Chương 85: Trận chiến đầu
Candyrua
06/01/2021
Doanh trại đóng quân của Long rồng và Vampire được xây dựng cũng không xa nhau mấy.
Lần đối đầu đầu tiên này tuyệt đối phải thắng, Thiên Ân cùng Erik nhìn nhau rồi nhảy xuống chỗ mấy tiểu Vampire đang chuẩn bị chiến đấu. Vì Arthur được điều qua bên Long rồng nên hiện tại Allen là người lãnh đạo đội quân Vampire. Trên người Allen được trang bị đầy đủ áo giáp rồi giầy sắt, trên đầu còn được đội thêm một cái mũ có cắm thêm một đám lông chim.
Thời trang kiểu này làm cho người ta không dám nhìn thẳng. Chả là được biết U linh sắp tấn công nên Allen muốn mình làm một chủ tướng thật ngầu, hắn đã siêu tập các loại trang phục chiến đấu của nhiều thời đại khác nhau, cuối cùng không biết chọn kiểu nào nên lấy mỗi trang phục một cái để mặc lên người. Vì vậy mới có hình ảnh thảm họa thời trang như bây giờ.
Nhìn thấy Erik và Thiên Ân đi đến Allen cất giọng chào hỏi.
" Lâu lắm rồi mới cùng nhau chiến đấu nha"
Nhìn cách ăn mặc quái dị của Allen, Thiên Ân quay qua hỏi Erik " Lúc trước anh từng chiến đấu với anh ta rồi à" Đừng nói là Vampire đi chiến đấu phải mặc như vậy nha, nếu Erik mà khoác đống đồ đó trên người,
Thiên Ân "..." Thật sự cậu không dám tưởng tượng đến hình ảnh đó.
" Không quen biết" Erik lạnh lùng nói, rồi bỏ qua Allen đang ngẩn tò te, cùng Thiên Ân đi đến trước quan sát tình hình. Thật sự muốn phủi sạch quan hệ với cái tên đầu óc có vấn đề này.
Allen bất mãn nhìn cái kẻ bỏ đi trước mắt, có cần bỏ đi nhanh như vậy không, cũng là cùng nhau lớn lên mà cái tên đáng ghét đó dám bảo không quen hắn, đúng là khóc không ra nước mắt mà.
Tình anh em không đáng 1 xu, cái đồ có người yêu quên bạn bè, cả Erik và cái tên đáng ghét Arthur nữa, cứ một tên rồi một tên bỏ bạn theo bồ, khi nào thất tình đừng có mà tìm ông đây uống rượu, nghĩ đến số rượu bị Arthur uống trước đây mà tim, gan, phèo phổi của hắn đau thắt lại.
Tuy cà lơ phất phơ như vậy nhưng tài năng lãnh đạo của Allen cũng không phải chỉ nói chơi. Từ nhỏ hắn đã bộc lộ tài dùng binh và chiến lược đánh trận của mình. Vì vậy hắn mới là một trong những người hiếm hoi được ở lại bên cạnh Erik.
Có thể nhìn thấy ngay tài năng của hắn qua cách bày bố quân đội Vampire trong trận chiến lần này. Các đội Vampire được hắn sắp xếp đâu ra đấy, đám Vampire trinh sát ẩn nấp mọi nơi để thu thập tình hình, nếu có biến lập tức rút lui, thông tin quan trọng nhưng người của mình hắn sẽ bảo vệ bằng mọi giá.
Đội quân tiên phong luôn được huấn luyện liên tục, chọn lựa những kẻ nhanh nhẹn và am hiểu cận chiến để rèn luyện. Đằng sau được sắp xếp đội quân tinh nhuệ luôn sẵn sàng tiếp cậu kẻ định bất cứ lúc nào.
Vì Vampire chỉ có vài cách để giết chết nên Allen cũng trang bị rất nhiều thứ cho đội Y tế Vampire, sẵn sàng cứu và vác Vampire bị thương ra khỏi chiến trường khi cần thiết.
