Xin Lỗi Em, Cô Gái Anh Yêu

Chương 6: Bà xã muốn trốn sao?

Tì bà phiêu bạc

03/10/2019

Ngôn Bách Thần đập tan suy nghĩ, đặt tay lên vai cô:"Em lại muốn gì?".

Bạch Hy Tranh đuổi khéo:"Anh đi ra ngoài đó tiếp tục tiếp khách đi, tôi muốn ăn, tôi đói rồi".

Anh chẳng những không đi, còn tùy tiện ngồi xuống :"Em ăn thì có liên quan gì đến anh"..

"Tôi trước giờ không thích người lạ nhìn mình ăn"..

Anh đưa mặt tuấn tú sát gần cô:"Anh là chồng em, không phải người lạ".

"Anh...."_xem như cô cãi không lại đi.

Ăn cho bỏ ghét...

Cô ăn một cách điên cuồng, giống như chết đói mấy năm, nếu để người ta thấy không chừng còn tưởng cô là ăn mày.

Do ăn nhiều quá khiến cô bị nghẹn rồi.

Anh biết ngay mà, nhanh đưa cho cô ly nước, cô uống nhanh.

Tay anh vuốt vuốt lưng cho cô:"Thấy ổn chứ?".

"Ừm, ổn rồi, cảm ơn".

"Vợ chồng không cần khách sáo!"..

Bạch Hy Tranh:"....."_hình như lấy cô được rồi, anh trở nên lưu manh hơn thì phải.

Sau khi ăn no, thì phát hiện anh đã đi mất rồi.

Cảm thấy hơi buồn bã, nhưng nhìn ra thì thấy anh đang tiếp khách trong rất mệt mỏi.

Ở cự li này cô có thể thấy những giọt mồ hôi đã thấm ra áo vest rồi.

Cô khó khăn đứng dậy, cầm theo tà váy cưới, đi ra đứng gần chỗ anh, khều khều anh.

Do anh cao tận 1m90, mà cô chỉ cao có 1m70 thôi, cho nên anh phải hạ người thấp xuống để nghe cô nói:"Anh vào trong nghỉ ngơi đi, để tôi tiếp cho".

Ngôn Bách Thần cười:"em đang quan tâm anh sao?".

"Ừ, thì cho là như vậy đi"_cô lãng tránh ánh mắt thâm tình và nụ cười khoáy đảo tâm tư của anh.

Ngôn Bách Thần thấy cô đi đứng rất khó khăn, nhanh cầm tà váy giúp cô:"Anh không mệt đâu, chúng ta cúng tiếp vậy".

Hành động này của anh khiến biết bao nhiêu cô gái đi dự tiệc cưới phải tan chảy, quá ga lăng đi.



Cô tất nhiên cũng như vậy, là một sắc nữ như cô tất nhiên là rất thích mấy hành động này rồi.

Đến tận khuya gì đó, tiệc cưới mới chấm dứt, cô mệt đến không còn sức đi nỗi.

Lúc này nhà hàng cũng chỉ còn nhân viên phục vụ đang dọn dẹp.

Ba cô, và ba mẹ anh thì đi về trước rồi.

Chỉ còn cô và anh ở lại.

Hai người ngồi, anh đợi khi cô mở miểng đi về. Vì lúc này trông cô có vẻ mệt lắm.

Anh nâng chân cô lên, gác lên đùi mình, xoa bóp cho cô:"Thoải mái không?"..

Cô ngại ngùng gật đầu.

Chỉ vài phút sau, có vẻ quad thoải mái đi, cô ngủ gục trên vai anh luôn..

Anh mỉm cười, nói nhỏ:"Dù cho em có mệt đi nữa đêm nay chúng ta vẫn phải động phòng".

Dứt lời, anh nhẹ ngày bế cô lên, đi ra xe đã được chuẩn bị sẳn, chiếc xe mui trần đưa anh và cô đến An Viên, nhà riêng của anh.

Chiếc mui trần từ tử chạy vào trong dọc theo con đường lớn.

Hai bên là hàng cây trúc dài xanh mát.

An Viên là nơi anh sống khi ra riêng, nơi đây rất tuyệt mĩ.

Bao quanh căng biệt thự to lớn kia là hai cái hồ bơi rộng. Đầy đủ tiện nghi.

Hoa thì được trồng khắp nơi, đa số đều là hoa quý.

Đằng sau của biệt thự là cây trồng, đa số đều là cây ăn quả.

Tươi ngon, sạch sẽ, an toàn, hợp vệ sinh.

"Ông chủ đã đến rồi!"

Tài xế riêng của anh đậu xe, nói.

"Ừm"

Anh bế cô vào nhà, y phục của cô anh đều đã chuẩn bị, tất cả đều không thiếu thứ gì.

Đặt cô lên giường, rồi đi lấy đồ tắm.

Cô thật ra đã tỉnh lúc anh bế cô từ nhà hàng đi ra rồi.



Cô hí mắt, thở phào.

Kho nãy tuy ngủ nhưng mà cô có nghe anh nói, rất rõ .

Hazzz, hai mươi mấy năm thanh xuân của cô. Phải thực sự cho anh sao?

Huhuhu, cô từng đọc rất nhiều tiểu thuyết, đa số mấy cảnh 'H' của lần đầu tiên đều rất đau.

Cô cũng lần đầu tiên đó .

Dứt khỏi suy nghĩ, cô cố gắng ngồi dậy, đi chầm chậm.

Sắp đến cửa rồi.

- cạch....

Không phải cửa chính, mà là cửa phòng tắm của anh được mở ra, phòng tắm liền với phòng ngủ.

Cô đứng yên bất động.

Ngôn Bách Thần bước ra, khăn quần ngang hông, lộ ra cơ bụng sáu múi hấp dẫn, cộng thêm mái tóc đang ướt ẩm nhìn vô cùng yêu nghiệt.

Anh tau cầm khăn lau đầu, nhìn cô hỏi:"Bà xã, muốn trốn sao?".

Bạch Hy Tranh cười đổ mồ hôi, quay người lại, xua tay:"Không có, tôi, tôi chỉ là khát nước, đúng rồi là khát nước, lại trách phòng này không có nước nên tôi mới ra ngoài lấy".

"Vậy em đi lấy đi, uống xong thì lại vào".

Cô suy nghĩ một lát, cô còn không biết bản thân đang ở đâu?

Thì làm sao biết đường mà đi. Lại nói cô rất sợ ma nữa, huhu, anh ta là muốn thách thức cô sao?

Cô lùi bước chân, đứng gần anh:"Tôi hết khát rồi"..

Ngôn Bách Thần nắm bã vai cô:"Vậy chúng ta làm chuyện chính đi?".

Bạch Hy Tranh hoảng hốt:"Khoan đã, tôi, tôi muốn đi tắm, cơ thể tôi rất hôi".

"Được, anh cho em 30', nói em biết, cho dù em muốn trốn cũng vậy thôi, anh vẫn bắt được em, ngoan ngoan một chút đi".

Đùng đùng đùng.

Xem như cô tiêu rồi, chỉ cần tắm xong cô và anh sẽ XXOO..

Thôi vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Xin Lỗi Em, Cô Gái Anh Yêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook