Chương 50: Kẻ bám anh trai
Cô Nụ nhà nông
14/11/2022
Khi Trần Tuyết nhìn thấy những tin tức này thì nó đã được đẩy lên top 1 thanh tìm kiếm trên QMy. Toàn bộ trong 5 hot seach đầu tiên điều là: lộ mặt chủ tịch tập đoàn Nam Cảnh, người đàn ông vàng trong giới tài chính châu á, người thừa kế của gia tộc họ Lý, người nắm giữ huyết mạch kinh tế quốc gia, tin sốc chủ tịch tập đoàn Nam Cảnh đã kết hôn.
Trần Tuyết có chút hoảng không phải Lý Cảnh Phong ngăn chặn tin tức rất tốt sao, vì sao bây giờ lại bị người đào ra rồi. Nếu còn tiếp tục chỉ sợ cả cô cũng bị lôi ra mất, cô vội vã gọi điện thoại cho Chí Hùng. Chí Hùng vừa bắt máy đầu bên kia đã nghe thấy tiếng hỏi gấp gáp của mợ chủ nhà mình.
"Bên các anh xảy ra chuyện gì vậy?"
Chí Hùng theo bản năng liếc mắt nhìn vào phòng hội nghị, sau đó thành thật trả lời.
"Cậu chủ tham gia hội nghị, chương trình phát trực tiếp vì là truyền hình quốc gia cho nên tốc độ truyền đi quá nhanh không thể ngăn chặn được."
Không thể ngăn chặn, đây là có ý gì, cô còn chưa muốn bị lôi ra ánh sáng đâu. Nhưng cảm nhận được sự lo lắng của cô Chí Hùng vội nói thêm.
"Mợ chủ yên tâm cậu chủ đã dặn dò, chuyện của mợ chủ sẽ không ai tìm được."
Có câu khẳng định của Chí Hùng cô mới thở phào nhẹ nhuỗm, cô hỏi thêm vài câu về tình hình của Lý Cảnh Phong rồi cúp máy.
Chí Hùng nhìn điện thoại cảm thấy có chút tội lỗi, chuyện bức ảnh nhẫn cưới là người bên phòng truyền thông của bọn họ tung ra, hướng gió trên mạng cũng là do bọn họ điều khiển.
Biết làm sao được bọn họ cũng chỉ nghe lệnh mà thôi. Cậu chủ đây là lo lắng sau khi bản thân bại lộ có nhiều người nhòm ngó, dùng cách này để tự mình tiêu diệt hoa đào nha.
Mạnh Hạo Nhiên đột nhiên giơ ngón cái cho Chí Hùng.
"Cho cậu 1like chúc cậu ngày sau có thể sống sót."
"Cậu có ý gì?"
"Mợ chủ có bao nhiêu thông minh, nếu tôi tính không nhầm không đến hai ngày liền sẽ phát hiện ra vấn đề."
"Vậy thì sao, tôi đây là làm theo lệnh cậu chủ."
"Cậu nghĩ cậu chủ sẽ nhận sao, còn không phải mang cậu ra thí mạng à."
"Cái này cậu tưởng mình không có phần à, có chết cũng phải chết chung, một quyền cũng không thiếu phần cậu."
"Thật xin lỗi làm cậu thất vọng rồi, kết thúc hội nghị tôi đây còn phải cùng anh trai đi du lịch."
"Con mẹ nó Mạnh Hạo Nhiên cậu mắc ói vừa thôi, bao nhiêu tuổi rồi còn bám đít anh trai hả."
"Tôi cứ bám đít anh trai đó thì sao, cậu có anh trai để bám à."
Chí Hùng giơ chân muốn đạp cho Mạnh Hạo Nhiên một cái, Mạnh Hạo Nhiên rất nhanh né được. Nhìn thấy có người đang đến, hai bọn họ mặt không biết sắc thoáng cái đã chỉnh tề đứng im như hai pho tượng. Giống như tất cả màn đấu khẩu động tay động chân vừa rồi không hề xảy ra vậy.
Đội trưởng đội bảo an vừa rồi quan sát qua màn hình nhìn thấy hai người bọn họ không nghiêm túc, muốn đến nhắc nhở một chút, kết quả bọn họ phản ứng còn nhanh hơn ông tưởng.