U linh, Vampire và Long rồng đều là loại thuộc dạng năng lực đặc biệt nên việc giết chết đối phương với bọn họ cũng là một việc mà bên còn lại phải suy nghĩ rất nhiều.
chắc chắn U linh đã ấp ủ âm mưu này từ rất lâu nên bọn chúng mới dám khơi mào chiến tranh với Long rồng cùng Vampire như vậy.
Một đám thây ma tiến về phía doanh trại của Vampire rồi dừng lại cách đó tầm 2 km và đứng đó không động đậy.
Thiên Ân cũng Erik nhìn nhau thấy hơi khó hiểu, đây là định làm gì.
Thấy một đội thây ma xếp hàng chỉnh tề đứng ngoài doanh trại của mình đám tiểu Vampire tinh thần chiến đấu đang dâng cao cảm thấy vô cùng bức xúc. Đây là làm gì, định chào hỏi nhau trước khi đánh à. Đánh nhau mà có cần lịch sự như vậy không cơ chứ, mặc dù thường ngày bọn chúng cũng được dạy phải đối xử tôn trọng với con người cùng các gia tộc khác, nhưng bây giờ là đang đánh nhau mà, như vậy cũng phải chào hỏi trước rồi bảo "chúng ta đánh nhau nhé sao". Như vậy rất đáng sợ nha. Một đám Vampire rùng mình vì ý nghĩ của mình, đừng có chào hỏi nhau nha, tuyệt đối không nên như vậy, có làm quen với bọn họ thì bọn họ cũng không nương tay đâu, tuyệt đối có nguyên tắc.
" Có phải định phát tán bệnh dịch gì không" Thiên Ân quay qua hỏi Erik, việc này rất nghiêm trọng đấy.
Erik hơi cau mày, việc này cũng rất có khả năng. Hắn nhìn Thiên Ân, nhưng Thiên Ân không cần hắn nói đã phản bác.
" Em tuyệt đối không trở về". Cứng rắn đến không thể cứng rắn hơn.
" Vampire bách độc bất xâm, nhưng em là con người, việc này tôi không muốn mạo hiểm" Erik nhìn Thiên Ân nói.
" Có anh trai rồi, sẽ không sao đâu, em muốn được ở đây với anh".
Thấy cậu kiên quyết như vậy Erik đành thở dài
" Vậy để việc ở đây cho Allen chúng ta về ngủ"
Thiên Ân ngỡ mình nghe nhầm, có phải Erik vừa bảo về ngủ không, bây giờ đang là thời loạn lạc đánh nhau nha, sao có thể về ngủ được một chút cũng không khoa học.
Thiên Ân nhéo má Erik, có phải bị đánh tráo rồi không.
Erik cầm lấy tay cậu rồi nói " có Allen ở đây rồi, chắc chắn chúng ta sẽ không bị thua. Nếu không muốn về phòng chúng ta lên tháp quan sát"
" Được" Thiên Ân gật đầu rồi cùng Erik đi lên trên tháp cùng quan sát trận chiến. Nếu có gì bất thường lập tức sẽ nhảy vào luôn.
Qua vài tiếng đồng hồ đội quân thây ma vẫn đứng yên như không phải đến đánh nhau, điều này là Mấy Vampire cảm thấy vô cùng khó hiểu. Có đánh không đây, sốt ruột quá, có phải định chơi trò án binh bất động, ai tấn công trước sẽ thua không vậy. Hay định vây bọn chúng đến lúc bọn chúng khát máu, phải đi tìm thức ăn nơi là cảnh giác rồi tấn công, đúng vậy bọn U linh chính là những kẻ hèn nhát và có thể làm ra hành động như vậy. Bọn chúng mới không có nơi là cảnh giác, tuyệt đối không mắc mưu của bọn U linh đáng ghét.
Thực ra thì hiện tại trong nội bộ U linh đang lục đục nên bọn thây ma mới đứng yên án binh bất động như vậy.
