Chương 4: Quan Tâm
Huyết Tử Sắc
17/03/2017
- Chết tiệt! Cả buổi sáng của mình! Sao lại có thứ công ty lừa đảo như vậy chứ! Dám ép giá với cả quỷ. May cho cô ta mình là quỷ lương thiện, nếu gặp phải ác quỷ thì chắc chắn đi chầu Diêm Vương rồi. Hừ! Tại cái công ty đó! Tất cả tại công ty đó hết đấy!
Về đến nhà, nữ quỷ vừa hung hăng tháo giầy vừa không ngừng lầm bầm như thế.
- Vợ, em đi đâu giờ mới về?
Vừa bước vào nhà đã nghe ngay giọng điệu lo lắng của gã chồng. Hung hăng nhìn, thấy gã chồng cầm muôi nhôm, đeo"cạp dề", khuôn mặt lập tức giãn ra.
Haizz! Sau này đầu thai phải tìm một gã chồng tốt như gã này vậy! Chắc chắn tốt hơn cả vạn, cả tỷ lần gã thư sinh đáng nguyền rủa kia!
Gã chồng đi lại gần, vẫn vẻ quan tâm:
- Vợ, chồng bảo vợ ở nhà để chồng đi mua cho, sao lúc về lại không thấy vợ đâu? Vợ vẫn còn bệnh đó, không nên đi lung tung. Biết chồng sợ đến mức nào không?
- À, em...
Phải nói thế nào nhỉ, chỉ tại sáng nay...
Sáng sớm, sau khi lục tìm được bộ áo váy kín đáo, nữ quỷ rón rén đi ra khỏi nhà. Nhưng chưa kịp ra, thì...
- Vợ đi đâu vậy? Chồng đang làm đồ ăn sáng này!
Sững người! Sao tên tiểu tử này xuất hiện đúng lúc vậy chứ? Lúc chết chắc thiêng lắm đây. Cố nặn ra một nụ cười, nhẹ nhàng nói:
- Ha! Hôm nay... chồng không đi làm à?
Vẫn vẻ ngây thơ:
- Vợ đang bệnh nên chồng xin nghỉ mấy hôm nay. Vợ mới khỏe dậy, định đi đâu à?
- Vâng... Em định đi mua chút đồ.
Gã chồng nhẹ nhàng đi đến, vẫn cười:
- Vợ muốn mua gì chứ? Cứ ở nhà nghỉ ngơi. Chồng làm đồ ăn sắp xong rồi.
- A... Nhưng thứ này em nhất định phải mua.
- Thứ gì?
- Thì... em đói! Chính là... em đang thèm ăn một món... mà nhất định phải ăn món đó, ở nhà không có!
- Món gì?
- Phở! Chính là phở! Hi... nhưng mà không phải ăn phở bình thường. Chính là phở trâu! Em lúc này chính là muốn ăn phở trâu.
- Phở trâu?- Gã chồng lúc này ngây người- Sao lại không phải phở bò mà là phở trâu?
- Thì thay thịt trâu bằng thịt bò.
Nữ quỷ chính là đang bị quẫn quá hóa dại. Sao tên này hỏi nhiều quá vậy chứ?
- Nhưng chồng nghĩ thịt bò sẽ ngon hơn.
- Em chính là thích ăn thịt trâu. Bởi vậy nên em nhất định phải mua. Anh ở nhà nhá! Em đi.
Đang nhanh nhẹn chân định chuồn thì bị giữ lại.
- Thôi! Vợ đang bệnh, để chồng đi mua cho.
- Nhưng mà...
- Không sao! Chồng sẽ bảo họ bỏ thịt trâu chứ không bỏ thịt bò. Vợ yên tâm.
Cái gì? Thằng cha này... Nhưng mà cũng tốt. Hắn đi rồi mình chuồn là được. Nhưng nếu hắn trở về thì... Phải kéo dài thời gian!
- Ha ha! Vậy cũng được. Nhưng em muốn ăn nhiều món nữa. Anh mua cho em cả cháo gà nữa, nhớ phải là cháo gà tre nhá! Mua cho em cả bánh chưng nữa, giò nữa, bánh lọc nữa, bánh gối nữa, nem nữa... còn nữa, mua cả một con cá chép đi! Em muốn ăn canh cá!
