Chương 12
Lý Quế Anh
25/11/2017
Nhờ cái định vị đó mà anh đã tìm ra được chỗ cô đang sống, anh phải mất
cả một đêm để chạy xuống đấy. Anh đứng từ xa đã nhìn thấy dáng hình nhỏ
nhắn vô cùng quen thuộc ấy, không thể nào mà anh không nhận ra được. Anh chuẩn bị chạy đến để kêu tên cô và ôm vồ lấy cô vào lòng thì bỗng dưng
từ đâu xuất hiện một người đàn ông thốt lên:
" Tiểu Khiết à!!! Để anh phơi quần áo hộ em nhé... Em đang mang thai tiểu bảo bối thì phải cẩn thận đấy "
Tai anh ù đi, anh đang nghe nhầm phải không? Cô có thai sao? Từ khi nào, nhưng tại sao anh lại không hay biết gì hết vậy? Đầu anh như sắp nổ tung lên anh phải tìm cô để nói cho ra lẽ. Người đàn ông nói chuyện với cô không ai xa lạ cả chính là Ngôn người bạn đồng nghiệp làm chung với cô.
Anh tiến đến chỗ cô anh nói:
" Lâu quá, không gặp em "
Cô sững người quay lại nhìn cô thấy anh. Cô lúc này như hóa đá không nói thêm được lời nào, Ngôn cũng khá là ngạc nhiên trước sự xuất hiện của anh. Ngôn cất tiếng hỏi:
" Anh làm gì ở đây vậy hả? "
Chưa kịp dứt câu, anh đã lao vào đấm liên tiếp vào mặt Ngôn, anh hết đấm vào mặt thì tiếp tục đá vào bụng. Cô nhìn Ngôn đau mà xót xa cô bảo:
" Anh làm gì vậy hả? "
Anh đáp:
" Mày nên tránh xa vợ tao ra cái thằng khốn này. Tao đã cảnh cáo mày nhiều lần rồi, mày nghĩ tao đùa sao? "
Nói dứt câu anh nắm tay cô kéo đi nói:
" Về nhà thôi "
Cô hất tay anh và nói:
" Tôi không về, vì tôi đã con với Ngôn "
Anh sốc toàn tập, như không hiểu gì xảy ra, anh quát cô:
" Em nói cái gì? Em có con với hắn, em gạt anh có phải không? Em muốn trả đũa anh có phải không Khiết Nhi? "
Cô nhìn Ngôn, rồi nhìn anh cô nói:
" Anh nhìn tôi có giống đùa không? Ngôn và tôi sẽ kết hôn, anh mau ký vào đơn rồi chúng ta đường ai nấy đi. Tôi đã đủ phiền lắm rồi"
Anh nắm chặt tay cô:
" Anh biết em nói dối, anh biết em đang gạt anh. Tiểu Khiết lúc nào cũng yêu anh hết em luôn ở bên anh mà. Anh xin lỗi, vì đã làm khổ em, em không có con với người nào khác ngoài anh bởi vì em rất yêu anh mà "
Cô cười to lên:
" Anh nghĩ anh có giá trị tới vậy sao Cao Phong? Tôi nghĩ tốt nhất bây giờ, anh hãy quay về bên chị ta và làm tốt nghĩa vụ của mình sẽ tốt hơn đấy. Thiệp cưới của tôi và Ngôn tôi sẽ gửi anh sau "
Anh như không tin vào mắt của mình được nữa anh nói:
" Vậy tôi sẽ toàn thành cho hai người "
Nói xong anh lao lên xe rồi chạy thật nhanh. Lúc anh bỏ đi, bóng xe đã khuất xa rồi cô mới quỵ gục xuống khóc nức lên:
" Phong à!!! Em xin lỗi... em sai rồi... Đừng đi mà... Em yêu anh nhiều lắm "
Ngôn tiến đến ôm chằm lấy cô và nói:
" Nếu em yêu anh ta tới vậy thì hà cớ gì lại làm như thế "
Cô đáp:
" Vì em chỉ muốn tốt cho Phong, chỉ có Bảo Hân mới làm anh ấy hạnh phúc còn em thì không xứng đáng với tình cảm của anh ấy "
Cô nói tiếp:
" Nhưng Ngôn à, em mất anh ấy rồi, em thực sự đã mất Phong thật rồi. Anh ấy sẽ hận em sẽ ghét em lắm có đúng không anh? "
Ngôn thở dài:
" Khiết Nhi ngốc, em là đại ngốc hy sinh vì hắn ta quá nhiều thì tới khi nào em mới được hạnh phúc đây? "
Còn anh, kể từ sau hôm đó anh ngày nào cũng như con sâu rượu, anh luôn đến các quán bar hằng đêm uống rượu tới sáng mới về nhà. Anh không dám về nhà, vì khi về nhà là nổi nhớ cô cứ dày vò và đeo bám anh. Anh nhớ cô lắm, mỗi lần say anh đều gọi tên cô, anh khóc, anh tức giận đập phá mọi thứ, anh còn luôn miệng luôn miệng chửi rủa cô là thứ đàn bà lẳng lơ mỗi lần chửi cô là anh tự đấm vào lòng ngực mình
Anh thừa biết cô chỉ đang nói dối anh đẩy anh ra xa khỏi cô chứ không có phản bội anh, cô sẽ không ngoại tình với bất kì người đàn ông nào cả.
Anh đang bất lực và tuyệt vọng thì Bảo Hân cô ta đến an ủi rồi quấn lấy anh, ôm anh hôn anh tới tấp. Cô ta bảo:
" Phong à!!! Em là Khiết Nhi đây, em cần anh hãy cho em được là người đàn bà của anh nhé "
Còn anh vì say vì nhớ nên đã ghì chặt cô ta xuống hôn cô ta xong anh nói:
" Cô không phải là vợ tôi. Tránh xa tôi ra "
Bảo Hân quát:
" Tại sao chứ? Anh yêu em kia mà chúng ta đang yêu nhau mà anh "
Anh đáp:
" Cô mau cút ngay, tôi sẽ giết cô nếu cô dám mở miệng ra nói thêm một lời nào nữa "
Cô ta tức giận thì thầm:
" Tôi sẽ không để nó được hạnh phúc đâu. Cứ chờ đấy "Chương 13
Trong giấc mơ cô mơ thấy anh và cô đang hạnh phúc, giấc mơ ấy thật ngọt ngào cô ước gì mình sẽ không cần phải thức dậy để có thể mơ một giấc mơ đẹp như thế này. Bỗng dưng khóe mắt cô chảy nước cô khóc nức lên, cô thấy trong giấc mơ anh bị người khác cướp đi anh cùng người phụ nữ đó tay trong tay và anh buông lời sỉ nhục cô
Ngôn thấy cô đang ngủ mà sao lại khóc liền đánh thức cô dậy:
" Em sao vậy Tiểu Khiết? "
Cô giật mình tỉnh giấc... Hóa ra chỉ là mơ nhưng sao giấc mơ này nó khiến tim cô đau quá. Cô sợ lắm, bây giờ và sau này cô mất anh mãi mãi. Cô khóc lớn lên, khóc như chưa từng được khóc. Ngôn thì không hiểu gì cứ vỗ vỗ lưng cô:
" Đừng khóc mà, em bị sao nói anh nghe nào"
Cô nói:
" Em mơ thấy Phong đi theo người phụ nữ khác, anh ấy với vẻ mặc tức giận buông lời sỉ nhục em"
Ngôn đáp:
" Tiểu Khiết ngốc, em phải mạnh mẽ lên. Anh tin Phong sẽ hiểu những gì em làm với anh ta mà "
Ngôn rất thương Khiết Nhi, anh yêu cô từ cái nhìn đầu tiên, từ cái lần đầu khi cô bước vào quán cafe bánh để xin việc. Ở cô toát lên vẻ thuần khiết y hệt như cái tên của cô " Khiết Nhi " nhưng anh không bao giờ để cô biết được tình cảm của mình. Vì một lần trong cơn say, cô đã kể hết mọi việc về hoàn cảnh về câu chuyện hôn nhân của cô và Cao Phong. Ngôn hiểu cô rất yêu anh nên cũng rất là ghen tỵ với anh bởi anh thậy may mắn khi cưới được một người vợ hiền lành, tốt bụng và cam chịu như cô. Nhưng dù rất ngưỡng mộ anh thì Ngôn cũng rất ghét anh, vì chính anh đã gây ra không ít tổn thương cho cô, dù hai người đã kết hôn nhưng anh cứ qua lại với con đàn bà Bảo Hân thật sự anh thấy rất thương Khiết Nhi. Nếu đổi lại là anh, anh sẽ yêu thương cô chứ không giống như Phong.
