Xoay Người Sống Tốt Trong Văn Niên Đại
Chương 51: 48.
Tụ Trặc
13/05/2024
Người phụ nữ trung niên tang thương đã từng lao lực khổ sở cả một đời, cứ thế được trở lại thời thanh xuân, cũng đã biết rằng khuôn mặt dễ nhìn của đàn ông chẳng được cái tích sự gì cả. Đối với cô ta mà nói, vẻ ngoài Nghiêm Lỗi anh tuấn như vậy thực sự chỉ là niềm vui ngoài ý muốn thôi, còn tiền đồ sau này của anh mới là thứ mà cô ta nhìn trúng kìa.
Lâm Tịch Tịch muốn nghịch thiên cải mệnh. Lần này, cô ta phải chọn đúng người.
Lâm Tịch Tịch nhẹ giọng hỏi chị Dương: "Mợ, tình cảm của hai vợ chồng đoàn trưởng Nghiêm vẫn luôn tốt như vậy sao?”
Chị Dương khựng lại.
Kỳ thật chị Dương cũng thấy có chút kỳ quái, tình cảm giữa hai vợ chồng đoàn trưởng Nghiêm vẫn luôn không tốt, hàng xóm láng giềng như bọn họ đều biết cả. Nhưng bây giờ tận mắt chứng kiến cảnh này, sao mà quan hệ của hai vợ chồng lại đột nhiên trở nên tốt như vậy rồi?
Nhưng đây là chuyện nhà người ta, lúc rảnh rỗi không có việc gì làm thì buôn chuyện một chút cũng không sao, mà điều kiện tiên quyết là nhà mình không thể xảy ra chuyện gì để người khác đi buôn chuyện sau lưng được.
Chị cứng rắn nói: "Vẫn luôn tốt như vậy đấy! Cháu nhìn người ta xem, một người là cán bộ, một người là người tri thức, xứng đôi biết bao nhiêu, tình cảm có thể không tốt được sao.”
Lâm Tịch Tịch mím môi, trong mắt lộ ra một loại cảm xúc không thể nói rõ.
Chị Dương đều nhìn cả vào trong mắt, không khỏi nhíu mày.
Khi đến khu tập thể rồi, cứ hễ người đàn ông nào mà mặc áo ba lỗ, chân đi dép lê tay cầm theo chậu, dắt theo vợ con, thì đều là đang đi tắm rửa cả.
Thường thì các nhà máy cũng sẽ có nhà tắm cho công nhân viên chức và người nhà công nhân viên chức, hơn nữa đều là miễn phí hết. Nhưng kinh tế của thị trấn nhỏ này không tốt, không có nhà máy nào cả. Ở huyện thành thì ngược lại, có hai nhà máy.
Cho nên, ở trong thị trấn nhỏ này, nhà nào mà thoạt nhìn tinh thần diện mạo có vẻ tốt, cả người tương đối sạch sẽ tinh tươm, thì đại khái chính là nhà người đó có người làm công nhân trên huyện. Bởi vì nếu không có điều kiện này thì cũng chỉ có thể tự mình nấu nước tắm rửa thôi, thế nên cũng sẽ không tắm rửa quá thường xuyên.
Cũng có trường hợp khác, đó chính là người nhà bộ đội, bọn họ đều tinh thần phấn chấn, nhìn rất sạch sẽ, quần áo mặc trên người phần lớn cũng đều rất tinh tươm.
Một nhà ba người Nghiêm Lỗi chính là một gia đình cán bộ bộ đội đặc biệt điển hình.
Nam thì tinh thần phấn chấn, nữ thì xinh đẹp, mặc trên người váy vải rũ, ngay cả quần áo giày dép của đứa con cũng còn khá mới.
Đến cửa nhà tắm, Nghiêm Lỗi đang muốn đưa quần áo của Nghiêm Tương cho Kiều Vi thì Kiều Vi lại đẩy sau lưng Nghiêm Tương: "Con đi theo ba đi.”
Nếu Nghiêm Lỗi từ chối hoặc chất vấn thì Kiều Vi cũng đã chuẩn bị tốt mấy lý do để thoái thác rồi, nói cho anh biết rằng cần phải bồi dưỡng ý thức giới tính từ nhỏ cho con. Bé trai thì không nên vào phòng tắm của phụ nữ.
Nào biết Nghiêm Lỗi cái gì cũng không nói, giao phiếu tắm rửa rồi cứ thế dẫn Nghiêm Tương vào phòng tắm nam luôn.
Ngược lại, khiến cho Kiều Vi có cảm giác hơi chưng hửng vì chuẩn bị ra trận nhưng địch lại đầu hàng mất tiêu.
Cô đứng tại chỗ nhìn hai cha con đi vào bên trong.
Nhà đoàn trưởng Triệu vốn là chị Dương dẫn theo Quân Tử, nhưng Quân Tử vừa thấy Nghiêm Tương đi vào phòng tắm nam thì liền giãy khỏi tay mẹ mình: "Con cũng muốn qua bên kia.”
Chị Dương cũng không quản cậu con trai nhỏ, chỉ đưa quần áo của cậu bé ấy cho chồng. Đoàn trưởng Triệu đưa Ngũ Ni Nhi đang cưỡi ở trên cổ mình cho vợ, sau đó dẫn theo ba đứa con trai đi vào phòng tắm nam.
Mấy người phụ nữ cũng cùng nhau đi vào.
Thật ra trong nhà tắm cũng không có nhiều bé trai lắm, có mấy đứa những cũng đều còn rất nhỏ, lớn tuổi hơn chúng một chút thì vẫn có thể chấp nhận được, chứ hầu như là không có những bé trai đã lớn tướng rồi.
Kiều Vi vừa cởi quần áo vừa từ từ hiểu ra. Thời đại này, mỗi nhà đều sinh đến tận năm, sáu đứa con chứ không chỉ tập trung nuôi dạy kỹ lưỡng một đứa như ở đời sau. Cũng bởi vì nuôi thả nên tính độc lập của bọn trẻ cũng rất mạnh, những bé trai hơi lớn một chút thì đều có thể tự mình nhảy xuống sông tắm rửa, căn bản là không cần lúc nào cũng kè kè bên mẹ.
Lâm Tịch Tịch muốn nghịch thiên cải mệnh. Lần này, cô ta phải chọn đúng người.
Lâm Tịch Tịch nhẹ giọng hỏi chị Dương: "Mợ, tình cảm của hai vợ chồng đoàn trưởng Nghiêm vẫn luôn tốt như vậy sao?”
Chị Dương khựng lại.
Kỳ thật chị Dương cũng thấy có chút kỳ quái, tình cảm giữa hai vợ chồng đoàn trưởng Nghiêm vẫn luôn không tốt, hàng xóm láng giềng như bọn họ đều biết cả. Nhưng bây giờ tận mắt chứng kiến cảnh này, sao mà quan hệ của hai vợ chồng lại đột nhiên trở nên tốt như vậy rồi?
Nhưng đây là chuyện nhà người ta, lúc rảnh rỗi không có việc gì làm thì buôn chuyện một chút cũng không sao, mà điều kiện tiên quyết là nhà mình không thể xảy ra chuyện gì để người khác đi buôn chuyện sau lưng được.
Chị cứng rắn nói: "Vẫn luôn tốt như vậy đấy! Cháu nhìn người ta xem, một người là cán bộ, một người là người tri thức, xứng đôi biết bao nhiêu, tình cảm có thể không tốt được sao.”
Lâm Tịch Tịch mím môi, trong mắt lộ ra một loại cảm xúc không thể nói rõ.
Chị Dương đều nhìn cả vào trong mắt, không khỏi nhíu mày.
Khi đến khu tập thể rồi, cứ hễ người đàn ông nào mà mặc áo ba lỗ, chân đi dép lê tay cầm theo chậu, dắt theo vợ con, thì đều là đang đi tắm rửa cả.
