Xin Em Đừng Quá Quyến Rũ

Chương 29:

Cẩn Du

13/03/2023

Đường Vãn đem hợp đồng để trước bàn hắn, Yến Phi Bạch nhìn cô chầm chậm mở miệng: "Ngồi."

Đường Vãn ngoan ngoãn ngồi trước mặt hắn, còn Trương Hòa Nhuế và Chu Nham cũng ngồi trên sô pha bên cạnh, có người giúp việc bưng cà phê lên, bà Ngô bưng cà phê lên bàn khách, cùng quản gia La đứng cạnh chờ phân phó.

Yến Phi Bạch không nhìn hợp đồng, ngược lại vẫn nhìn chằm chằm Đường Vãn, cô ký xong liền ngẩng đầu, giật mình một chút: "Anh nhìn em làm gì, ký tên đi."

Yến Phi Bạch duỗi tay ra, bàn tay thon dài đặt ở trước mặt cô, ngón tay khẽ nhếch hai cái, ý bảo Đường Vãn đưa bút cho anh, cô nhìn cây bút đắt tiền hơn trước mặt hắn: "Không phải anh có bút sao?"

Vẻ mặt Yến Phi Bạch trở nên lạnh nhạt, giống như muốn thu tay lại, Đường Vãn sợ hắn đổi ý không ký hợp đồng, vội vàng nắm lấy tay hắn. Ngón tay cô thon dài trắng nõn, khi nắm lấy bàn tay rộng lớn của hắn, nhiệt độ cơ thể ấm áp rơi vào lòng bàn tay lạnh lẽo, đáy lòng của hắn tựa như bị cào trở nên ngứa ngáy, giương mắt nhìn cô.

Đường Vãn vội vàng đặt bút vào lòng bàn tay hắn: "Cho anh, mau ký đi." Cô chỉ ra cái hợp đồng ra hiệu.

Khóe môi của Yến Phi Bạch cong một chút, một lát sau lại khôi phục bộ dáng lạnh nhạt, tao nhã nhấc bút ký tên.

Thẳng đến khi hắn viết xong nét bút cuối cùng, Đường Vãn cùng Trương Hòa Nhuế nhẹ nhàng thở dài một hơi, ngược lại lão đại Chu Nham cười mà không nói, bộ dáng như đang xem kịch hay.

Đường Vãn lấy lại hợp đồng mỉm cười: "Cảm ơn Yến tiên sinh đã lựa chọn Phàn Khách điện ảnh cùng tôi, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ."

Yến Phi Bạch vươn tay về phía cô, Đường Vãn vui vẻ bắt tay hắn, nghe giọng nói trầm thấp của hắn đáp lại: "Hợp tác vui vẻ."

Chu Nham vuốt ve ly cà phê: "Vậy được, chúng ta đi được chưa?"

Yến Phi Bạch nhíu mày, không vui nhìn anh ấy một cái.

Chu Nham thản nhiên cười cười, cúi đầu uống cà phê.

Bộ dáng này thật đúng là rất giống bạn bè, Đường Vãn nghĩ.



Cô cũng đứng dậy: "Nếu hợp đồng đã ký xong, vậy chúng ta cũng nên đi, cảm ơn Yến tiên sinh đã chiêu đãi."

Trương Hòa Nhuế cùng Đường Vãn đồng lòng, Đường Vãn nói đi cô ta cũng đi, hết lần này tới lần khác Chu Nham bất động, vắt chân thưởng thức cà phê giống như nhị đại gia, Đường Vãn muốn đạp cho anh ấy một cước thật.

Yến Phi Bạch trượt xe lăn, lướt qua bàn làm việc mặt đối mặt với Đường Vãn, khuôn mặt lạnh lùng tỉ mỉ nói: "Ở lại ăn cơm tối."

Trong lòng Trương Hòa Nhuế âm thầm kinh hãi một phen, bộ dáng mẹ nó đang mời cô nương ăn cơm sao? Vẻ mặt kia thật giống như đang nói: "Nếu không đáp ứng, một giây sau ta có thể chém cô, suy nghĩ đi."

Thì ra Yến tổng thật thẳng thắn!

Đường Vãn cũng ngây người một chút, bộ dáng trầm mặc giống như đang nghiêm túc suy nghĩ có nên ở lại hay không, trong lòng Yến Phi Bạch khẩn trương, sợ cô không đáp ứng.

Đường Vãn liền hỏi lại: "Anh vừa nói gì vậy? Em không nghe thấy."

Trương Hòa Nhuế hít một hơi khí lạnh, chị em tốt, em đây là đang đùa giỡn người khác sao?

Yến Phi Bạch có chút khẩn trương nắm chặt xe lăn: "Đường Vãn, ở lại ăn cơm với tôi."

「Anh vừa mới nói cái gì? Tôi không nghe thấy."

Lúc này ngay cả Chu Nham cùng quản gia La và bà Ngô ở một bên cũng nhíu nhíu mày, tính tình âm dương quái khí của Yến Phi Bạch tuyệt đối không thể chọc vào.

Quả nhiên, Yến Phi Bạch mím chặt đôi môi trắng bệch, ánh mắt cũng u ám một chút: "Đường Vãn......."

Đường Vãn cắt ngang hắn: "Yến Phi Bạch, nói chuyện cho đàng hoàng."

Chu Nham xem kịch không nhịn được cười.



Trương Hòa Nhuế thở cũng không dám thở.

Đường Vãn lại nhìn thẳng Yến Phi Bạch, trong đôi mắt trong suốt không có một chút sợ hãi cùng khiếp đảm, hoàn toàn ôn hòa, trong mắt cô nhìn thấy bộ dáng hung ác của mình, trong lòng run lên.

Thì ra là vậy sao?

Hóa ra hắn thường đối xử với cô một cách tàn bạo như vậy.

Sắc mặt Yến Phi Bạch trở nên tái nhợt, bộ dáng u ám rút đi, thấp thỏm bất an thỏa hiệp: "Đường Vãn, muộn… muộn rồi em có thể... ở lại ăn cơm tối cùng tôi không?"

Suy nghĩ cẩn thận một chút, Yến Phi Bạch sống uổng phí nhiều năm như vậy, số ít lần nhận thua đều là vì Đường Vãn. Hắn là một người tâm cao khí ngạo như vậy, lại bởi vì một cô gái cam tâm tình nguyện hạ thấp mình.

Người khác không hiểu điều này có nghĩa gì, nhưng người bên cạnh lại hiểu, giờ phút này đều dùng ánh mắt phức tạp nhìn Đường Vãn.

Cô vẫn đứng thẳng tắp đứng trước mặt Yến Phi Bạch, tựa hồ sẽ không đáp ứng.

Yến Phi Bạch cũng cho rằng như vậy, cúi đầu trái tim chậm rãi chìm xuống...

Đường Vãn bỗng nhiên ngồi xổm xuống nhìn hắn, vỗ vỗ tay hắn cười rất vui vẻ: "Yến Phi Bạch, đây là lần đầu tiên anh mời em ăn cơm nha, em rất vui."

Cô gái có ý cười trong suốt nhìn hắn, Yến Phi Bạch lại tìm thấy mình trong mắt cô, thất thố, kinh ngạc, kinh hỉ.

Hắn xưa nay cũng có nhiều vẻ mặt như vậy sao.

Yến Phi Bạch chậm rãi cười rộ lên, sờ sờ tóc cô: "Ừ."

Trái tim hắn đập rất mạnh, giống như sắp chết đến nơi vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Xin Em Đừng Quá Quyến Rũ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook