Xin Em Hãy Yêu Anh Thêm Lần Nữa
Chương 23: Bác sĩ tâm lý
Ruby Joy
13/06/2021
Âu Tĩnh Kỳ, Hình Thanh im lặng chờ
đợi Âu Tĩnh Như cất giọng nói tiếp, không biết chuyện cô định nhờ giúp
đỡ là chuyện gì? Sao nhìn cô trông có vẻ nghiêm túc quá vậy chứ? Âu Tĩnh Như nghiêm túc nhờ vả hai người các anh: “Hai người hãy mau giúp em tra xem tối qua anh Tiểu Hiên đã gặp đối tác nào? Hiện tại người đó đang ở
đâu? Em muốn đến gặp người đó để giải thích mọi chuyện, mong là đối tác
đấy sẽ bỏ qua và đồng ý hợp tác với Dạ thị.”
Sau khi nghe Âu Tĩnh Như nói thế cả Hình Thanh và Âu Tĩnh Kỳ đều có chung một suy nghĩ, như vậy cũng tốt sau khi hoàn thành chuyện này thì giữa cô và Dạ Khải Hiên xem như chấm dứt toàn bộ, không còn liên quan gì đến nhau nữa. Hình Thanh cất giọng nói với cô:
“Chuyện này cứ để anh giúp em, anh đảm bảo với em sau mười phút sẽ có hết những thông tin em cần.”
“Em cảm ơn anh.” Âu Tĩnh Như mỉm cười nói, nụ cười của cô không hề tràn đầy sức sống, vui vẻ như lúc trước nữa, nụ cười hiện tại của cô chỉ có sự mệt mỏi, buồn bã, cười như không cười vậy.
Hình Thanh muốn xoa đầu Âu Tĩnh Như nhưng hiện tại Âu Tĩnh Kỳ đang ở đây, nếu anh xoa đầu cô thì không biết Âu Tĩnh Kỳ sẽ sống chết với anh như thế nào? Hình Thanh đành bỏ ý định ấy, anh cười nhẹ rồi lấy điện thoại gọi cho thuộc hạ của mình.
Quả nhiên đúng như những gì mà Hình Thanh nói, thậm chí còn nhanh hơn chưa đầy mười phút đã tra ra được, chuyện hợp tác làm ăn là chuyện cũng không có gì đặc biệt nên Dạ thị cũng không cần phải bảo mật kĩ càng, chính vì thế mà rất nhanh đã có thể điều tra ra.
Sau khi biết được khách sạn mà vị đối tác ấy đang ở, cả ba người đều nhanh chóng xuất phát đến đấy. Đứng trước cửa phòng khách sạn, Hình Thanh giúp Âu Tĩnh Như gõ cửa gọi người đối tác ấy, rất nhanh đã nghe tiếng mở cửa, cánh cửa từ từ được mở ra, người xuất hiện sau cánh cửa khiến cho Âu Tĩnh Như cùng Hình Thanh kinh ngạc, sửng sốt, bất ngờ vô cùng.
“Esther? Otis? Sao hai người lại ở đây?” Người mở cửa là một người đàn ông trẻ tuổi, có vẻ ngoài đẹp trai theo kiểu nhẹ nhàng, thư sinh, anh vừa mở cửa nhìn thấy người quen liền tròn mắt thốt lên.
“Anh Leo? Sao lại là anh? Không lẽ anh chính là đối tác của Dạ thị sao?” Âu Tĩnh Như hoàn toàn bị bất ngờ khi thấy Leo ở đây, chẳng phải anh vẫn còn đang ở Thụy Sĩ sao? Hơn nữa sao cô lại không biết anh lại biết làm kinh doanh vậy chứ?
“Sao em lại biết? Khoan đã, em là…em là người tối qua đã gọi điện cho tổng giám đốc Dạ thị có đúng không?” Mạc Hoài Nam xâu chuỗi lại mọi chuyện, tối qua anh có vô tình nghe được giọng nói con gái qua điện thoại của Dạ Khải Hiên, lúc ấy anh cảm thấy giọng nói ấy có chút quen thuộc bây giờ nghĩ lại thì đó chắc chắn là giọng nói của Âu Tĩnh Như.
