Xin Lỗi, Người Em Yêu Không Phải Là Anh
Chương 10
H.Y
21/06/2014
Về lại sài gòn sau kì thực tập, nó tập trung vào báo cáo thực tập và thi tốt nghiệp. Nó cũng ít khi về nhà vì Bin được cử đi học ở Singapore.
Tháng 8.
Mùa thu ở Sài Gòn là những ngày nắng đẹp, gió nhẹ, không như mùa thu của Hà Nội nên chưa khi nào Sài Gòn vào thu. Nó cùng đám bạn chạy xe lòng vòng quận 1 ngắm đường phố, chụp những tấm hình làm kỉ niệm vì tụi nó sắp xa nhau, mỗi đứa 1 phương đi tìm sự nghiệp cho riêng mình.
Chạy xe chầm chậm dọc con đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa, nhìn hàng cây xà cừ cao to tỏa bóng rợp đường, lòng nó rộn ràng.
Chỉ cách đây 4 năm, 1 nhóc sinh viên năm đầu chân ướt chân ráo vào Sài Gòn, nó đã mê tít cảnh đi giữa lòng thành phố, dưới 2 hàng cây to xanh ngắt, gió thổi tung chiếc lá vàng rơi, đẹp và lãng mạn vô cùng. Thấm thoát 4 năm trôi qua, nó quên mất niềm vui nhỏ bé ngắm phố xá, con đường và hàng cây.
Tháng 10.
Không khí lạnh bất chớt tràn vào Nam, sáng sớm nó khoát vội chiếc áo ấm rồi chạy xe đến khách sạn. Không khí còn hơi sương lúc 3:30am khiến nó sụt sịt, đường xá vắng teo, nó chạy xe chầm chậm vì sợ lạnh.
3 tháng rồi, nó đã không gặp anh.
- R1509 -1A2, 1 white, 1B12- nó đưa order cho bếp- đi làm cũng gần 2 tháng trời, mọi thứ nó đã quen dần, tuy không được ngoại hình nhưng nhờ khả năng nói tiếng anh khá tốt và hoạt bát nên nó được nhận vào làm tại khách sạn Sheraton Sài Gòn ngay khi vừa có điểm tốt nghiệp.
Nó muốn quay về Nha Trang, nơi nó sinh ra và lớn lên để làm việc, nhưng 1 ý nghĩ giữ nó ở lại là sẽ chờ cho đến khi Bin học về, để nhìn thấy anh rồi chào tạm biệt.
Đám bạn nó đã có việc làm, thình thoảng cũng gặp nhau café hoặc điện thoại hỏi thăm nhau.
Vân và nó vẫn vui vẻ, cô nàng khoe vừa lên chức supervisor của một resort ở Phan Thiết, nó cũng mừng cho Vân.
Tháng 12.
- 156-Nguyễn Bảo Nguyên loại khá-tên nó được đọc to, nở 1 nụ cười thật tươi đón tấm bằng tốt nghiệp từ tay thầy trưởng khoa.
- Ê mày, ra kia chụp hình cả đám coi- Linh kéo tay nó đi về phía đám bạn đang tíu tít rộn cả góc hành lang.
- 1 2 3, tung lên- Chi hô to, đám tụi nó đồng loạt ném chiếc mũ tốt nghiệp lên cao và cười thật tươi.
- điện thoại nè mày- Tuấn chìa điện thoại cho nó
- cảm ơn- nó nhận điện thoại từ tay thằng bạn
- alo, con nghe nè mẹ- nó hí hửng
- chức mừng con gái tốt nghiệp nha- mẹ nó nói vui trong điện thoại
- dạ, hehe
- khi nào về ba mẹ có quà cho con
- dạ, để con sắp xếp, nhớ nhà quá, hehe
- ờ, về nhanh nhanh con nhé
- dạ, thôi lát nữa con gọi lại cho, giờ con đi chụp hình với tui bạn, bye mẹ ha.
- Rồi, chào con
Gập điện thoại, nó chạy lại chỗ tụi bạn, tiếp tục làm dáng chụp hình.
- Hiếu mặc bộ đồ tốt nghiệp lò dò đi lại chỗ nó, chìa bó hoa hồng với 3 bông trên tay tặng nó, gật đầu cười đón bó hoa từ tay, loại khá- Hiếu gãi đầu
-Hiếu cũng khá chớ bộ- nó ngại ngùng trước những cái nháy mắt đầy ẩn ý của tụi bạn.