Dù sao những người này cũng không thuộc đội đặc chủng, ông không có quyền ra lệnh hay trách phạt cũng không có quyền điều động bọn họ rời khỏi vị trí, vì bọn họ là người của nhà họ Lý.
Ở cái đất này một câu nói của người đứng đầu nhà họ Lý, cũng có thể ngang hàng với thủ tướng chính phủ. Một đại tá như ông cũng không làm được gì, hội nghị lần này có thể diễn ra long trọng và suôn sẻ, 40% kinh phí được tập đoàn Nam Cảnh tài trợ.
Những ngày Lý Canh Phong đi tham dự hội nghị ở Hà Nội thì cô cũng quay cuồng với viêcj chụp ảnh và quay quảng cáo. Tất cả phải xong trước khi cô vào đoàn làm phim, đạo diễn đã nói với cô nếu không có gì thây đổi thì đầu tháng sau sẽ khai máy, chỉ còn hơn 10 ngày mà thôi.
Bên này Trần Tuyết đang điêu cuồng lao đầu vào công việc thì ở một vài nơi khác, có những người đang nỗi điên vì cô, mà người đầu tiên phải nói đến đó chính là Trương Mẫn Chi. Cái người bị Tiêu Lâm giữa đường đoạt mất tài nguyên.
**CÔNG TY TRUYỀN THÔNG TINH DIỆU.
La Yên là người đại diện của Trương Mẫn Chi, hôm nay cô ta liên hệ với tạp chí Thời Thượng để ấn định ngày chụp, nào ngờ vừa mới mở lời bên kia Alan đã nói bọn họ đã chụp xong. Ngay cả một lời giải thích cũng không nói, nếu không phải người đó là Alan sợ đắc tội với anh ta, cô ta sao có thể cắn răng nuốt xuống cục tức này.
"Chị tra được chưa, là ai lại dám đoạt tài nguyên của tôi, cô ta chán sống rồi sao."
"Là Trần Niệm Tuyết."
La Yên cũng không hiểu một nữ diên viên hạng 3 chạy tới đây dành tài nguyên với bọn họ làm gì. Còn cả Niệm Phong nữa không biết là thật sự nâng đỡ cô tay hay cố tình chằng ép Tinh Diệu. Mấy tháng qua tuy không truyền ra ngoài nhưng nội bộ cấp cao Tinh Diệu điều biết Niệm Phong từng bước ép Tinh Diệu bọn họ vào chân tường.
Trần Tuyết có chút hoảng không phải Lý Cảnh Phong ngăn chặn tin tức rất tốt sao, vì sao bây giờ lại bị người đào ra rồi. Nếu còn tiếp tục chỉ sợ cả cô cũng bị lôi ra mất, cô vội vã gọi điện thoại cho Chí Hùng. Chí Hùng vừa bắt máy đầu bên kia đã nghe thấy tiếng hỏi gấp gáp của mợ chủ nhà mình.
"Bên các anh xảy ra chuyện gì vậy?"
Chí Hùng theo bản năng liếc mắt nhìn vào phòng hội nghị, sau đó thành thật trả lời.
"Cậu chủ tham gia hội nghị, chương trình phát trực tiếp vì là truyền hình quốc gia cho nên tốc độ truyền đi quá nhanh không thể ngăn chặn được."
Không thể ngăn chặn, đây là có ý gì, cô còn chưa muốn bị lôi ra ánh sáng đâu. Nhưng cảm nhận được sự lo lắng của cô Chí Hùng vội nói thêm.
"Mợ chủ yên tâm cậu chủ đã dặn dò, chuyện của mợ chủ sẽ không ai tìm được."
Có câu khẳng định của Chí Hùng cô mới thở phào nhẹ nhuỗm, cô hỏi thêm vài câu về tình hình của Lý Cảnh Phong rồi cúp máy.
Chí Hùng nhìn điện thoại cảm thấy có chút tội lỗi, chuyện bức ảnh nhẫn cưới là người bên phòng truyền thông của bọn họ tung ra, hướng gió trên mạng cũng là do bọn họ điều khiển.
Biết làm sao được bọn họ cũng chỉ nghe lệnh mà thôi. Cậu chủ đây là lo lắng sau khi bản thân bại lộ có nhiều người nhòm ngó, dùng cách này để tự mình tiêu diệt hoa đào nha.
