Chương 13: Chương 13: (18+) Giống như.. Vụng trộm!
Thanh Xuân
05/09/2018
- Cho tôi, có được không?
Hơi thở nặng nề bức bối cùng yết hầu khó khăn dịch chuyển, Thế Thiệu Vũ nâng mi, nhẹ giọng hỏi người con gái dưới thân mình.
Chỉ thấy cô gật đầu nhè nhẹ thay cho lời đồng ý, đôi môi nghi hoặc trong phút chốc lơ đãng mím lại.
Dường như nhận ra sự đăm chiêu trong đáy mắt cô, Thế Thiệu Vũ cười khẽ, hắn đưa tay, xoa đầu cô.
- Thân phận của tôi, một ngày không xa, tôi sẽ nhanh chóng tiết lộ cho em biết! Còn bây giờ, em có thể gọi tôi là Vũ..
- Vũ!
Thế Thiệu Vũ cúi người, áp đôi môi mỏng của chính mình lên vầng trán thanh tú của cô, từng nụ hôn gợi cảm càn quấy trượt xuống, cánh mũi nhỏ gọn, đôi môi đào mọng..
Bờ môi ma quái cứ thế tiếp tục trượt dần xuống không hồi kết, cần cổ trắng nõn tinh khiết, xương quai xanh ảo nề hút hồn..
Thế Thiệu Vũ không ngừng dùng lực, những nơi mà môi hắn trượt xuống đều để lại không ít dấu hôn đỏ ẩn kinh diễm mê người.
Vũ Giai Hân nặng nề thở gấp, từng đợt kích thích cuộn trào như sóng biển ập đến bất ngờ. Cô vốn không thể tập kích lại được, chỉ có thể nỉ non vài thanh âm ủy mị xấu hổ.
- Ưm..
Vũ..
Mong rằng, điều cô nghĩ.. không phải là sự thật!
Cô khép mi mắt, trong lòng không ngừng trấn an suy nghĩ mạo hiểm của chính mình.
Nếu thực sự là như vậy.. cô ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ đến!
- Đừng nên phân tâm!
Thế Thiệu Vũ cao giọng nhắc nhở, ngũ quan hào nhoáng có chút âm trầm.
Hắn mất hứng sao?
Vũ Giai Hân chợt kinh sợ, cô mím môi, khẽ khều cánh tay rắn chắc của Thế Thiệu Vũ.
- Vũ..
Nhẹ giọng gọi.
Thế Thiệu Vũ lúc này mới cười thoả mãn, lại tiếp tục hạ xuống cánh môi mềm mại kia một nụ hôn nóng bỏng như vũ bão mây mưa.
Vũ Giai Hân cũng cuồng nhiệt đáp lại, đôi môi non nớt khẽ dịch chuyển.
Thế Thiệu Vũ điêu luyện đẩy đầu lưỡi linh động của chính mình vào bên trong khoang miệng ngọt ngào của người con gái, ra sức hút lấy hết tất cả dưỡng khí bên trong, yết hầu nam tính không ngừng nặng nề di chuyển lên xuống khó nhọc.
Bờ môi nam tính của Thế Thiệu Vũ không ngừng càn quấy chuyển động mãnh liệt, vô tình làm cho cả người Vũ Giai Hân như mềm nhũn từng thớ thịt, không còn chút sức lực để kháng nghị.
Cô còn có thể cảm nhận được.. chính mình mơ hồ tham luyến nụ hôn đầy tính cuồng bạo này của anh..
Tham luyến nó, mê hoặc nó.. tưởng chừng, không có hồi kết!
Hắn không dịu dàng khe khẽ, mà là mạnh mẽ chiếm lấy.. khiến cô dường như trở nên, mê muội đến thập phần..
Hai hơi thở giao hoà, lập tức phả vào mặt đối phương, bỏng rát co thắt..
Không khí trong phòng bất chợt nóng bỏng đến chồng chất, nhiệt độ tăng như làn khói lửa xa xăm..
Bên trong màn đêm, vẫn là một mảnh xuân sắc nồng đậm.
Thế Thiệu Vũ thở gấp nặng nề, hắn gục đầu lên vai cô, nụ hôn ám muội dần dần trượt xuống bờ vai nhẵn mịn.. rồi đến, cần cổ tinh xảo..
Bàn tay vạm vỡ dần dần cởi bỏ tất cả các chướng ngại trên thân thể người con gái, hơi thở nam tính theo đó mà trở nên khản đục bất chấp.
Dùng tay, khẽ xoa nắn một bên đẫy đà, xúc cảm mềm mại nhanh chóng khích thích đến tận sóng lưng, yết hầu Thế Thiệu Vũ không ngừng nặng nề dịch chuyển lên xuống khó khăn.
Bờ môi lành lạnh khẽ hạ xuống, ngậm lấy đỉnh ngực hồng hào câu hồn, điên cuồng di chuyển, liếm láp nhiệt tình..
