Chương 70: Thiên sơn vạn thủy chia tay người
Sửu Tước
21/06/2016
Bản đồ Giang Nam cập
nhật vào thứ Tư, trong lúc Tô Tiểu Tục một mình cưỡi mèo con lang thang ở Giang Nam, tên của Đại thần đột nhiên sáng lên.
Tô Tiểu Tục nhìn hàng màu xanh lóe lên, trong phút chốc thậm chí bắt đầu nghi ngờ đôi mắt của mình, nhưng có người còn phản ứng nhanh hơn cô với sự thật này.
[Thế lực] Nếu Anh Không Đi: (gõ đầu) Hồn Thiên Cơ
Cô em Băng Tâm này mới được Xá Lỵ kéo vào thế lực, với bất cứ thế lực chiến đấu nào ở Đại Hoang, Băng Tâm đều không chê nhiều. Lần này, Tô Tiểu Tục cũng không chê trách gì, nhìn dòng chữ nhỏ dưới góc trái bị kênh thế lực đẩy đi, cô lặng lẽ mở thư gửi của Đại thần.
Bạn nói với Chích Thiên: anh đấy à?
Chích Thiên: ừ =-=
Bạn nói với Chích Thiên: vào đội đi, đến Đan Chu
Chích Thiên: ...
Chích Thiên: anh nói là không ly hôn mà! Hử?
Tô Tiểu Tục rất ít khi thấy tâm trạng Đại thần bộc lộ ra như thế, cho dù Thế lực chiến bị đối phương vây giết, hắn cũng chỉ cười trừ. Duy có một lần thấy hắn tỏ ra không vừa lòng có lẽ là lần ở nhà quẳng đũa với, hôm nay thấy phản ứng kịch liệt của hắn, Tô Tiểu Tục thật đúng là được sủng ái mà lo sợ.
Lời thoại vẫn rất tầm thường tẻ nhạt, Đại thần cố chấp phản đối ly hôn, cô một lòng muốn thoát khỏi cảnh túng quẫn hiện tại.
Cô nghĩ, Đại thần có lẽ còn chưa thành thục hẳn, cô cho rằng với mối quan hệ của hai người, khi chia tay đối phương sẽ chẳng lo nghĩ gật đầu đồng ý, thậm chí có thể sẽ không kịp chờ đợi vứt cái cục nợ cô đi.
Hắn cũng không thiếu hồng nhan tri kỷ, trước là Noãn Noãn, Ngữ Tiếu Yên Nhiên, đơn giản là mới đây có Nếu Anh Không Đi, Tô Tiểu Tục cũng hiểu, bên cạnh Đại thần chẳng bao giờ thiếu bóng dáng oanh oanh yến yến.
Vậy tại sao lại cố chấp không buông tay? Vì bản thân không có được một gia đình yên ấm nên có sự nhạy cảm khác thường với việc ly hôn? Hay là không bỏ được lòng tự tôn buồn cười kia của chính mình?
Tô Tiểu Tục gõ tiếp chữ vào thư.
Bạn nói với Chích Thiên: ngoan, đừng ồn ào, nói với Thế lực là em không chơi nữa, muốn bán acc cho nên mới ly hôn
Ý ngoài lời là có thể đổ hết trách nhiệm cho em, anh không cần gánh vác gì cả mà cứ tiếp tục tìm kiếm mùa xuân mới.
Nhưng Đại thần vẫn cố chấp lặp lại câu nói cũ:
Chích Thiên: Anh nói là không muốn! !
... Tô Tiểu Tục nhíu mày, cô chưa bao giờ dự liệu được chia tay lại là một quá trình chuyền đi chuyền lại như thế. Cô không biết mình nên nói thêm gì, đối phương như một đứa bé không chịu nghe ý kiến của người khác, gạt bỏ hết lời cô, mãi đến rất lâu sau Xá Lỵ biết đến đoạn đối thoại chia tay của Tô Tiểu Tục và Đại thần mới cười khổ hỏi cô, tâm trạng khi đó của cô thế nào.
