Chương 32:
Cẩn Du
13/03/2023
Đường Vãn bình tĩnh dặm lại son môi: "Cô cũng xác thật là kém một chút.”
Quách Kỳ suýt nữa tức chết, lạnh lùng hừ một tiếng: "Tư vị của Yến tổng không tệ đi, so với những nam nhân khác cô từng ngủ thì sao?"
Đường Vãn thong dong phủ son môi lên, cất vào trong túi, lại từ trong gương nhìn một cái: "Nghe khẩu khí sản xuất Quách này, nam nhân cô từng ngủ hẳn là cũng không ít."
"Dù có nhiều hơn thế nào cũng kém hơn so với sản xuất Đường nha, một đôi ngọc ngàn người gối, lời này nói chính là cô."
Đường Vãn tính tình tốt ở đây ai cũng biết, nhưng mọi người cũng đều biết, cô cũng có lúc nổi giận, hơn nữa còn quen dùng dao mềm, chọc thẳng vào lòng người, nửa điểm cũng không lưu tình.
Đường Vãn rửa tay xong, cố ý lắc lắc, nước văng lên mặt Quách Kỳ, cô rút khăn giấy chậm rãi lau: “Quách Kỳ, đây đều là lời đồn của người khác, người khác tin thì thôi, nhưng cô cũng tin, có phải có chút tự lừa mình dối mình hay không. Nhiều năm như vậy cô đều muốn nắm lấy nhược điểm của tôi, có bắt được chứng cứ tôi ngủ với người khác không? Ngược lại sản xuất Quách, trong tay tôi có một đống lớn hình cô bị người ta “gối ngàn người” nha."
Quách Kỳ trong lòng hoảng hốt, trong giới nắm chặt nhược điểm của đối thủ loại chuyện này thường thấy không ít, mọi người nắm nhau chuyện xấu xa. Cô không dám công khai tôi, tôi cũng không dám đối với cô, đùa giỡn âm mưu quỷ kế gì, bề ngoài an tĩnh sau lưng một mớ hỗn độn, chỉ là chưa bao giờ bày ra ngoài mặt.
Quách Kỳ chính xác cho tới bây giờ chưa từng bắt được nhược điểm của Đường Vãn, trong giới giải trí ai có thể sạch sẽ? Bắt không được, cũng chỉ có thể nói rõ là Đường Vãn thật sự chưa từng làm qua. Thế nhưng, nhược điểm của cô ta đã sớm bị Đường Vãn nắm trong tay, đây là lần đầu tiên Đường Vãn uy hiếp người khác một cách rõ ràng như vậy.
Toilet chỉ có thanh âm nước chảy, Đường Vãn đem vòi nước trước mặt Quách Kỳ tắt lại, khăn giấy trong tay ném vào thùng rác, ánh mắt nhìn Quách Kỳ cũng giống như nhìn một đống rác rưởi, lời nói chọc tức càng tăng thêm: “Quách Kỳ, ở trước mặt tôi cụp đuôi làm nhân tài mới tốt, nếu không nói không chừng, tiêu đề ngày mai chính là scandal kinh thiên động địa của sản xuất Quách cô."
Hô hấp Quách Kỳ chậm lại, Đường Vãn vỗ vỗ bả vai cô ta, Quách Kỳ tựa hồ đứng không vững, giày cao gót khẽ lệch, hai tay đỡ lấy bồn rửa mặt miễn cưỡng chống đỡ, trong gương là khuôn mặt trắng bệch của mình, cô ta thấy Đường Vãn đối với mình cười một tiếng, sau đó dáng người thướt tha rời đi.
**
Bữa tiệc kết thúc, đồng nghiệp trước sau rời đi, Đường Vãn hôm nay không lái xe, chuẩn bị bắt taxi trở về.
Từ khách sạn Paradise đi ra đã bị người ta gọi lại, cô quay đầu nhìn, một người đàn ông anh tuấn mặc âu phục giày da, cười rất dịu dàng đi về phía cô.
"Gọi điện thoại cho cậu, cậu không nghe máy, nhắn tin cho cậu cũng không trả lời, tớ liền tự mình tới tìm cậu."
Là Giản Diệp, thiếu gia nhà giàu đuổi theo cô hơn một năm, ngay từ đầu Đường Vãn cảm thấy tâm tính của cậu và những phú hào kia muốn bao dưỡng mình không sai biệt lắm, cũng không để ở trong lòng, không nghĩ tới cậu đây lại kiên trì, theo đuổi hơn một năm, bất luận Đường Vãn có cự tuyệt như thế nào, trốn thế nào cũng vô dụng.
“Cậu làm sao biết tôi ở chỗ này?"
Đường Vãn thấy cậu còn muốn tới gần mình, cau mày lui về phía sau, vẫn luôn giữ khoảng cách với cậu ta.
Giản Diệp thấy thái độ lãnh đạm của cô, liền nhịn xuống hành động muốn thân cận, đứng ở ngoài hai bước của cô: "Tớ đến công ty tìm cậu, đồng nghiệp các cậu nói cậu ở đây, nên tôi liền tới."
Đường Vãn à một tiếng, đứng ở ven đường bắt taxi, Giản Diệp cười nói: "Tớ đưa cậu về nhé."
"Không cần, tôi tự bắt taxi là được."
"Nơi này không dễ bắt taxi, còn nữa, tớ có việc nói với cậu."
"Chuyện gì?"
Đường Vãn liếc mắt nhìn cậu một cái: "Vậy thì ở chỗ này nói đi."
"Ở đây?" Giản Diệp cười chỉ chỉ xung quanh, lại nhìn chiếc váy nhỏ trên người cô, chuẩn bị cởi áo khoác của mình cho cô.
Đường Vãn vội vàng xua tay lui về phía sau: "Không cần, tôi không mặc."
Giản Diệp lúng túng dừng tay: "Lên xe nói đi, ban đêm gió có chút lạnh."
Đường Vãn nhíu mày, vẫn lắc đầu.
Taxi dừng ở ven đường, không nghĩ tới Giản Diệp cũng đi theo.
"Cậu làm gì?" Đường Vãn nhìn cậu ta, có chút mất hứng.
Giản Diệp nói: "Trễ như vậy một mình cậu về nhà tớ không yên tâm, bác tài, số 188 đường Triều Hà."
Đường Triều Hà là căn hộ độc thân cô ở, Giản Diệp đuổi theo cô lâu như vậy, biết chuyện này không có gì lạ. bất quá bộ dáng hiện tại của người này thật sự làm cho Đường Vãn không thích lắm, cô chuẩn bị xuống xe, Giản Diệp giữ chặt cánh tay cô: “Bác tài mau lái xe, đừng để bạn gái tôi chạy mất."
“.......” Đường Vãn nhịn không được trừng mắt nhìn cậu một cái, mạnh mẽ rút tay mình ra: "Giản Diệp, tôi không phải bạn gái của cậu! Bác tài đừng nghe cậu ta nói, tôi muốn xuống xe."
「Bác tài mau lái xe! Tôi cãi nhau với bạn gái, cô ấy không cho tôi đưa cô ấy về nhà".]
Bộ dáng Giản Diệp quả thực đáng thương, tài xế nhìn bọn họ tài năng nữ mạo, tưởng là bạn gái giận dỗi, bất đắc dĩ cười một tiếng liền lái xe.
Đường Vãn thấy xe khởi động, sắc mặt lạnh đi một chút, quay mặt ra ngoài cửa sổ, không để ý tới lời lấy lòng của Giản Diệp.
Yến Phi Bạch ngồi ở trong xe xa xa thu hết thảy vào đáy mắt, trong ánh mắt âm lãnh dần dần hiện lên sự trào phúng.
Vị trí và khoảng cách của hắn không nghe thấy bọn họ nói gì, bất quá lại có thể nhìn ra quan hệ giữa nam nhân kia và Đường Vãn không bình thường. Đến cuối cùng hai người lên một chiếc xe cùng nhau rời đi, hắn còn thật lâu nhìn ngã tư trống rỗng.
Không thể không đau lòng…
Quách Kỳ suýt nữa tức chết, lạnh lùng hừ một tiếng: "Tư vị của Yến tổng không tệ đi, so với những nam nhân khác cô từng ngủ thì sao?"
Đường Vãn thong dong phủ son môi lên, cất vào trong túi, lại từ trong gương nhìn một cái: "Nghe khẩu khí sản xuất Quách này, nam nhân cô từng ngủ hẳn là cũng không ít."
"Dù có nhiều hơn thế nào cũng kém hơn so với sản xuất Đường nha, một đôi ngọc ngàn người gối, lời này nói chính là cô."
Đường Vãn tính tình tốt ở đây ai cũng biết, nhưng mọi người cũng đều biết, cô cũng có lúc nổi giận, hơn nữa còn quen dùng dao mềm, chọc thẳng vào lòng người, nửa điểm cũng không lưu tình.
Đường Vãn rửa tay xong, cố ý lắc lắc, nước văng lên mặt Quách Kỳ, cô rút khăn giấy chậm rãi lau: “Quách Kỳ, đây đều là lời đồn của người khác, người khác tin thì thôi, nhưng cô cũng tin, có phải có chút tự lừa mình dối mình hay không. Nhiều năm như vậy cô đều muốn nắm lấy nhược điểm của tôi, có bắt được chứng cứ tôi ngủ với người khác không? Ngược lại sản xuất Quách, trong tay tôi có một đống lớn hình cô bị người ta “gối ngàn người” nha."
Quách Kỳ trong lòng hoảng hốt, trong giới nắm chặt nhược điểm của đối thủ loại chuyện này thường thấy không ít, mọi người nắm nhau chuyện xấu xa. Cô không dám công khai tôi, tôi cũng không dám đối với cô, đùa giỡn âm mưu quỷ kế gì, bề ngoài an tĩnh sau lưng một mớ hỗn độn, chỉ là chưa bao giờ bày ra ngoài mặt.
Quách Kỳ chính xác cho tới bây giờ chưa từng bắt được nhược điểm của Đường Vãn, trong giới giải trí ai có thể sạch sẽ? Bắt không được, cũng chỉ có thể nói rõ là Đường Vãn thật sự chưa từng làm qua. Thế nhưng, nhược điểm của cô ta đã sớm bị Đường Vãn nắm trong tay, đây là lần đầu tiên Đường Vãn uy hiếp người khác một cách rõ ràng như vậy.
Toilet chỉ có thanh âm nước chảy, Đường Vãn đem vòi nước trước mặt Quách Kỳ tắt lại, khăn giấy trong tay ném vào thùng rác, ánh mắt nhìn Quách Kỳ cũng giống như nhìn một đống rác rưởi, lời nói chọc tức càng tăng thêm: “Quách Kỳ, ở trước mặt tôi cụp đuôi làm nhân tài mới tốt, nếu không nói không chừng, tiêu đề ngày mai chính là scandal kinh thiên động địa của sản xuất Quách cô."
Hô hấp Quách Kỳ chậm lại, Đường Vãn vỗ vỗ bả vai cô ta, Quách Kỳ tựa hồ đứng không vững, giày cao gót khẽ lệch, hai tay đỡ lấy bồn rửa mặt miễn cưỡng chống đỡ, trong gương là khuôn mặt trắng bệch của mình, cô ta thấy Đường Vãn đối với mình cười một tiếng, sau đó dáng người thướt tha rời đi.
**
Bữa tiệc kết thúc, đồng nghiệp trước sau rời đi, Đường Vãn hôm nay không lái xe, chuẩn bị bắt taxi trở về.
Từ khách sạn Paradise đi ra đã bị người ta gọi lại, cô quay đầu nhìn, một người đàn ông anh tuấn mặc âu phục giày da, cười rất dịu dàng đi về phía cô.
"Gọi điện thoại cho cậu, cậu không nghe máy, nhắn tin cho cậu cũng không trả lời, tớ liền tự mình tới tìm cậu."
Là Giản Diệp, thiếu gia nhà giàu đuổi theo cô hơn một năm, ngay từ đầu Đường Vãn cảm thấy tâm tính của cậu và những phú hào kia muốn bao dưỡng mình không sai biệt lắm, cũng không để ở trong lòng, không nghĩ tới cậu đây lại kiên trì, theo đuổi hơn một năm, bất luận Đường Vãn có cự tuyệt như thế nào, trốn thế nào cũng vô dụng.
“Cậu làm sao biết tôi ở chỗ này?"
Đường Vãn thấy cậu còn muốn tới gần mình, cau mày lui về phía sau, vẫn luôn giữ khoảng cách với cậu ta.
Giản Diệp thấy thái độ lãnh đạm của cô, liền nhịn xuống hành động muốn thân cận, đứng ở ngoài hai bước của cô: "Tớ đến công ty tìm cậu, đồng nghiệp các cậu nói cậu ở đây, nên tôi liền tới."
Đường Vãn à một tiếng, đứng ở ven đường bắt taxi, Giản Diệp cười nói: "Tớ đưa cậu về nhé."
"Không cần, tôi tự bắt taxi là được."
"Nơi này không dễ bắt taxi, còn nữa, tớ có việc nói với cậu."
"Chuyện gì?"
Đường Vãn liếc mắt nhìn cậu một cái: "Vậy thì ở chỗ này nói đi."
"Ở đây?" Giản Diệp cười chỉ chỉ xung quanh, lại nhìn chiếc váy nhỏ trên người cô, chuẩn bị cởi áo khoác của mình cho cô.
Đường Vãn vội vàng xua tay lui về phía sau: "Không cần, tôi không mặc."
Giản Diệp lúng túng dừng tay: "Lên xe nói đi, ban đêm gió có chút lạnh."
Đường Vãn nhíu mày, vẫn lắc đầu.
Taxi dừng ở ven đường, không nghĩ tới Giản Diệp cũng đi theo.
"Cậu làm gì?" Đường Vãn nhìn cậu ta, có chút mất hứng.
Giản Diệp nói: "Trễ như vậy một mình cậu về nhà tớ không yên tâm, bác tài, số 188 đường Triều Hà."
Đường Triều Hà là căn hộ độc thân cô ở, Giản Diệp đuổi theo cô lâu như vậy, biết chuyện này không có gì lạ. bất quá bộ dáng hiện tại của người này thật sự làm cho Đường Vãn không thích lắm, cô chuẩn bị xuống xe, Giản Diệp giữ chặt cánh tay cô: “Bác tài mau lái xe, đừng để bạn gái tôi chạy mất."
“.......” Đường Vãn nhịn không được trừng mắt nhìn cậu một cái, mạnh mẽ rút tay mình ra: "Giản Diệp, tôi không phải bạn gái của cậu! Bác tài đừng nghe cậu ta nói, tôi muốn xuống xe."
「Bác tài mau lái xe! Tôi cãi nhau với bạn gái, cô ấy không cho tôi đưa cô ấy về nhà".]
Bộ dáng Giản Diệp quả thực đáng thương, tài xế nhìn bọn họ tài năng nữ mạo, tưởng là bạn gái giận dỗi, bất đắc dĩ cười một tiếng liền lái xe.
Đường Vãn thấy xe khởi động, sắc mặt lạnh đi một chút, quay mặt ra ngoài cửa sổ, không để ý tới lời lấy lòng của Giản Diệp.
Yến Phi Bạch ngồi ở trong xe xa xa thu hết thảy vào đáy mắt, trong ánh mắt âm lãnh dần dần hiện lên sự trào phúng.
Vị trí và khoảng cách của hắn không nghe thấy bọn họ nói gì, bất quá lại có thể nhìn ra quan hệ giữa nam nhân kia và Đường Vãn không bình thường. Đến cuối cùng hai người lên một chiếc xe cùng nhau rời đi, hắn còn thật lâu nhìn ngã tư trống rỗng.
Không thể không đau lòng…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.