Vũ Giai Hân rướn người, khó khăn tiếp nhận từng đợt kích thích mà hắn mang đến, cơ thể non nớt nhạy cảm, vốn không quen với việc bị đụng chạm một cách điêu luyện như vậy..
Có chút đau, cũng có chút thoải mái..
Cô khép hờ mi mắt, chậm rãi thở ra từng đợt khó khăn.
Bên trong cơ thể, cơ hồ lan tràn ra một loại khoái cảm mê li..
Bờ môi lạnh lẽo dần dần trượt xuống, vùng bụng phẳng lì trơn nhẵn, cho đến, hoa mật mềm mại e lệ..
Đôi con ngươi hổ phách phút chốc trở nên tĩnh lặng dị thường, tối đen như mực, cảnh đẹp trước mắt thực quá mơ hồ..
Hương thơm thoang thoảng nhanh chốc xộc vào mũi, vừa ủy mị lại vừa thơm ngát như một loại mỹ vị, cơ hồ nhanh chóng kích thích cả người Thế Thiệu Vũ, cả người hắn giống như có một dòng điện nóng bỏng bất chợt chạy qua, nặng nề thở dốc, khó nhọc liếc nhìn.
Thế Thiệu Vũ không ngừng hít hà hương thơm ở nơi tư mật của người con gái, cả người hắn như bị lửa nóng bừng bừng thiêu cháy từng thớ da thịt, rốt cuộc, không kìm được lửa nóng mà áp đôi môi bạc mỏng của chính mình lên, liếm láp xung quanh cửa động hoa tâm, cử chỉ gấp gáp chạy nước rút, đầu lưỡi linh động đảo qua đảo lại, lúc thì cuống lên, lúc thì cuống xuống, nhanh chóng kích thích cả người Vũ Giai Hân.
- Ưm.. a..
Vũ Giai Hân nỉ non một tiếng, ánh mắt đã trở nên mê loạn trong phút chốc, đầu cô vô thức ngửa ra sau, hai bàn tay bất giác vò lấy những sợi tóc mềm mại mang sắc tím rượu của hắn.
"Cốc"
- Giai Hân, là chị!
Vũ Giai Hân biến sắc, khuôn mặt vốn đỏ ửng vì kích tình nay lại trở nên tái nhợt dị thường.
Cô và hắn hiện tại.. thực giống như đang vụng trộm..
Hơn hết, người ở bên ngoài.. lại là.. Vũ Giai Mạn!
Hơi thở nặng nề bức bối cùng yết hầu khó khăn dịch chuyển, Thế Thiệu Vũ nâng mi, nhẹ giọng hỏi người con gái dưới thân mình.
Chỉ thấy cô gật đầu nhè nhẹ thay cho lời đồng ý, đôi môi nghi hoặc trong phút chốc lơ đãng mím lại.
Dường như nhận ra sự đăm chiêu trong đáy mắt cô, Thế Thiệu Vũ cười khẽ, hắn đưa tay, xoa đầu cô.
- Thân phận của tôi, một ngày không xa, tôi sẽ nhanh chóng tiết lộ cho em biết! Còn bây giờ, em có thể gọi tôi là Vũ..
- Vũ!
Thế Thiệu Vũ cúi người, áp đôi môi mỏng của chính mình lên vầng trán thanh tú của cô, từng nụ hôn gợi cảm càn quấy trượt xuống, cánh mũi nhỏ gọn, đôi môi đào mọng..
Bờ môi ma quái cứ thế tiếp tục trượt dần xuống không hồi kết, cần cổ trắng nõn tinh khiết, xương quai xanh ảo nề hút hồn..
Thế Thiệu Vũ không ngừng dùng lực, những nơi mà môi hắn trượt xuống đều để lại không ít dấu hôn đỏ ẩn kinh diễm mê người.
Vũ Giai Hân nặng nề thở gấp, từng đợt kích thích cuộn trào như sóng biển ập đến bất ngờ. Cô vốn không thể tập kích lại được, chỉ có thể nỉ non vài thanh âm ủy mị xấu hổ.
- Ưm..
Vũ..
Mong rằng, điều cô nghĩ.. không phải là sự thật!
Cô khép mi mắt, trong lòng không ngừng trấn an suy nghĩ mạo hiểm của chính mình.
Nếu thực sự là như vậy.. cô ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ đến!
- Đừng nên phân tâm!
Thế Thiệu Vũ cao giọng nhắc nhở, ngũ quan hào nhoáng có chút âm trầm.
Hắn mất hứng sao?
Vũ Giai Hân chợt kinh sợ, cô mím môi, khẽ khều cánh tay rắn chắc của Thế Thiệu Vũ.
- Vũ..
Nhẹ giọng gọi.
Thế Thiệu Vũ lúc này mới cười thoả mãn, lại tiếp tục hạ xuống cánh môi mềm mại kia một nụ hôn nóng bỏng như vũ bão mây mưa.
Vũ Giai Hân cũng cuồng nhiệt đáp lại, đôi môi non nớt khẽ dịch chuyển.
Thế Thiệu Vũ điêu luyện đẩy đầu lưỡi linh động của chính mình vào bên trong khoang miệng ngọt ngào của người con gái, ra sức hút lấy hết tất cả dưỡng khí bên trong, yết hầu nam tính không ngừng nặng nề di chuyển lên xuống khó nhọc.
Bờ môi nam tính của Thế Thiệu Vũ không ngừng càn quấy chuyển động mãnh liệt, vô tình làm cho cả người Vũ Giai Hân như mềm nhũn từng thớ thịt, không còn chút sức lực để kháng nghị.
Cô còn có thể cảm nhận được.. chính mình mơ hồ tham luyến nụ hôn đầy tính cuồng bạo này của anh..
Tham luyến nó, mê hoặc nó.. tưởng chừng, không có hồi kết!
Hắn không dịu dàng khe khẽ, mà là mạnh mẽ chiếm lấy.. khiến cô dường như trở nên, mê muội đến thập phần..
Hai hơi thở giao hoà, lập tức phả vào mặt đối phương, bỏng rát co thắt..
Không khí trong phòng bất chợt nóng bỏng đến chồng chất, nhiệt độ tăng như làn khói lửa xa xăm..
Bên trong màn đêm, vẫn là một mảnh xuân sắc nồng đậm.
Thế Thiệu Vũ thở gấp nặng nề, hắn gục đầu lên vai cô, nụ hôn ám muội dần dần trượt xuống bờ vai nhẵn mịn.. rồi đến, cần cổ tinh xảo..
Bàn tay vạm vỡ dần dần cởi bỏ tất cả các chướng ngại trên thân thể người con gái, hơi thở nam tính theo đó mà trở nên khản đục bất chấp.
Dùng tay, khẽ xoa nắn một bên đẫy đà, xúc cảm mềm mại nhanh chóng khích thích đến tận sóng lưng, yết hầu Thế Thiệu Vũ không ngừng nặng nề dịch chuyển lên xuống khó khăn.
Bờ môi lành lạnh khẽ hạ xuống, ngậm lấy đỉnh ngực hồng hào câu hồn, điên cuồng di chuyển, liếm láp nhiệt tình..
Vũ Giai Hân rướn người, khó khăn tiếp nhận từng đợt kích thích mà hắn mang đến, cơ thể non nớt nhạy cảm, vốn không quen với việc bị đụng chạm một cách điêu luyện như vậy..
Có chút đau, cũng có chút thoải mái..
Cô khép hờ mi mắt, chậm rãi thở ra từng đợt khó khăn.
Bên trong cơ thể, cơ hồ lan tràn ra một loại khoái cảm mê li..
Bờ môi lạnh lẽo dần dần trượt xuống, vùng bụng phẳng lì trơn nhẵn, cho đến, hoa mật mềm mại e lệ..
Đôi con ngươi hổ phách phút chốc trở nên tĩnh lặng dị thường, tối đen như mực, cảnh đẹp trước mắt thực quá mơ hồ..
Hương thơm thoang thoảng nhanh chốc xộc vào mũi, vừa ủy mị lại vừa thơm ngát như một loại mỹ vị, cơ hồ nhanh chóng kích thích cả người Thế Thiệu Vũ, cả người hắn giống như có một dòng điện nóng bỏng bất chợt chạy qua, nặng nề thở dốc, khó nhọc liếc nhìn.
Thế Thiệu Vũ không ngừng hít hà hương thơm ở nơi tư mật của người con gái, cả người hắn như bị lửa nóng bừng bừng thiêu cháy từng thớ da thịt, rốt cuộc, không kìm được lửa nóng mà áp đôi môi bạc mỏng của chính mình lên, liếm láp xung quanh cửa động hoa tâm, cử chỉ gấp gáp chạy nước rút, đầu lưỡi linh động đảo qua đảo lại, lúc thì cuống lên, lúc thì cuống xuống, nhanh chóng kích thích cả người Vũ Giai Hân.
- Ưm.. a..
Vũ Giai Hân nỉ non một tiếng, ánh mắt đã trở nên mê loạn trong phút chốc, đầu cô vô thức ngửa ra sau, hai bàn tay bất giác vò lấy những sợi tóc mềm mại mang sắc tím rượu của hắn.
"Cốc"
- Giai Hân, là chị!
Vũ Giai Hân biến sắc, khuôn mặt vốn đỏ ửng vì kích tình nay lại trở nên tái nhợt dị thường.
Cô và hắn hiện tại.. thực giống như đang vụng trộm..
Hơn hết, người ở bên ngoài.. lại là.. Vũ Giai Mạn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.