Tô Tiểu Tục nói không có gì luyến tiếc, rất bình tĩnh, vì một luôn tự bảo rằng, chỉ có tàn nhẫn với mình lúc này thì về sau hai bên mới có thể tốt hơn.
Xá Lỵ vẫn cười khổ nói, Túc Túc, cô có biết tiểu Thiên rất quan tâm đến cô.
Tô Tiểu Tục không nói.
Phía bên kia YY, giọng nói của Xá Lỵ rất chậm, có hơi chần chừ, "Tiểu Thiên và Noãn Noãn không tốt như cô nghĩ, cô có thấy thời gian cuối tuần cậu ta đều chơi game không?"
Tô Tiểu Tục cười, "Vậy thì sao?" Cô cũng không muốn nghe những chuyện liên quan đến Chích Thiên, bởi vì lòng dạ nhỏ nhen cực đoan của cô nói với cô, chẳng lẽ chơi game cùng cô là quan tâm? Chán ghét người bạn gái thực tế, ngại cô ta phiền phức là có thể vượt quá giới hạn trong game?
Đại thần trong mắt cô vốn không phải như thế.
Có lẽ câu nói kia thực sự rất đúng, khi bạn tưởng tượng một người quá hoàn hảo, chỉ cần phát hiện thấy dù chỉ chút xíu khuyết điểm trên người hắn, cảm giác thất vọng đó rất lớn, đủ để phá hủy toàn bộ cảm tình với hắn.
Trước khi nhận được cuộc gọi của Nhậm Tiếu, Đại thần trong mắt cô vẫn mang theo điều tốt đẹp, cho dù thỉnh thoảng lơ mơ, thỉnh thoảng trẻ con, dù là lúc cùng cô treo máy câu cá bỏ đi xem phim, cô cũng vẫn nghĩ, chí ít thì với cô, hắn cũng có sự thật lòng.
Cô dành cho hắn, vô vàng sự tín nhiệm.
Sau đó thì sao?
Khi gặp nhau, hắn có thể mở to mắt nói dối thề rằng mình độc thân, như thế, những lời đường mật, sự quan tâm dỗ dành, những lời hứa hẹn, trong đó có bao nhiêu là xuất phát từ đáy lòng, xuất phát từ chân tâm?
Tô Túc, có phải mày quá tham lam? Đại Hoang này với hắn, từ khi bắt đầu chỉ là một trò chơi, trăm mối lo, sự vui vẻ, mỗi giọt nước mắt của mày rơi xuống, mỗi lần tủi thân vì hắn mà nhẫn nhịn, hắn cũng chỉ coi mày là một lần gặp dịp thì chơi!
Cô không nhìn thấu hắn, cũng không biết làm sao mới có thể hiểu hắn. Giống như bây giờ, thái độ của đối phương rất kiên trì, như đinh đóng cột, nhưng cô lại tự nói với mình, có lẽ ở màn hình phía bên kia, hắn đang không tập trung nói dối dỗ mày đấy.
Bạn thấy đó, đôi khi khoảng cách giữa chúng ta chỉ là một mạng lưới, mà giữa chúng ta lại giống như cách muôn sông nghìn núi.
= =
Không có tâm trạng lý giải tâm trạng của Đạithần, Tô Tiểu Tục truyền tống đến Đan Chu, tìm NPC được đặt tên là Vui Buồn Hợp Tan Luôn Là Tình, lựa chọn cưỡng chế ly hôn.
Có lẽ nhận được thông tin hệ thống, dù không đối mặt nhưng Tô Tiểu Tục cũng có thể nhận ra tâm trạng hắn thay đổi.
Cô luôn có thể nhạy bén cảm nhận được sự buồn bã hoặc tức giận của hắn, bởi vì cô luôn tỉ mỉ suy đoán mỗi câu chữ hắn viết, mỗi một suy nghĩ mỗi một động tác. Giống như khi hai người ôm nhau, hắn gõ một biểu tượng xấu hổ, Tô Tiểu Tục lập tức hiểu hắn muốn đi giết người, thấy Đại thần trước mặt im lặng, Tô Tiểu Tục định bụng gõ những lời hài hước làm dịu bầu không khí giữa hai người, song, đến khi cô gõ xong lựa chọn gửi tin, hệ thống mặt không thay đổi thông báo với cô - Chích Thiên không phải là bạn tốt của bạn, không thể gửi tin nhắn.
Tô Tiểu Tục nghẹn họng nhìn trân trối.
Lật xem danh sách thành viên Thế lực, tên của Đại thần vẫn sáng, cô muốn cười nhưng có cảm giác mình cười còn khó coi hơn khóc.
Bỗng chốc không biết hình dung tâm trạng lúc này ra sao, sự việc theo như cô nghĩ, hắn không dây dưa, cô sẽ vui vẻ. Cô không phải đùa giỡn với hắn, không phải làm nũng, cho nên cô không thể tùy hứng, càng không thể kiểu cách.
Cái tên đó trong danh sách thành viên Thế lực chợt tối đi, cũng chỉ mấy phút sau, trên kênh Thế lực hiện lên một hàng chữ nhỏ.
[Thế lực] Thượng Thư [Cái Gì Cũng Không Có] lên mạng.
Tô Tiểu Tục mở xem giấy hôn thú được hệ thống ẩn đi, cái tên phu quân đã từ "Chích Thiên" biến thành "Cái Gì Cũng Không Có", cô nhìn danh hiệu vợ chồng luôn dùng, bên dưới ID Vô Pháp Vô Thiên là "Nương tử của Cái Gì Cũng Không Có".
Cuối cùng cô vẫn bị cái tên ngốc nghếch này làm cho tức cười, con chuột trượt đến thời gian kết hôn, hóa ra cô và hắn đã dây dưa hơn một năm.
Lần này là lúc nói tạm biệt.
Tô Tiểu Tục nhìn Thế lực vì Chích Thiên đột nhiên đổi tên mà trở nên náo nhiệt, chỉ nói thầm một câu "Tạm biệt" trong lòng, tắt trò chơi, từ nay về sau, thiên sơn vạn thủy chia tay người.
Tô Tiểu Tục nhìn hàng màu xanh lóe lên, trong phút chốc thậm chí bắt đầu nghi ngờ đôi mắt của mình, nhưng có người còn phản ứng nhanh hơn cô với sự thật này.
[Thế lực] Nếu Anh Không Đi: (gõ đầu) Hồn Thiên Cơ
Cô em Băng Tâm này mới được Xá Lỵ kéo vào thế lực, với bất cứ thế lực chiến đấu nào ở Đại Hoang, Băng Tâm đều không chê nhiều. Lần này, Tô Tiểu Tục cũng không chê trách gì, nhìn dòng chữ nhỏ dưới góc trái bị kênh thế lực đẩy đi, cô lặng lẽ mở thư gửi của Đại thần.
Bạn nói với Chích Thiên: anh đấy à?
Chích Thiên: ừ =-=
Bạn nói với Chích Thiên: vào đội đi, đến Đan Chu
Chích Thiên: ...
Chích Thiên: anh nói là không ly hôn mà! Hử?
Tô Tiểu Tục rất ít khi thấy tâm trạng Đại thần bộc lộ ra như thế, cho dù Thế lực chiến bị đối phương vây giết, hắn cũng chỉ cười trừ. Duy có một lần thấy hắn tỏ ra không vừa lòng có lẽ là lần ở nhà quẳng đũa với, hôm nay thấy phản ứng kịch liệt của hắn, Tô Tiểu Tục thật đúng là được sủng ái mà lo sợ.
Lời thoại vẫn rất tầm thường tẻ nhạt, Đại thần cố chấp phản đối ly hôn, cô một lòng muốn thoát khỏi cảnh túng quẫn hiện tại.
Cô nghĩ, Đại thần có lẽ còn chưa thành thục hẳn, cô cho rằng với mối quan hệ của hai người, khi chia tay đối phương sẽ chẳng lo nghĩ gật đầu đồng ý, thậm chí có thể sẽ không kịp chờ đợi vứt cái cục nợ cô đi.
Hắn cũng không thiếu hồng nhan tri kỷ, trước là Noãn Noãn, Ngữ Tiếu Yên Nhiên, đơn giản là mới đây có Nếu Anh Không Đi, Tô Tiểu Tục cũng hiểu, bên cạnh Đại thần chẳng bao giờ thiếu bóng dáng oanh oanh yến yến.
Vậy tại sao lại cố chấp không buông tay? Vì bản thân không có được một gia đình yên ấm nên có sự nhạy cảm khác thường với việc ly hôn? Hay là không bỏ được lòng tự tôn buồn cười kia của chính mình?
Tô Tiểu Tục gõ tiếp chữ vào thư.
Bạn nói với Chích Thiên: ngoan, đừng ồn ào, nói với Thế lực là em không chơi nữa, muốn bán acc cho nên mới ly hôn
Ý ngoài lời là có thể đổ hết trách nhiệm cho em, anh không cần gánh vác gì cả mà cứ tiếp tục tìm kiếm mùa xuân mới.
Nhưng Đại thần vẫn cố chấp lặp lại câu nói cũ:
Chích Thiên: Anh nói là không muốn! !
... Tô Tiểu Tục nhíu mày, cô chưa bao giờ dự liệu được chia tay lại là một quá trình chuyền đi chuyền lại như thế. Cô không biết mình nên nói thêm gì, đối phương như một đứa bé không chịu nghe ý kiến của người khác, gạt bỏ hết lời cô, mãi đến rất lâu sau Xá Lỵ biết đến đoạn đối thoại chia tay của Tô Tiểu Tục và Đại thần mới cười khổ hỏi cô, tâm trạng khi đó của cô thế nào.
Tô Tiểu Tục nói không có gì luyến tiếc, rất bình tĩnh, vì một luôn tự bảo rằng, chỉ có tàn nhẫn với mình lúc này thì về sau hai bên mới có thể tốt hơn.
Xá Lỵ vẫn cười khổ nói, Túc Túc, cô có biết tiểu Thiên rất quan tâm đến cô.
Tô Tiểu Tục không nói.
Phía bên kia YY, giọng nói của Xá Lỵ rất chậm, có hơi chần chừ, "Tiểu Thiên và Noãn Noãn không tốt như cô nghĩ, cô có thấy thời gian cuối tuần cậu ta đều chơi game không?"
Tô Tiểu Tục cười, "Vậy thì sao?" Cô cũng không muốn nghe những chuyện liên quan đến Chích Thiên, bởi vì lòng dạ nhỏ nhen cực đoan của cô nói với cô, chẳng lẽ chơi game cùng cô là quan tâm? Chán ghét người bạn gái thực tế, ngại cô ta phiền phức là có thể vượt quá giới hạn trong game?
Đại thần trong mắt cô vốn không phải như thế.
Có lẽ câu nói kia thực sự rất đúng, khi bạn tưởng tượng một người quá hoàn hảo, chỉ cần phát hiện thấy dù chỉ chút xíu khuyết điểm trên người hắn, cảm giác thất vọng đó rất lớn, đủ để phá hủy toàn bộ cảm tình với hắn.
Trước khi nhận được cuộc gọi của Nhậm Tiếu, Đại thần trong mắt cô vẫn mang theo điều tốt đẹp, cho dù thỉnh thoảng lơ mơ, thỉnh thoảng trẻ con, dù là lúc cùng cô treo máy câu cá bỏ đi xem phim, cô cũng vẫn nghĩ, chí ít thì với cô, hắn cũng có sự thật lòng.
Cô dành cho hắn, vô vàng sự tín nhiệm.
Sau đó thì sao?
Khi gặp nhau, hắn có thể mở to mắt nói dối thề rằng mình độc thân, như thế, những lời đường mật, sự quan tâm dỗ dành, những lời hứa hẹn, trong đó có bao nhiêu là xuất phát từ đáy lòng, xuất phát từ chân tâm?