- chúc mừng Nguyên nha
- mà sao lại có 3 bông thế này, xem ra là có ẩn ý- nó lại giở thói bắt nạt ra, mắt nheo nheo nhìn Hiếu, không quên nở 1 nụ cười đểu không tả nỗi học hỏi được từ Bin.
- ờ … thì- Hiếu lúng túng thấy rõ- 3 bông tượng trưng cho 3 từ mà …Hiếu muốn nói lâu rồi… nhưng mà sợ người ta còn chưa thông nên…
- cảm ơn tình cảm đẹp của Hiếu, nhưng mà… hiện tại Nguyên chưa thể… mình cứ làm bạn đã nhé- nó xòe bàn tay ra.
Hiếu cười buồn bắt tay nó.
“Em là bạn thân bên anh,
Nhưng mà người em luôn yêu,
Chắc chắn không phải là anh đây
Em chọn người yêu cho em,
Cũng là bạn thân với anh,
Tiếng nói yêu làm sao nên lời…”
Đang say sưa bà tám cùng đám bạn thì có 1 bàn tay chạm vào vai nó, vội vàng xoay người lại, nó ngạc nhiên rồi cười thật tươi đón bó hoa hồng đỏ thắm từ tay Bin.
- chúc mừng em- Bin cười rạng rỡ
- em cảm ơn, anh về hồi nào
- anh mới xuống máy bay là qua đây luôn
- tội nghiệp hen
- không sao, phải dự lễ tốt nghiệp của em chứ
Gặp lại Bin sau mấy tháng, nó vui mừng không tả nỗi, cứ nghĩ rằng nó sẽ đóng mặt lạnh với anh, nhưng không hiểu sao khi thấy anh, mọi thứ lại không thể diễn ra như nó đã dự định.
Lòng ngập tràn niềm vui, nó nhảy chân sáo vào thang máy, bấm nút số 13, nó khẽ hát
“Tôi gởi bông hoa này cho ấy luôn nhớ.
Mãi luôn có tôi trong lòng,There are today.
Tôi gửi một thiên thần che chở cho ấy.
Để ấy thấy được một điều,There are today.
Tình yêu trong như nắng vàng,
Nắng lên sưởi ấm bao lạnh giá trong tâm hồn.
Và tôi luôn mong ấy cười.
Hạnh phúc âm thầm quá.
Tôi chỉ muốn ấy hiểu rằng.
Tôi gời bao ân tình thương lắm cho ấy.
Để ấy biết được một điều.
There are today i love you.”
Tháng 8.
Mùa thu ở Sài Gòn là những ngày nắng đẹp, gió nhẹ, không như mùa thu của Hà Nội nên chưa khi nào Sài Gòn vào thu. Nó cùng đám bạn chạy xe lòng vòng quận 1 ngắm đường phố, chụp những tấm hình làm kỉ niệm vì tụi nó sắp xa nhau, mỗi đứa 1 phương đi tìm sự nghiệp cho riêng mình.
Chạy xe chầm chậm dọc con đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa, nhìn hàng cây xà cừ cao to tỏa bóng rợp đường, lòng nó rộn ràng.
Chỉ cách đây 4 năm, 1 nhóc sinh viên năm đầu chân ướt chân ráo vào Sài Gòn, nó đã mê tít cảnh đi giữa lòng thành phố, dưới 2 hàng cây to xanh ngắt, gió thổi tung chiếc lá vàng rơi, đẹp và lãng mạn vô cùng. Thấm thoát 4 năm trôi qua, nó quên mất niềm vui nhỏ bé ngắm phố xá, con đường và hàng cây.
Tháng 10.
Không khí lạnh bất chớt tràn vào Nam, sáng sớm nó khoát vội chiếc áo ấm rồi chạy xe đến khách sạn. Không khí còn hơi sương lúc 3:30am khiến nó sụt sịt, đường xá vắng teo, nó chạy xe chầm chậm vì sợ lạnh.
3 tháng rồi, nó đã không gặp anh.
- R1509 -1A2, 1 white, 1B12- nó đưa order cho bếp- đi làm cũng gần 2 tháng trời, mọi thứ nó đã quen dần, tuy không được ngoại hình nhưng nhờ khả năng nói tiếng anh khá tốt và hoạt bát nên nó được nhận vào làm tại khách sạn Sheraton Sài Gòn ngay khi vừa có điểm tốt nghiệp.
Nó muốn quay về Nha Trang, nơi nó sinh ra và lớn lên để làm việc, nhưng 1 ý nghĩ giữ nó ở lại là sẽ chờ cho đến khi Bin học về, để nhìn thấy anh rồi chào tạm biệt.
Đám bạn nó đã có việc làm, thình thoảng cũng gặp nhau café hoặc điện thoại hỏi thăm nhau.
Vân và nó vẫn vui vẻ, cô nàng khoe vừa lên chức supervisor của một resort ở Phan Thiết, nó cũng mừng cho Vân.
Tháng 12.
- 156-Nguyễn Bảo Nguyên loại khá-tên nó được đọc to, nở 1 nụ cười thật tươi đón tấm bằng tốt nghiệp từ tay thầy trưởng khoa.
- Ê mày, ra kia chụp hình cả đám coi- Linh kéo tay nó đi về phía đám bạn đang tíu tít rộn cả góc hành lang.
- 1 2 3, tung lên- Chi hô to, đám tụi nó đồng loạt ném chiếc mũ tốt nghiệp lên cao và cười thật tươi.
- điện thoại nè mày- Tuấn chìa điện thoại cho nó
- cảm ơn- nó nhận điện thoại từ tay thằng bạn
- alo, con nghe nè mẹ- nó hí hửng
- chức mừng con gái tốt nghiệp nha- mẹ nó nói vui trong điện thoại
- dạ, hehe
- khi nào về ba mẹ có quà cho con
- dạ, để con sắp xếp, nhớ nhà quá, hehe
- ờ, về nhanh nhanh con nhé
- dạ, thôi lát nữa con gọi lại cho, giờ con đi chụp hình với tui bạn, bye mẹ ha.
- Rồi, chào con
Gập điện thoại, nó chạy lại chỗ tụi bạn, tiếp tục làm dáng chụp hình.
- Hiếu mặc bộ đồ tốt nghiệp lò dò đi lại chỗ nó, chìa bó hoa hồng với 3 bông trên tay tặng nó, gật đầu cười đón bó hoa từ tay, loại khá- Hiếu gãi đầu
-Hiếu cũng khá chớ bộ- nó ngại ngùng trước những cái nháy mắt đầy ẩn ý của tụi bạn.
- chúc mừng Nguyên nha
- mà sao lại có 3 bông thế này, xem ra là có ẩn ý- nó lại giở thói bắt nạt ra, mắt nheo nheo nhìn Hiếu, không quên nở 1 nụ cười đểu không tả nỗi học hỏi được từ Bin.
- ờ … thì- Hiếu lúng túng thấy rõ- 3 bông tượng trưng cho 3 từ mà …Hiếu muốn nói lâu rồi… nhưng mà sợ người ta còn chưa thông nên…
- cảm ơn tình cảm đẹp của Hiếu, nhưng mà… hiện tại Nguyên chưa thể… mình cứ làm bạn đã nhé- nó xòe bàn tay ra.
Hiếu cười buồn bắt tay nó.
“Em là bạn thân bên anh,
Nhưng mà người em luôn yêu,
Chắc chắn không phải là anh đây
Em chọn người yêu cho em,
Cũng là bạn thân với anh,
Tiếng nói yêu làm sao nên lời…”
Đang say sưa bà tám cùng đám bạn thì có 1 bàn tay chạm vào vai nó, vội vàng xoay người lại, nó ngạc nhiên rồi cười thật tươi đón bó hoa hồng đỏ thắm từ tay Bin.
- chúc mừng em- Bin cười rạng rỡ
- em cảm ơn, anh về hồi nào
- anh mới xuống máy bay là qua đây luôn
- tội nghiệp hen
- không sao, phải dự lễ tốt nghiệp của em chứ
Gặp lại Bin sau mấy tháng, nó vui mừng không tả nỗi, cứ nghĩ rằng nó sẽ đóng mặt lạnh với anh, nhưng không hiểu sao khi thấy anh, mọi thứ lại không thể diễn ra như nó đã dự định.
Lòng ngập tràn niềm vui, nó nhảy chân sáo vào thang máy, bấm nút số 13, nó khẽ hát
“Tôi gởi bông hoa này cho ấy luôn nhớ.
Mãi luôn có tôi trong lòng,There are today.
Tôi gửi một thiên thần che chở cho ấy.
Để ấy thấy được một điều,There are today.
Tình yêu trong như nắng vàng,
Nắng lên sưởi ấm bao lạnh giá trong tâm hồn.
Và tôi luôn mong ấy cười.
Hạnh phúc âm thầm quá.
Tôi chỉ muốn ấy hiểu rằng.
Tôi gời bao ân tình thương lắm cho ấy.
Để ấy biết được một điều.
There are today i love you.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.