn chữ này của cô làm cho giật mình, anh lập tức xoay người cô đối diện với mình vội hỏi.
"Tha Lin làm sao em biết trên người cô ấy có thứ không sạch sẽ."
"Cháu đụng cô ấy ở thang máy, trên người dính những thứ không nên dính."
"Tôi hỏi là làm sao em biết."
"Cháu chưa nói với chú sao, cháu là con gái của thầy mo, thầy mo chính là người tạo ra mấy thứ đó."
Cha cô là thầy mo nổi tiếng nhất vùng Yên Bái một thời. Từ nhỏ cô đã được định sẽ kế nghiệp ông, cho dù là bùa hay những thứ khủng khiếp hơn như thế, cô cũng đã từng được cha dạy. Chỉ là cha cô xưa nay chưa từng giúp người khác chế tạo những thứ bẩn thỉu hại người, ông ấy là một thầy mo tốt.
"Em giúp tôi xem cái này thử đi."
Anh vội đẩy chiếc laptop qua trước mặt cô, bật lại đoạn video vừa rồi mà bọn họ xem. Sau khi xem xong Mù Tha Lin cũng biết vì sao cô lại ngửi được thứ không sạch sẽ trên người cô gái kia, hẳn là bị dính ở nơi này cho nên mùi tương đối nhẹ.
Sau đó Mạnh Hạo Tuấn kể lại tình trạng của Lý Cảnh Phong cho Mù Tha Lin nghe.
"Em có thể giúp cậu ấy không?"
"Người này có quan hệ gì với chú."
Nhìn thái độ khẩn trương và mong đợi của Mạnh Hạo Tuấn, Mù Tha Lin Lên tiếng hỏi, cô cần biết người này có vị trí thế nào đối với anh.
"Cậu ấy là thần là tín ngưỡng cũng là người ban cho tôi mạng sống."
"Cháu cần gặp người đó mới biết được là bị cái gì bám vào. Cháu làm một vài thứ, chú đưa cho cô gái ở thang máy lúc nảy, những thứ không sạch sẽ bám lâu trên người sẽ không tốt."
"Được, Tha Lin cảm ơn em."
"Cái này hai tuần trước cậu ấy đã nhờ tôi làm, chỉ cần đóng dấu của bệnh viện vào thì bất kể là việc chuyển nhượng cổ phần hay là ly hôn đều sẽ không được tính."
Lý Cảnh Phong nhờ anh làm cho cậu ấy một báo cáo bệnh trạng. Đó là tình trạng tinh thần không được tỉnh táo, một loại dấu hiệu của bệnh đa nhân cách. Chỉ cần có bệnh án này, mọi quyết định của cậu ấy trong thời gian qua, xét về mặt pháp luật điều sẽ không được công nhận.
"Trước đó cậu ấy có nhờ tôi, trước khi lễ kỷ niệm diễn ra tìm cách đưa cô và Nguyên Vũ đến Bắc Kinh, bên Hồng Kông sẽ không thể động đến. Nhưng tôi nghĩ hiện tại cô cũng không muốn đi nữa đâu nhỉ."
Trần Tuyết càng nghe càng đau lòng, trong lúc cô đã từng trách cứ oán giận, thậm chí muốn buông xuôi anh. Thì anh vẫn một mình vật lộn chiến đấu với vận mệnh, tìm mọi cách để bảo vệ cô.
"Tôi đã để chú Bảy bay sang Thái rồi, chúng ta không am hiểu về thứ này cho nên chỉ có thể thỉnh thầy pháp về xem sao."
Nghe tới đây Mạnh Hạo Tuấn khẽ thở dài, không phải anh chưa từng thử cũng đã cho người tìm nhưng vẫn chưa tìm được.
"Bên Thái có một người được gọi là NongPak, ông ta là người cao tay ấn nhất trong tất cả các thầy pháp. Tôi đã cho người tìm gần nửa tháng rồi, nhưng ông ta giống như bốc hơi khỏi thế giới vậy."
