Chương 3: Lần Đầu Tiên
Huỳnh Thiên Kỳ
18/12/2024
Cánh cửa phòng ngủ được Mã Cận Nam mở ra, đôi chân cả hai chệch choạng chồng chéo bước vào bên trong với tình trạng đôi môi dán dính. Sau đó, tấm lưng Kỳ Phương áp vào bên tường, ánh mắt mờ mịt và trong đầu hoàn toàn trống rỗng, cảm xúc thao túng khiến cô chẳng thể suy tính kết quả về sau của việc sắp sửa xảy ra.
Chiếc áo khoác bên ngoài rơi xuống, mùa đông nhưng lòng Kỳ Phương không lạnh, vốn dĩ trái tim được Mã Cận Nam sưởi ấm bằng những hành động yêu thương, cảm thấy hạnh phúc ngập tràn xua tan hết những điều lo sợ.
Bờ môi mát lạnh của Mã Cận Nam dịch dời xuống cần cổ gợi cảm của Kỳ Phương, bàn tay vuốt ve tấm lưng ong nuột nà và chậm rãi đưa lên mở từng khuy nút chiếc áo sơ mi công sở, khe rãnh ngực sâu hút cùng vòng một trắng noãn căng tròn nửa ẩn nửa lộ trong áo lót khiến tâm tình anh như bị thiêu đốt.
Chỉ là Mã Cận Nam nghĩ rằng, hai người trưởng thành quen nhau mấy tháng chắc cũng đã xảy ra chuyện thân mật nam nữ kia, nên hành động của anh không hề ngại ngần.
Nụ hôn cuồng luyến tiếp tục diễn ra, đôi chân va vấp vào nhau khó khăn tiến đến chiếc giường rộng lớn ngã xuống, người nằm chính là Kỳ Phương. Và rồi, chiếc áo thun bị anh cởi phăng ném đi, lần lượt đến chiếc áo sơ mi của cô, bờ môi vừa dứt ra lại vội vàng sáp nhập, chiếc lưỡi dẻo dai cuốn quýt hòa quyện.
Bàn tay Mã Cận Nam không còn lịch thiệp, sờ soạng vuốt ve từ đôi chân thon dài đến phần bụng phẳng lì nhỏ nhắn, quá quắc rà lên phía trên nắn bóp bầu ngực vểnh cao.
Ừ thì chẳng biết cô sang nấu ăn cho anh, hay là trở thành món ăn cho anh...?
Chán chê bờ môi, Mã Cận Nam dụi xuống hõm cổ của Kỳ Phương, đôi mắt cô đang mơ màng tận hưởng chứ hoàn toàn không có ý định từ chối.
Chiếc áo lót được nới lỏng, sau đó bị Mã Cận Nam dứt khoát vứt bỏ một thứ rất thừa thải hiện tại. Thế là hai mắt ai kia sáng rực cháy lên ngọn lửa dục vọng không thể khống chế, chăm chú ngắm nghía bầu ngực căng tròn to lớn đang nhấp nhô theo nhịp thở của Kỳ Phương, sau đó thích thú nắn bóp trực tiếp trong lồng bàn tay, dụi mặt vào nơi đó hôn hít lung tung.
“ Ưm ~ ”
Dù mất ký ức, nhưng bản năng của đàn ông vẫn còn đó, sự ham muốn nhu cầu sinh lý không hề bị ảnh hưởng, cự vật ẩn núp trong hai lớp quần đã sưng phồng cứng rắn căng nhức, muốn được tự do tung hoành.
Kỳ Phương đê mê tận hưởng khoái cảm, vò đầu nắm tóc ấn phần đầu của Mã Cận Nam vào ngực của mình, cảm giác kích thích truyền lên khiến cô cực kỳ hứng tình, vùng nhạy cảm ở giữa hai chân đã từ lâu ẩm ướt.
Âm thanh bú mút vang lên rõ rệt, chùn chụt và gặm cắn từng bên trông như rất thèm khát, nhũ hoa ở giữa bầu ngực vì thế săn cứng sưng phù.
Sau đó, Mã Cận Nam dịch chuyển xuống phần bụng phẳng lì từng cái mút máp, cuối cùng kéo khóa cởi ra chiếc váy công sở trên người Kỳ Phương, nơi thần bí ẩn mật của phái nữ chỉ còn làn vải mỏng manh che đậy, nhưng rất nhanh chóng lõa lồ trước mắt của anh.
“ Chúng ta đã bao nhiều lần rồi? Sao anh không nhớ gì hết chứ! ”
Câu hỏi ấy, khiến Kỳ Phương thoáng chốc tỉnh táo chững người bất động trên giường, bàn tay bất giác nắm chặt drap giường với nét mặt căng thẳng vô biên. Chỉ là Mã Cận Nam chỉ hỏi cho vui trêu đùa đối phương, chứ anh không hề để tâm đến câu trả lời hay thái độ của cô hiện tại, vì cho rằng chẳng thể đếm xuể do quá nhiều lần.
Buổi chiều không khí bên ngoài vô cùng mát mẻ và dễ chịu, thời tiết mùa đông se lạnh khác hẳn với nhiệt độ nóng bỏng trong phòng lúc này, thân người của cả hai nóng rực đến đỏ trạch, trên trán Mã Cận Nam hiện tại còn đang lấm tấm mồ hôi, đường gân nổi lên dày cộm xuất hiện đầy trên trán như rất bức bách, khó chịu.
“ Aa ~ đau ~ em đau ~ ”
Mười ngón tay của Kỳ Phương ghim vào hai bắp tay Mã Cận Nam, cơn đau bên dưới hạ thân khiến cô không thể nín nhịn kêu than, đến mức từ đuôi mắt ứ ra giọt lệ.
Mã Cận Nam nhổm người quỳ lên nhìn xuống quan sát bên dưới nơi cả hai đang giao hợp, chợt thấy vài giọt máu dính ở drap giường màu trắng khiến anh vô cùng hoang mang, trong đôi mắt có sự dao động thấy rõ.
“ Chúng ta là lần đầu tiên sao? ”
Kỳ Phương thành thật gật đầu, vốn dĩ không thể phủ nhận khi bằng chứng rõ ràng, chột dạ ngoảnh mặt sang một bên không dám đối diện trực tiếp, bàn tay siết chặt drap giường gắng gượng sự sợ hãi vô biên trong lòng.
Khoái cảm từ dưới hạ thân kéo đến khiến Mã Cận Nam dẹp bỏ sự nghi ngờ kia, nhẹ nhàng chuyển động như sợ Kỳ Phương thêm đau.
Đôi mắt Kỳ Phương dần dần lờ đờ ngây ngất miên man trong sự sung sướng lần đầu tiên trải nghiệm và còn với người đàn ông cô yêu sâu đậm, mất kiềm chế mà bật ra hàng loạt âm thanh rên rỉ nỉ non nhạy cảm.
“ A ~ ư ~ ư ~ ”
Chiếc áo khoác bên ngoài rơi xuống, mùa đông nhưng lòng Kỳ Phương không lạnh, vốn dĩ trái tim được Mã Cận Nam sưởi ấm bằng những hành động yêu thương, cảm thấy hạnh phúc ngập tràn xua tan hết những điều lo sợ.
Bờ môi mát lạnh của Mã Cận Nam dịch dời xuống cần cổ gợi cảm của Kỳ Phương, bàn tay vuốt ve tấm lưng ong nuột nà và chậm rãi đưa lên mở từng khuy nút chiếc áo sơ mi công sở, khe rãnh ngực sâu hút cùng vòng một trắng noãn căng tròn nửa ẩn nửa lộ trong áo lót khiến tâm tình anh như bị thiêu đốt.
Chỉ là Mã Cận Nam nghĩ rằng, hai người trưởng thành quen nhau mấy tháng chắc cũng đã xảy ra chuyện thân mật nam nữ kia, nên hành động của anh không hề ngại ngần.
Nụ hôn cuồng luyến tiếp tục diễn ra, đôi chân va vấp vào nhau khó khăn tiến đến chiếc giường rộng lớn ngã xuống, người nằm chính là Kỳ Phương. Và rồi, chiếc áo thun bị anh cởi phăng ném đi, lần lượt đến chiếc áo sơ mi của cô, bờ môi vừa dứt ra lại vội vàng sáp nhập, chiếc lưỡi dẻo dai cuốn quýt hòa quyện.
Bàn tay Mã Cận Nam không còn lịch thiệp, sờ soạng vuốt ve từ đôi chân thon dài đến phần bụng phẳng lì nhỏ nhắn, quá quắc rà lên phía trên nắn bóp bầu ngực vểnh cao.
Ừ thì chẳng biết cô sang nấu ăn cho anh, hay là trở thành món ăn cho anh...?