Tô Túc, có phải mày quá tham lam? Đại Hoang này với hắn, từ khi bắt đầu chỉ là một trò chơi, trăm mối lo, sự vui vẻ, mỗi giọt nước mắt của mày rơi xuống, mỗi lần tủi thân vì hắn mà nhẫn nhịn, hắn cũng chỉ coi mày là một lần gặp dịp thì chơi!
Cô không nhìn thấu hắn, cũng không biết làm sao mới có thể hiểu hắn. Giống như bây giờ, thái độ của đối phương rất kiên trì, như đinh đóng cột, nhưng cô lại tự nói với mình, có lẽ ở màn hình phía bên kia, hắn đang không tập trung nói dối dỗ mày đấy.
Bạn thấy đó, đôi khi khoảng cách giữa chúng ta chỉ là một mạng lưới, mà giữa chúng ta lại giống như cách muôn sông nghìn núi.
= =
Không có tâm trạng lý giải tâm trạng của Đạithần, Tô Tiểu Tục truyền tống đến Đan Chu, tìm NPC được đặt tên là Vui Buồn Hợp Tan Luôn Là Tình, lựa chọn cưỡng chế ly hôn.
Có lẽ nhận được thông tin hệ thống, dù không đối mặt nhưng Tô Tiểu Tục cũng có thể nhận ra tâm trạng hắn thay đổi.
Cô luôn có thể nhạy bén cảm nhận được sự buồn bã hoặc tức giận của hắn, bởi vì cô luôn tỉ mỉ suy đoán mỗi câu chữ hắn viết, mỗi một suy nghĩ mỗi một động tác. Giống như khi hai người ôm nhau, hắn gõ một biểu tượng xấu hổ, Tô Tiểu Tục lập tức hiểu hắn muốn đi giết người, thấy Đại thần trước mặt im lặng, Tô Tiểu Tục định bụng gõ những lời hài hước làm dịu bầu không khí giữa hai người, song, đến khi cô gõ xong lựa chọn gửi tin, hệ thống mặt không thay đổi thông báo với cô - Chích Thiên không phải là bạn tốt của bạn, không thể gửi tin nhắn.
Tô Tiểu Tục nghẹn họng nhìn trân trối.
Lật xem danh sách thành viên Thế lực, tên của Đại thần vẫn sáng, cô muốn cười nhưng có cảm giác mình cười còn khó coi hơn khóc.
Bỗng chốc không biết hình dung tâm trạng lúc này ra sao, sự việc theo như cô nghĩ, hắn không dây dưa, cô sẽ vui vẻ. Cô không phải đùa giỡn với hắn, không phải làm nũng, cho nên cô không thể tùy hứng, càng không thể kiểu cách.
Cái tên đó trong danh sách thành viên Thế lực chợt tối đi, cũng chỉ mấy phút sau, trên kênh Thế lực hiện lên một hàng chữ nhỏ.
[Thế lực] Thượng Thư [Cái Gì Cũng Không Có] lên mạng.
Tô Tiểu Tục mở xem giấy hôn thú được hệ thống ẩn đi, cái tên phu quân đã từ "Chích Thiên" biến thành "Cái Gì Cũng Không Có", cô nhìn danh hiệu vợ chồng luôn dùng, bên dưới ID Vô Pháp Vô Thiên là "Nương tử của Cái Gì Cũng Không Có".
Cuối cùng cô vẫn bị cái tên ngốc nghếch này làm cho tức cười, con chuột trượt đến thời gian kết hôn, hóa ra cô và hắn đã dây dưa hơn một năm.
Lần này là lúc nói tạm biệt.
Tô Tiểu Tục nhìn Thế lực vì Chích Thiên đột nhiên đổi tên mà trở nên náo nhiệt, chỉ nói thầm một câu "Tạm biệt" trong lòng, tắt trò chơi, từ nay về sau, thiên sơn vạn thủy chia tay người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.