Hôm nay, cô lại sốt mất rồi, mấy ngày qua cô bị áp lực nhiều thứ nhất là trong chuyện tình cảm, nên anh không muốn cô suy nghĩ nhiều vì nó sẽ ảnh hưởng đến đứa nhỏ trong bụng.
Thế là Ngôn quyết định đến tìm anh, đến công ty của anh thì trước mặt là một toà nhà to lớn. Khi thư ký của anh dẫn Ngôn đến phòng của anh. Ngôn thật sự hơi thấy ấy nấy, vì chuyện vợ chồng của cô lẽ ra anh không nên xía vào nhưng anh vẫn cứ muốn gặp Phong nói chuyện cho ra lẽ nên quyết định vào. Vừa vào phòng anh, anh ngước mặt lên nhìn anh cười nhếch miệng nói:
" Anh đến đây làm gì? "
Ngôn đáp:
" Tôi muốn nói với anh, Tiểu Khiết rất yêu anh. "
Anh nói:
" Thì sao? "
Ngôn nhìn anh ngán ngẩm:
" Anh làm sao vậy Cao Phong? Cô ấy vì anh mà anh không hiểu sao? "
Anh nói:
" Vì tôi sao? Thế mà đã có con với người đàn ông khác "
Anh vừa nói dứt câu thì Ngôn đã cho anh một cú đấm vào mặt:
" Thằng khốn này? Mày làm gì vậy hả? "
Ngôn nói:
" Khiết Nhi yêu phải loại đàn ông như anh thì đúng là số khổ mà. Để tôi nói cho anh biết, cô ấy không phản bội anh nhưng anh thì có đó đồ khốn. Anh luôn phản bội cô ấy"
Nói xong Ngôn bỏ đi, còn anh thì ngồi bệt dưới sàn cùng với một đống suy nghĩ. Anh nói:
" Hắn ta nói vậy là sao? Cô ấy không phản bội mình. Vậy nghĩa là đứa nhỏ đó là con của mình, Tiểu Khiết có con với mình sao? "
Anh vui mừng lập tức gọi người chuẩn bị xe, anh phải đi, phải tìm cô, phải mang cô trở về, anh sai rồi. Anh luôn là người sai, anh cứ nghĩ sai về cô, anh lấy từ túi mình ra là chiếc nhẫn cưới của cô anh nói:
" Khiết Nhi, em không được đi đâu nữa, vì anh sẽ đeo lại chiếc nhẫn cưới này cho em... Anh thề đó. "
" Tiểu Khiết à!!! Để anh phơi quần áo hộ em nhé... Em đang mang thai tiểu bảo bối thì phải cẩn thận đấy "
Tai anh ù đi, anh đang nghe nhầm phải không? Cô có thai sao? Từ khi nào, nhưng tại sao anh lại không hay biết gì hết vậy? Đầu anh như sắp nổ tung lên anh phải tìm cô để nói cho ra lẽ. Người đàn ông nói chuyện với cô không ai xa lạ cả chính là Ngôn người bạn đồng nghiệp làm chung với cô.
Anh tiến đến chỗ cô anh nói:
" Lâu quá, không gặp em "
Cô sững người quay lại nhìn cô thấy anh. Cô lúc này như hóa đá không nói thêm được lời nào, Ngôn cũng khá là ngạc nhiên trước sự xuất hiện của anh. Ngôn cất tiếng hỏi:
" Anh làm gì ở đây vậy hả? "
Chưa kịp dứt câu, anh đã lao vào đấm liên tiếp vào mặt Ngôn, anh hết đấm vào mặt thì tiếp tục đá vào bụng. Cô nhìn Ngôn đau mà xót xa cô bảo:
" Anh làm gì vậy hả? "
Anh đáp:
" Mày nên tránh xa vợ tao ra cái thằng khốn này. Tao đã cảnh cáo mày nhiều lần rồi, mày nghĩ tao đùa sao? "
Nói dứt câu anh nắm tay cô kéo đi nói:
" Về nhà thôi "
Cô hất tay anh và nói:
" Tôi không về, vì tôi đã con với Ngôn "
Anh sốc toàn tập, như không hiểu gì xảy ra, anh quát cô:
" Em nói cái gì? Em có con với hắn, em gạt anh có phải không? Em muốn trả đũa anh có phải không Khiết Nhi? "
Cô nhìn Ngôn, rồi nhìn anh cô nói:
" Anh nhìn tôi có giống đùa không? Ngôn và tôi sẽ kết hôn, anh mau ký vào đơn rồi chúng ta đường ai nấy đi. Tôi đã đủ phiền lắm rồi"
Anh nắm chặt tay cô:
" Anh biết em nói dối, anh biết em đang gạt anh. Tiểu Khiết lúc nào cũng yêu anh hết em luôn ở bên anh mà. Anh xin lỗi, vì đã làm khổ em, em không có con với người nào khác ngoài anh bởi vì em rất yêu anh mà "
Cô cười to lên:
" Anh nghĩ anh có giá trị tới vậy sao Cao Phong? Tôi nghĩ tốt nhất bây giờ, anh hãy quay về bên chị ta và làm tốt nghĩa vụ của mình sẽ tốt hơn đấy. Thiệp cưới của tôi và Ngôn tôi sẽ gửi anh sau "
Anh như không tin vào mắt của mình được nữa anh nói:
" Vậy tôi sẽ toàn thành cho hai người "
Nói xong anh lao lên xe rồi chạy thật nhanh. Lúc anh bỏ đi, bóng xe đã khuất xa rồi cô mới quỵ gục xuống khóc nức lên:
" Phong à!!! Em xin lỗi... em sai rồi... Đừng đi mà... Em yêu anh nhiều lắm "
Ngôn tiến đến ôm chằm lấy cô và nói:
" Nếu em yêu anh ta tới vậy thì hà cớ gì lại làm như thế "
Cô đáp:
" Vì em chỉ muốn tốt cho Phong, chỉ có Bảo Hân mới làm anh ấy hạnh phúc còn em thì không xứng đáng với tình cảm của anh ấy "
Cô nói tiếp:
" Nhưng Ngôn à, em mất anh ấy rồi, em thực sự đã mất Phong thật rồi. Anh ấy sẽ hận em sẽ ghét em lắm có đúng không anh? "
Ngôn thở dài:
" Khiết Nhi ngốc, em là đại ngốc hy sinh vì hắn ta quá nhiều thì tới khi nào em mới được hạnh phúc đây? "
Còn anh, kể từ sau hôm đó anh ngày nào cũng như con sâu rượu, anh luôn đến các quán bar hằng đêm uống rượu tới sáng mới về nhà. Anh không dám về nhà, vì khi về nhà là nổi nhớ cô cứ dày vò và đeo bám anh. Anh nhớ cô lắm, mỗi lần say anh đều gọi tên cô, anh khóc, anh tức giận đập phá mọi thứ, anh còn luôn miệng luôn miệng chửi rủa cô là thứ đàn bà lẳng lơ mỗi lần chửi cô là anh tự đấm vào lòng ngực mình
Anh thừa biết cô chỉ đang nói dối anh đẩy anh ra xa khỏi cô chứ không có phản bội anh, cô sẽ không ngoại tình với bất kì người đàn ông nào cả.
Anh đang bất lực và tuyệt vọng thì Bảo Hân cô ta đến an ủi rồi quấn lấy anh, ôm anh hôn anh tới tấp. Cô ta bảo:
" Phong à!!! Em là Khiết Nhi đây, em cần anh hãy cho em được là người đàn bà của anh nhé "
Còn anh vì say vì nhớ nên đã ghì chặt cô ta xuống hôn cô ta xong anh nói:
" Cô không phải là vợ tôi. Tránh xa tôi ra "
Bảo Hân quát:
" Tại sao chứ? Anh yêu em kia mà chúng ta đang yêu nhau mà anh "
Anh đáp:
" Cô mau cút ngay, tôi sẽ giết cô nếu cô dám mở miệng ra nói thêm một lời nào nữa "
Cô ta tức giận thì thầm:
" Tôi sẽ không để nó được hạnh phúc đâu. Cứ chờ đấy "Chương 13
Trong giấc mơ cô mơ thấy anh và cô đang hạnh phúc, giấc mơ ấy thật ngọt ngào cô ước gì mình sẽ không cần phải thức dậy để có thể mơ một giấc mơ đẹp như thế này. Bỗng dưng khóe mắt cô chảy nước cô khóc nức lên, cô thấy trong giấc mơ anh bị người khác cướp đi anh cùng người phụ nữ đó tay trong tay và anh buông lời sỉ nhục cô
Ngôn thấy cô đang ngủ mà sao lại khóc liền đánh thức cô dậy:
" Em sao vậy Tiểu Khiết? "