Bộ tộc U linh hiện giờ được chia làm 2 phe một bên muốn gây chiến, tấn công Vampire, Long rồng cùng con người, tham vọng muốn thống trị tất cả. Một bên không muốn chiến tranh, an ổn sống mới là điều họ mong muốn. Nội bộ lục đục dẫn đến nội chiến bên trong U Linh, Timmy cảm thấy mấy kẻ muốn sống an phận và không có trí cầu tiến là những kẻ không đáng có trong gia tộc mình vì vậy hắn cầm đầu phe chủ chiến đã đàn áp phe an phận.
Một cuộc đe dọa, cưỡng chế xảy ra khiến U linh không ổn định, việc tấn công hôm nay phe an phận cũng nhúng tay vào gây rối nên Timmy mới không thực hiện được ý đồ muốn tấn công Long rồng cùng Vampire của mình.
Trong lúc Timmy đang khai chiến với Vampire cùng U linh thì bên phe an phận đã âm mưu lật đổ hắn vì vậy Timmy đành hoãn lại cuộc tấn công để trở về an ổn thế cục. Vậy mới xảy ra tình huống như trước mắt.
Thấy sự việc không có gì phát sinh tiếp, Erik cười lạnh, một vài kẻ hắn cài ở U linh cuối cùng cũng có tác dụng.
'' Về ngủ thôi, không trời sẽ sáng mất" Erik kéo Thiên Ân về phía chiếc giường lớn trên tòa tháp, đây là nơi quan sát doanh trại của hắn, khi có thêm Thiên Ân hắn đã đặt thêm chiếc giường ở đây, chắc chắn sẽ có lúc dùng. Giờ đúng là có tác dụng thật.
Thấy tình hình không mấy tiến triển Thiên Ân cũng ngoan ngoãn theo Erik nằm xuống giường.
" Anh biết gì đúng không" Thiên Ân đè Erik xuống hỏi.
" Một chút, Lúc trước tôi đã cài người vào trong U linh muốn chia rẽ bọn họ, vì tôi biết không phải U linh nào cũng muốn đánh. không ngờ giờ có hiệu quả rồi" Erik nói rồi ôm Thiên Ân vào lòng.
Đúng là nam nhân của hắn nha, thông minh thật, Thiên Ân cười rồi hôn lên môi Erik một cái, thưởng cho anh.
Lần đối đầu đầu tiên này tuyệt đối phải thắng, Thiên Ân cùng Erik nhìn nhau rồi nhảy xuống chỗ mấy tiểu Vampire đang chuẩn bị chiến đấu. Vì Arthur được điều qua bên Long rồng nên hiện tại Allen là người lãnh đạo đội quân Vampire. Trên người Allen được trang bị đầy đủ áo giáp rồi giầy sắt, trên đầu còn được đội thêm một cái mũ có cắm thêm một đám lông chim.
Thời trang kiểu này làm cho người ta không dám nhìn thẳng. Chả là được biết U linh sắp tấn công nên Allen muốn mình làm một chủ tướng thật ngầu, hắn đã siêu tập các loại trang phục chiến đấu của nhiều thời đại khác nhau, cuối cùng không biết chọn kiểu nào nên lấy mỗi trang phục một cái để mặc lên người. Vì vậy mới có hình ảnh thảm họa thời trang như bây giờ.
Nhìn thấy Erik và Thiên Ân đi đến Allen cất giọng chào hỏi.
" Lâu lắm rồi mới cùng nhau chiến đấu nha"
Nhìn cách ăn mặc quái dị của Allen, Thiên Ân quay qua hỏi Erik " Lúc trước anh từng chiến đấu với anh ta rồi à" Đừng nói là Vampire đi chiến đấu phải mặc như vậy nha, nếu Erik mà khoác đống đồ đó trên người,
Thiên Ân "..." Thật sự cậu không dám tưởng tượng đến hình ảnh đó.
" Không quen biết" Erik lạnh lùng nói, rồi bỏ qua Allen đang ngẩn tò te, cùng Thiên Ân đi đến trước quan sát tình hình. Thật sự muốn phủi sạch quan hệ với cái tên đầu óc có vấn đề này.