Thường thì các nhà máy cũng sẽ có nhà tắm cho công nhân viên chức và người nhà công nhân viên chức, hơn nữa đều là miễn phí hết. Nhưng kinh tế của thị trấn nhỏ này không tốt, không có nhà máy nào cả. Ở huyện thành thì ngược lại, có hai nhà máy.
Cho nên, ở trong thị trấn nhỏ này, nhà nào mà thoạt nhìn tinh thần diện mạo có vẻ tốt, cả người tương đối sạch sẽ tinh tươm, thì đại khái chính là nhà người đó có người làm công nhân trên huyện. Bởi vì nếu không có điều kiện này thì cũng chỉ có thể tự mình nấu nước tắm rửa thôi, thế nên cũng sẽ không tắm rửa quá thường xuyên.
Cũng có trường hợp khác, đó chính là người nhà bộ đội, bọn họ đều tinh thần phấn chấn, nhìn rất sạch sẽ, quần áo mặc trên người phần lớn cũng đều rất tinh tươm.
Một nhà ba người Nghiêm Lỗi chính là một gia đình cán bộ bộ đội đặc biệt điển hình.
Nam thì tinh thần phấn chấn, nữ thì xinh đẹp, mặc trên người váy vải rũ, ngay cả quần áo giày dép của đứa con cũng còn khá mới.
Đến cửa nhà tắm, Nghiêm Lỗi đang muốn đưa quần áo của Nghiêm Tương cho Kiều Vi thì Kiều Vi lại đẩy sau lưng Nghiêm Tương: "Con đi theo ba đi.”
Nếu Nghiêm Lỗi từ chối hoặc chất vấn thì Kiều Vi cũng đã chuẩn bị tốt mấy lý do để thoái thác rồi, nói cho anh biết rằng cần phải bồi dưỡng ý thức giới tính từ nhỏ cho con. Bé trai thì không nên vào phòng tắm của phụ nữ.
Nào biết Nghiêm Lỗi cái gì cũng không nói, giao phiếu tắm rửa rồi cứ thế dẫn Nghiêm Tương vào phòng tắm nam luôn.
Ngược lại, khiến cho Kiều Vi có cảm giác hơi chưng hửng vì chuẩn bị ra trận nhưng địch lại đầu hàng mất tiêu.
Cô đứng tại chỗ nhìn hai cha con đi vào bên trong.
Nhà đoàn trưởng Triệu vốn là chị Dương dẫn theo Quân Tử, nhưng Quân Tử vừa thấy Nghiêm Tương đi vào phòng tắm nam thì liền giãy khỏi tay mẹ mình: "Con cũng muốn qua bên kia.”
Chị Dương cũng không quản cậu con trai nhỏ, chỉ đưa quần áo của cậu bé ấy cho chồng. Đoàn trưởng Triệu đưa Ngũ Ni Nhi đang cưỡi ở trên cổ mình cho vợ, sau đó dẫn theo ba đứa con trai đi vào phòng tắm nam.
Mấy người phụ nữ cũng cùng nhau đi vào.
Thật ra trong nhà tắm cũng không có nhiều bé trai lắm, có mấy đứa những cũng đều còn rất nhỏ, lớn tuổi hơn chúng một chút thì vẫn có thể chấp nhận được, chứ hầu như là không có những bé trai đã lớn tướng rồi.
Kiều Vi vừa cởi quần áo vừa từ từ hiểu ra. Thời đại này, mỗi nhà đều sinh đến tận năm, sáu đứa con chứ không chỉ tập trung nuôi dạy kỹ lưỡng một đứa như ở đời sau. Cũng bởi vì nuôi thả nên tính độc lập của bọn trẻ cũng rất mạnh, những bé trai hơi lớn một chút thì đều có thể tự mình nhảy xuống sông tắm rửa, căn bản là không cần lúc nào cũng kè kè bên mẹ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.