Hắn ngớ người:
- Vợ sao muốn ăn nhiều vậy?
- Thì... vậy đó! Bởi vậy em nói rồi, để em tự mua sẽ tốt hơn. Anh cứ ở nhà nghỉ ngơi nhá!
- Thôi. Anh sẽ mua mà. Em phải ở nhà nghỉ ngơi. À, giờ anh vào dọn đồ ăn rồi đi mua luôn. Em phải ăn hết đấy!
...Trở lại hiện tại...
Nữ quỷ cười trừ:
- Em chỉ muốn đi dạo lòng vòng thôi!
Lí do củ chuối như vậy sao mình cũng nghĩ ra chứ!!
Tên chồng chẳng để tâm nữa, kéo tay vợ mình đến bàn ăn:
- Được rồi. Thực vợ làm chồng lo lắng lắm đấy! Nhưng vợ về là tốt rồi. Lúc chồng về thấy đồ ăn còn nguyên. Vợ chưa ăn sáng à?
Lúc đấy thấy hắn đi mình cũng đi luôn. Nhưng mà... khi nhập xác rồi có ăn được không? Gã thần chết chưa nói rõ, mình cũng chưa đọc tờ hướng dẫn gã đưa. Từ lúc nhập xác đến giờ cũng không thấy đói, không mệt mỏi, không buồn ngủ, còn thấy cơ thể không có hơi ấm, vậy lúc ăn có thấy được vị ngon không nhỉ?
Lúc tên chồng bưng đồ ăn lên thì... trời đất... tên này thực sự chuẩn bị nhiều vậy sao. Không thiếu món nào, hơn nữa còn ra mùi thơm ngào ngạt. Thực không giống đã mua từ sáng đó.
Gã chồng cũng ngồi xuống, xới cơm cho vợ xong, còn cười ngô nghê.
- Vợ ăn đi! Chính là em còn chưa khỏe, phải cố ăn nhiều vào.
Ực! Mình thực cũng muốn ăn lắm chứ... Nhưng nếu như khi là hồn ma, nhìn thấy đồ ăn mà không thể ăn được?
Gã chồng gỡ miếng cá bỏ vào bát nữ quỷ.
- Là lúc trước anh nghe em nói bị thiếu máu. Nghe người ta mách trên mạng, ngày nào cũng mua cá chép về làm canh cho em. Sau đó em cũng chịu khỏi bệnh, rồi bảo anh từ nay không cần làm nữa. Hôm nay em nói muốn ăn canh cá chép, làm anh lại nhớ ngày xưa...
Ăn canh cá chép chữa thiếu máu? Tên tiểu tử này quả quá là chu đáo luôn! Nhìn có vẻ khá ngon đó!... Kệ xác! Chính là lúc trước là cô hồn dã quỷ lang thang lúc nào cũng đói meo, thấy đồ ăn cũng không thể ăn, chịu đựng cái cực hình đấy đến cực điểm! Giờ có đồ ăn ngay trước mặt, chính là ăn thử coi.
Gã chồng thấy vẻ mặt đó của nữ quỷ, chính cảm giác đột nhiên thở dài. Có điều nữ quỷ hiện tại đang chăm chú đến đống đồ ăn trước mặt, không nhận ra. Gắp thử miếng cá vào miệng. Ngọt ngọt, chua chua, cay cay... Hương vị quyện vào nhau, thực sự rất ngon nha!
Xúc động! Rất là rất xúc động! Từ khi theo thuyền buôn sang Nhật, thực sự chưa từng nghĩ đến được nếm lại hương vị quê hương! Từ lúc chết nơi đất khách quê người đến giờ, chính là đã quên mình cũng có cảm nhận được vị ngon!
Gắp thật nhiều, ăn thật nhiều. Gã chồng ngồi bên cạnh vẫn chưa hề động đũa, vẻ mặt tươi cười nhìn vợ mình đang ăn ngon lành.
- Ăn từ từ thôi! Cũng lâu rồi chưa thấy vợ ăn ngon như vậy.