Allen bất mãn nhìn cái kẻ bỏ đi trước mắt, có cần bỏ đi nhanh như vậy không, cũng là cùng nhau lớn lên mà cái tên đáng ghét đó dám bảo không quen hắn, đúng là khóc không ra nước mắt mà.
Tình anh em không đáng 1 xu, cái đồ có người yêu quên bạn bè, cả Erik và cái tên đáng ghét Arthur nữa, cứ một tên rồi một tên bỏ bạn theo bồ, khi nào thất tình đừng có mà tìm ông đây uống rượu, nghĩ đến số rượu bị Arthur uống trước đây mà tim, gan, phèo phổi của hắn đau thắt lại.
Tuy cà lơ phất phơ như vậy nhưng tài năng lãnh đạo của Allen cũng không phải chỉ nói chơi. Từ nhỏ hắn đã bộc lộ tài dùng binh và chiến lược đánh trận của mình. Vì vậy hắn mới là một trong những người hiếm hoi được ở lại bên cạnh Erik.
Có thể nhìn thấy ngay tài năng của hắn qua cách bày bố quân đội Vampire trong trận chiến lần này. Các đội Vampire được hắn sắp xếp đâu ra đấy, đám Vampire trinh sát ẩn nấp mọi nơi để thu thập tình hình, nếu có biến lập tức rút lui, thông tin quan trọng nhưng người của mình hắn sẽ bảo vệ bằng mọi giá.
Đội quân tiên phong luôn được huấn luyện liên tục, chọn lựa những kẻ nhanh nhẹn và am hiểu cận chiến để rèn luyện. Đằng sau được sắp xếp đội quân tinh nhuệ luôn sẵn sàng tiếp cậu kẻ định bất cứ lúc nào.
Vì Vampire chỉ có vài cách để giết chết nên Allen cũng trang bị rất nhiều thứ cho đội Y tế Vampire, sẵn sàng cứu và vác Vampire bị thương ra khỏi chiến trường khi cần thiết.
U linh, Vampire và Long rồng đều là loại thuộc dạng năng lực đặc biệt nên việc giết chết đối phương với bọn họ cũng là một việc mà bên còn lại phải suy nghĩ rất nhiều.
chắc chắn U linh đã ấp ủ âm mưu này từ rất lâu nên bọn chúng mới dám khơi mào chiến tranh với Long rồng cùng Vampire như vậy.
Một đám thây ma tiến về phía doanh trại của Vampire rồi dừng lại cách đó tầm 2 km và đứng đó không động đậy.
Thiên Ân cũng Erik nhìn nhau thấy hơi khó hiểu, đây là định làm gì.
Thấy một đội thây ma xếp hàng chỉnh tề đứng ngoài doanh trại của mình đám tiểu Vampire tinh thần chiến đấu đang dâng cao cảm thấy vô cùng bức xúc. Đây là làm gì, định chào hỏi nhau trước khi đánh à. Đánh nhau mà có cần lịch sự như vậy không cơ chứ, mặc dù thường ngày bọn chúng cũng được dạy phải đối xử tôn trọng với con người cùng các gia tộc khác, nhưng bây giờ là đang đánh nhau mà, như vậy cũng phải chào hỏi trước rồi bảo "chúng ta đánh nhau nhé sao". Như vậy rất đáng sợ nha. Một đám Vampire rùng mình vì ý nghĩ của mình, đừng có chào hỏi nhau nha, tuyệt đối không nên như vậy, có làm quen với bọn họ thì bọn họ cũng không nương tay đâu, tuyệt đối có nguyên tắc.
" Có phải định phát tán bệnh dịch gì không" Thiên Ân quay qua hỏi Erik, việc này rất nghiêm trọng đấy.
Erik hơi cau mày, việc này cũng rất có khả năng. Hắn nhìn Thiên Ân, nhưng Thiên Ân không cần hắn nói đã phản bác.
" Em tuyệt đối không trở về". Cứng rắn đến không thể cứng rắn hơn.
" Vampire bách độc bất xâm, nhưng em là con người, việc này tôi không muốn mạo hiểm" Erik nhìn Thiên Ân nói.
" Có anh trai rồi, sẽ không sao đâu, em muốn được ở đây với anh".