Mạnh Hạo Nhiên đột nhiên giơ ngón cái cho Chí Hùng.
"Cho cậu 1like chúc cậu ngày sau có thể sống sót."
"Cậu có ý gì?"
"Mợ chủ có bao nhiêu thông minh, nếu tôi tính không nhầm không đến hai ngày liền sẽ phát hiện ra vấn đề."
"Vậy thì sao, tôi đây là làm theo lệnh cậu chủ."
"Cậu nghĩ cậu chủ sẽ nhận sao, còn không phải mang cậu ra thí mạng à."
"Cái này cậu tưởng mình không có phần à, có chết cũng phải chết chung, một quyền cũng không thiếu phần cậu."
"Thật xin lỗi làm cậu thất vọng rồi, kết thúc hội nghị tôi đây còn phải cùng anh trai đi du lịch."
"Con mẹ nó Mạnh Hạo Nhiên cậu mắc ói vừa thôi, bao nhiêu tuổi rồi còn bám đít anh trai hả."
"Tôi cứ bám đít anh trai đó thì sao, cậu có anh trai để bám à."
Chí Hùng giơ chân muốn đạp cho Mạnh Hạo Nhiên một cái, Mạnh Hạo Nhiên rất nhanh né được. Nhìn thấy có người đang đến, hai bọn họ mặt không biết sắc thoáng cái đã chỉnh tề đứng im như hai pho tượng. Giống như tất cả màn đấu khẩu động tay động chân vừa rồi không hề xảy ra vậy.
Đội trưởng đội bảo an vừa rồi quan sát qua màn hình nhìn thấy hai người bọn họ không nghiêm túc, muốn đến nhắc nhở một chút, kết quả bọn họ phản ứng còn nhanh hơn ông tưởng.
Dù sao những người này cũng không thuộc đội đặc chủng, ông không có quyền ra lệnh hay trách phạt cũng không có quyền điều động bọn họ rời khỏi vị trí, vì bọn họ là người của nhà họ Lý.
Ở cái đất này một câu nói của người đứng đầu nhà họ Lý, cũng có thể ngang hàng với thủ tướng chính phủ. Một đại tá như ông cũng không làm được gì, hội nghị lần này có thể diễn ra long trọng và suôn sẻ, 40% kinh phí được tập đoàn Nam Cảnh tài trợ.
Những ngày Lý Canh Phong đi tham dự hội nghị ở Hà Nội thì cô cũng quay cuồng với viêcj chụp ảnh và quay quảng cáo. Tất cả phải xong trước khi cô vào đoàn làm phim, đạo diễn đã nói với cô nếu không có gì thây đổi thì đầu tháng sau sẽ khai máy, chỉ còn hơn 10 ngày mà thôi.
Bên này Trần Tuyết đang điêu cuồng lao đầu vào công việc thì ở một vài nơi khác, có những người đang nỗi điên vì cô, mà người đầu tiên phải nói đến đó chính là Trương Mẫn Chi. Cái người bị Tiêu Lâm giữa đường đoạt mất tài nguyên.
**CÔNG TY TRUYỀN THÔNG TINH DIỆU.
La Yên là người đại diện của Trương Mẫn Chi, hôm nay cô ta liên hệ với tạp chí Thời Thượng để ấn định ngày chụp, nào ngờ vừa mới mở lời bên kia Alan đã nói bọn họ đã chụp xong. Ngay cả một lời giải thích cũng không nói, nếu không phải người đó là Alan sợ đắc tội với anh ta, cô ta sao có thể cắn răng nuốt xuống cục tức này.
"Chị tra được chưa, là ai lại dám đoạt tài nguyên của tôi, cô ta chán sống rồi sao."
"Là Trần Niệm Tuyết."
La Yên cũng không hiểu một nữ diên viên hạng 3 chạy tới đây dành tài nguyên với bọn họ làm gì. Còn cả Niệm Phong nữa không biết là thật sự nâng đỡ cô tay hay cố tình chằng ép Tinh Diệu. Mấy tháng qua tuy không truyền ra ngoài nhưng nội bộ cấp cao Tinh Diệu điều biết Niệm Phong từng bước ép Tinh Diệu bọn họ vào chân tường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.