Âu Tĩnh Như gật gật đầu, nụ cười trở nên miễn cưỡng hơn: “Tối hôm qua là do em sai, em không biết anh và anh Tiểu Hiên đang bàn bạc công việc nên em…bây giờ em đến đây tìm anh là muốn anh suy nghĩ lại, đồng ý hợp tác với Dạ thị.”
Mạc Hoài Nam nhìn thấy sâu trong ánh mắt của Âu Tĩnh Như có chút đượm buồn, tuy anh không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng anh dám chắc chắn nguyên nhân chính là từ Dạ Khải Hiên, anh cười nhẹ nói: “Anh là người như thế nào em còn không hiểu rõ sao? Về chuyện này thì em cứ yên tâm, à phải rồi, sau này em cứ gọi anh là Hoài Nam được rồi, anh cũng sẽ gọi em là Tiểu Như có được không?”
“Tất nhiên là được rồi.” Âu Tĩnh Như vui vẻ gật đầu đồng ý ngay lập tức. Mạc Hoài Nam bước sang một bên mời cả ba người đi vào bên trong phòng, cô vừa bước vào vừa hỏi anh:
“Anh chuyển nghề từ khi nào thế? Em không ngờ anh từ một bác sĩ mà chuyển sang làm tổng giám đốc luôn đấy, hóa ra từ trước đến giờ anh giấu gia thế mình nha.”
Âu Tĩnh Kỳ dần rơi vào mơ hồ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh giơ tay lên ngăn ba người đang nói chuyện lại, nếu anh còn không ngăn lại thì lát nữa đầu óc của anh sẽ rối mất: “Khoan đã, Tiểu Như, bây giờ em có thể giải thích cho anh biết là chuyện gì đang xảy ra không? Em và tổng giám đốc Mạc thị quen biết với nhau?”
“Vâng.” Âu Tĩnh Như gật gật đầu trả lời, giữa cô và Mạc Hoài Nam quả thật có quen biết nhưng nói quá thân thì không phải mà không thân cũng không phải, mối quan hệ giữa cô và Mạc Hoài Nam chính là mối quen hệ giữa bác sĩ và bệnh nhân, chỉ là thân hơn một chút.
Khóe môi Âu Tĩnh Kỳ giật giật vài cái, càng ngày anh càng hiếu kì thật không biết ở bên Thụy Sĩ em gái của anh đã làm như thế nào mà có thể quen biết toàn là những nhân vật không tầm thường này chứ? Em gái của anh là sang đấy học hay là đi ngoại giao thế? Âu Tĩnh Kỳ cảm giác bản thân đã không còn hiểu rõ cô em gái bảo bối này nữa rồi.
Âu Tĩnh Như và Hình Thanh ngồi trò chuyện cùng với Mạc Hoài Nam một lúc rồi rời đi, trước khi rời khỏi khách sạn Âu Tĩnh Kỳ cất giọng nói với Âu Tĩnh Như: “Em ra ngoài trước đi, anh đi vệ sinh một chút.”
Âu Tĩnh Như gật nhẹ đầu cùng Hình Thanh đi ra bên ngoài, Âu Tĩnh Kỳ bước vào nhà vệ sinh nhìn thấy Mạc Hoài Nam đang đứng cạnh bồn rửa tay, anh tiến đến đứng trước mặt Mạc Hoài Nam, dáng vẻ lãnh đạm hỏi: “Có chuyện gì mà tổng giám đốc Mạc muốn gặp riêng tôi vậy chứ?”
Khi nãy, trước khi bước ra khỏi phòng Mạc Hoài Nam đã nói nhỏ muốn gặp riêng anh có chuyện cần nói, giữa anh và Mạc Hoài Nam không hề quen biết, hôm nay là lần đầu tiên gặp anh thật sự không biết anh và Mạc Hoài Nam có chuyện gì để nói?
Mạc Hoài Nam đứng tựa người vào bồn rửa tay, anh đưa mắt nhìn Âu Tĩnh Kỳ cất tiếng hỏi: “Tôi hỏi cậu một chuyện, không biết Tiểu Như có nói với cậu chuyện khi em ấy còn ở Thụy Sĩ không?”
“Chuyện ở Thụy Sĩ? Chuyện ở Thụy Sĩ là chuyện gì?” Âu Tĩnh Kỳ nheo mắt hỏi ngược lại Mạc Hoài Nam, anh ta biết chuyện gì sao? Chuyện ở Thụy Sĩ anh đang cố gắng cho người điều tra nhưng lại không có gì cả, kết quả chỉ là em gái của anh học rồi đi chơi ngoài ra không còn chuyện gì khác nhưng anh dám chắc một điều mọi chuyện không đơn giản như thế, anh có thể cảm nhận rõ ràng sự thay đổi của Âu Tĩnh Như.
Mạc Hoài Nam ồ lên một tiếng, khóe môi của anh hơi nhếch lên nói: “Vậy là Tiểu Như vẫn chưa nói gì với cậu rồi, tôi cứ tưởng em ấy nói cho cậu biết rồi chứ. Cậu có biết ở Thụy Sĩ tôi làm bác sĩ gì không?” Âu Tĩnh Kỳ nhíu chặt đôi mày không hiểu lời của Mạc Hoài Nam là có ý gì? Mạc Hoài Nam không nhanh không chậm nói tiếp: “Ở Thụy Sĩ tôi làm bác sĩ chuyên về tâm lý.”
Âu Tĩnh Kỳ dường như đã hiểu ra ý của Mạc Hoài Nam, anh nghi hoặc hỏi: “Ý của anh là Tiểu Như đến gặp anh là để điều trị tâm lý?”
Mạc Hoài Nam khẽ gật đầu, đứng thẳng người lại nói với Âu Tĩnh Kỳ: “Tiểu Như đã điều trị tâm lý ở Thụy Sĩ hơn một năm, tôi chỉ có thể cho cậu biết nhiêu đó thôi, nếu cậu muốn biết thêm điều gì nữa thì cứ hỏi thẳng Tiểu Như, chuyện của em ấy để em ấy nói sẽ tốt hơn.”
Dứt lời, Mạc Hoài Nam bước khỏi nhà vệ sinh, Âu Tĩnh Kỳ ngây người một lúc, trong lòng Âu Tĩnh Kỳ càng lo lắng hơn, rốt cuộc khi ở Thụy Sĩ Âu Tĩnh Như đã trải qua chuyện gì mà phải tìm đến bác sĩ tâm lý chứ? Anh nhanh chân bước ra ngoài, đi thẳng đến bãi đỗ xe tìm Âu Tĩnh Như hỏi rõ mọi chuyện, hôm nay anh nhất định phải hỏi rõ mới được.
Sau khi nghe Âu Tĩnh Như nói thế cả Hình Thanh và Âu Tĩnh Kỳ đều có chung một suy nghĩ, như vậy cũng tốt sau khi hoàn thành chuyện này thì giữa cô và Dạ Khải Hiên xem như chấm dứt toàn bộ, không còn liên quan gì đến nhau nữa. Hình Thanh cất giọng nói với cô:
“Chuyện này cứ để anh giúp em, anh đảm bảo với em sau mười phút sẽ có hết những thông tin em cần.”
“Em cảm ơn anh.” Âu Tĩnh Như mỉm cười nói, nụ cười của cô không hề tràn đầy sức sống, vui vẻ như lúc trước nữa, nụ cười hiện tại của cô chỉ có sự mệt mỏi, buồn bã, cười như không cười vậy.
Hình Thanh muốn xoa đầu Âu Tĩnh Như nhưng hiện tại Âu Tĩnh Kỳ đang ở đây, nếu anh xoa đầu cô thì không biết Âu Tĩnh Kỳ sẽ sống chết với anh như thế nào? Hình Thanh đành bỏ ý định ấy, anh cười nhẹ rồi lấy điện thoại gọi cho thuộc hạ của mình.
Quả nhiên đúng như những gì mà Hình Thanh nói, thậm chí còn nhanh hơn chưa đầy mười phút đã tra ra được, chuyện hợp tác làm ăn là chuyện cũng không có gì đặc biệt nên Dạ thị cũng không cần phải bảo mật kĩ càng, chính vì thế mà rất nhanh đã có thể điều tra ra.
