Xin Lỗi! Vì Không Ở Bên Em Sớm Hơn
Chương 9: Tỏ tình
Swalows
04/01/2021
Đang hôn anh thì cô bỗng chợt lùi người lại và đẩy anh ra. Cô đưa tay quệt nước mắt rồi nói.
\-Xin lỗi sếp, tôi thật sự không tự chủ được cảm xúc.
Anh hiểu cô đang nghĩ gì nên cũng không nói chỉ đưa tay kéo cô ra khỏi nhà vệ sinh và rời khỏi buổi tiệc. Cô cũng mặc kệ anh kéo đìa không ý kiến gì vì hiện tại cô cũng đang rất mệt. Ngồi yên vị trong xe rồi anh nói.
\- Tôi đưa em về nhà nghỉ ngơi, ngày mai cho phép em nghỉ một buổi.
Cô đưa đôi mắt ngấn nước nhìn vào buổi tiệc sang trọng kia.
\- Xin anh đưa tôi đi đâu cũng được nhưng đừng về nhà tôi.
Cô rất sợ nếu về nhà thì sự cô đơn và những kỉ niệm sẽ bủa vây cô. Anh nghe vậy thì lái xe đưa cô đến một biệt thự cách trung tâm thành phố không xa chính là nhà riêng của anh. Xe di chuyển vào khuân viên và dừng lại trước cửa. Anh vừa mở cửa xe bước xuống thì người giúp việc đã ra cửa đón. Tiếp theo là đến cô, họ cúi chào một cách kính trọng.
\- Thiếu gia hôm nay về sớm có cần chúng tôi chuẩn bị cơm tối.
\- Chuẩn bị đi, nấu thêm một chút canh gà cho cô ấy.
\- Vâng xin thiếu gia và tiểu thư chờ chút chúng tôi đi chuẩn bị ngay.
\- Đây là nhà của anh sao, thật quá sang trọng rồi. Cô nhìn xung quanh căn nhà vố thiết kế châu âu này thật không khỏi ngưỡng mộ.
\- Nếu thích em có thể ở đây với tôi . Giọng anh cười cợt.
\- Bây giờ tôi mới biết sếp tôi biết đùa đó. Cô trả lời.
Cô tham quan một chút thì hai người ngồi vào bàn , bữa tối thịnh soạn đã được bày ra làm cái bụng cô đói meo. Cô húp một thìa canh gà, vị ngọt thanh mát lan tỏa vô cùng vừa miệng.Ăn xong bữa tối thì cô được Chu quản gia đưa lên phòng ngủ.
\- Đây là đồ ngủ tôi chuẩn bị, tiểu thư hãy đi tắn rồi nghỉ ngơi.
\- Cô nhận lấy bộ đồ rồi nói " dì cứ gọi con là tiểu Y đừng gọi tiểu thư".
\- Được rồi vậy con đi tắm đi rồi nghỉ ngơi, dì đi xuống nhà.
Thay được bộ đồ thoải mái cô bước ra khỏi phòng tắm , cô giật mình thấy anh ngồi trên giường đang ung dung đọc sách.
\- Sếp à đừng nói với tôi rằng anh ngủ ở đây đó.
\- Đây là nhà tôi và đêm nay tôi cho phép em ngủ với tôi. Đừng gọi là sếp hãy gọi tôi là Phong Thần.
\- Vậy tôi xin từ chối sự cho phép của anh .
\- Không được, em phải nghe lời tôi. Lại đây ngủ đi hôm nay em mệt rồi. Anh bá đạo ra lệnh.
Triệu Y Y thấy vậy cũng chẳng còn hơi sức tranh luận với anh. Thôi thì ngủ chung giường cũng chẳng mất mát gì, cô bước đến và nằm cạnh anh. Anh cất cuốn sách định tắt đèn đi ngủ thì cô lên tiếng.
\- Phong Thần, tôi có thể ôm anh đi ngủ được không? Thôi rồi trái tim yếu đuối kia đã đánh bại lí trí và liêm sỉ còn lại của cô.
Anh nghe cô nói vậy tự nhiên trong lòng lại bỗng hạn phúc. Không nói lời nào anh tắt đèn rồi nhẹ nhàng đưa tay ra cho cô gối đầu, tay còn lại nhanh chóng ôm cô vào lòng.
\- Triệu Y Y, tôi hình như thích em mất rồi.Anh bất chợt nói.
\- Cô đang mơ màng mà sốc trước câu nói đó " Anh có thể từ bi mà đừng trêu đùa tôi lúc này chứ".