Thấy cậu kiên quyết như vậy Erik đành thở dài
" Vậy để việc ở đây cho Allen chúng ta về ngủ"
Thiên Ân ngỡ mình nghe nhầm, có phải Erik vừa bảo về ngủ không, bây giờ đang là thời loạn lạc đánh nhau nha, sao có thể về ngủ được một chút cũng không khoa học.
Thiên Ân nhéo má Erik, có phải bị đánh tráo rồi không.
Erik cầm lấy tay cậu rồi nói " có Allen ở đây rồi, chắc chắn chúng ta sẽ không bị thua. Nếu không muốn về phòng chúng ta lên tháp quan sát"
" Được" Thiên Ân gật đầu rồi cùng Erik đi lên trên tháp cùng quan sát trận chiến. Nếu có gì bất thường lập tức sẽ nhảy vào luôn.
Qua vài tiếng đồng hồ đội quân thây ma vẫn đứng yên như không phải đến đánh nhau, điều này là Mấy Vampire cảm thấy vô cùng khó hiểu. Có đánh không đây, sốt ruột quá, có phải định chơi trò án binh bất động, ai tấn công trước sẽ thua không vậy. Hay định vây bọn chúng đến lúc bọn chúng khát máu, phải đi tìm thức ăn nơi là cảnh giác rồi tấn công, đúng vậy bọn U linh chính là những kẻ hèn nhát và có thể làm ra hành động như vậy. Bọn chúng mới không có nơi là cảnh giác, tuyệt đối không mắc mưu của bọn U linh đáng ghét.
Thực ra thì hiện tại trong nội bộ U linh đang lục đục nên bọn thây ma mới đứng yên án binh bất động như vậy.
Bộ tộc U linh hiện giờ được chia làm 2 phe một bên muốn gây chiến, tấn công Vampire, Long rồng cùng con người, tham vọng muốn thống trị tất cả. Một bên không muốn chiến tranh, an ổn sống mới là điều họ mong muốn. Nội bộ lục đục dẫn đến nội chiến bên trong U Linh, Timmy cảm thấy mấy kẻ muốn sống an phận và không có trí cầu tiến là những kẻ không đáng có trong gia tộc mình vì vậy hắn cầm đầu phe chủ chiến đã đàn áp phe an phận.
Một cuộc đe dọa, cưỡng chế xảy ra khiến U linh không ổn định, việc tấn công hôm nay phe an phận cũng nhúng tay vào gây rối nên Timmy mới không thực hiện được ý đồ muốn tấn công Long rồng cùng Vampire của mình.
Trong lúc Timmy đang khai chiến với Vampire cùng U linh thì bên phe an phận đã âm mưu lật đổ hắn vì vậy Timmy đành hoãn lại cuộc tấn công để trở về an ổn thế cục. Vậy mới xảy ra tình huống như trước mắt.
Thấy sự việc không có gì phát sinh tiếp, Erik cười lạnh, một vài kẻ hắn cài ở U linh cuối cùng cũng có tác dụng.
'' Về ngủ thôi, không trời sẽ sáng mất" Erik kéo Thiên Ân về phía chiếc giường lớn trên tòa tháp, đây là nơi quan sát doanh trại của hắn, khi có thêm Thiên Ân hắn đã đặt thêm chiếc giường ở đây, chắc chắn sẽ có lúc dùng. Giờ đúng là có tác dụng thật.
Thấy tình hình không mấy tiến triển Thiên Ân cũng ngoan ngoãn theo Erik nằm xuống giường.
" Anh biết gì đúng không" Thiên Ân đè Erik xuống hỏi.
" Một chút, Lúc trước tôi đã cài người vào trong U linh muốn chia rẽ bọn họ, vì tôi biết không phải U linh nào cũng muốn đánh. không ngờ giờ có hiệu quả rồi" Erik nói rồi ôm Thiên Ân vào lòng.
Đúng là nam nhân của hắn nha, thông minh thật, Thiên Ân cười rồi hôn lên môi Erik một cái, thưởng cho anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.