Cô giật mình tỉnh giấc... Hóa ra chỉ là mơ nhưng sao giấc mơ này nó khiến tim cô đau quá. Cô sợ lắm, bây giờ và sau này cô mất anh mãi mãi. Cô khóc lớn lên, khóc như chưa từng được khóc. Ngôn thì không hiểu gì cứ vỗ vỗ lưng cô:
" Đừng khóc mà, em bị sao nói anh nghe nào"
Cô nói:
" Em mơ thấy Phong đi theo người phụ nữ khác, anh ấy với vẻ mặc tức giận buông lời sỉ nhục em"
Ngôn đáp:
" Tiểu Khiết ngốc, em phải mạnh mẽ lên. Anh tin Phong sẽ hiểu những gì em làm với anh ta mà "
Ngôn rất thương Khiết Nhi, anh yêu cô từ cái nhìn đầu tiên, từ cái lần đầu khi cô bước vào quán cafe bánh để xin việc. Ở cô toát lên vẻ thuần khiết y hệt như cái tên của cô " Khiết Nhi " nhưng anh không bao giờ để cô biết được tình cảm của mình. Vì một lần trong cơn say, cô đã kể hết mọi việc về hoàn cảnh về câu chuyện hôn nhân của cô và Cao Phong. Ngôn hiểu cô rất yêu anh nên cũng rất là ghen tỵ với anh bởi anh thậy may mắn khi cưới được một người vợ hiền lành, tốt bụng và cam chịu như cô. Nhưng dù rất ngưỡng mộ anh thì Ngôn cũng rất ghét anh, vì chính anh đã gây ra không ít tổn thương cho cô, dù hai người đã kết hôn nhưng anh cứ qua lại với con đàn bà Bảo Hân thật sự anh thấy rất thương Khiết Nhi. Nếu đổi lại là anh, anh sẽ yêu thương cô chứ không giống như Phong.
Hôm nay, cô lại sốt mất rồi, mấy ngày qua cô bị áp lực nhiều thứ nhất là trong chuyện tình cảm, nên anh không muốn cô suy nghĩ nhiều vì nó sẽ ảnh hưởng đến đứa nhỏ trong bụng.
Thế là Ngôn quyết định đến tìm anh, đến công ty của anh thì trước mặt là một toà nhà to lớn. Khi thư ký của anh dẫn Ngôn đến phòng của anh. Ngôn thật sự hơi thấy ấy nấy, vì chuyện vợ chồng của cô lẽ ra anh không nên xía vào nhưng anh vẫn cứ muốn gặp Phong nói chuyện cho ra lẽ nên quyết định vào. Vừa vào phòng anh, anh ngước mặt lên nhìn anh cười nhếch miệng nói:
" Anh đến đây làm gì? "
Ngôn đáp:
" Tôi muốn nói với anh, Tiểu Khiết rất yêu anh. "
Anh nói:
" Thì sao? "
Ngôn nhìn anh ngán ngẩm:
" Anh làm sao vậy Cao Phong? Cô ấy vì anh mà anh không hiểu sao? "
Anh nói:
" Vì tôi sao? Thế mà đã có con với người đàn ông khác "
Anh vừa nói dứt câu thì Ngôn đã cho anh một cú đấm vào mặt:
" Thằng khốn này? Mày làm gì vậy hả? "
Ngôn nói:
" Khiết Nhi yêu phải loại đàn ông như anh thì đúng là số khổ mà. Để tôi nói cho anh biết, cô ấy không phản bội anh nhưng anh thì có đó đồ khốn. Anh luôn phản bội cô ấy"
Nói xong Ngôn bỏ đi, còn anh thì ngồi bệt dưới sàn cùng với một đống suy nghĩ. Anh nói:
" Hắn ta nói vậy là sao? Cô ấy không phản bội mình. Vậy nghĩa là đứa nhỏ đó là con của mình, Tiểu Khiết có con với mình sao? "
Anh vui mừng lập tức gọi người chuẩn bị xe, anh phải đi, phải tìm cô, phải mang cô trở về, anh sai rồi. Anh luôn là người sai, anh cứ nghĩ sai về cô, anh lấy từ túi mình ra là chiếc nhẫn cưới của cô anh nói:
" Khiết Nhi, em không được đi đâu nữa, vì anh sẽ đeo lại chiếc nhẫn cưới này cho em... Anh thề đó. "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.