Sau khi biết được khách sạn mà vị đối tác ấy đang ở, cả ba người đều nhanh chóng xuất phát đến đấy. Đứng trước cửa phòng khách sạn, Hình Thanh giúp Âu Tĩnh Như gõ cửa gọi người đối tác ấy, rất nhanh đã nghe tiếng mở cửa, cánh cửa từ từ được mở ra, người xuất hiện sau cánh cửa khiến cho Âu Tĩnh Như cùng Hình Thanh kinh ngạc, sửng sốt, bất ngờ vô cùng.
“Esther? Otis? Sao hai người lại ở đây?” Người mở cửa là một người đàn ông trẻ tuổi, có vẻ ngoài đẹp trai theo kiểu nhẹ nhàng, thư sinh, anh vừa mở cửa nhìn thấy người quen liền tròn mắt thốt lên.
“Anh Leo? Sao lại là anh? Không lẽ anh chính là đối tác của Dạ thị sao?” Âu Tĩnh Như hoàn toàn bị bất ngờ khi thấy Leo ở đây, chẳng phải anh vẫn còn đang ở Thụy Sĩ sao? Hơn nữa sao cô lại không biết anh lại biết làm kinh doanh vậy chứ?
“Sao em lại biết? Khoan đã, em là…em là người tối qua đã gọi điện cho tổng giám đốc Dạ thị có đúng không?” Mạc Hoài Nam xâu chuỗi lại mọi chuyện, tối qua anh có vô tình nghe được giọng nói con gái qua điện thoại của Dạ Khải Hiên, lúc ấy anh cảm thấy giọng nói ấy có chút quen thuộc bây giờ nghĩ lại thì đó chắc chắn là giọng nói của Âu Tĩnh Như.
Âu Tĩnh Như gật gật đầu, nụ cười trở nên miễn cưỡng hơn: “Tối hôm qua là do em sai, em không biết anh và anh Tiểu Hiên đang bàn bạc công việc nên em…bây giờ em đến đây tìm anh là muốn anh suy nghĩ lại, đồng ý hợp tác với Dạ thị.”
Mạc Hoài Nam nhìn thấy sâu trong ánh mắt của Âu Tĩnh Như có chút đượm buồn, tuy anh không biết chuyện gì đã xảy ra nhưng anh dám chắc chắn nguyên nhân chính là từ Dạ Khải Hiên, anh cười nhẹ nói: “Anh là người như thế nào em còn không hiểu rõ sao? Về chuyện này thì em cứ yên tâm, à phải rồi, sau này em cứ gọi anh là Hoài Nam được rồi, anh cũng sẽ gọi em là Tiểu Như có được không?”
“Tất nhiên là được rồi.” Âu Tĩnh Như vui vẻ gật đầu đồng ý ngay lập tức. Mạc Hoài Nam bước sang một bên mời cả ba người đi vào bên trong phòng, cô vừa bước vào vừa hỏi anh:
“Anh chuyển nghề từ khi nào thế? Em không ngờ anh từ một bác sĩ mà chuyển sang làm tổng giám đốc luôn đấy, hóa ra từ trước đến giờ anh giấu gia thế mình nha.”
Âu Tĩnh Kỳ dần rơi vào mơ hồ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, anh giơ tay lên ngăn ba người đang nói chuyện lại, nếu anh còn không ngăn lại thì lát nữa đầu óc của anh sẽ rối mất: “Khoan đã, Tiểu Như, bây giờ em có thể giải thích cho anh biết là chuyện gì đang xảy ra không? Em và tổng giám đốc Mạc thị quen biết với nhau?”
“Vâng.” Âu Tĩnh Như gật gật đầu trả lời, giữa cô và Mạc Hoài Nam quả thật có quen biết nhưng nói quá thân thì không phải mà không thân cũng không phải, mối quan hệ giữa cô và Mạc Hoài Nam chính là mối quen hệ giữa bác sĩ và bệnh nhân, chỉ là thân hơn một chút.
Khóe môi Âu Tĩnh Kỳ giật giật vài cái, càng ngày anh càng hiếu kì thật không biết ở bên Thụy Sĩ em gái của anh đã làm như thế nào mà có thể quen biết toàn là những nhân vật không tầm thường này chứ? Em gái của anh là sang đấy học hay là đi ngoại giao thế? Âu Tĩnh Kỳ cảm giác bản thân đã không còn hiểu rõ cô em gái bảo bối này nữa rồi.
Âu Tĩnh Như và Hình Thanh ngồi trò chuyện cùng với Mạc Hoài Nam một lúc rồi rời đi, trước khi rời khỏi khách sạn Âu Tĩnh Kỳ cất giọng nói với Âu Tĩnh Như: “Em ra ngoài trước đi, anh đi vệ sinh một chút.”
Âu Tĩnh Như gật nhẹ đầu cùng Hình Thanh đi ra bên ngoài, Âu Tĩnh Kỳ bước vào nhà vệ sinh nhìn thấy Mạc Hoài Nam đang đứng cạnh bồn rửa tay, anh tiến đến đứng trước mặt Mạc Hoài Nam, dáng vẻ lãnh đạm hỏi: “Có chuyện gì mà tổng giám đốc Mạc muốn gặp riêng tôi vậy chứ?”
Khi nãy, trước khi bước ra khỏi phòng Mạc Hoài Nam đã nói nhỏ muốn gặp riêng anh có chuyện cần nói, giữa anh và Mạc Hoài Nam không hề quen biết, hôm nay là lần đầu tiên gặp anh thật sự không biết anh và Mạc Hoài Nam có chuyện gì để nói?
Mạc Hoài Nam đứng tựa người vào bồn rửa tay, anh đưa mắt nhìn Âu Tĩnh Kỳ cất tiếng hỏi: “Tôi hỏi cậu một chuyện, không biết Tiểu Như có nói với cậu chuyện khi em ấy còn ở Thụy Sĩ không?”
“Chuyện ở Thụy Sĩ? Chuyện ở Thụy Sĩ là chuyện gì?” Âu Tĩnh Kỳ nheo mắt hỏi ngược lại Mạc Hoài Nam, anh ta biết chuyện gì sao? Chuyện ở Thụy Sĩ anh đang cố gắng cho người điều tra nhưng lại không có gì cả, kết quả chỉ là em gái của anh học rồi đi chơi ngoài ra không còn chuyện gì khác nhưng anh dám chắc một điều mọi chuyện không đơn giản như thế, anh có thể cảm nhận rõ ràng sự thay đổi của Âu Tĩnh Như.
Mạc Hoài Nam ồ lên một tiếng, khóe môi của anh hơi nhếch lên nói: “Vậy là Tiểu Như vẫn chưa nói gì với cậu rồi, tôi cứ tưởng em ấy nói cho cậu biết rồi chứ. Cậu có biết ở Thụy Sĩ tôi làm bác sĩ gì không?” Âu Tĩnh Kỳ nhíu chặt đôi mày không hiểu lời của Mạc Hoài Nam là có ý gì? Mạc Hoài Nam không nhanh không chậm nói tiếp: “Ở Thụy Sĩ tôi làm bác sĩ chuyên về tâm lý.”
Âu Tĩnh Kỳ dường như đã hiểu ra ý của Mạc Hoài Nam, anh nghi hoặc hỏi: “Ý của anh là Tiểu Như đến gặp anh là để điều trị tâm lý?”
Mạc Hoài Nam khẽ gật đầu, đứng thẳng người lại nói với Âu Tĩnh Kỳ: “Tiểu Như đã điều trị tâm lý ở Thụy Sĩ hơn một năm, tôi chỉ có thể cho cậu biết nhiêu đó thôi, nếu cậu muốn biết thêm điều gì nữa thì cứ hỏi thẳng Tiểu Như, chuyện của em ấy để em ấy nói sẽ tốt hơn.”
Dứt lời, Mạc Hoài Nam bước khỏi nhà vệ sinh, Âu Tĩnh Kỳ ngây người một lúc, trong lòng Âu Tĩnh Kỳ càng lo lắng hơn, rốt cuộc khi ở Thụy Sĩ Âu Tĩnh Như đã trải qua chuyện gì mà phải tìm đến bác sĩ tâm lý chứ? Anh nhanh chân bước ra ngoài, đi thẳng đến bãi đỗ xe tìm Âu Tĩnh Như hỏi rõ mọi chuyện, hôm nay anh nhất định phải hỏi rõ mới được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.