Chương 105: Nụ hôn bất ngờ 2
Tì bà phiêu bạc
28/10/2019
Hiểu La nhìn Vạn Nhất Thiên, hắn cũng nhìn cô nàng, bốn mắt chạm nhau như xuất hiện một tiếng sét ái tình nào đó?
Hiểu La nhận thấy bản thân đang rơi vào thế bị động, cho nên cô nàng liền nhanh chóng nghĩ ra kế sách gì đó, tay nâng lên nắm lấy áo Vạn Nhất Thiên, kéo hắn, đôi môi nhỏ xinh xắn đặt lên má hắn một nụ cười bất ngờ, khiến hắn phải mở to mắt nhìn Hiểu La.
Cô vừa rồi đã làm hành động gì vậy?
Trong khi cả hai chỉ mới quen biết nhau.
Hiểu La biết được dịu kế của mình vô cùng thành công, cô nàng nhân cơ hội Vạn Nhất Thiên còn đang suy nghĩ, thì nhanh chóng vùng khỏi tay hắn chạy đi rất nhanh.
Như hiểu ra gì đó, Vạn Nhất Thiên cười như không cười, sau đó lại lấy tay xoa xoa lên má chỗ mà Hiểu La đã hôn, nụ cười dần sâu và rõ ràng hơn.
Hắn cũng không hiểu cảm giác vừa rồi là gì nữa?
có chút vui vẻ!
Cũng có chút ngại ngùng.
------------
Bây giờ ở chỗ của Bạch Hy Tranh đã làm mười giờ sáng, cô đang ngồi xem các bác sĩ lẫn y tá đang chữa trị chân cho mình, đứng bên cạnh họ là Ngôn Bách Thần, cô cảm thấy anh cố chấp thật sự, công ty xảy ra sự cố mà anh vẫn chấp nhận ở đây cùng cô, là do anh thương hại cô hay là vì lí do như anh nói, là do anh hối hận vì đánh mất cô.
Bác sĩ khám xong, lên tiếng:"Cô Bạch, chúc mừng cô, nếu như theo chúng tôi vừa xem xét, chân cô chỉ cần tập vật lí trị liệu khoảng một tháng nữa là có thể đi lại được, cô là bệnh nhân đầu tiên có thể đi lại nhanh như vậy? Từ lúc tôi làm bác sĩ chữa trị về chân đến giờ chỉ thấy một mình trường hợp của cô,".
N
Nghe bác sĩ nói vậy, Bạch Hy Tranh vô cùng vô cùng vui sướng:"Cảm ơn bác sĩ rất nhiều. Cũng cảm ơn mọi người rất nhiều, nếu như không có bác sĩ và y tá tận tình chăm sóc tôi thì tôi sẽ không nhanh bình phục như vậy? Thật sự cảm ơn"
Những giọt nước mắt có thể nói là hạnh phúc của cô đang lăn dài trên má, cô có thể đi lại được bình thường rồi. Cô cũng có thể thực hiện ước muốn của mình là trừng trị Diệp Hoa ác độc kia.
Nhất định cô ta phải trả cái giá thật đắt
Hiểu La nhận thấy bản thân đang rơi vào thế bị động, cho nên cô nàng liền nhanh chóng nghĩ ra kế sách gì đó, tay nâng lên nắm lấy áo Vạn Nhất Thiên, kéo hắn, đôi môi nhỏ xinh xắn đặt lên má hắn một nụ cười bất ngờ, khiến hắn phải mở to mắt nhìn Hiểu La.
Cô vừa rồi đã làm hành động gì vậy?
Trong khi cả hai chỉ mới quen biết nhau.
Hiểu La biết được dịu kế của mình vô cùng thành công, cô nàng nhân cơ hội Vạn Nhất Thiên còn đang suy nghĩ, thì nhanh chóng vùng khỏi tay hắn chạy đi rất nhanh.
Như hiểu ra gì đó, Vạn Nhất Thiên cười như không cười, sau đó lại lấy tay xoa xoa lên má chỗ mà Hiểu La đã hôn, nụ cười dần sâu và rõ ràng hơn.
Hắn cũng không hiểu cảm giác vừa rồi là gì nữa?
có chút vui vẻ!
Cũng có chút ngại ngùng.
------------
Bây giờ ở chỗ của Bạch Hy Tranh đã làm mười giờ sáng, cô đang ngồi xem các bác sĩ lẫn y tá đang chữa trị chân cho mình, đứng bên cạnh họ là Ngôn Bách Thần, cô cảm thấy anh cố chấp thật sự, công ty xảy ra sự cố mà anh vẫn chấp nhận ở đây cùng cô, là do anh thương hại cô hay là vì lí do như anh nói, là do anh hối hận vì đánh mất cô.
Bác sĩ khám xong, lên tiếng:"Cô Bạch, chúc mừng cô, nếu như theo chúng tôi vừa xem xét, chân cô chỉ cần tập vật lí trị liệu khoảng một tháng nữa là có thể đi lại được, cô là bệnh nhân đầu tiên có thể đi lại nhanh như vậy? Từ lúc tôi làm bác sĩ chữa trị về chân đến giờ chỉ thấy một mình trường hợp của cô,".
N
Nghe bác sĩ nói vậy, Bạch Hy Tranh vô cùng vô cùng vui sướng:"Cảm ơn bác sĩ rất nhiều. Cũng cảm ơn mọi người rất nhiều, nếu như không có bác sĩ và y tá tận tình chăm sóc tôi thì tôi sẽ không nhanh bình phục như vậy? Thật sự cảm ơn"
Những giọt nước mắt có thể nói là hạnh phúc của cô đang lăn dài trên má, cô có thể đi lại được bình thường rồi. Cô cũng có thể thực hiện ước muốn của mình là trừng trị Diệp Hoa ác độc kia.
Nhất định cô ta phải trả cái giá thật đắt
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.