- Anh cũng ăn đi! Nhìn em ăn như vậy là no được à?
- No!
Kệ ngươi, chính ta đã mời rồi đó! Không ăn thì chịu đói đi!
Nhưng mà... Chính hắn ta mua và làm từng này đồ ăn đó, dù sao cũng không ăn hết được. Không thể để lãng phí đồ ăn. Chính mình khi còn sống cũng bao nhiêu lần bị đói. Thậm chí bị chết vì đói thì cũng biết rồi đó! Tiện thể bày tỏ cảm ơn với hắn luôn.
- Anh ăn đi.
Nữ quỷ gắp miếng thịt gà vào bát gã chồng. Gã này... sao lúc này cũng cười được vậy chứ?
Nữ quỷ bắt đầu ăn chậm lại. Nhìn vào cổ tay trái. Một vòng tròn màu đen, vòng tròn đã đen được một phần tư. Chính là thời gian còn ba phần vòng tròn này. Thời gian còn quá ngắn đi. Theo phản ứng của cô vợ, có lẽ trước lúc chết đã chỉ suy nghĩ rất nhiều về vấn đề tìm vợ cho hắn ta. Nhưng chắc chắn trước khi chết cũng có khoảng thời gian lâu để tìm kiếm. Nhưng cô ta vẫn chưa tìm được người đó. Mình chỉ là mới đến, thời gian theo như tính toán cũng chỉ còn ba ngày, thực sự chính là không có khả năng nha. Khoan đã! Nếu tìm người ngoài thì thời gian tìm hiểu coi như quá ngắn đi. Hay như mình tìm người quen với hắn. Kiểu như thân quen, có mối quan hệ từ trước, có tình cảm nền tảng, vậy sẽ dễ gây dựng tình cảm vợ chồng. Còn nếu như tìm bạn gái cũ của hắn cũng không tệ! Nhưng mà không thể mặt dày hỏi bạn gái cũ của anh là ai, giống điều tra tình cũ của chồng quá! Hay là tìm thử mấy đồng nghiệp của hắn. Cùng nghề cũng không tệ, hơn nữa đi làm cũng thường xuyên gặp mặt. Trước tiên phải tìm thử trong danh bạ điện thoại của hắn đã!
Chuông ngoài cửa kêu lên. Giờ ăn nhà người ta ai đến phá rối vậy?
Về đến nhà, nữ quỷ vừa hung hăng tháo giầy vừa không ngừng lầm bầm như thế.
- Vợ, em đi đâu giờ mới về?
Vừa bước vào nhà đã nghe ngay giọng điệu lo lắng của gã chồng. Hung hăng nhìn, thấy gã chồng cầm muôi nhôm, đeo"cạp dề", khuôn mặt lập tức giãn ra.
Haizz! Sau này đầu thai phải tìm một gã chồng tốt như gã này vậy! Chắc chắn tốt hơn cả vạn, cả tỷ lần gã thư sinh đáng nguyền rủa kia!
Gã chồng đi lại gần, vẫn vẻ quan tâm:
- Vợ, chồng bảo vợ ở nhà để chồng đi mua cho, sao lúc về lại không thấy vợ đâu? Vợ vẫn còn bệnh đó, không nên đi lung tung. Biết chồng sợ đến mức nào không?
- À, em...
Phải nói thế nào nhỉ, chỉ tại sáng nay...
Sáng sớm, sau khi lục tìm được bộ áo váy kín đáo, nữ quỷ rón rén đi ra khỏi nhà. Nhưng chưa kịp ra, thì...
- Vợ đi đâu vậy? Chồng đang làm đồ ăn sáng này!
Sững người! Sao tên tiểu tử này xuất hiện đúng lúc vậy chứ? Lúc chết chắc thiêng lắm đây. Cố nặn ra một nụ cười, nhẹ nhàng nói:
- Ha! Hôm nay... chồng không đi làm à?
Vẫn vẻ ngây thơ:
- Vợ đang bệnh nên chồng xin nghỉ mấy hôm nay. Vợ mới khỏe dậy, định đi đâu à?
- Vâng... Em định đi mua chút đồ.
Gã chồng nhẹ nhàng đi đến, vẫn cười:
- Vợ muốn mua gì chứ? Cứ ở nhà nghỉ ngơi. Chồng làm đồ ăn sắp xong rồi.
- A... Nhưng thứ này em nhất định phải mua.
- Thứ gì?
- Thì... em đói! Chính là... em đang thèm ăn một món... mà nhất định phải ăn món đó, ở nhà không có!
- Món gì?
- Phở! Chính là phở! Hi... nhưng mà không phải ăn phở bình thường. Chính là phở trâu! Em lúc này chính là muốn ăn phở trâu.
- Phở trâu?- Gã chồng lúc này ngây người- Sao lại không phải phở bò mà là phở trâu?
- Thì thay thịt trâu bằng thịt bò.
Nữ quỷ chính là đang bị quẫn quá hóa dại. Sao tên này hỏi nhiều quá vậy chứ?
- Nhưng chồng nghĩ thịt bò sẽ ngon hơn.
- Em chính là thích ăn thịt trâu. Bởi vậy nên em nhất định phải mua. Anh ở nhà nhá! Em đi.
Đang nhanh nhẹn chân định chuồn thì bị giữ lại.
- Thôi! Vợ đang bệnh, để chồng đi mua cho.
- Nhưng mà...
- Không sao! Chồng sẽ bảo họ bỏ thịt trâu chứ không bỏ thịt bò. Vợ yên tâm.
Cái gì? Thằng cha này... Nhưng mà cũng tốt. Hắn đi rồi mình chuồn là được. Nhưng nếu hắn trở về thì... Phải kéo dài thời gian!
- Ha ha! Vậy cũng được. Nhưng em muốn ăn nhiều món nữa. Anh mua cho em cả cháo gà nữa, nhớ phải là cháo gà tre nhá! Mua cho em cả bánh chưng nữa, giò nữa, bánh lọc nữa, bánh gối nữa, nem nữa... còn nữa, mua cả một con cá chép đi! Em muốn ăn canh cá!
Hắn ngớ người:
- Vợ sao muốn ăn nhiều vậy?
- Thì... vậy đó! Bởi vậy em nói rồi, để em tự mua sẽ tốt hơn. Anh cứ ở nhà nghỉ ngơi nhá!
- Thôi. Anh sẽ mua mà. Em phải ở nhà nghỉ ngơi. À, giờ anh vào dọn đồ ăn rồi đi mua luôn. Em phải ăn hết đấy!
...Trở lại hiện tại...
Nữ quỷ cười trừ:
- Em chỉ muốn đi dạo lòng vòng thôi!
Lí do củ chuối như vậy sao mình cũng nghĩ ra chứ!!
Tên chồng chẳng để tâm nữa, kéo tay vợ mình đến bàn ăn:
- Được rồi. Thực vợ làm chồng lo lắng lắm đấy! Nhưng vợ về là tốt rồi. Lúc chồng về thấy đồ ăn còn nguyên. Vợ chưa ăn sáng à?
Lúc đấy thấy hắn đi mình cũng đi luôn. Nhưng mà... khi nhập xác rồi có ăn được không? Gã thần chết chưa nói rõ, mình cũng chưa đọc tờ hướng dẫn gã đưa. Từ lúc nhập xác đến giờ cũng không thấy đói, không mệt mỏi, không buồn ngủ, còn thấy cơ thể không có hơi ấm, vậy lúc ăn có thấy được vị ngon không nhỉ?
Lúc tên chồng bưng đồ ăn lên thì... trời đất... tên này thực sự chuẩn bị nhiều vậy sao. Không thiếu món nào, hơn nữa còn ra mùi thơm ngào ngạt. Thực không giống đã mua từ sáng đó.
Gã chồng cũng ngồi xuống, xới cơm cho vợ xong, còn cười ngô nghê.
- Vợ ăn đi! Chính là em còn chưa khỏe, phải cố ăn nhiều vào.
Ực! Mình thực cũng muốn ăn lắm chứ... Nhưng nếu như khi là hồn ma, nhìn thấy đồ ăn mà không thể ăn được?
Gã chồng gỡ miếng cá bỏ vào bát nữ quỷ.
- Là lúc trước anh nghe em nói bị thiếu máu. Nghe người ta mách trên mạng, ngày nào cũng mua cá chép về làm canh cho em. Sau đó em cũng chịu khỏi bệnh, rồi bảo anh từ nay không cần làm nữa. Hôm nay em nói muốn ăn canh cá chép, làm anh lại nhớ ngày xưa...
Ăn canh cá chép chữa thiếu máu? Tên tiểu tử này quả quá là chu đáo luôn! Nhìn có vẻ khá ngon đó!... Kệ xác! Chính là lúc trước là cô hồn dã quỷ lang thang lúc nào cũng đói meo, thấy đồ ăn cũng không thể ăn, chịu đựng cái cực hình đấy đến cực điểm! Giờ có đồ ăn ngay trước mặt, chính là ăn thử coi.
Gã chồng thấy vẻ mặt đó của nữ quỷ, chính cảm giác đột nhiên thở dài. Có điều nữ quỷ hiện tại đang chăm chú đến đống đồ ăn trước mặt, không nhận ra. Gắp thử miếng cá vào miệng. Ngọt ngọt, chua chua, cay cay... Hương vị quyện vào nhau, thực sự rất ngon nha!
Xúc động! Rất là rất xúc động! Từ khi theo thuyền buôn sang Nhật, thực sự chưa từng nghĩ đến được nếm lại hương vị quê hương! Từ lúc chết nơi đất khách quê người đến giờ, chính là đã quên mình cũng có cảm nhận được vị ngon!
Gắp thật nhiều, ăn thật nhiều. Gã chồng ngồi bên cạnh vẫn chưa hề động đũa, vẻ mặt tươi cười nhìn vợ mình đang ăn ngon lành.
- Ăn từ từ thôi! Cũng lâu rồi chưa thấy vợ ăn ngon như vậy.
- Anh cũng ăn đi! Nhìn em ăn như vậy là no được à?
- No!
Kệ ngươi, chính ta đã mời rồi đó! Không ăn thì chịu đói đi!
Nhưng mà... Chính hắn ta mua và làm từng này đồ ăn đó, dù sao cũng không ăn hết được. Không thể để lãng phí đồ ăn. Chính mình khi còn sống cũng bao nhiêu lần bị đói. Thậm chí bị chết vì đói thì cũng biết rồi đó! Tiện thể bày tỏ cảm ơn với hắn luôn.
- Anh ăn đi.
Nữ quỷ gắp miếng thịt gà vào bát gã chồng. Gã này... sao lúc này cũng cười được vậy chứ?
Nữ quỷ bắt đầu ăn chậm lại. Nhìn vào cổ tay trái. Một vòng tròn màu đen, vòng tròn đã đen được một phần tư. Chính là thời gian còn ba phần vòng tròn này. Thời gian còn quá ngắn đi. Theo phản ứng của cô vợ, có lẽ trước lúc chết đã chỉ suy nghĩ rất nhiều về vấn đề tìm vợ cho hắn ta. Nhưng chắc chắn trước khi chết cũng có khoảng thời gian lâu để tìm kiếm. Nhưng cô ta vẫn chưa tìm được người đó. Mình chỉ là mới đến, thời gian theo như tính toán cũng chỉ còn ba ngày, thực sự chính là không có khả năng nha. Khoan đã! Nếu tìm người ngoài thì thời gian tìm hiểu coi như quá ngắn đi. Hay như mình tìm người quen với hắn. Kiểu như thân quen, có mối quan hệ từ trước, có tình cảm nền tảng, vậy sẽ dễ gây dựng tình cảm vợ chồng. Còn nếu như tìm bạn gái cũ của hắn cũng không tệ! Nhưng mà không thể mặt dày hỏi bạn gái cũ của anh là ai, giống điều tra tình cũ của chồng quá! Hay là tìm thử mấy đồng nghiệp của hắn. Cùng nghề cũng không tệ, hơn nữa đi làm cũng thường xuyên gặp mặt. Trước tiên phải tìm thử trong danh bạ điện thoại của hắn đã!
Chuông ngoài cửa kêu lên. Giờ ăn nhà người ta ai đến phá rối vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.