Kể từ lúc thấy những biểu hiện của Lý Cảnh Phong, bác sĩ tâm lý cùng những giáo sư thôi miên hàng đầu đều nói cậu ấy không có bị tác động tâm lý hay thôi miên gì cả, thì anh đã nghi ngờ điều này. Anh hỏi một số người bạn của mình ở Thái Lan, cũng nói cho họ nghe những biểu hiện gần đây của Lý Cảnh Phong. Ai cũng bảo anh nên mang người đó đến tìm thầy pháp, nếu không bị bỏ bùa thì cũng bị ngải quấn thân. Anh không tin mấy thứ đó, nhưng chuyện liên quan đến an nguy của Lý Cảnh Phong và nhà họ Lý, anh vẫn phái người đi tìm.
Sau khi trao đổi xong Trần Tuyết và Chí Hùng rời đi, khi dừng lại đợi thang máy. Cô bé từ bên trong đi ra,Trần Tuyết cũng từ bên ngoài bước vào hai người vô tình chạm vai nhau. Khi cửa thang máy vừa khép, Mù Tha Lin lập tức quay đầu, tầng này chỉ có 1 căn hộ duy nhất của Mạnh Hạo Tuấn.
Cô vội vã lao như tên chạy về, Mạnh Hạo Tuấn còn đang đứng ở cửa chưa vào trong, đã thấy cô nhóc chạy như bay về phía mình. Anh dang tay đang định đón lấy cô, thì bị tiếng quát của cô làm cho giật cả mình.
"Chú vừa gặp ai, cô ta động vào chỗ nào của chú, nói mau."
Tiếng quát của cô vang khắp cả tầng áp mái, Mạnh Hạo Tuấn không phản ứng kịp với thái độ của cô nhóc, phải qua vài giây mới phản ứng lại.
"Em đang ghen đấy à, yên tâm cô ấy là vợ của bạn tôi đến tìm có chút việc thôi, cũng không có đụng vào chỗ nào cả, giữ hết cho em được chưa."
Anh vừa nói vừa cười đưa tay xoa đầu cô, nhưng Mù Tha Lin lại gạt tay anh ra không những vậy còn ngửi khắp người anh. Mạnh Hạo Tuấn có chút bất lực, đây là không tin tưởng anh đến vậy sao. Sau khi đi một vòng xác nhận Mù Tha Lin mới thở phào nhẹ nhõm, kéo anh đi vào nhà.
"Trên người cô ta dính thứ không sạch sẽ, chú về sau đừng có đến gần cô ta."
Thứ không sạch sẽ Mạnh Hạo Tuấn bị bốn chữ này của cô làm cho giật mình, anh lập tức xoay người cô đối diện với mình vội hỏi.
"Tha Lin làm sao em biết trên người cô ấy có thứ không sạch sẽ."
"Cháu đụng cô ấy ở thang máy, trên người dính những thứ không nên dính."
"Tôi hỏi là làm sao em biết."
"Cháu chưa nói với chú sao, cháu là con gái của thầy mo, thầy mo chính là người tạo ra mấy thứ đó."
Cha cô là thầy mo nổi tiếng nhất vùng Yên Bái một thời. Từ nhỏ cô đã được định sẽ kế nghiệp ông, cho dù là bùa hay những thứ khủng khiếp hơn như thế, cô cũng đã từng được cha dạy. Chỉ là cha cô xưa nay chưa từng giúp người khác chế tạo những thứ bẩn thỉu hại người, ông ấy là một thầy mo tốt.
"Em giúp tôi xem cái này thử đi."
Anh vội đẩy chiếc laptop qua trước mặt cô, bật lại đoạn video vừa rồi mà bọn họ xem. Sau khi xem xong Mù Tha Lin cũng biết vì sao cô lại ngửi được thứ không sạch sẽ trên người cô gái kia, hẳn là bị dính ở nơi này cho nên mùi tương đối nhẹ.
Sau đó Mạnh Hạo Tuấn kể lại tình trạng của Lý Cảnh Phong cho Mù Tha Lin nghe.
"Em có thể giúp cậu ấy không?"
"Người này có quan hệ gì với chú."
Nhìn thái độ khẩn trương và mong đợi của Mạnh Hạo Tuấn, Mù Tha Lin Lên tiếng hỏi, cô cần biết người này có vị trí thế nào đối với anh.
"Cậu ấy là thần là tín ngưỡng cũng là người ban cho tôi mạng sống."
"Cháu cần gặp người đó mới biết được là bị cái gì bám vào. Cháu làm một vài thứ, chú đưa cho cô gái ở thang máy lúc nảy, những thứ không sạch sẽ bám lâu trên người sẽ không tốt."
"Được, Tha Lin cảm ơn em."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.