Chán chê bờ môi, Mã Cận Nam dụi xuống hõm cổ của Kỳ Phương, đôi mắt cô đang mơ màng tận hưởng chứ hoàn toàn không có ý định từ chối.
Chiếc áo lót được nới lỏng, sau đó bị Mã Cận Nam dứt khoát vứt bỏ một thứ rất thừa thải hiện tại. Thế là hai mắt ai kia sáng rực cháy lên ngọn lửa dục vọng không thể khống chế, chăm chú ngắm nghía bầu ngực căng tròn to lớn đang nhấp nhô theo nhịp thở của Kỳ Phương, sau đó thích thú nắn bóp trực tiếp trong lồng bàn tay, dụi mặt vào nơi đó hôn hít lung tung.
“ Ưm ~ ”
Dù mất ký ức, nhưng bản năng của đàn ông vẫn còn đó, sự ham muốn nhu cầu sinh lý không hề bị ảnh hưởng, cự vật ẩn núp trong hai lớp quần đã sưng phồng cứng rắn căng nhức, muốn được tự do tung hoành.
Kỳ Phương đê mê tận hưởng khoái cảm, vò đầu nắm tóc ấn phần đầu của Mã Cận Nam vào ngực của mình, cảm giác kích thích truyền lên khiến cô cực kỳ hứng tình, vùng nhạy cảm ở giữa hai chân đã từ lâu ẩm ướt.
Âm thanh bú mút vang lên rõ rệt, chùn chụt và gặm cắn từng bên trông như rất thèm khát, nhũ hoa ở giữa bầu ngực vì thế săn cứng sưng phù.
Sau đó, Mã Cận Nam dịch chuyển xuống phần bụng phẳng lì từng cái mút máp, cuối cùng kéo khóa cởi ra chiếc váy công sở trên người Kỳ Phương, nơi thần bí ẩn mật của phái nữ chỉ còn làn vải mỏng manh che đậy, nhưng rất nhanh chóng lõa lồ trước mắt của anh.
“ Chúng ta đã bao nhiều lần rồi? Sao anh không nhớ gì hết chứ! ”
Câu hỏi ấy, khiến Kỳ Phương thoáng chốc tỉnh táo chững người bất động trên giường, bàn tay bất giác nắm chặt drap giường với nét mặt căng thẳng vô biên. Chỉ là Mã Cận Nam chỉ hỏi cho vui trêu đùa đối phương, chứ anh không hề để tâm đến câu trả lời hay thái độ của cô hiện tại, vì cho rằng chẳng thể đếm xuể do quá nhiều lần.
Buổi chiều không khí bên ngoài vô cùng mát mẻ và dễ chịu, thời tiết mùa đông se lạnh khác hẳn với nhiệt độ nóng bỏng trong phòng lúc này, thân người của cả hai nóng rực đến đỏ trạch, trên trán Mã Cận Nam hiện tại còn đang lấm tấm mồ hôi, đường gân nổi lên dày cộm xuất hiện đầy trên trán như rất bức bách, khó chịu.
“ Aa ~ đau ~ em đau ~ ”
Mười ngón tay của Kỳ Phương ghim vào hai bắp tay Mã Cận Nam, cơn đau bên dưới hạ thân khiến cô không thể nín nhịn kêu than, đến mức từ đuôi mắt ứ ra giọt lệ.
Mã Cận Nam nhổm người quỳ lên nhìn xuống quan sát bên dưới nơi cả hai đang giao hợp, chợt thấy vài giọt máu dính ở drap giường màu trắng khiến anh vô cùng hoang mang, trong đôi mắt có sự dao động thấy rõ.
“ Chúng ta là lần đầu tiên sao? ”
Kỳ Phương thành thật gật đầu, vốn dĩ không thể phủ nhận khi bằng chứng rõ ràng, chột dạ ngoảnh mặt sang một bên không dám đối diện trực tiếp, bàn tay siết chặt drap giường gắng gượng sự sợ hãi vô biên trong lòng.
Khoái cảm từ dưới hạ thân kéo đến khiến Mã Cận Nam dẹp bỏ sự nghi ngờ kia, nhẹ nhàng chuyển động như sợ Kỳ Phương thêm đau.
Đôi mắt Kỳ Phương dần dần lờ đờ ngây ngất miên man trong sự sung sướng lần đầu tiên trải nghiệm và còn với người đàn ông cô yêu sâu đậm, mất kiềm chế mà bật ra hàng loạt âm thanh rên rỉ nỉ non nhạy cảm.
“ A ~ ư ~ ư ~ ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.