\- Tôi không đùa, tất cả lời nói và hành động của tôi đều là sự thật. Anh chân thành nhìn cô rồi nói.
Hãy like cho tui động lực nha
\-Xin lỗi sếp, tôi thật sự không tự chủ được cảm xúc.
Anh hiểu cô đang nghĩ gì nên cũng không nói chỉ đưa tay kéo cô ra khỏi nhà vệ sinh và rời khỏi buổi tiệc. Cô cũng mặc kệ anh kéo đìa không ý kiến gì vì hiện tại cô cũng đang rất mệt. Ngồi yên vị trong xe rồi anh nói.
\- Tôi đưa em về nhà nghỉ ngơi, ngày mai cho phép em nghỉ một buổi.
Cô đưa đôi mắt ngấn nước nhìn vào buổi tiệc sang trọng kia.
\- Xin anh đưa tôi đi đâu cũng được nhưng đừng về nhà tôi.
Cô rất sợ nếu về nhà thì sự cô đơn và những kỉ niệm sẽ bủa vây cô. Anh nghe vậy thì lái xe đưa cô đến một biệt thự cách trung tâm thành phố không xa chính là nhà riêng của anh. Xe di chuyển vào khuân viên và dừng lại trước cửa. Anh vừa mở cửa xe bước xuống thì người giúp việc đã ra cửa đón. Tiếp theo là đến cô, họ cúi chào một cách kính trọng.
\- Thiếu gia hôm nay về sớm có cần chúng tôi chuẩn bị cơm tối.
\- Chuẩn bị đi, nấu thêm một chút canh gà cho cô ấy.
\- Vâng xin thiếu gia và tiểu thư chờ chút chúng tôi đi chuẩn bị ngay.
\- Đây là nhà của anh sao, thật quá sang trọng rồi. Cô nhìn xung quanh căn nhà vố thiết kế châu âu này thật không khỏi ngưỡng mộ.
\- Nếu thích em có thể ở đây với tôi . Giọng anh cười cợt.
\- Bây giờ tôi mới biết sếp tôi biết đùa đó. Cô trả lời.
Cô tham quan một chút thì hai người ngồi vào bàn , bữa tối thịnh soạn đã được bày ra làm cái bụng cô đói meo. Cô húp một thìa canh gà, vị ngọt thanh mát lan tỏa vô cùng vừa miệng.Ăn xong bữa tối thì cô được Chu quản gia đưa lên phòng ngủ.
\- Đây là đồ ngủ tôi chuẩn bị, tiểu thư hãy đi tắn rồi nghỉ ngơi.
\- Cô nhận lấy bộ đồ rồi nói " dì cứ gọi con là tiểu Y đừng gọi tiểu thư".
\- Được rồi vậy con đi tắm đi rồi nghỉ ngơi, dì đi xuống nhà.
Thay được bộ đồ thoải mái cô bước ra khỏi phòng tắm , cô giật mình thấy anh ngồi trên giường đang ung dung đọc sách.
\- Sếp à đừng nói với tôi rằng anh ngủ ở đây đó.
\- Đây là nhà tôi và đêm nay tôi cho phép em ngủ với tôi. Đừng gọi là sếp hãy gọi tôi là Phong Thần.
\- Vậy tôi xin từ chối sự cho phép của anh .
\- Không được, em phải nghe lời tôi. Lại đây ngủ đi hôm nay em mệt rồi. Anh bá đạo ra lệnh.
Triệu Y Y thấy vậy cũng chẳng còn hơi sức tranh luận với anh. Thôi thì ngủ chung giường cũng chẳng mất mát gì, cô bước đến và nằm cạnh anh. Anh cất cuốn sách định tắt đèn đi ngủ thì cô lên tiếng.
\- Phong Thần, tôi có thể ôm anh đi ngủ được không? Thôi rồi trái tim yếu đuối kia đã đánh bại lí trí và liêm sỉ còn lại của cô.
Anh nghe cô nói vậy tự nhiên trong lòng lại bỗng hạn phúc. Không nói lời nào anh tắt đèn rồi nhẹ nhàng đưa tay ra cho cô gối đầu, tay còn lại nhanh chóng ôm cô vào lòng.
\- Triệu Y Y, tôi hình như thích em mất rồi.Anh bất chợt nói.
\- Cô đang mơ màng mà sốc trước câu nói đó " Anh có thể từ bi mà đừng trêu đùa tôi lúc này chứ".
\- Tôi không đùa, tất cả lời nói và hành động của tôi đều là sự thật. Anh chân thành nhìn cô rồi nói.
Hãy like cho tui động lực nha
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.