Chương 34: Phạt đứng
Tì bà phiêu bạc
08/10/2019
Mấy ngày sau đó, tất nhiên cô gái bướng bỉnh kia đã được chồng yêu phục vụ tận ba ngày, đúng, là ba ngày đó.
Hại cô không tài nào bước chân nỗi xuống giường, đã vậy ai kia còn chưa thõa mạn, còn muốn cô, tất nhiên cô không cho rồi. Cũng vì vậy, cô giận anh.
"Vợ à? Đừng giận nữa, anh biết sai rồi?"_Ở bên ngoài căn nhà to rộng, thân ảnh một người đàn ông đang đứng khoanh tay, tựa như những đứa trẻ làm sai.
Ngôn Bách Thần với gương mặt miếu máo, anh đâu ngờ vợ yêu lại bắt anh phạt đứng như vậy. Nếu anh không làm theo thì không cần vào phòng ngủ cùng cô nữa..
Bạch Hy Tranh tạm thời có thể nói là đi được, cô còn tưởng bản thân bị liệt luôn rồi cơ chứ?
Cô đứng, tay khoanh nhìn anh lom lom, ánh mắt không chút thương xót:"Anh cũng biết mình sai sao? Ừm, nói em nghe anh sai ở đâu?"
Anh không ngờ bà xã một khi giận rồi thì lại dùng cách phạt không cho anh vào phòng. Đó là cực hình đó.
"Anh sai ờ chỗ anh đã phục vụ em quá tận tình"_Tuy vậy, Ngôn Bách Thần vẫn không thể không đùa được.
"Anh.....cho anh nói lại"_Bạch Hy Tranh trừng mắt, anh da mặt thật dày mà:"Nếu nói sai thì hình phạt tăng lên gấp hai lần".
"Anh sai, anh chịu phạt, vợ đừng giận anh nữa, anh chết mất"
"Anh chấp nhận chịu phạt ?".
Cô nghĩ, anh chưa biết hình phạt là gì mà?
"Ừm, anh chấp nhận chịu phạt".
"Được, em phạt anh hai tháng không được ngủ cùng em, hình phạt bắt đầu từ hôm nay".
Ngôn Bách Thần há hốc nhìn:"Cái gì?"
Gương mặt trở nên bụ xụ:"Anh không muốn đâu, hai tháng em cấm anh không được ngủ cùng em, có khác gì bắt anh lên núi tu hai tháng chứ?".
"Em không cần biết, là anh nói chấp nhận chịu phạt, lời mà anh nói ra thì phải thực hiện được _Bạch Hy Tranh quay đầu, hai tay tạm biệt anh:"Ở đó đứng đến trưa đi, nếu như em thấy tốt thì tha cho anh".
Ngôn Bách Thần rất nhanh, nhân cơ hội cô quay vào thì anh chạy đến, ôm lấy cô ở phía sau, hơi thở nam trầm phả vào mang tai cô, làm cho nó đỏ ửng lên nhanh chóng:"Bà xã, bây giờ anh không thực hiện nữa".
Bạch Hy Tranh mắng anh:"Anh buông em ra, anh đã chấp nhận còn nuốt lời, đúng là tên không giữ lời mà".
"Vì em, anh chấp nhận làm một tên thất lời, riêng em thôi".
"Anh, đừng hòng dụ dỗ em bằng mấy lời đó,không thẩm thía vào đâu đâu".
Ngôn Bách Thần quay cô lại:"Nếu em không thích anh nói vậy anh thực hiện bằng hành động vậy?".
Cô chỉ vừa động não để hiểu ý nghĩa của câu nói kia, thì cảm nhận được cả cơ thể bị nhấc bổng lên, cô có cảm giác bản thân sắp bị ăn thịt nữa rồi.
Hại cô không tài nào bước chân nỗi xuống giường, đã vậy ai kia còn chưa thõa mạn, còn muốn cô, tất nhiên cô không cho rồi. Cũng vì vậy, cô giận anh.
"Vợ à? Đừng giận nữa, anh biết sai rồi?"_Ở bên ngoài căn nhà to rộng, thân ảnh một người đàn ông đang đứng khoanh tay, tựa như những đứa trẻ làm sai.
Ngôn Bách Thần với gương mặt miếu máo, anh đâu ngờ vợ yêu lại bắt anh phạt đứng như vậy. Nếu anh không làm theo thì không cần vào phòng ngủ cùng cô nữa..
Bạch Hy Tranh tạm thời có thể nói là đi được, cô còn tưởng bản thân bị liệt luôn rồi cơ chứ?
Cô đứng, tay khoanh nhìn anh lom lom, ánh mắt không chút thương xót:"Anh cũng biết mình sai sao? Ừm, nói em nghe anh sai ở đâu?"
Anh không ngờ bà xã một khi giận rồi thì lại dùng cách phạt không cho anh vào phòng. Đó là cực hình đó.
"Anh sai ờ chỗ anh đã phục vụ em quá tận tình"_Tuy vậy, Ngôn Bách Thần vẫn không thể không đùa được.
"Anh.....cho anh nói lại"_Bạch Hy Tranh trừng mắt, anh da mặt thật dày mà:"Nếu nói sai thì hình phạt tăng lên gấp hai lần".
"Anh sai, anh chịu phạt, vợ đừng giận anh nữa, anh chết mất"
"Anh chấp nhận chịu phạt ?".
Cô nghĩ, anh chưa biết hình phạt là gì mà?
"Ừm, anh chấp nhận chịu phạt".
"Được, em phạt anh hai tháng không được ngủ cùng em, hình phạt bắt đầu từ hôm nay".
Ngôn Bách Thần há hốc nhìn:"Cái gì?"
Gương mặt trở nên bụ xụ:"Anh không muốn đâu, hai tháng em cấm anh không được ngủ cùng em, có khác gì bắt anh lên núi tu hai tháng chứ?".
"Em không cần biết, là anh nói chấp nhận chịu phạt, lời mà anh nói ra thì phải thực hiện được _Bạch Hy Tranh quay đầu, hai tay tạm biệt anh:"Ở đó đứng đến trưa đi, nếu như em thấy tốt thì tha cho anh".
Ngôn Bách Thần rất nhanh, nhân cơ hội cô quay vào thì anh chạy đến, ôm lấy cô ở phía sau, hơi thở nam trầm phả vào mang tai cô, làm cho nó đỏ ửng lên nhanh chóng:"Bà xã, bây giờ anh không thực hiện nữa".
Bạch Hy Tranh mắng anh:"Anh buông em ra, anh đã chấp nhận còn nuốt lời, đúng là tên không giữ lời mà".
"Vì em, anh chấp nhận làm một tên thất lời, riêng em thôi".
"Anh, đừng hòng dụ dỗ em bằng mấy lời đó,không thẩm thía vào đâu đâu".
Ngôn Bách Thần quay cô lại:"Nếu em không thích anh nói vậy anh thực hiện bằng hành động vậy?".
Cô chỉ vừa động não để hiểu ý nghĩa của câu nói kia, thì cảm nhận được cả cơ thể bị nhấc bổng lên, cô có cảm giác bản thân sắp bị ăn thịt nữa rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.